Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1207: Nhất Chỉ Nhân Quả



Mọi người Đệ Cửu Sơn Hải toàn bộ đều rung động, trong Tinh Không Điện Đường, lão giả các tông ánh mắt cũng đều lộ kỳ quang, lão giả của Viêm Ma Hài thánh địa, cười ha hả, đứng dậy.

- Xem ra người này cũng không phải là lựa chọn của ba đại Đạo Môn rồi, thuật pháp này của hắn, có duyên với Viêm Ma Hài ta, chư vị cũng đừng tranh với lão hủ. Nói rồi, lão giả tốc độ cực nhanh, khi bước đi nháy mắt xông ra, nhưng người khác cũng theo đó đi ra.

Năm đại thánh địa, ngoại trừ Lạc Nguyệt Hồ và Cổ Tiên Lăng lựa chọn Vương Hữu Tài và mập mạp ra, thì chỉ có Thanh Liên Thiên không có đi ra, mà Thai Dương Sơn, Viêm Ma Hài đã xông ra từ lâu.

Ngay tại khoảnh khắc khi mọi người phủ xuống thế giới Ly Viêm đang ở, hư vô ầm ầm nổ vang, từng tấm bia đá, một tấm, ba tấm, năm tấm, bảy tấm…

Tổng cộng mười bảy tấm bia đá!

So với Vương Hữu Tài, còn nhiều hơn một tấm!

Mười bảy tấm bia đá này, tấm nào cũng to lớn trăm trượng, quây lấy xung quanh, hình thành xoắn ốc, tản ra ánh sáng ngập trời, chiếu rọi bát phương, khiến cho Ly Viêm ở trong đó, cũng hào quang sáng chói, sừng sững ở giữa thiên địa, giống như tuyệt thế thiên kiêu.

Mọi người Đệ Cửu Sơn Hải, sau khi nhìn thấy mười bảy tấm bia đá này, đều không ngớt trầm trồ.

- Tự cổ chí kim, gần sát với Phạm lão!!

- Mười bảy tấm bia đá, không hổ là người cảm ngộ 95 chỗ Tiên Khư, thân thuật sáng tạo ra, xứng đáng với mười bảy tấm bia đá!

- Người này tương lai không thể đoán chừng, nhất là tu vi hắn là Vấn Đạo đỉnh phong, kể từ nay, một khi gia nhập tông môn, tăng cường thêm chút rèn luyện, thì có thể trở thành một thế hệ thiên kiêu!

Khi từng loạt âm thanh mang theo sự hâm mộ cùng đố kỵ vang vọng Đệ Cửu Sơn Hải, thì trong thế giới của Ly Viêm, lão giả các tông đã đồng loạt phủ xuống, sau một phen tranh đoạt, cuối cùng Viêm Ma Hài thành công chiêu mộ Ly Viêm làm đệ tử.

Thời khắc này, trong thế giới ba ải sau bảy tám của ba cổ lộ, chỉ còn lại một mình Mạnh Hạo, thần thông thông của hắn, vẫn còn đang trong quá trình sáng tạo.

Tất cả mọi người đều đang chú ý, trong Tinh Không Điện Đường, ba đại Đạo Môn cũng đang ngóng nhìn.

Chờ đợi. Ngày càng mãnh liệt.

- Có thể vượt qua tất cả mọi người, trở thành đệ nhất nhân của lần này hay không, thì còn phải xem thần thông của hắn phủ xuống mấy tấm bia đá!

- Cảm ngộ Tiến Khư 99 chỗ, nếu bia đá của hắn ít hơn 15 tấm, vậy thì thật làm cho người ta thất vọng!

- Việc này rất khó nói, nghe nói năm có người cảm ngộ Tiên Khư 98 chỗ, kết quả chỉ sáng tạo được thần thông 9 tấm bia đá!

Ba ngày sau, Mạnh Hạo đang khoanh chân bỗng nhiên mở mắt.

- Cảm ngộ trước Tiên Khư 98 chỗ trong đầu ta trước đây nổi lên, đều có liên quan tới linh thạch, giấy nợ, mà ta cũng rất hy vọng, Cửu Đại Sơn Hải ngày sau, có thể khiến cho tất cả thiên kiêu phải viết giấy nợ cho ta!

