Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1418: Sát cơ ngập trời!



Không còn uy áp của Đệ Cửu Hải!

Không còn bị trận pháp của hòn đảo hạn chế!

Không còn tám yêu của Hải Giới quấy nhiễu!

Giờ phút này, theo uy áp của Đệ Cửu Hải tiêu tán, theo trận pháp sụp đổ, theo hòn đảo chia năm xẻ bảy, theo tám yêu của Hải Giới diệt vong...

Khí tức Tiên Đế của Mạnh Hạo, cũng triệt triệt để để bộc phát ra!

Thiên địa biến sắc, phong vân cuốn ngược, Mạnh Hạo đứng giữa không trung, quần áo bay múa, tóc dài phấp phới, trên người của hắn tràn ra một loại khi tức tiên nhân, tựa như bất đồng với chúng sinh của giới này, tựa như... đế vương trong giới thần tiên vậy!

Khắp nơi, đều là vương thổ của hắn!

Ánh mắt hắn bao quát thiên địa, long trời lở đất!

Mỗi một lần hắn hít thở, đều khiến lôi đình chấn nổ ầm ầm, khiến mặt biển gầm thét như không dám tới gần, xung quanh hình thành một luồng lốc xoáy to lớn, khiến cho nơi này lõm xuống!

Khí thế đó như đại hồng thủy, ầm ầm bạo phát ra, khiến hư vô xung quanh vặn vẹo, mơ hồ như muốn vỡ nát ra, ánh mắt hắn như ẩn chứa tinh tú, sáng lên lấp lánh.

Một cỗ đế ý cường đại, kèm theo tiên khí từ trên người hắn ầm ầm bạo phát, không ngừng khuếch tán ra xung quanh. Sắc mặt tên trung niên yêu tu kia tái nhợt, bị cưỡng ép lui về sau, thân thể hắn run rẩy, nội tâm của hắn thời khắc này đang chấn động ngập trời.

Giờ phút này, Mạnh Hạo đứng ở nơi đó, bạo phát ra khí thế mạnh nhất, trạng thái mạnh nhất, cùng với chiến lực đỉnh phong nhất từ khi hắn tu hành tới nay!

Hòn đảo phía dưới hắn ầm ầm nổ vang trời, tựa như đang đối mặt với hạo kiếp kinh người!

Trong khoảnh khắc khi Hải Sam Đảo chia năm xẻ bảy sụp đổ, cả hòn đảo liền xuất hiện từng khe nứt to lớn xuyên suất, phá vỡ hòn đảo thành từng mảnh nhỏ, dãy núi sụp xuống, mặt đất chìm vào đáy biển, truyền ra tiếng nổ khủng khiếp như một con hung thú viễn cổ bị thương, phát ra tiếng gầm thét ngập trời.

Thời khắc này, theo mặt đất trầm xuống, dãy núi vị trí trung tâm đảo này mắt thường cũng có thể thấy được sụp đổ xuống, tựa như một cơn địa chấn, dãy núi trước kia, trở thành mặt đất, mặt đất trước kia, trở thành nước biển!

Cùng lúc đó, theo dãy núi sụp xuống, bên trong liền xuất hiện một cái động phủ, đỉnh động phủ này như bị xốc lên, khiến cho người ngoài có thể thấy được rõ ràng bên trong.

Nơi đó, có một khu vực đầm lầy màu tím, bên trong đầm lầy, có một vỏ sò màu đen to lớn, nằm trong vỏ sò nơi đó... chính là Sở Ngọc Yên đang hôn mê.

Chiếc vỏ sò vốn để nhốt nàng, thời khắc này lại trở thành vách ngăn bảo vệ nàng!

Đây không phải là ý nguyện của tên sò yêu này, mà vì chuyện xảy ra quá đột ngột, khiến cho tên sò yêu không kịp phản ứng, đã phải hứng chịu đất rung núi lở!

