Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1104: Thân thể Vấn Đạo



Mạnh Hạo hai mắt lóe lên, nếu đổi là hắn năm đó lần đầu tiên tới nơi này, tự nhiên không dám mở miệng như vậy, càng không hỏi trực tiếp như thế. Dù sao thì hắn năm đó tu vi quá thấp, có thể tới đây, cũng đã là cơ duyên xảo hợp rồi.

Mà hiện tại, hắn tuy chỉ là Trảm Linh đệ nhị đao, nhưng bản tôn thứ hai của hắn lại là Vấn Đạo đỉnh phong.

Vấn đạo đỉnh phong, tại Nam Thiên Đại Địa, tại cái thời đại tiên hiếm gặp này, hoàn toàn xứng đáng là cấp bậc mạnh nhất. Có thể nói, có được bản tôn thứ hai, Mạnh Hạo mới coi như bước lên bậc thang cường giả thực thụ tại Nam Thiên Đại Địa.

Không còn bị giới hạn tại Nam Vực, có thể phóng mắt khắp cả Nam Thiên Tinh.

Mạnh Hạo chăm chú nhìn thanh đồng đại đỉnh phía sau vô số lôi điện, thần sắc bình tĩnh, trực tiếp tiến lên một bước, bước này vừa đặt xuống, lập tức tiến vào trong lôi điện, âm vang ầm ầm động trời, vô số sấm chớp lôi điện trực tiếp đánh thẳng về phía Mạnh Hạo.

Chớp mắt đã đánh lên người hắn, phát ra tiếng tanh tách, những dòng chớp điện này hình thành vô số ngân xà bò qua lại, nhìn từ đằng xa, Mạnh Hạo giống như đang khoác một chiếc áo choàng điện chớp nháy.

Bước đi của hắn không nhanh, nhưng mỗi một bước đặt xuống đều rất vững vàng, sắc mặt không đổi bước lên mười bước, mỗi bước một trượng!

Tiếng nổ ầm ầm càng kinh người, chớp điện uy lực càng mạnh, cho dù là Mạnh Hạo, sau khi đi được hai mươi bước cũng không khỏi nhíu mày, tu vi trong cơ thể rối loạn, với thân thể xác thịt cường hãn như hắn, cũng cảm nhận được từng cơn co rút, tuy rằng vẫn có thể tiếp tục bước đi, nhưng theo phán đoán của Mạnh Hạo, sau ba trăm bước, chính là cực hạn của hắn.

Duy chỉ có tay phải của hắn là không có quá nhiều cảm giác với chớp điện này,chỉ là có chút ngưa ngứa, có thể thấy được có không ít chớp điện chui vào trong tay phải của hắn, dù sao… đây cũng là bộ phận duy nhất trên cơ thể hắn bước vào cảnh giới Vấn Đạo.

- Ngươi cách cự đỉnh này cũng chừng ngàn bước, với thực lực của ngươi, nhiều lắm… là ba trăm bước, hiện tại ngươi từ bỏ, coi như sáng suốt, nếu còn ngoan cố, không chết cũng bị thương. Âm thanh già nua mang theo sự lãnh đạm vang vọng.

- Nếu ta thực sự muốn đi qua đoạn đường sấm sét này cũng không phải chuyện khó khăn gì. Mạnh Hạo thản nhiên lên tiếng, tay phải khua lên, lập tức hư vô sau lưng hắn liền vặn vẹo, chớp mắt, bản tôn thứ hai bước ra, đứng ngay sau lưng Mạnh Hạo. Sấm sét bốn phía bổ tới, nhưng thân thể của bổn tôn thứ hai không mảy may bị tổn thương. Thậm chí ngay cả lông tóc, hay góc áo cũng không hề có chút nào bị nhăn.

- Hử? Trong đại đỉnh, âm thanh già nua lập tức ngừng lại một chút.

- Tiên khôi! Giọng nói già nua như có phần kinh ngạc, lôi điện tứ phía theo âm thanh phát ra của hắn mà càng ầm ầm vang động kinh nhân. Trong chớp mắt chúng đan vào nhau trong không trung, hình thành một cái thân ảnh.

