Nếu Yêu Chỉ Là Gặp Thoáng Qua

Chương 71: Chương 71





“Việc này không phải do ngươi!” Ngữ khí Bằng Lục Y đầy kiên quyết “Bây giờ kế hoạch tiến hành từng bước một, ngươi không thể bởi vì nhất thời mềm lòng mà khiến cho tâm huyết nhiều năm của mọi người đổ xuống sông xuống biển. Ta đã phân phó người của Hà gia tuyên bố với bên ngoài, nữ nhi của Hiệp Vương gia mạo phạm thiên uy, Hiệp Vương gia cùng thê tử bị ban thưởng tử, ngươi vì sao phải cứu nàng trở về.”
Tư Mã Hi Thần không có hé răng, lẳng lặng nhìn Hiệp Phàm từ trong phòng đi ra.
“Nếu như không phải ngươi bắt chước thanh âm của Hoàng Thượng, nàng ta làm sao có thể còn sống mà ra khỏi cung, chỉ sợ đã sớm đã bị thị vệ trong cung bắt ,–” Bằng Lục Y một bộ biểu tình chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
“Vì cái gì ngươi muốn giết chết phụ mẫu ta?” Hiệp Phàm lẳng lặng nhìn Bằng Lục Y, lẳng lặng hỏi, sắc mặt của nàng tái nhợt, người cũng hơi có chút run run.
“Ta không cần phải giải thích với ngươi.” Bằng Lục Y lạnh lùng nói “Hai người bọn họ chính là đáng chết, nếu như muốn biết lý do, đi xuống cửu tuyền mà hỏi!”

“Vậy cũng phải xem xem, ngươi có khả năng đưa ta xuống đó hay không.” Hiệp Phàm lạnh lùng nói “Các ngươi muốn tranh đoạt thiên hạ như thế nào có liên quan gì tới Hiệp gia chúng ta đâu, vì sao phải bức người ta vào chỗ chết như thế!”
Kiếm trong tay Bằng Lục Y rung lên, Tư Mã Hi Thần đứng một bên bước lên chắn trước mặt Hiệp Phàm, lạnh giọng nói: “Nàng bây giờ vẫn là thiếu trang chủ phu nhân, không có mệnh lệnh của ta, bất luận kẻ nào cũng không thể động đến nàng, nay sự tình đã trở nên như thế,–”
“Ngươi còn thay nàng nói chuyện, nếu không phải lúc ấy nàng ra mặt lý luận với Ngô Hoè thì chúng ta hoàn toàn có thể đem quân của Hoàng Thượng vây ở phụ cân Ngạo Lâm sơn trang thừa lúc kinh thành rối loạn mà đánh cho tan tác, đều là nha đầu này một lần lại một lần làm cho chúng ta mất tiên cơ, ngươi thế nhưng còn che chở nàng như vậy, ngươi phải làm sao đối mặt với cha mẹ đã khuất?” Bằng Lục Y tức giận nói.
Hiệp phàm sửng sốt, khó trách lúc ấy người trong Ngạo Lâm sơn trang biểu hiện bình thản đến vậy, mặt ngoài bối rối, chỉ là diễn trò cho nàng xem, thì ra tất cả mọi người đều đã biết sự thật, chỉ có nàng tin tưởng là Tô Thanh Dân nhìn lén thư của nàng, có lẽ hắn quả thật đã nhìn lén thư của nàng, cho nên mới khiến Hoàng Thượng ngờ vực vô căn cứ mối quan hệ giữa Lâm Hi Thần và Tư Mã Dung Ngân, nhưng, đây cũng không phải nguyên nhân chủ yếu vây công Ngạo Lâm sơn trang, kỳ thật, cho dù là hắn lộ ra tin tức, Hoàng Thượng cũng không có khả năng tập kết quân đội nhanh đến vậy, nhất định là trước đó còn có người thao túng.
Mẫu thân không cho nàng báo thù, nói đây là Hiệp gia nợ Tư Mã gia, trước kia lại xảy ra lắm chuyện rắc rối đến vậy sao?