Mà hiển nhiên, hết thảy điều này, cũng nằm trong tính toán của Mạnh Hạo, nếu không có hình ảnh từ tên Long Thiên Hải kia truyền lại, Mạnh Hạo cũng không có khả năng biết được Sở Ngọc Yên đang nằm trong vỏ sò này.

Cho nên, núi lở cũng tốt, đất rung cũng được, trên thực tế đều là vì cứu Sở Ngọc Yên mà Mạnh Hạo tùy cơ ứng biến, cố ý tạo ra. Lúc này vừa thấy được Sở Ngọc Yên, Mạnh Hạo liền như thiểm điện âm ầm lao đi!

Tốc độ của hắn cực nhanh, trong nháy mắt đã bất ngờ xuất hiện trong động phủ, tên sò yêu màu đen run rẩy, định khép vỏ lại, cách ly thân thể Sở Ngọc Yên.

Nhưng ngay khi hắn vừa cử động, Mạnh Hạo đã phát ra một tiếng gầm nhẹ!

- Cấm!

Yêu Phong đệ bát cấm bỗng nhiên được thi triển ra, tên sò yêu màu đen chấn động mạnh, dường như đã mất đi sức lực khép lại, ngay sau đó, Mạnh Hạo liền bước tới, hai tay nhấc lên, đặt trên chiếc vỏ sò màu đen kia!

Sát cơ trong mắt Mạnh Hạo hiện lên, dùng lực lượng thân thể cường hãn, tách mạnh vỏ sò ra!

"Rắc" một tiếng, từ trong vỏ sò có hét thảm truyền ra, trong nháy mắt, vỏ sò màu đen đã Mạnh Hạo ngạnh sanh tách ra!

Chia đôi vỏ sò!

Theo núi đá sụp đổ, mặt đất trầm xuống, tay phải Mạnh Hạo nâng lên, ôm Sở Ngọc Yên vào trong ngực khi, tu vi của hắn tràn ra, truyền vào trong cơ thể Sở Ngọc Yên, lập tức liền nhận ra trong người Sở Ngọc Yên, tồn tại kịch độc.

Loại độc này mặc dù vô cùng mạnh mẽ, nhưng dường như Sở Ngọc Yên vẫn có sức đề kháng nhất định, sinh cơ vẫn còn!

Chỉ có điều loại độc này rất là khó dây dưa, sau khi Mạnh Hạo truyền tu vi vào, không ngờ nó như có linh tính, tự động tránh ra, dường như trong chớp mắt khi phát hiện ra không địch nổi, nó liền dùng Sở Ngọc Yên thân thể làm chiến trường, đối kháng với tiên lực của Mạnh Hạo truyền vào.

Một khi va chạm quá mạnh, thương thế của Sở Ngọc Yên sẽ càng thêm nghiêm trọng, không thể chữa trị!

Nhưng dù không va chạm mạnh, thì sinh cơ của Sở Ngọc Yên cũng đang nhanh chóng trôi đi, dần khô kiệt! Dường như không bao lâu nữa, ngọn lửa sinh mạng của nàng sẽ tắt!

Ánh mắt Mạnh Hạo càng thêm lạnh lẽo, một cỗ tức giận từ đáy lòng không ngừng dâng lên.

Sở Ngọc Yên vẫn chưa thành tiên, cảnh giới hiện tại của nàng vẫn là Vấn Đạo, nhưng không ngờ yêu tu nhất mạch, vì để lấy được danh sách của mình, lại điều động Cổ Cảnh đi bắt một tu sĩ Vấn Đạo, hơn nữa lại còn hạ kịch độc.

Chuyện này, chính là không từ thủ đoạn, ác độc chí cực!

Sát cơ trong mắt Mạnh Hạo đã trở nên vô cùng mãnh liệt, đúng lúc này, tiên lực cùng kịch độc trong cơ thể Sở Ngọc Yên va chạm với nhau, khiến khóe miệng nàng tràn ra máu tươi, đồng thời, hai mắt hơi mở ra.

Trước mắt của nàng rất mơ hồ, chỉ thấy rõ được Mạnh Hạo đang ở gần nhất. Vừa nhìn thấy Mạnh Hạo, nàng liền run lên.

