Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1691: Đạo kiếp tới



Cái điểm sáng này không thể chiếu sáng tất cả mỗi một tấc tinh không Sơn Hải Giới, nhưng... vào giờ khắc này, nó đã chiếu rọi từ trong cặp mắt mỗi tu sĩ của Đệ Nhất Sơn Hải đến Đệ Thất Sơn Hải!

Tu sĩ Hổ Lao Tinh của Đệ Thất Sơn Hải không ngừng ồ lên, trong Đệ Nhất Sơn Hải Giới cũng như thế. Giờ khắc này Đạo Thiên danh sách của núi thứ nhất, ở trong đại quân tu sĩ Đệ Nhất Sơn Hải, ngẩng đầu lên, vừa thấy điểm sáng này, thân thể hắn chấn động, đồng dạng tất cả tu sĩ Đệ Nhất Sơn Hải đều chấn động.

Ngay lúc tu sĩ Đệ Nhất Sơn Hải cho đến Đệ Thất Sơn Hải đều nhìn về hướng điểm sáng này, điểm sáng trong mắt bọn họ, xuất hiện bạo phát với trình độ bất đồng của mọi người!

Hình như có tiếng nổ vang ngập trời, điểm sáng kia trong nháy mắt bành trướng, lần nữa khổng lồ hơn gấp đôi!

Lúc này, Dương Tinh vây quanh bốn phía Mạnh Hạo, đã không còn là bốn ngàn, mà là tám ngàn!!!

Tám ngàn Dương Tinh tản ra hào quang rực rỡ, mặc dù không bằng mặt trời chân chính, nhưng cũng đủ để trở thành tinh tú rực rỡ nhất trong tinh không!

Giờ này, khi mọi người ồ lên, tâm thần toàn bộ dị tộc run rẩy, một cảm giác xấu hiện lên trong tâm thần mỗi một dị tộc.

Đạo Tôn dị tộc hóa thành rất nhiều phân thân kia, thời khắc này nội tâm run rẩy, nhìn về phía điểm sáng, trong mắt lộ ra ý hoảng sợ; Chủ Tể dị tộc giao chiến cùng Địa Tạng, cũng đáy lòng nhảy bộp một tiếng.

Còn có Chí Tôn dị tộc cũng giống như vậy.

Thế nhưng lúc này, Hải Mộng cũng thế, Địa Tạng cũng vậy, còn có chủ các Sơn Hải kia đều dường hồ phúc chí tâm linh, toàn lực bạo phát ngăn cản, không cho dị tộc rời khỏi bốn phía mình.

Tiếng gào thét không ngừng, tiếng nổ vang ngập trời, theo Dương Tinh xung quanh Mạnh Hạo đạt tới tám ngàn, rốt cục thấy được mặt trời trong tinh không Đệ Bát Sơn Hải này!

Đệ Bát Sơn Hải thảm thiết, bất kể đối với tu sĩ hay là dị tộc, đều giống như một cái thớt to lớn, xay nát máu thịt, giờ khắc này, khi tu sĩ Đệ Bát Sơn Hải chú ý tới điểm sáng từ tinh không này, toàn bộ đều sửng sốt.

- Đó là cái gì?

- Thế nào đột nhiên xuất hiện một cái điểm sáng như vậy? Không đúng... nó đang bay lên không trung, tốc độ thật nhanh!

- Chẳng lẽ là pháp bảo gì, sao mục tiêu của nó... lại là Đệ Nhất Thiên đại lục?

Mọi người ồ lên, ngoại công của Mạnh Hạo, chủ Đệ Bát Sơn Hải, giờ này thân thể chấn động, bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn chằm chằm điểm sáng kia hồi lâu, sau đó trong mắt ông lộ ra kinh ngạc.

- Khí tức của Hạo nhi... là Hạo nhi... Ngoại công của Mạnh Hạo ngửa mặt lên trời cười to, vô cùng thoải mái, ông nhìn điểm sáng kia, trong mắt của ông dần dần lộ ra mong đợi.