- Điều này cũng coi như ý nguyện vĩ đại của ta rồi…

- Viết cho ta một tờ giấy nợ, liền có nhân quả với ta, sự quẩn quanh của nhân quả có thể quấy nhiễu tới vận mạng. Nhưng luôn có người không cam tâm tình nguyện viết giấy nợ cho ta, đã là như vậy, thần thông ta sáng tạo chính là Cường Hành Kết Duyên! Mạnh Hạo hai mắt lóe sáng, tay phải nâng lên chỉ.

Một chỉ này, lập tức khiến thế giới chấn động, từng sợi dây tơ bỗng nhiên xuất hiện, những sợi tơ này sợi rõ sợi mờ, đầy là sợi dây nhân quả, không phải đến từ thế giới này, mà là đến từ Mạnh Hạo!

Hắn rõ ràng là thông qua một chỉ này làm hiển lộ tất cả sợi dây nhan quả của hắn, nhất thời thế giới chấn động gia tăng, tiếng nổ ẩm ầm ngập trời, mơ hồ như sụp đổ.

Mạnh Hạo ngẩng đầu, chăm chú nhìn dây nhân quả của mình, khi cặp mắt chớp động, tay phải nâng lên vồ nắm, nắm lấy một sợi ở trong đó. Trong khoảnh khắc chạm vào sợi nhân quả này, trong đầu Mạnh Hạo lập tức xuất hiện hình dáng của Phàm Đông Nhi.

Hắn kéo mạnh một cái, sợi dây nhân quả này lập tức vặn vẹo, cùng lúc đó, Mạnh Hạo lấy ra một tờ giấy, không chậm trễ khiến sợi dây này gấp khúc, tạo thành một phù văn in lên trên giấy.

Dường như tại ngay lúc in lên, trong Cửu Hải Thần Giới, Phàm Đông Nhi đang khoanh chân tĩnh tọa, ý định trấn áp nữ thi sau lưng, đột nhiên thân thể run rẩy mãnh liệt, hai mắt trực tiếp mở ra, lộ rõ vẻ khiếp sợ.

Ngay sau đó, sắc mặt nàng ta đại biến, phun ra một ngụm máu, thần sắc mang theo vẻ khó tin.

- Đã xảy ra chuyện gì, có kẻ dùng Đạo Nhân Quả tính toán với ta!!

Khi Phàm Đông Nhi ở đây mặt mày biến sắc thì nơi đó, Mạnh Hạo thần sắc mang theo hưng phấn, hắn hít sâu một hơi, mắt lộ kỳ quang, thuật pháp Cường Hành Kết Duyên này, lúc này hắn chỉ diễn biến tầng đầu tiên, mà tầng thứ hai có thể để chô những tờ giấy nợ dung nhập vào trong dây nhân quả, nhờ đó triển khai thần thông.

Thậm chí còn có tầng thứ ba, là loại lấy giấy nợ này làm nhân quả, một khi trồng xuống, tương lai nếu pháp này đại thành, Mạnh Hạo chỉ cần một ý nghĩ liền có thể quyết định sinh tử!

- Đây là thần thông do ta sáng tạo, Nhất Chỉ Nhân Quả, tuy không hoàn thiện, nhưng ngày sau tùy theo tu vi thâm thúy của ta, ắt sẽ có ngày hoàn thiện! Mạnh Hạo thanh âm vang vọng, thiên địa nổ ầm ầm, thế giới sụp đổ, mặt đất run rẩy, tất cả mọi người ở ngoại giới, đều nhìn rõ tất thảy Mạnh Hạo tại nơi này.

Trong Tinh Không Điện Đường, chúng lão giả chấn động.

- Là đạo pháp!

- Đạo Nhân Quả của Quý gia, không đúng, không giống với Đạo Nhân Quả của Quý gia, Quý gia là trảm, mà hắn lại là kết duyên, bá đạo như nhau, kinh người như nhau!

- Không những là đạo pháp, mà còn là bí pháp! Phương Mộc này không ngờ ngộ tính lại cao như thế!

- Lão phu rất hiếu kỳ, hắn rốt cuộc dựa vào cảm ngộ như thế nào để sáng tạo ra đạo pháp như thế!