Đó là một lão giả, bộ dáng trông không được rõ ràng, chỉ có thể thấy được đường nét khái quát. Lão xuất hiện trên bầu trời, phảng phất tựa như lôi điện chi chủ, trên người lão bỗng nhiên tỏa ra một cỗ uy áp.

- Không phải tiên khôi, mà là phân thân… cũng không phải phân thân, đây giống như thân thể xác thịt được hình thành từ bí pháp, ngưng tụ sức mạng ẩn chứa, bên trong sát nhập một cái… Chân Tiên hồn!

- Mượn hồn này để phát huy sức mạnh kinh người, mượn thân này để tạo nên một sự tồn tại tựa như con rối tựa như người thực! Lão giả lẩm bẩm, âm thanh lão phát ra, sau khi Mạnh Hạo nghe được hai mắt co rút. Lão giả này vừa nhìn một cái không ngờ đã thấy được điểm mấu chốt.

- Ngụy Tiên thường thấy, Chân Tiên khó gặp!

- Có tiên thân như thế này, ngươi đích thực có tư cách mang chiếc đỉnh này đi, bất quá… chiếc đỉnh này không có khí hồn, dưới lôi điện sinh mạng đầu tiên tiếp xúc với đỉnh sẽ bị tách ra khỏi thân thể, trở thành đỉnh linh chi nguyên, ngươi xác định… để tiên thân của ngươi chạm vào chiếc đỉnh này? Lão giả chăm chú nhìn Mạnh Hạo.

Mạnh Hạo chân mày nhíu lại, trầm ngâm. Theo như ý trong lời nói của lão giả, nếu như để bổn tôn thứ hai chạm phải, vậy thì hồn bị tách ra sẽ không phải của Mạnh Hạo mà là của Chân Tiên hồn.

Nói cách khác, đỉnh này, rất có khả năng là Mạnh Hạo có thể dùng nhưng lại không thuộc về hắn.

- Lão giả này lai lịch thần bí, lời lão nói… không thể tin tưởng toàn bộ.

Mạnh Hạo trầm ngâm, cúi đầu nhìn tay phải của mình, chớp điện lượn lờ trên thân, thi thoảng lại bị tay phải hấp thu, cái cảm giác ngưa ngứa đó tựa như tay này có thể cắn nuốt chớp điện để cường hóa.

Mạnh Hạo hai mắt chợt lóe lên.

- Cửu Thiên Bảo Thân Ấn của ta, cần phải hấp thu một lượng lớn pháp bảo, lôi điện sấm chớp tại đây, hình như cũng có thể hấp thu? Nghĩ tới đây, Mạnh Hạo trong lòng vừa động, hít sâu vào một hơi, nhắm mắt lại, một lúc sau khi hắn mở mắt ra, Cửu Thiên Bảo Thân Ấn đã vận chuyển toàn thân hắn.

Khi thuật này vừa triển khai, lập tức chớp điện xung quanh ầm ầm bổ tới, trong nháy mắt tựa như tìm được một nơi để trút vào, cũng giống như thân thể của Mạnh Hạo, trở thành một cái hắc động, chớp mắt vô số chớp điện rít lên ập tới, nhưng lại… chỉ ở trên thân Mạnh Hạo.

Giống như bị Mạnh Hạo cắn nuốt!

Mạnh Hạo thân thể run rẩy, từng cơn đau nhức kịch liệt lan ra khắp toàn thân. Hắn dùng Cửu Thiên Bảo Thân Ấn hấp thụ sấm điện ở bên ngoài. Khi chúng không ngừng chuyển động trong cơ thể, đã mau chóng bị hòa tan, sau khi được khoảng một nén hương, thân thể Mạnh Hạo chấn động mạnh.

Trong mắt hắn lộ ra quang mang mãnh liệt.

- Cường hóa một chút có thể so với hàng chục kiện pháp bảo Trảm Linh. Mạnh Hạo hít sâu vào một hơi, hắn bỗng nhiên cảm giác nơi này đối với kẻ bên ngoài mà nói thì là hung hiểm, nhưng đối với người tu luyện Cửu Thiên Bảo Thân Ấn mà nói thì lại là tồn tại của tạo hóa.

