Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1060: Trảm Ma Vấn Đạo!



Dù sao theo bọn họ, Mạnh Hạo không thể nào đối địch với toàn bộ Huyết Yêu Tông, hiện tại đã trả giá đắt cho lần thăm dò này, bởi vậy vào lúc này tự nhiên phải lên tiếng, không đánh mất uy nghiêm.

Mỗi người đều hạ quyết định, ngày sau nghĩ cách khác chống lại Mạnh Hạo, theo bọn họ nghĩ, tiếp theo nhất định là Huyết Yêu lão tổ ra mặt xoa dịu.

- Huyết Yêu lão tổ sắp xuất hiện, chuyện này đã xong, thiếu tông này... Quá trẻ tuổi, quá kích động, lão phu sống rất... Trên đỉnh núi thứ năm, lão giả hít sâu một hơi, hô khan, nhàn nhạt lên tiếng, nữ nhân quyến rũ cũng vỗ lưng cho lão, cảnh tượng hôm nay, làm cho nàng có ấn tượng mãnh liệt với Mạnh Hạo.

Nhưng lão giả lưng gù còn chưa nói xong...

Mạnh Hạo đứng đó, không nhìn xác chết đầy đất, quay đầu nhìn đỉnh núi thứ hai, trong mắt lại tràn đầy tia sáng lạnh hung ác.

- Bây giờ ta trả lời cho các ngươi! Hắn vừa nói, trong ánh mắt không thể tin nổi của mọi người, một bước đi ra, thẳng đến đỉnh núi thứ hai!

Huyết Yêu Tông, nhắt mắt im ắng.

Trên đỉnh núi thứ hai, Huyền Thiên lão tổ sắc mặt đại biến.

- Kẻ điên, tên đáng chết này, hắn là kẻ điên!

- Ta... ta chỉ là thuận miệng nói vậy, không ngờ hắn... đáng chết! Sắc mặt biến hóa, Huyền Thiên lão tổ vội vàng lùi về, đồng thời trên đỉnh núi thứ tư, tam tổ Yêu Hỏa thần sắc biến đổi, cắn răng đồng loạt bay đi, thẳng đến đỉnh núi thứ hai.

Tốc độ của Mạnh Hạo cực nhanh, nháy mắt là tới, giơ tay lên, hai châu đen trắng vây quanh núi thứ chín ầm ầm phủ xuống, xuất hiện ở trên đỉnh núi thứ hai, bầu trời chấn động, mặt đất ầm vang.

Đệ tử Huyết Yêu Tông đều hoảng sợ cùng cực, hít vào một hơi, nhìn thiếu tông ở trên không, khí phách không thể tả được!

- Các ngươi muốn trấn áp ta, ta tới trấn áp các ngươi!

- Ngay bây giờ ta sẽ trả lời cho các ngươi!

- Đây là lời của thiếu tông, vậy mới là thiếu tông, khí phách tràn lan, thiếu tông của Huyết Yêu Tông ta!

Các đệ tử trên núi không phải dòng chính của lão tổ, mỗi người đều thở gấp gáp, nhìn về phía Mạnh Hạo, trong mắt cuồng nhiệt, bọn họ bỗng phát hiện, thì ra thiếu tông này bá đạo như thế!

Đi theo sau thiếu tông như vậy, nhất định là một chuyện vô cùng vinh quang sáng rực!

Nhưng so với bọn họ, trên đỉnh núi thứ hai, 7 đệ tử của Huyền Thiên lão tổ thì sắc mặt tái nhợt, người phát run, trước đó bọn họ còn trào phúng Mạnh Hạo, khinh thường hắn trẻ tuổi, càng thêm khinh miệt. Nhưng hiện tại, trong run rẩy, bọn họ đã tỉnh táo lại, cực kỳ hoảng sợ nhìn Mạnh Hạo.

Còn có nam nhân cầm quạt trên đỉnh núi thứ tư, sắc mặt trắng bạch, hắn bỗng phát hiện, thiếu tông này... nhìn như vô hại, nhưng thực tế khi trở mặt lại bá đạo đến thế.

Căn bản không cho người ta một chút xíu cơ hội, một khi lập uy, vậy lập đến tận cùng!

Tốc độ của Mạnh Hạo cực nhanh, nháy mắt bước lên đỉnh núi thứ hai, toàn bộ núi thứ hai ầm ầm chấn động, ngọn núi rung chuyển, Mạnh Hạo nhấc tay, chỉ về phía Huyền Thiên lão tổ đang nhanh chóng lùi lại.

- Không phải ngươi muốn trả lời sao, đây là trả lời của Mạnh mỗ! Mạnh mỗ thay mặt Vương Hữu Tài trả lời cho đỉnh núi thứ hai ngươi! Mạnh Hạo ra tay đối phó núi thứ hai, chính là vì Vương Hữu Tài.

