Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1697: Lại thấy căn nguyên thế giới



Mạnh Hạo làm một việc đại sự, chân chính có thể hình dung là... long trời lở đất! 

Hắn không thể chiếu rọi ánh sáng ở mỗi tấc tinh không trong Sơn Hải Giới như,ng hắn có thể chiếu rọi ánh sáng này trong mắt, trong lòng, trong thần niệm mỗi một tu sĩ Sơn Hải! 

Đó là tinh thần Sơn Hải Giới, đó là sự nổi dậy của một dân tộc! 

Hắn phải làm sập Đệ Nhất Thiên, muốn phá hủy tâm của dị tộc, muốn tu sĩ Sơn Hải thấy được hy vọng, phấn chấn tự mình vươn lên!

Chúng ta có thể làm được! 

Chúng ta chưa chắc không thể thắng! 

Tiếng động "ầm ầm" nổ vang trong tinh không, tu sĩ Sơn Hải Giới từ phía dưới gào thét, lúc này dần dần nổi lên, rất nhanh lập tức trở thành sóng âm, trở thành gió lốc, quét ngang Thiên Phương, thanh âm Đệ Nhất Thiên tan vỡ vang lên liên tiếp, không thể khống chế! 

- Đệ Nhất Thiên... sập rồi!! 

- Đệ Nhất Thiên... từ nay về sau sẽ không trở lại!!

- Hắn làm được rồi, Mạnh Hạo... hắn làm được rồi!! Vô số người gào thét, trong mắt vô số người chảy ra nước mắt, nước mắt kia chiếu rọi xuống biển lửa, tản ra ánh sáng, tràn đầy hy vọng, tràn đầy phấn chấn cùng chấp nhất.

Trong Đệ Thất Sơn Hải, trên Hổ Lao Tinh, tất cả tu sĩ lúc này đều run lên, đều kích động, tâm bọn họ tĩnh mịch lúc này trong chớp mắt sống lại lần nữa khi Đệ Nhất Thiên tan vỡ! 

Cửu Đại Sơn Hải, tất cả chiến trường, tất cả tu sĩ Sơn Hải dường như đã đè nén quá lâu, lúc này khi Đệ Nhất Thiên tan vỡ, toàn bộ bùng phát, toàn bộ nổi dậy một lực tinh thần, tràn ngập bên trong cả Sơn Hải Giới!

- Mạnh Hạo, Mạnh Hạo! Vô số thanh âm truyền ra, người không biết Mạnh Hạo làm ra hết thảy những việc này, lúc này cũng nghe đến cái tên này, rất nhanh càng truyền càng xa, đến cuối cùng khắp cả Sơn Hải Giới, thanh âm như vậy ngập trời. 

Khi thanh âm Cửu Đại Sơn Hải dung hợp, thanh âm này trực tiếp truyền khắp tinh không, truyền vào tai Mạnh Hạo. 

- Mạnh Hạo, Mạnh Hạo! 

- Mạnh Hạo, Mạnh Hạo!!

"Ầm ầm" không ngừng, Sơn Hải Giới phấn chấn trước nay chưa từng có, khí thế của bọn họ ngập trời, mà những dị tộc kia chỉ còn run rẩy, tuyệt vọng, khiếp đảm cực độ. 

Bọn họ có lẽ không thể nhìn thấu được nhiều nhưng lại cảm nhận được tu sĩ Sơn Hải Giới, dường như vào lúc này không giống với lúc trước, càng thêm cường hãn, càng thêm bất khuất, càng thêm đáng sợ! 

Dường như lúc này dân tộc này bắt đầu nổi dậy! 

Giống như Sơn Hải Giới đã từng là người khổng lồ ngủ say, mặc cho người khác khi dễ nhưng lúc này, người khổng lồ này... mở mắt ra, hắn... thức tỉnh! 

Hắn thức tỉnh làm thiên địa biến sắc! 

Hắn thức tỉnh làm tinh không chấn động! 

Mà lúc này, đại lục Đệ Nhất Thiên trên bầu trời tan vỡ, chính là tế phẩm thức tỉnh cả Sơn Hải Giới này! 

Đệ Cửu Sơn Hải, toàn bộ Phương gia hoan hô, thanh âm ngập trời, Phương Tú Phong phấn chấn, ông nhìn Mạnh Hạo, trong lòng ông tràn đầy tự hào mãnh liệt, ông muốn nói cho tất cả tu sĩ Sơn Hải Giới, Mạnh Hạo là con ông!! 