Mạnh Hạo lập tức khống chế bổn tôn thứ hai đứng nguyên tại chỗ, khi ngẩng đầu lên, hắn nhìn về phía thân ảnh lôi điện giữa không trung.

- Vãn bối muốn tự mình nếm thử một chút. Nói xong, Mạnh Hạo lại một lần nữa bước tới, trong tiếng nổ ầm vang, lôi điện ríu rít ập tới, Mạnh Hạo thân thể chấn động, Cửu Thiên Bảo Thân Ấn lại vận chuyển một lần nữa, lôi điện lập tức trực tiếp bị Mạnh Hạo hấp thu.

Thứ cảm giác đau đớn khi bị chớp điện xuyên thấu qua da thịt khiến thân thể Mạnh Hạo run rẩy, nhưng hai mắt hắn mang theo vẻ cố chấp, cắn răng chịu đựng nỗi đau, tiếp tục tiến về phía trước, một mạch đi được một trăm bước!

Cũng chính là một trăm trượng!

Lôi điện hợp lại thành một mảng, nhấn chìm Mạnh Hạo ở bên trong, từ bên ngoài nhìn vào chỉ có thể thấy được bóng hình mơ hồ của hắn.

Trong nơi chớp động này Cửu Thiên Bảo Thân Ấn toàn lực vận chuyển, thân thể Mạnh Hạo trong cơn chấn động, chớp điện di chuyển, lúc thì chui vào, lúc lại chui ra, điều này hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, sự cường hãn của xác thịt đang không ngừng được nâng cao.

Thân thể của hắn, sớm đã đạt đến cực hạn của Trảm Linh, chỉ cần tiến thêm một bước nữa là thân thể Vấn Đạo.

- Cơ duyên này, ta nhất định phải nắm cho thật chắc!

Hai mắt Mạnh Hạo lóe lên, tiếp tục đi về phía trước.

Trên bầu trời lúc này, thân ảnh của lão giả do lôi điện hợp thành, thần sức từ từ lộ ra vẻ ngưng trọng, hai mắt bỗng chốc quang mang càng lớn, hắn rõ ràng cảm nhận được lôi điện tại nơi này vậy mà lại giảm đi một chút.

Tuy rằng không nhiều, những loại giảm bớt này bao nhiêu năm nay chưa từng xuất hiện qua.

- Hắn có thể hấp thu lôi điện? Đây không phải lôi điện bình thường, mà là kiếp lôi, hắn vậy mà có thể hấp thu kiếp lôi để cường hóa thân thể. Lão giả thất kinh.

- Hắn tu luyện là thứ công pháp gì mà lại có thể làm được tới mức này… lẽ nào là mấy loại đạo pháp thân thể trong truyền thuyết! Trong khi lão giả còn đang thất kinh thì Mạnh Hạo đã bước đến vị trí ba trăm trượng.

Lôi điện dọc đường không ngừng nghỉ, ầm ầm nổ vang, khiến cho thân thể của Mạnh Hạo, đau đớn vô cùng, thân thể trên dưới như có vô vàn mũi kim sắc bén không lúc nào là không đâm vào hắn.

Dùng từ vạn tiễn xuyên tâm để hình dung cũng không có chút nào quá đáng.

Dưới sự đau đớn này, trước mắt Mạnh Hạo tối sầm. Cho dù lôi điện xung quanh chớp nháy sáng rực nhưng cũng dần dần tối lại trong mắt hắn, Mạnh Hạo cắn lấy đầu lưỡi, sau khi cả người tỉnh táo lại một chút, nhổ ra chút máu, hắn lại tiếp tục tiến về phía trước.

Oanh!

Năm trăm trượng!

Mạnh Hạo ngửa mặt lên trời gào thét, cả một bên cánh tay phải của hắn đã đột phá hoàn toàn, từ Trảm Linh thăng cấp lên Vấn Đạo, liên đới toàn thân của hắn, cũng trong thời khắc này, trong cực hạn Trảm Linh cũng đã tinh tiến thêm không ít.