Trước đó hành động của núi thứ hai đối với Vương Hữu Tài, Mạnh Hạo nghe xong đã không hài lòng, lúc náy ra tay, một chỉ tay xé rách bầu trời, rít gào đánh tới, khí đen trắng bao bọc, tạo thành cái bóng mờ, nháy mắt đánh tới Huyền Thiên lão tổ.

Huyền Thiên lão tổ sắc mặt biến đổi, gầm lên nhấc tay bấm quyết, toàn thân huyết quang tận trời, tạo thành một cây đao màu máu, chém về phía chỉ tay của Mạnh Hạo.

Cú chém này, khí thế đệ nhất đao đại viên mãn bùng nổ, xem kiểu này, đã chạm đến ngưỡng đệ nhị đao.

Mạnh Hạo hừ lạnh một tiếng, lại chỉ ra.

- Ngươi dám!

- Mạnh Hạo ngươi quá mức, dù cho ngươi là đệ nhị đao, vậy thì sao! Ngọn núi thứ tư, tam tổ Yêu Hỏa rống giận nhất là một lão giả trong ngọn lửa, tiếng quát như sấm, trên người tỏa ra khí tức Trảm Linh đệ nhị đao.

Mạnh Hạo vẫn không nhìn, phất tay.

Tiếng sấm rung trời, chỉ tay chạm vào đao máu, đao lập tức tan tành, Huyền Thiên lão tổ phun máu, người văng ra như diều đứt dây, Mạnh Hạo lại chỉ tới, trực tiếp chạm lên người hắn.

TIếng nổ vang vọng, Huyền Thiên lão tổ phát ra tiếng thét thảm thiết, nửa người nổ tung, nguyên thần hoảng sợ thê lương bay ra, đồng thời, ba người Yêu Hỏa cũng chạy tới.

- Nếu đã đến, vậy cùng nhau trả lời cho các ngươi. Mạnh Hạo bình thản nói, bước về phía ba người.

Ba người tâm thần chấn động, trong ba người Yêu Hỏa, lão tổ Trảm Linh đệ nhị đao chính huynh trưởng, nhấc tay lên, lập tức một biển máu ầm ầm xuất hiện.

- Chẳng lẽ ngươi là gian tế tông môn khác, che mắt Huyết Yêu lão tổ, ngươi còn dám ra tay với chúng ta!

- Danh ngạch tử vong 1 năm của ta, bây giờ còn 78 chỗ. Mạnh Hạo bước đi, chầm chậm nói.

Hắn vừa nói thế, toàn bộ Huyết Yêu Tông phát ra tiếng hít hà, ngay cả Yêu Hỏa tam lão cũng hít vào một hơi, ánh mắt co rút, về phần nguyên thần của Huyền Thiên lão tổ, sắc mặt chấn động.

Đệ tử xung quanh đều hô to, mọi người đều bị lời của Mạnh Hạo chấn động tâm thần.

- Danh ngạch tử vong!

- Hắn là thiếu tông, chẳng lẽ thiếu tông có danh ngạch tử vong gì đó!

- Trời ạ! Mặc kệ tu vi gì, đều ở trong danh ngạch này?

- Quyền lực của hắn quá lớn, sống chết của bất cứ đệ tử nào đều nằm trong tay hắn!

Trên ngọn núi thứ 5, lão giả lưng gù ngây dại, nữ nhân quyến rũ cũng mở to mắt, hít thở dồn dập.

- Sư tôn, danh ngạch tử vong này?

- Khụ khụ, không cần lo lắng, lão phu sống quá lâu, chuyện này chỉ là một lần thăm dò, sẽ không... Lão giả lưng gù vô thức nói, nhưng nói một nửa, phát hiện đệ tử nhìn mình có vẻ cổ quái, không khỏi ho khan.

- Sư tôn, ngay từ đầu ngài đã nói thế, kết quả Thường Ất chết, sau đó ngài lại nói vậy, kết quả ngọn núi thứ nhất bị trấn áp... Vừa rồi ngài còn nói vậy, kết quả ngọn núi thứ hai và thứ tư ra tay.

- Bây giờ ngài lại nói thế... Nữ nhân quyến rũ im lặng.

Trong khi nàng im lặng, Mạnh Hạo bước đi, vung tay đánh tới, núi thứ chín rầm rầm tiến tới, thẳng về phía tam tổ Yêu Hỏa.

Khoảnh khắc đến nơi, tam tổ Yêu Hỏa thần sắc ngưng trọng, mỗi người thi triển thần thông, nhất là lão già Trảm Linh đệ nhị đao, há miệng phun ra một đoàn lửa, ngọn lửa thiêu đốt biển máu, làm cho huyết hỏa ngập trời, ngưng tụ thành đầu hươu to lớn.

