Phụ thân cùng tiểu phụ thân còn đang ở viên tử nói chuyện, thấy ta vừa hét vừa chạy cuống cuồng thì giật nảy mình.
“Phụ thân, tiểu phụ thân!” Ta đáng thương lao tới.
“Làm sao vậy?”
“Nhược Sở ca ca ăn thịt người!!”
Hai người không hiểu gì nhìn nhau, “Chuyện gì xảy ra?”
“Con đem chuyện tối qua kể cho Nhược Sở ca ca nghe, Nhược Sở ca ca cười ha hả, sau đó Nhược Sở ca ca đưa mặt lại gần mặt con, ô ~~~ ca nói sau này muốn ăn con ~>_<~” ta chỉ chỗ bị cắn đỏ cho phụ thân cùng tiểu phụ thân xem.
Tiểu phụ thân mát mẻ nhìn phụ thân, “Hanh, Triệu gia các người kẻ nào cũng là quỷ háo sắc! Đều là từ lúc còn bé đã nhìn người ta chòng chọc.”
“…Phỉ Phỉ, ngươi cũng đừng một cây gậy trúc lật cả thuyền người*…” (T_T||| lẽ nào Phỉ Phỉ nói sai sao?)
Phụ thân bế ta lên.
“Vân nhi, Nhược Sở tiểu tử giảo hoạt kia. Hanh ~~ bảo bảo nhà ta nó nói ăn là ăn sao? Hảo! Phụ thân hôm nay bắt đầu dạy con võ công! Con đem tên tiểu tử thối kia ăn tươi cho ta!”
“…Việc này… Phụ thân, ta không ăn thịt người…”
————————————————-
một cây gậy trúc lật cả thuyền người: vơ đũa cả nắm