Tư Mã Hi Thần quay đầu nhìn thoáng qua Hiệp Phàm, hướng Kiều Hà nói: “Chăm sóc nàng cẩn thận, không có mệnh lệnh của ta, không được để nàng rời khỏi nơi này nửa bước!” Ngữ khí trở nên lãnh khốc vô tình, nghe giống như kim đâm trong lòng.
Kiều Hà đồng tình nhìn Hiệp Phàm, Hiệp Phàm lại mặt không đổi sắc.
Sự tình phát sinh bất ngờ, đột nhiên đến làm cho Tư Mã Hi Thần căn bản không có thời gian lo lắng tình thế phải tiến hành bước tiếp theo thế nào. Bằng Lục Y nói không sai, Hiệp Phàm vốn là một quân cờ trong cái kế hoạch, nhưng mà, vì sao, bây giờ hắn lại không có cách nào hạ quyết tâm để nàng thành toàn kế hoạch của mọi người?!
Cùng Bằng Lục Y rời khỏi sân của Hiệp Vương phủ, đứng ở ngoài cửa, Bằng Lục Y đã dựa theo kế hoạch sớm định ra trước đó phân phó người thực hiện bước tiếp theo.
Nhìn Tư Mã Hi Thần có chút trầm mặc, Bằng Lục Y bất đắc dĩ nói: “Hi Thần, hiện tại không phải thời điểm để ngươi do dự, năm đó ta đáp ứng phụ thân ngươi nhất định phải giúp đỡ ngươi trưởng thành, hoàn thành nguyện vọng hắn chưa làm xong. Ta cũng lo lắng ngươi sẽ vì chuyện nhi nữ thường tình mà làm hỏng đại sự, cho nên cố ý lựa chọn Nhược Hân để nàng cùng ngươi trưởng thành, Nhược Hân là nữ tử tâm trí đơn thuần, sẽ không chậm trễ đại sự của ngươi, bây giờ chúng ta đã muốn lợi dụng Hiệp Phàm, Hoàng Thượng đã muốn gánh cái tội danh bởi vì hoài nghi mà thương tổn trọng thần, mà Hiệp lão nhân vốn là kẻ tay cầm binh quyền trong triều, trong triều phần đông cao thấp võ tướng đều do hắn huấn luyện ra , nếu như biết hắn xảy ra chuyện, dĩ nhiên sẽ không đáp ứng, hơn nữa chúng ta đã sớm cài người vào bên trong, có thể dễ dàng làm ra một hồi hỗn loạn, chúng ta lại thừa dịp hỗn loạn ấy ép con Lí thị nhường ngôi, thành lập ra triều đại rực rỡ của chúng ta. Ngươi không phải nói, ngươi nhất định phải làm được sao? Vì sao bây giờ lại do dự? Chẳng lẽ bởi vì cảm thấy Hiệp Phàm vô tội sao? Năm đó phụ thân nàng sở tác sở vi, chẳng lẽ còn không đủ để cho ngươi đối với Hiệp Phàm có lòng thù hận hay sao?”