Con hươu toàn thân là lửa, hai cái sừng lớn, ầm ầm chọi lại núi thứ chín trên trời xuống, Yêu Hỏa tam lão tản ra, khoảng khác dưới đầu hươu này xuất hiện thân hươu khổng lồ.

Tạo thành một con hươu hoàn chỉnh, đánh lại Hắc Bạch Nhị Châu Đệ Cửu Sơn!

Ở trên thân hươu, tỏa ra dao động mãnh liệt, vượt qua Trảm Linh đệ nhị đao, gần tới Trảm Linh đệ tam đao!

Ánh mắt Mạnh Hạo lóe lên tia sáng lạnh, không chần chờ, vung tay lên, lúc này bùng nổ toàn bộ tu vi, xung quanh hắn xuất hiện khe nứt hư vô, gió mây đảo chiều, thiên địa rền vang, Hắc Bạch Nhị Châu Đệ Cửu Sơn phình lớn, uy năng tăng gấp đôi.

Uy năng tăng lên, kéo theo uy áp ngập trời, làm cho tam lão hợp thành hươu lớn cũng hoảng sợ không thể tin nổi.

Oành!

Núi thứ chín va chạm với con hươu khổng lồ, nổ vang rung trời, con hươu trực tiếp nổ tung, tan thành mảnh vụn, bên trong tam lão phun máu, mỗi người văng ra sau, sắc mặt tái nhợt, trong lòng tung lên sóng gió.

- Sao lại thế này!

- Hắn mạnh đến thế! Ba người ta liên thủ, cũng không thể rung chuyển được!

Chẳng những bọn họ không tin nổi, các đệ tử Huyết Yêu Tông đều không thể tin được, Lý Thi Kỳ dù biết tu vi của Mạnh Hạo, nhưng hiện tại cũng rung động.

Nàng cũng không ngờ, Mạnh Hạo mạnh mẽ đến mức khủng bố thế này, dù sao ngay cả nàng cũng chưa hiểu hết chuyện Thanh La Tông.

Bọn họ đều không biết thực lực của Mạnh Hạo, nếu không phải Thanh La Tông có Lục Đạo lão tổ, toàn bộ Thanh La Tông đã bị hắn hủy diệt.

Trên ngọn núi thứ năm, lão giả lưng gù thần sắc ngưng trọng chưa từng có, ánh mắt hắn lóe lên tia sáng kỳ dị, thì thào nói nhỏ.

- Già rồi, thật già rồi, không ngờ gặp loại yêu nghiệt trong truyền thuyết cũng không nhận ra... rõ ràng đây là loại đó, yêu nghiệt Trảm Đạo!

- Có những tu sĩ hiếm thấy, cuộc đời bọn họ trần đầy mấp mô, trên đường hoặc là ngã xuống, hoặc là tung trời, một khi trưởng thành, Trảm Linh có thể giết Vấn Đạo!

- Người như vậy, được gọi là... Trảm Đạo!

- Lệ khí của hắn cực nồng, đã thành ma niệm... Nhưng ma và đạo tương thông, đều là chấp niệm, đều là cực hạn!

- Con đường Trảm Đạo, vô cùng khó khăn, Trảm Đạo thành ma!

- Nhưng con đường Trảm Ma, càng khó khăn hơn, bởi vì đây là Trảm Ma thành đạo! Lão tổ, đây là nguyên nhân ngài cho hắn thành thiếu tông Huyết Yêu Tông sao?

- Trảm Đạo phải có đạo tâm, Trảm Ma cần có ma niệm!

- Lão phu đột nhiên vô cùng mong chờ, ngày mà... hắn Trảm Ma!

- Trảm Ma Vấn Đạo! Trên ngọn núi thứ năm, lão giả thì thào nói, ánh mắt càng thêm sáng ngời, nhìn về phía Huyết Yêu Sơn.

Trên Huyết Yêu Sơn, Huyết Yêu lão tổ ngồi trong huyết đàm, llúc này ánh mắt toát ra một tia thâm thúy, ở trong đó ẩn chứa năm tháng tang thương.

- Trảm Ma Vấn Đạo!

- Mạnh Hạo, đừng oán giận ta, ma niệm của ngươi là ta gieo, nhưng nhất mạch Phong Yêu, đi đường sai rồi... Ta còn sống tạm, tạo thành ma niệm cho ngươi, sau đó chờ ngày ngươi Trảm Ma...

- Ngươi sẽ là Vấn Đạo!

- Trảm Ma Vấn Đạo lại Trảm Tiên, có gì khó!

- Đến khi đó, ngươi cùng yêu có nhân quả lớn, hy vọng nếu ngươi có một ngày đến đỉnh cao... đừng quên mất yêu duyên của ngươi!

- Muội muội, các lão huynh đệ, chúng ta sẽ nhanh gặp lại... Các người chờ ta, ta sắp xuống cùng các người... Huyết Yêu lão tổ thì thào, trên người trào ra tử khí.

----------oOo----------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.