Đã từng là thiên kiêu, Phàm Đông Nhi cũng thế, Quý Âm cũng vậy, tất cả thiên kiêu của Đệ Cửu Sơn Hải lúc này đều không tự chủ được phấn chấn, bọn họ tuy rằng phức tạp nhưng lại quên đi chuyện trong quá khứ, trong mắt chỉ có... mặt trời sáng chói chân chính kia, tinh thần dân tộc nổi dậy kia... nhờ Mạnh Hạo! 

Thậm chí lúc này, còn có rất nhiều tu sĩ đang nhìn về hướng những thiên kiêu kia, cảm thấy những người này có thể thiếu tiền Mạnh Hạo, việc này vốn là một chuyện khó lường...

Nếu lúc này Mạnh Hạo muốn để người khác viết giấy nợ cho hắn, chỉ sợ sẽ có vô số người mừng như điên lập tức viết ra... 

Có thể liên quan nhân quả với hắn vốn là một việc may mắn! 

Hứa Thanh đang cười, Phương Du đang cười, mẫu thân Mạnh Hạo đang cười, Lý Linh Nhi cũng đang cười như vậy, một luồng cảm giác không giống nhau xuất hiện trong lòng tu sĩ ở Sơn Hải Giới. 

Trên Nam Thiên Tinh, Thủy Đông Lưu ngửa mặt lên trời cười to, hắn thấy được sự vực dậy của Sơn Hải Giới, thấy được hy vọng của Sơn Hải Giới.

- Có tinh thần như vậy... cho dù Sơn Hải bị đánh bại nhưng chỉ cần có một tu sĩ Sơn Hải còn tồn tại, cũng giống như nguồn lửa, có thể vĩnh viễn truyền lại huyết mạch Sơn Hải Giới! Thủy Đông Lưu cười to, cười vô cùng vui vẻ, bởi vì hắn hiểu rõ, từ ngày này trở đi, thành bại... đã không còn trọng yếu. 

Trong tinh không, Mạnh Hạo đứng ở đó, cúi đầu có thể thấy được Sơn Hải Giới hoàn chỉnh, mà tu sĩ Sơn Hải Giới ngẩng đầu có thể thấy được thân ảnh Mạnh Hạo trên Đệ Nhất Thiên đã chia năm xẻ bảy. 

- Ta là tu sĩ Sơn Hải! Mạnh Hạo cảm giác mình phải nói một chút, trầm mặc một lát, nói ra câu này. 

Câu nói này với tu vi của hắn truyền ra, với thần thức của hắn vang vọng, dần dần bắt đầu truyền ra từ núi thứ tư, khuếch tán ra núi thứ ba, núi thứ hai, núi thứ nhất, lại khuếch tán ra núi thứ năm, núi thứ sáu, núi thứ bảy rồi sau đó là núi thứ tám, núi thứ chín! 

Dần dần trở thành thanh âm duy nhất trong Sơn Hải Giới! 

- Ta là tu sĩ Sơn Hải! 

- Ta là tu sĩ Sơn Hải!

- Ta là tu sĩ Sơn Hải!! Thanh âm này phập phồng, nổ vang ngập trời, gào thét ra từ trong miệng mỗi một tu sĩ Sơn Hải, ẩn chứa tính mạng bọn họ, ý chí của bọn, kiêu ngạo của bọn họ! 

Thậm chí càng kinh người hơn là lúc này, Thủy Đông Lưu ở trên Nam Thiên Tinh, nâng hai tay, ngửa mặt lên trời vung tay, ý chí cả Sơn Hải Giới giống như sôi trào, rầm rầm bùng phát, tích lũy vô số lực lượng năm tháng của thiên địa, vào lúc này tràn đầy Sơn Hải Giới, chui vào trong cơ thể của mỗi một tu sĩ Sơn Hải Giới. 

Những người trong gào thét này liên tiếp đột phá tu vi!!

Giống như bị áp chế quá lâu, giống như phong ấn 33 Thiên này nới lỏng, dưới kích thích cùng kích phát ở Sơn Hải Giới này, tu sĩ Sơn Hải tăng vọt một lần! 

33 Thiên... cũng đích xác từ nay về sau... chỉ có lực lượng phong ấn 32 Thiên, từ nay sẽ thiếu một tầng lực lượng này! 

Thanh âm vang vọng, nổ vang, rơi vào trong tai mỗi một dị tộc, những dị tộc kia run lên, theo bản năng lùi về sau, lúc này bọn họ mất đi chiến ý, mất đi lòng tin. 

Thậm chí dị tộc Đạo Tôn giáp vàng giao chiến cùng lão tổ Kháo Sơn kia lúc này cũng đang run rẩy. 