Mà lôi điện xung quanh, vốn dĩ bao phủ vạn trượng, nhưng giờ đây dưới sự hấp thu của Mạnh Hạo, cũng đã giảm thiểu đi rất nhiều, chỉ còn lại tám trăm trượng.

Nhất là sau khi cả một cánh tay phải của Mạnh Hạo đều là sức mạnh Vấn Đạo, tốc độ hấp thu chớp điện này cũng nhanh lên không ít, làm cho tám trăm trượng lôi điện, lại bị rút ngắn lại, hóa thành bảy trăm trượng.

Mạnh Hạo tinh thần phấn chấn, cắn rắng tiến tới.

Sáu trăm trượng!

Bảy trăm trượng!

Ầm một tiếng, cánh tay trái của Mạnh Hạo bỗng nhiên đột phá, trở thành thân thể Vấn Đạo!

Tám trăm trượng!

Hai chân của Mạnh Hạo trong giây lát tản ra khí tức quy tắc, tựa như tồn tại mối liên hệ kỳ dị giữa thiên địa này. Máu thịt trong đó được cường hóa, nháy mắt đã đạt Vấn Đạo.

Chín trăm trượng!

Mạnh Hạo hô hấp dồn dập, chớp điện xung quanh hắn, trong lúc này đây như đều ngưng trệ lại, tiếng nổ ầm vang, cả một phạm vi lớn bị rút ngắn lại, chỉ còn lại ba trăm trượng.

Nhất là đúng lúc này, những chớp điện màu đen mang theo sự hủy diệt xông về phía Mạnh Hạo, Mạnh Hạo ngẩng đầu, hai mắt hắn đã đỏ ngầu, mặc kệ những tia chớp điện màu đen này trực tiếp đánh vào cơ thể.

Khi những chớp điện màu đen tiến vào cơ thể Mạnh Hạo, toàn thân hắn kêu răng rắc, từng vết nứt xuất hiện, tựa như không cách nào chịu nổi sự tan vỡ.

Nhưng ngay sau đó, cảnh giới Vĩnh Hằng của hắn phát huy tác dụng, dưới sự phục hồi nhanh chóng, những đau đớn hình thành vượt quá trước đây rất nhiều rất nhiều, cho dù là Mạnh Hạo cũng không nhịn được mà gào thét thê lương.

Trong tiếng gào thét, thân thể hắn truyền ra tiếng nổ ầm vang, đây không phải tiếng nổ khi thân thể tan vỡ mà là âm thanh kinh thiên phát ra khi thân thể được cường hóa tới Vấn Đạo.

Tứ chi, toàn thân tất cả đều đột phá từ Trảm Linh, bước vào Vấn Đạo, duy chỉ có phần đầu là nơi yếu nhất, độ khó khi cường hóa lại càng lớn. Mạnh Hạo hô hấp dồn dập, lắc thân mình, trực tiếp đi lên, chín trăm mười trượng, chín trăm ba mươi trượng… chín trăm bảy mươi trượng!

Đầu hắn như bị thiên địa chèn ép, vô cùng vô tận chớp điện ập tới, khi di chuyển khắp toàn thân, Cửu Thiên Bảo Thân Ấn cũng không ngừng vận chuyển…

Chín trăm tám mươi trượng, chín trăm chín mươi trượng… cho đến… một ngàn trượng!!

Thanh đồng đại đỉnh ở ngay trước người Mạnh Hạo, đứng tại đây, chớp điện xung quanh sớm đã bị rút xuống còn một trăm trượng, ánh chớp gần như vô cùng, Mạnh Hạo trong cơn run rẩy, phun ra máu tươi, chầm chậm nhấc tay phải lên, cắn răng một chưởng ấn lên trên thanh đồng đỉnh!

Đại đỉnh ông lên một tiếng, lôi điện trong phạm vi một trăm trượng trong nháy mắt ngưng tụ về phía Mạnh Hạo.

Oanh!

- Từ nay về sau, ngươi thuộc về Mạnh Hạo ta, âm thanh của hắn mang theo sực run rẩy, từ trong lôi điện kinh thiên, bỗng nhiên truyền ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.