- Lại là mộng sao... Sở Ngọc Yên lẩm bẩm, rồi lần nữa hôn mê.

Nhưng chỉ một câu như vậy, cũng đủ khiến thân thể Mạnh Hạo chấn động mạnh, hắn trầm mặc nhìn về phía Sở Ngọc Yên, ánh mắt rất phức tạp.

Tu sĩ, sẽ không nằm mơ, hoặc là, sẽ rất ít khi nằm mơ!

Tu vi càng cao, càng là như vậy, cường giả Vấn Đạo mặc dù Mạnh Hạo không coi vào đâu, nhưng trong mắt rất nhiều người, Vấn Đạo... đã là đỉnh phong, bước ra một bước nữa, chính là tiên!

Cảnh giới như vậy, căn bản sẽ không tồn tại mộng, nếu thật sự tồn tại, rất có thể đó là tâm ma!

Nếu không phải tâm ma mà lại xuất hiện mộng... như vậy, đến cùng cần phải nhớ đến mức nào, mới có thể xuất hiện mộng... Mà từ câu nói kia cho thấy, chuyện này hiển nhiên không chỉ một lần!

Câu nói của Sở Ngọc Yên trong lúc ý thức mơ hồ, khiến Mạnh Hạo lập tức hiểu được nội tâm của nàng sau khi rời khỏi Nam Thiên Tinh.

Mạnh Hạo khẽ thở dài, lúc ngẩng đầu, trong lòng của hắn đã biến thành sát niệm ngập trời. Hắn bay nhanh lên không, xoay người lạnh lùng nhìn về phía tên trung niên yêu tu đang bị một màn vừa rồi rung động kia!

- Không thể nào!! Sắc mặt tên trung niên yêu tu đại biến, da đầu tê dại như muốn nổ tung, hắn không thể tin Mạnh Hạo lại có thể rung chuyển uy áp của Đệ Cửu Hải!

Về phần hòn đảo sụp đổ, Mạnh Hạo cứu Sở Ngọc Yên ra, ngược lại hắn cũng không để ý tới, hắn đã sớm vô cùng hoảng sợ trước việc Mạnh Hạo rung chuyển uy áp của Đệ Cửu Hải. Rõ ràng tu vi của hắn cao hơn Mạnh Hạo rất nhiều, nhưng cố tình... hắn lại sợ hãi Mạnh Hạo!

Thậm chí, khi Mạnh Hạo nhìn tới, hắn còn theo bản năng né tránh ánh mắt, bỗng nhiên lui về sau, muốn chạy trốn.

Nhưng saoMạnh Hạo có thể để hắn trốn thoát chứ? Sát cơ của Mạnh Hạo giờ khắc này đã không gì sánh kịp, trong nháy mắt khi trung niên yêu tu vừa kia lui về sau, Mạnh Hạo ngửa mặt lên trời thét dài, mang theo khí tức Tiên Đế, mang theo khí thế kinh thiên động địa, khiến hư không trực tiếp nổ tung hóa thành gió lốc, ầm ầm tràn ra bốn phương tám hướng.

Thậm chí còn có uy áp xuất hiện, tựa như... muốn thay thế uy áp của Đệ Cửu Hải vậy.

Rầm rầm uỳnh!

Thân thể tên trung niên yêu tu chấn động mạnh, bị gió lốc quét tới khiến khóe miệng tràn ra máu tươi, sắc mặt hắn tái nhợt, trong lòng không còn chút chiến ý nào, chỉ còn lại cảm giác nguy cơ sinh tử, mà nguy cơ này, chính là tới từ Mạnh Hạo.

- Hắn còn mạnh hơn so với trước, chết tiệt, sao hắn có thể kinh khủng như vậy chứ!