Mà Dương Tinh bốn phía Mạnh Hạo, giờ khắc này, cũng lần nữa bùng phát, không còn là tám ngàn, mà đạt tới mười ngàn, mười ngàn Dương Tinh dung hợp cùng một chỗ, tạo thành ánh sáng, theo độ cao kéo lên, theo không ngừng đến gần Đệ Nhất Thiên đại lục. Rốt cục... Đệ Cửu Sơn Hải ở xa xa đều nhìn thấy rõ ràng!

Đan Quỷ nhìn thấy, tộc nhân Phương gia thấy được; cha mẹ của Mạnh Hạo thấy được; đám người ngoại bà hắn đều nhìn thấy; mập mạp, Trần Phàm, Phàm Đông Nhi, Tôn Hải, Phương Du... tất cả tu sĩ Đệ Cửu Sơn Hải, giờ khắc này đều nhìn thấy...

Đệ Cửu Sơn Hải cũng ở trong chiến hỏa đang không ngừng chém giết, nhưng trong một chớp mắt này, khi mọi người nhìn thấy được điểm sáng trong tinh không xa xa, phàm là người quen biết Mạnh Hạo, đều cảm nhận được... khí tức của Mạnh Hạo!

- Là... là Mạnh Hạo!!!

- Trời ạ! Điều này... điều này sao có khả năng, nhưng vì cái gì, sau khi ta thấy điểm sáng này, trong đầu lại hiện lên Mạnh Hạo!

- Hay, đúng thật là Mạnh Hạo!!!

Mọi người ồ lên, hoàn toàn bùng phát. Tại Nam Thiên Tinh, Thủy Đông Lưu đứng trên đỉnh núi, cũng đang ngẩng đầu, từ trong miệng lão có tiếng cười truyền ra, mang theo thoải mái, mang theo mong đợi.

- Không hổ là người ứng với kiếp... lão phu lựa chọn... Mạnh Hạo! Thủy Đông Lưu cười, thần sắc nhu hòa, dường như đang mong đợi.

Giờ khắc này, tất cả tu sĩ Cửu Đại Sơn Hải, toàn bộ đều chú ý.

Cũng đúng lúc này, khoảng cách giữa Mạnh Hạo và Đệ Nhất Thiên đại lục, đang không ngừng kéo gần lại, độ cao của hắn đã là cực hạn của tinh không này, hắn đi về phía trước, tinh không nổ vang.

Trong mắt hắn đầy chấp nhất, hai mắt hắn lộ ra quyết đoán, trong tiếng nổ “ầm ầm”, càng ngày càng gần!

Nhưng ngay khi hắn cách Đệ Nhất Thiên đại lục kia rất gần, đột nhiên từ trên Đệ Nhất Thiên đại lục bay ra rất nhiều thân ảnh, đều là dị tộc, thậm chí cả đại lục vào giờ khắc này đều chấn động, bỗng nhiên xuất hiện tầng tầng quầng sáng.

Nhất Thiên Đại Lục này là quê hương của dị tộc, phủ xuống, sao có thể không có lực lượng phòng hộ... dị tộc từ trên đó bay ra vọt thẳng tới Mạnh Hạo, muốn ngăn cản hắn.

Mạnh Hạo khóe miệng lộ ra vẻ cười lạnh, đang định ra tay, nhưng đột nhiên, hắn nhíu mày, trong nháy mắt, đám dị tộc bay ra kia lại toàn bộ lui về sau, ngay sau đó, một lực lượng đạo kiếp, trong tiếng nổ “ầm ầm” lại đột nhiên bùng phát ra!

Là đạo kiếp của Mạnh Hạo, đạo kiếp thân thể của hắn!

Kiếp nạn này hẳn đã xuất hiện trước đó, nhưng không có phủ xuống mà là ẩn núp, bất quá khi Mạnh Hạo nhìn lại, đây là vì ý chí của Sơn Hải Giới, thay thế hắn trừ đi đạo kiếp này.