Tư Mã Hi Thần thở ra một hơi dài, thản nhiên nói:“Nhưng cẩn thận nghĩ lại, tất cả chuyện này, cùng Hiệp Phàm có quan hệ gì, nàng chẳng qua là họ Hiệp, là nữ nhi Hiệp Vương gia, những chuyện đã xảy, thật sự có quan hệ tới nàng sao? Chúng ta lợi dụng nàng như thế, lợi dụng cảm tình của nàng, thương tổn phụ mẫu nàng, nàng làm sao có thể chấp nhận?”
“Đó là chuyện của nàng, không liên quan tới chúng ta, nàng nếu hận thì để cho nàng hận, hơn nữa chúng ta vốn đã an bài cho nàng, ta sẽ tận lực làm cho nàng không có thống khổ rời đi, Nhược Hân mới là đệ nhất hoàng hậu của vương triều Tư Mã gia. Ta dùng hết tâm tư bồi dưỡng nàng, cũng chính là vì vương triều Tư Mã gia sau này còn có nữ nhân tốt sánh cùng ngươi.” Bằng Lục Y thở dài, hoài nghi nhìn Tư Mã Hi thần, có chút chần chờ nói,“Chỉ là, Hi Thần, ta không biết là ngươi thích Hiệp Phàm, vì sao, vì nàng, lại chần chừ không quyết như vậy?”
Tư Mã Hi Thần thản nhiên nói:“Đây là chuyện của ta, ta sẽ tự mình giải quyết, ngươi đi làm chuyện ngươi nên làm đi.”
Bằng Lục Y không nói gì, nàng đã nhìn Tư Mã Hi Thần lớn lên, nàng biết, hắn không phải một người không có chủ kiến, hắn nhất định sẽ xử lý tốt chuyện này.
Trước mắt Bằng Lục Y rời đi, Tư Mã Hi Thần xoay người trở lại Hiệp vương phủ, trong không khí có mùi vị huyết tinh, Hiệp Tâm cùng Lí thị sớm đã bị Bách Độc môn phái người tiếp đi, về phần Từ thị, phỏng chừng đã bị Bách Độc môn hạ mê dược, tuy rằng đối với cái chết của vợ chồng Hiệp gia, cũng không quá mức ngoài ý muốn, hơn nữa hắn tin tưởng, vợ chồng hai người này trước khi chết đã sớm biết nguyên nhân, cho nên, hiện tại điều hắn lo lắng duy nhất chính là Hiệp Phàm, nàng phải đối mặt như thế nào.
Nàng, vốn chỉ là quân cờ, là nữ nhi của kẻ hại chết mẫu thân mình, vì sao lại làm hắn khó có thể dứt bỏ như thế. Phụ trái tử còn, Bằng Lục Y nói đúng, Hiệp Phàm dù sao cũng là nữ nhi của vợ chồng Hiệp thị, cha mẹ nàng phạm lỗi, nàng hẳn phải hoàn lại , nhưng, vì sao, trong lòng lại không thể buông tha.

Hiệp Phàm vẫn lẳng lặng đứng trong sân như trước, tóc ở trong gió hơi hơi tung bay, có vài phần khiến Tư Mã Hi Thần không đành lòng bất lực.
Hắn nhẹ nhàng đi qua đi, tận lực ôn hòa nói:“Tiểu Phàm, thực có lỗi –”
“Xin gọi ta là Hiệp cô nương, quan hệ giữa ngươi và ta lúc này, ta không nhận nổi loại xưng hô.” Hiệp Phàm lạnh lùng nói “Phụ mẫu ta thân có phải màng nợ Tư Mã gia các ngươi hay không?”
Tư Mã Hi Thần do dự một chút, mới chậm rãi nói:“Năm đó là cha mẹ ngươi để lộ tung tích mẫu thân ta, khiến cho Lí Cường đến bắt bọn họ, hơn nữa giết cha ta, làm hại mẫu thân ta tự sát, bây giờ thi thể hai người vẫn bị giấu ở đâu đó trong đại lao hoàng cung.”
Hiệp Phàm cắn chặt đôi môi, cắn ra vết máu, ngẩng đầu nhìn Tư Mã Hi Thần, lẳng lặng nói:“Phụ mẫu ta thân phạm lỗi, ta sẽ hoàn lại, ta sẽ làm quân cờ của ngươi, dùng mạng của ta trả lại món nợ trước đây, nhưng, bắt đầu từ hôm nay, Hiệp Phàm cùng Tư Mã Hi Thần cả đời này trở thành người dưng, khi ta không còn giá trị lợi dụng, xin để Hiệp Phàm biến mất khỏi thế giới của ngươi.”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.