“Ta nói với ngươi a, hôm nay Bắc bá cùng Bạch thầy thuốc ở hậu hoa viện hôn môi nha…. Nga nga….Ác… Rồi sau đó chim trên trời bay tới….Ân…. Thải phân xuống trên đầu Bắc bá a….Ân….” (Chả rõ, ta chém :”>)
Biện Thái tứ chi mở rộng, hai chân còn khoát lên trên vai Biện Kháng. Tiểu huyệt bị tính khí nóng bỏng của nam nhân xỏ xuyên qua nhưng cái miệng của hắn vẫn là hoạt động hết công xuất, không ngừng nói rồi lại nói.
“Ngươi chuyên tâm một chút!” Biện Kháng lúc nào cũng ôn hòa khó có được biến thành uấn giận như thế a.
“Ta thực chuyên tâm a! Lạp xưởng của ngươi ở trong ruột non của ta tiến tiến xuất xuất thật giống như món đại tràng bao ruột non bán ở chợ đêm a, còn thêm hạt tiêu nha. Oa… nhưng vị lại khác a, sang đến ót thì đều đã tê rần hết trơn rồi, giống như ngươi tiến thẳng đến điểm tử của ta vậy. Ta nghe nói có chỗ bán đại tràng bao ruột non nha, còn có khi cắn một cái cảm giác rất mềm a, ngày sau chúng ta cùng nhau đi ăn đi.”
Biện Thái còn nghiêm túc nói như thế.
“Ngươi điểm nhẹ…. Sẽ đau a…. Ngươi như vậy cứ đánh tới đánh tới hại ta tưởng đang uống sữa trân châu a, cũng có cái quán kia bán uống cũng được lắm.”
Biện Thái kéo lên một chân của Biện Thái, dùng sức xung đột.
Y bình thường lúc làm tình vốn được xem là rất ôn nhu, nhưng là hôm nay không cách nào khắc chế được cơn tức giận đâu.
Biện Thái ở cả quá trình giống như là cái loa phóng thanh, nói rồi nói, từ thức ăn cho tới thời tiết, cả chuyện con chó của nhà bên cạnh thế nào cũng liền kể nốt.
Hắn càng nói mặt mày Biện Kháng lại càng nhăn nhó, quả muốn lấy băng kéo dán vào cái miệng của hắn a.
Biện Kháng tiếp tục luật động, quả thật làm Biện Thái đình chỉ thao thao bất tuyệt.
“Ân…Ân… Đau a….Đau ….Đau…Đau…. Ca ca, ngươi làm cho ta đau quá…. Ô…ô…” Biện Thái nhìn Biện Kháng không ngừng kêu rên đau đớn.
Biện Kháng căn bản bị hành vi thao thao bất tuyệt của Biện Thái làm cho không có hứng trí, bị hắn kêu đau như thế, rất nhanh liền qua loa cho xong sự.
Biện Thái lăn qua một bên không khỏi bội phục chính mình sao mà thông minh tài trí quá đi.
Đối đãi với tam huynh đệ Biện gia này không thể dùng cùng một sách lược được a.
Biện Quang thích chinh phục hắn liền cố ý diễn thành *** đãng nam nhân, leo lên trên đầu y làm cho y không thể nắm toàn bộ quá trình, rồi sau đó mới giả vờ kêu to rống quỷ làm cho y phiền lòng.
Biện Hỏa giỏi nắm bắt, trong cả quá trình đều rất tự chủ a. Hắn vì ứng phó với Biện đại ca mà hao tâm tổn lực tìm kiếm trên google nghiên cứu xem một trăm chiêu làm cho nam nhân điên cuồng a.
Cần phải làm cho Biện Hỏa ở trong một thời gian ngắn liền buông khí giới đầu hàng, hắn cố gắng nhiệt tình trăm phần trăm quả thực đã làm cho Biện đại ca ở trước thời gian mà đầu hàng rồi, hơn nữa hắn còn cố ý công kích thói quen luôn kéo dài thời gian làm tình của đại ca làm cho đại ca luôn cao cao tại thượng mất mặt a.
Mà Biện Kháng hắn phải vận dụng đặc tính bà tám mà đối phó, làm Biện Kháng hàng ngày đều hiền lành tươi cười cảm thấy thực phiền.
Biện Kháng tuy rằng ở ngoài ôn hòa nhưng là Biện Thái đâu phải loại ngu ngốc chứ, so với đại ca cuồng phách, Biện Quang cuồng dã, hắn ngược lại cảm thấy Biện Kháng chính là kho chứa bom.
Bất quá cũng chỉ là do cái mặt nạ, hắn cảm giác Biện Kháng bất quá là chỉ dùng hắn như một cái công cụ giải trí mà thôi.
Cho nên hắn cố ý khiêu chiến giới hạn chịu đựng của Biện Kháng làm cho y chịu không nổi.
Hắn rất là hao tổn tâm lực mới nghiên cứu được bộ kế hoạch tác chiến này a, chẳng những phải kiên nhẫn mà còn muốn hao tổn đến tôn nghiêm, nói thật nếu là người bình thường thì sớm đã trầm mê kỹ xảo của tam huynh đệ rồi, như vậy thì có thể cam chịu đi, nhưng mà hắn chính là hoa hoa công tử đã cùng nữ nhân hoan ái qua, tất cả các chiêu của các nàng hắn đã lĩnh qua rồi, hắn đem áp dụng chính là đúng a. Tuyệt chiêu của nữ nhân chính là vừa khóc vừa nháo, bất luận một người nam nhân nào cũng đối loại này ngán ngẩm chịu thua nha.
Hì hì… cứ như vậy tiếp tục, bọn họ nhất định sẽ ngán hắn cho xem, không cần chờ đến một năm liền đem hắn đuổi đi thôi.