Tên trung niên yêu tu hoảng sợ, cắn chót lưỡi phun ra máu tươi, triển khai bí pháp đổi lấy tốc độ bạo tăng, trong nháy mắt định phóng đi, nhưng ngay lúc đó, xung quanh Mạnh Hạo lập tức hiện lên sấm chớp, lôi đỉnh xuất hiện trong tay, trong tiếng nổ "ầm ầm", hắn liền trực tiếp hoán đổi vị trí với tên trung niên yêu tu.

Trong chớp mắt khi hai người hoán đổi vị trí, tên trung niên yêu tu kêu lên thất thanh, hắn bất ngờ phát hiện, thân thể của mình lúc này không phải ở phía xa, mà bí pháp đổi lấy tốc độ kia, giờ khắc này, chẳng những không thể giúp hắn bỏ chạy, mà ngược lại trở thành lá bùa đòi mạng!

Bởi vì, theo đà bay, lúc này phía trước hắn lại chính là Mạnh Hạo!

Giống như hắn đang chủ động xông về phía Mạnh Hạo vậy, khi tên trung niên yêu tu đang muốn biến đổi phương hướng, thì tay phải Mạnh Hạo đã nâng lên phát ra một chỉ.

Yêu Phong đệ bát cấm!

Thân thể tên trung niên yêu tu chợt khựng lại, bị cố định giữa không trung, mà Mạnh Hạo sau khi một ngụm máu tươi, đã cất bước đi tới, tay phải bấm quyết, lần nữa phát ra một chỉ.

Yêu Phong, đệ thất cấm!

Vô số nhân quả tuyến xuất hiện, Mạnh Hạo phất tay trực tiếp trở thành phong ấn, dùng nhân quả tuyến của tên trung niên yêu tu cột chặt hắn lại. Hơn nữa, vì tu vi Mạnh Hạo bất đồng với trước, kết hợp với Chí Tôn Huyết, khiến cho uy lực của pháp thuật Phong Yêu bạo tăng, giờ khắc này, không ngờ đệ thất cấm xuất hiện biến hóa mới!

- Phong Nhãn, mất đi ánh mắt!

- Phong Tị, mất đi khí tức!

- Phong Hầu, mất đi lời nói!

- Phong Nhĩ, mất đi thanh âm!

- Phong Thức, mất đi cảm ứng!

- Phong Giới, mất đi thế giới!

Hết thảy, đều là nhân quả!

Trung niên yêu tu phát ra tiếng hét thảm, trong chớp mắt hắn chợt phát hiện, mình không còn cảm giác được thế giới, không cảm giác được bầu trời, không cảm giác được nhiệt độ, không cảm giác được khí tức nữa!

Dường như tất cả đều biến mất, trước mắt hắn đen như mực, không thấy được, không nghe được, không ngửi được, không cảm giác được.

- Không!! Tên trung niên yêu tu run lẩy bẩy, chẳng những tất cả mọi thứ đều mất đi, mà thậm chí tu vi của hắn cũng bị cố định lại, giờ khắc này, ngay cả tư cách lui về phía sau hắn cũng không có. Trong chớp mắt, Mạnh Hạo đã bước tới trước người của hắn, tay phải khi nhấc lên, mang theo vẻ lạnh lùng, tràn ra ánh sáng này đỏ, tay phải của hắn thấp thoáng trở thành một cái đầu Huyết Yêu!

- Yêu tu nhất mạch, những gì các ngươi tước đoạt từ trên người Sở Ngọc Yên, ta sẽ từ trên người các ngươi, tìm về từng cái một! Mạnh Hạo khẽ lên tiếng, thanh âm như gió lạnh, nhưng tên trung niên yêu tu này đã không còn nghe được gì nữa.

Ngón tay Mạnh Hạo đặt lên mi tâm tên trung niên yêu tu, trong khoảnh khắc, tên này run lên dữ dội, nhưng lại không có cách nào hét lên, thân thể cấp tốc khô héo, sinh mạng, tu vi... vào giờ khắc này, hết thảy đều bị Mạnh Hạo hút đi, đưa vào... trong cơ thể Sở Ngọc Yên!

Chính là... Huyết Yêu Đại Pháp!

----------oOo----------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.