Nhưng trước mắt, kiếp nạn này xuất hiện lần nữa, như vậy chỉ có thể nói rõ... kiếp nạn này phủ xuống không phải Sơn Hải Giới, mà là từ Đệ Nhất Thiên!

”Thân là một thế giới, thân là một phiến đại lục sinh sôi nảy nở cả đời, tự nhiên có ý chí của nó, cho nên quấy nhiễu nhân quả, tìm được trên thân ta có kiếp nhân, cho nên tự mình phủ xuống kiếp quả?” Lập tức Mạnh Hạo hiểu rõ hết thảy, nhưng không mảy may sợ hãi, ngược lại cười ha hả.

Cả đời này của hắn vượt qua thiên kiếp quá nhiều lần, bất kỳ một lần nào đều làm cho hắn vô cùng gian nan, nhưng lúc này đây, hắn có mười phần nắm chắc, thiên kiếp này ở trước mặt hắn sẽ bị bẻ gãy nghiền nát!

”Ầm” một tiếng, kiếp vân sinh ra từ trên Đệ Nhất Thiên đại lục, trong nháy mắt ngưng tụ bên trên Mạnh Hạo, tạo thành lôi kiếp cuồn cuộn, tiếp sau, vô số tia chớp ầm ầm đánh thẳng xuống Mạnh Hạo.

Những tia chớp kia gần như toàn bộ đều là hình người, mỗi một tia đều ẩn chứa lực lượng hủy diệt thiên địa, thời khắc này đồng loạt đánh xuống, tạo thành một biển sấm chớp giữa tinh không, phạm vi to lớn, thậm chí vượt qua hơn 10 ngàn Dương Tinh bốn phía Mạnh Hạo, khiến cho tu sĩ Cửu Đại Sơn Hải đều nhìn thấy rõ ràng một màn này.

- Không xong, Đệ Nhất Thiên này là một thế giới, có kiếp lực của nó!!!

- Trong điểm sáng kia hẳn là Mạnh Hạo, hắn phải thua rồi...

- Chết tiệt, Đệ Nhất Thiên này, chẳng lẽ thật không thể bị lay chuyển! Giờ khắc này vô số tu sĩ Cửu Đại Sơn Hải kinh hô, bọn họ khẩn trương, bọn họ lo lắng... lúc này, tất cả tâm tình bọn họ đều hướng tới Mạnh Hạo nơi đó.

Dĩ nhiên, cũng không phải không có người mắt lạnh châm chọc, dù sao tu sĩ Sơn Hải rất nhiều, dạng người gì đều có, tự nhiên cũng có không ít người cho rằng: dưới ổ trứng lật sao còn có trứng nguyên vẹn!

Thậm chí còn có một số tông môn gia tộc, căn bản cũng không hề xuất ra toàn lực, ý đồ giữ lại thực lực, chờ cơ hội trốn ra Sơn Hải Giới; hoặc là còn có một số người, vốn đang tính toán... đầu hàng 33 Thiên.

Nhưng những người này dù sao cũng là số ít. Tu sĩ Sơn Hải, có tâm huyết, có tôn nghiêm của mình, có ý niệm không cam lòng... Thời khắc này bọn họ khẩn trương nhìn lên tinh không, trong mắt đầy lo lắng.

Chủ Tể dị tộc đang chiến với Địa Tạng, thời khắc này nở nụ cười, mặt đầy ý khinh miệt.

- Ngươi bản thân có kiếp, còn dám đi trêu chọc thế giới Đệ Nhất Thiên, đây là đi tìm chết!

Lời nói tương tự, cũng truyền ra từ trong miệng Chí Tôn dị tộc phía trước Hải Mộng; còn có phân thân của Đạo Tôn dị tộc đều bị chủ các Sơn Hải ngăn chống kia, thời khắc này đáy lòng cũng nhẹ thở ra.