Đạo pháp hiếm thấy, bí pháp lại càng hiếm thấy hơn!

Người quan tâm của Đệ Cửu Sơn Hải tại ngoại giới, tất cả đều mở to con mắt, tiếng hít vào truyền khắp tám phương, ai nấy đều chấn động vô cùng!

- Khó có thể tin nổi!

- Phương Mộc này, thuật pháp sáng tạo ra, như bí lại như đạo, e là chỉ có cường giả của những tông môn kia mới có thể nhìn ra đầu mối ở đâu!

- Dù thế nào đi nữa, nhất định cũng đều khiến thế giới sụp đổ, không biết ở chỗ hắn có bao nhiêu tấm bia đá!! Có thể vượt qua Ly Viêm không!!

Lúc này, tại thế giới Mạnh Hạo đang ở, trong sự sụp đổ có tiếng nổ vang vọng, khi hư vô chấn động, tấm bia đá chợt phủ xuống.

Một tấm, ba tâm, năm tấm, bảy tấm…

Trong sự sửng sốt cả kinh của mọi người ngoại giới, tổng cộng phủ xuống hai mươi mốt tấm bia đá, những tấm bia đá này ầm ầm rơi xuống, khi vây quanh Mạnh Hạo, thì không ngừng chuyển động, kinh thiên động địa.

Thời khắc này, Đệ Cửu Sơn Hải ngoại giới, hoàn toàn sôi trào.

- Hai mươi mốt tấm, trời ơi, đây… đây đã vượt qua Phàm lão rồi!!!

- Yêu nghiệt, người này chiến lực ngập trời, sức sáng tạo yêu nghiệt, tư chất của hắn tuy rằng nhìn không ra, nhưng ắt hẳn cũng không tầm thường, hắn là đệ nhất nhân của lần thí luyện này!!

- Ba đại Đạo Môn, e là đều vô cùng động lòng!! Hai mươi mốt tấm bia đá, pháp này ngày sau nhất định danh chấn Cửu Sơn!

Trong Tinh Không Điện Đường, ngoại trừ lão giả của ba đại Đạo Môn vẫn ngồi ngay ngắn như cũ, những người khác đã đứng cả dậy, ai nấy mắt sáng lên, nếu không phải suy đoán ba đại Đạo Môn sẽ thu nhận Mạnh Hạo, bọn họ nhất định sẽ toàn lực tranh đoạt.

So sanh với Mạnh Hạo, đệ tử mà bọn họ chiêu thu tuy cũng là thiên kiêu, nhưng thế gian này, người rất nhiều, rất nhiều việc vốn dĩ không thể nào so sánh, một khi so sánh sẽ mất thăng bằng.

Đông Thổ Đại Địa, phu phụ Phương Tú Phong nhìn nhau cười, trên mặt mẫu thân Mạnh Hạo lộ vẻ đắc ý, nhìn Mạnh Hạo trong hình ảnh vòng xoáy, đáy lòng tràn đầy từ ái.

- Tiểu vương bát đản, cuối cùng cũng không làm mất mặt lão tổ ta! Trong không trung, Kháo Sơn lão tổ lầm bẩm nói vài câu.

Ở chỗ Đan Quỷ, còn có Sở Ngọc Yên, đều nhẹ nhàng thở ra một hơi, Sở Ngọc Yên hiểu không nhiều về thói quen ghi nợ của Mạnh Hạo, nhưng Đan Quỷ ít nhiều cũng biết một chút, lúc này thần sắc có chút cổ quái, nhân quả mà mọi người nghĩ không thông kia, hắn mơ hồ có thể đoán ra được mấu chốt.

- Có pháp này, xem ngày sau còn ai dám viết giấy nợ với ta! Mạnh Hạo trong lòng phấn chấn, đối với thần thông mình cuối cùng cũng sáng tạo ra, vô cùng hài lòng.

Ngay lúc mọi người đều cho rằng ba đại Đạo Môn sẽ chiêu mộ Mạnh Hạo, thậm chí Cửu Hải Thần Giới và Thái Hành Kiếm Tông đích xác cũng động tâm, chuẩn bị thương lượng với Tiên Cổ Đạo Tràng thì bỗng nhiên, dưới ánh mắt của tất cả mọi người, Mạnh Hạo không ngờ lại khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt lại, như… còn đang cảm ngộ!

