Kim Đến Đại không phải ngu ngốc, hắn đem mọi chuyện từ đầu đến cuối nghĩ kĩ một lần, trong lòng suy ngẫm.
Hắn giả trang thành Kim Đến Đại vừa thô lại vừa tục kia không hề có chút sơ hở, cho nên có người khác tùy tiện gải trang thành Biện Thái anh tuấn bất phàm cũng là có khả năng đi, dạo này lại không có thấy Thành Quái Đường nữa, thật sự là rất khả nghi.
Đã vậy người nọ cũng không có giả giống hoàn toàn chân mạo của hắn đâu, hắn mặc dù có cái khí chất kia nhưng chính là hồn nhiên trời sinh, chỉ có tam huynh đệ Biện gia kia mới có thể bị lừa đi.
Bất quá có phải hay không muốn lừa người, kia cũng có thể nói là, lấy hiểu biết của hắn đối với tam huynh đệ kia cùng với biểu hiện của Biện đại ca đêm đó, hơn phân nửa thì có thể là do đại ca phái người giả trang đến để hù giỡn chơi nhị ca cùng tam ca ngốc nghếch kia đi.
Hỏi tại sao nói nhị ca cùng tam ca ngốc a? Hừ hừ… kia còn không phải vì hai người bọn họ chỉ biết phát xuân, chỉ biết làm biến thái chết tiệt thôi sao! Hắn cũng không phải là đang mắng chính mình, tóm lại là hắn đối với Biện Kháng cùng Biện Quang như vậy thế nhưng hai người kia lại chả có nhận ra cái tên Biện Thái giả kia, hắn trong lòng tự nhiên thấy phẫn nộ không ngừng.
Lúc trước hắn nhưng là rất nhanh phân biệt được ba người bọn họ, không chỉ như thế thôi mà cho tới tận bây giờ cũng chưa có lần nào nhìn lầm bọn họ cả. Như vậy có thể nói rằng trong lòng hắn có để bọn họ ở trong lòng, cho dù ngoài miệng hắn vẫn thường hay nói này quan hệ bình thường nhưng là đã sớm để bọn họ vào trong tim rồi.
Thật sự là rất không đáng gia, hắn là đã buông tha cho cả gia tài Biện gia, bị ba tên này ăn liền xương cốt đều tàn, thậm chí ngay cả tính hướng cũng đều thay đổi, vì điều giáo của mấy nam nhân này mà thay đổi! Cho dù mỹ nhân có nằm trong ngực hắn, tiểu đệ đệ vẫn nằm ngủ như thường! Bọn họ luyện hắn trở thành trên giường *** đãng, xuống giường là baby mãnh nam nhân tuyệt thế nhất trần trong thiên hạ tuyệt không có người thứ hai.
Nhưng là bọn họ thế mà lại không nhận ra Biện Thái chân chính là hắn, loại chuyện này hắn thực nuốt không vô!
“Kim Đến Đại, ngươi đây là loại thái độ gì?!” Biện Quang ngăn lại Kim Đến Đại nhìn thấy y mà làm lơ như không thấy.
Kim Đến Đại ngẩng đầu lên bốn lăm độ bỏ đi, hừ hừ hai tiếng.
Biện Quang tay ôm Biện Thái giả, một tay kia hổn hển chỉ vào Kim Đến Đại.
“Ngươi đứng lại, ngươi ôm hài tử muốn đi đâu?!”
“Đi mua thức ăn, ngươi quản được ta chắc!” Hắn giả ngây thơ nói.
Đôi song sinh được hắn ôm trên tay hai mắt mở lớn, trong lòng nghĩ nam nhân hảo ngây thơ a.
Kim Đến Đại mặc kệ Biện Quang ở sau lưng kêu quỷ rống quỷ, ôm hai đứa nhỏ đi ra cửa lớn.
Chiếc xe đen bóng loáng dừng trước mặt hắn.
Biện Hỏa cười nhìn Kim Đến Đại.
“Lên xe!”
Kim Đến Đại vốn nghĩ không thèm để ý tới y, nhưng là nghĩ ngồi vào xe một chút cũng chẳng có chết ai.
Tuy rằng thức ăn hằng ngày đi mua có người khác làm nhưng ngẫu nhiên hắn lâu lâu vẫn là dẫn hai đứa nhỏ ra ngoài mua một ít đồ lặt vặt.
Kim Đến Đại ôm hài tử lên xe.
Không gian bên trong rộng, đủ để hai tên tiểu hài tử kia chơi đùa.
Kim Đến Đại ngồi ở đối diện Biện Hỏa.
Biện Hỏa mắt mỉm cười nhìn hắn.
Nhìn đến nổi cả người Kim Đến Đại đều muốn nổi da gà.
“Ngươi mắc gì nhìn ta, ta cũng không có thiếu ngươi tiền!”
Biện Họa lấy tay chỉnh lại kính mắt, “Ta phát giác ra ta còn không có biết nhiều về ngươi!” Y kề sát vaò thật gần với mặt hắn.