Nhưng ngay lúc mọi người ở đây hoặc đang lo lắng, hoặc đang châm biếm, trong tinh không, Mạnh Hạo đối mặt với lôi kiếp tới kia, trong mắt hắn lóe sáng, nâng tay lên bấm quyết điểm một lóng tay.

Yêu Phong đệ bát cấm!

”Ầm” một tiếng, theo lực lượng thân thể hắn bạo phát, theo tu vi hắn vận chuyển, theo hắn nắm trong tay lực lượng của Sơn Hải... đệ bát cấm này vừa ra, như trời rung đất chuyển, tinh không chấn động!

- Cấm! Ngay khoảnh khắc Mạnh Hạo hạ tay xuống, lập tức tất cả kiếp lôi lại toàn bộ dừng ở giữa tinh không, không thể đánh xuống chút nào.

Yêu Phong đệ thất cấm!

Mạnh Hạo lần nữa điểm một lóng tay, lần này, là dùng Nhân Quả Cấm, chặt đứt nhân quả của những lôi kiếp này, sau đó vung tay áo.

Yêu Phong đệ ngũ cấm!

Chính Phản Cấm!

Tới thế nào, thì đi thế đó!

Mạnh Hạo vung tay áo, lập tức tất cả kiếp lôi kia toàn bộ nổ vang, đồng loạt thay đổi phương hướng, không ngờ chạy thẳng tới kiếp vân sinh ra chúng, tốc độ cực nhanh... ngoài dự liệu của tất cả mọi người. Trong tiếng nổ “ầm ầm”, những kiếp lôi kia toàn bộ đánh vào trên kiếp vân!

Tiếng nổ “ầm ầm” vang trời, kiếp vân vô tận kia tức khắc trực tiếp tan vỡ, toàn bộ nổ tung, mỗi một đạo kiếp lôi, đều nổ tung một mảng lớn kiếp vân, nơi đi qua, kiếp vân như trời long đất lở, trực tiếp phá thành mảnh nhỏ trong tinh không!

Mọi người chứng kiến một màn này đều hít ngược một hơi, tu sĩ cũng thế, dị tộc cũng vậy, đều trợn mắt há hốc mồm, không thể tin.

- Cái gì!!! Đạo Tôn dị tộc kia, mở to mắt, không thể tin.

Giờ khắc này tất cả dị tộc đều tâm thần nổ vang, điểm sáng do Mạnh Hạo hóa thành kia, dường như trở thành ác mộng của bọn họ!

Cũng đúng lúc này, bên trong Đệ Nhất Thiên đại lục hình như có tiếng rống giận vang vọng, trong phút chốc kiếp vân từ bốn phương tám hướng ào ào cuốn tới, đảo mắt một cái đã ngưng tụ trở lại, hóa thành kiếp vân còn rộng lớn hơn, dường như nếu không diệt Mạnh Hạo, thì vĩnh viễn không ngừng!

Một uy áp kinh người từ kiếp vân phủ xuống, bao phủ bốn phía Mạnh Hạo, bao phủ bốn phương tám hướng tinh không, trong tiếng nổ “ầm ầm”, kiếp vân này không ngừng sôi sục, tiếng rống giận vang trời, mơ hồ, có thể thấy được bên trong kiếp vân, dường như có một cái móng vuốt to lớn, như ẩn như hiện.

Móng vuốt này đen như mực, có vảy, giống như chân của thằn lằn!

Dù sao... kiếp nạn này, không phải tới từ Sơn Hải Giới, mà là đến từ thế giới Đệ Nhất Thiên!

Móng vuốt kia, trong nháy mắt nhấc lên vô cùng kiếp lôi, so với trước còn cường liệt hơn vô số lần, kiếp vân cuồn cuốn cuốn thẳng tới Mạnh Hạo, trong quá trình này, kiếp vân từ bốn phương tám hướng còn đang ào ào cuốn tới, ngưng tụ thật nhanh, khiến cho kiếp vân xuất hiện lần này, càng bàng bạc hơn, nhìn như vô biên vô tận...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.