Một màn này, lập tức khiến ngoại giới tất cả mọi người đều sửng sốt.

- Hắn đang làm cái gì thế?

- Chẳng lẽ… chẳng lẽ hắn dự định tiếp tục sáng tạo thần thông? Ngay khi không ít người đều đang kinh ngạc, thì ở chỗ Mạnh Hạo, trên thân thể bỗng nhiễn xuất hiện tia sáng, mơ hồ có đại đạo chi âm truyền ra, cũng có kinh văn vang vọng.

Mạnh Hạo đích xác là còn đang cảm ngộ, hắn không có lập tức hấp thu lực lượng của hai mươi mốt tấm bia đá, mà mượn trạng thái hiện tại của bản thân, mang ý niệm hình thành do cảm ngộ đối với chín cây cầu ở trong đầu, để sáng tạo thần thông.

- Hắn không ngời thực sự tiếp tục sáng tạo thần thông!!

- Đây… điều này làm sao có thể, hắn đã sáng tạo một cái rồi, lại có thể sáng tạo cái nữa? Hắn cho rằng sáng tạo thần thông, dễ dàng như ăn cơm uống nước sao?

Mọi người ngoại giới, toàn bộ đều thất kinh, ngay cả phụ mẫu của Mạnh Hạo cũng ngẩn ra, trong Tinh Không Điện Đường, lão tổ các tông cũng mở to con mắt.

Mà như Ly Viêm, người thí luyện sớm đã ra khỏi ba ải thế giới, lúc này, cũng ngây ngốc, kinh ngạc nhìn Mạnh Hạo.

Nhất là, cũng chỉ mấy thời thần, ở chỗ Mạnh Hạo tiếng nổ ầm ầm ngập trời, sau lưng hắn, có một cỗ khí thế xông thẳng lên trời, do sự sụp đổ của thế giới, cỗ khí thế này đã ảnh hưởng tới tế đàn tại nơi của Mạnh Hạo. Chỉ cần dùng mắt nhìn, không cần phải trải nghiệm, cũng có thể cảm nhận được thần thông sắp xuất hiện, nhất định kinh thiên.

- Không ngờ thực sự sáng tạo ra rồi, hắn là thứ yêu nghiệt gì vậy!! Mọi người ồ lên, nhưng vẫn chưa đợi mọi người tỉnh lại trong cơn rung động, Mạnh Hạo tại nơi đó nhíu mày.

- Không đúng, nghĩ lệch rồi.

Mạnh Hạo lẩm bẩm, phất tay đem thần thông chỉ vọn vẹn là khí thế khiến mọi người khiếp sợ kia, trực tiếp bóp chết, lại một lần nữa cảm ngộ lại.

Một màn này, khiến cho mọi người ngoại giới, không nói nên lời… Nhất là những người thí luyện kia, rối rít cười khổ. Chỉ là thần thông do Mạnh Hạo nghĩ sai thôi đã mạnh hơn rất nhiều thần thông do bọn họ sáng tạo, điều này thực sự khiến họ không biết nói gì.

- Lại nghĩ lệch rồi! Lại một canh giờ nữa trôi qua. Khi khí thế trên thân thể Mạnh Hạo lại nổi lên một lần nữa, hắn rất giận dữ, bắt đầu lại từ đầu.

Mọi người ngoại giới, lại cũng đều không nói nên lời, chỉ biết cười khổ ngóng nhìn Mạnh Hạo trong hình ảnh kia.

Trong Tinh Không Điện Đường, lão tổ của các tông, ai nấy mắt ngày càng sáng, mơ hồ có ý tranh đoạt, yêu nghiệt như thế này, bọn họ không cam tâm để cho ba đại Đạo Môn bắt đi.

Tam lão của ba đại Đạo Môn, lúc này cũng sửng sốt một chút, ba người ánh mắt chợt lóe, sau khi nhìn nhau, đều thấy sự kỳ dị trong mắt đối phương, tận sâu trong sự kỳ dị đó, ẩn chứa hy vọng… chỉ ba người bọn họ mới có thể nhìn thấy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.