- Có lẽ... chúng ta sai rồi, Sơn Hải giới như vậy, kéo dài Chí Tôn Tiên Giới như vậy, chúng ta... không thể chinh phục... không thể hủy diệt... 

Lúc này, dị tộc Chủ Tể giao thủ cùng Địa Tạng, hắn cũng run rẩy, tu vi của hắn gần với Chí Tôn, hắn thấy được Sơn Hải Giới thức tỉnh, thấy được một luồng khí tức đáng sợ đang từ từ sinh ra trong Sơn Hải Giới. 

Mà Dịch Cổ dị tộc Chí Tôn giao chiến với Hải Mộng Chí Tôn kia, hắn lúc này chua xót cực hạn, hắn nhìn Sơn Hải Giới, hắn thân là Chí Tôn, hắn thấy được càng thêm toàn diện, hắn cảm nhận được khí tức đáng sợ kia, là kiêu ngạo của Chí Tôn Tiên Giới năm đó. 

Tiên nhân Chí Tôn Tiên Giới vào thời đại kia, mạnh mẽ, ngạo nghễ không tự cao, cường hãn cũng không tàn nhẫn, chinh phục một lại thêm một hạ giới, quét ngang thiên địa, mang theo tinh không mênh mông! 

Hắn đã thật lâu thật lâu không nhìn thấy khí tức như vậy, mà lúc này... hắn lần nữa cảm nhận được nảy sinh khí tức kia. "Người này hắn có lẽ không phải người thiện chiến, cũng không hiểu bày binh bố trận, lại càng không phải chinh chiến binh pháp lâu dài, nhưng hắn lại nắm giữ tinh túy của chiến tranh!"

" Chiến tranh người bình thường thấy được là chinh phục, người hơi thông minh thấy được là giết sạch sinh mạng, mà trí giả chân chính thấy được là... hủy diệt tinh thần..." 

" Bất kỳ thế giới nào, bất kỳ dân tộc nào, đều có tinh thần thuộc về bọn họ, đây mới là ý chí đang sợ nhất, tinh thần Chí Tôn Tiên Giới năm đó bị áp chế, ý chí thay đổi, co đầu rụt cổ ở nơi này, phong ấn của bọn họ ngoại trừ ở bên ngoài 33 Thiên, còn có bản thân bọn họ." 

"Nhưng hôm này, hết thảy thay đổi... người này nhất định phải chết!" Cặp mắt dị tộc Chí Tôn này lóe lên tia rét lạnh.

Đúng lúc này, cách Mạnh Hạo không xa, truyền ra tiếng cười thảm thiết, dị tộc Đạo Tôn sau khi phân thân dung hợp, hắn thiêu cháy sinh mạng ngăn trở Đệ Nhất Thiên tan vỡ, nhưng lại không làm được, lúc này hắn lật đổ, trong tiếng nổ vang, mang theo điên cuồng muốn giết Mạnh Hạo. 

- Ngươi phá hủy nhà của ta, ngươi phá hủy tộc của ta, ngươi phá hủy hết thảy của ta, Mạnh Hạo! Dị tộc Đạo Tôn thảm thiết, tốc độ cực nhanh, đến ầm ầm. 

- Là các ngươi phá hủy hết thảy của các ngươi. Mạnh Hạo bình tĩnh nói, đang muốn ra tay, bỗng nhiên thân thể chấn động, nghiêng đầu nhìn về phía đại lục Đệ Nhất Thiên tan vỡ kia. 

Hắn cảm nhận được... khí tức của căn nguyên! 

"Căn nguyên thế giới!" Cặp mắt Mạnh Hạo bỗng nhiên lóe lên, trong lòng chấn động mãnh liệt, Như Phong Giới năm đó có căn nguyên thế giới, như vậy đại lục Đệ Nhất Thiên này cũng là thế giới như vậy, thậm chí còn lớn hơn nhiều lần so với Như Phong Giới, vả lại là một trong ba ngàn hạ giới trong quá khứ. 

Như vậy nơi này tự nhiên cũng có... căn nguyên thế giới!

Căn nguyên thế giới là đạo chí cao vô thượng, là một thế giới nhiều hơn cả đạo hoàn chỉnh! Vả lại căn cứ thế giới khác nhau, tác dụng cũng khác nhau! 

Năm đó, Mạnh Hạo trải qua cửu tử nhất sinh, lúc này mới thu được căn nguyên thế giới của Như Phong Giới, sau khi thu được hắn mới hoàn toàn mở ra huyết mạch La Thiên Đạo Tiên, khiến cho tất cả huyết mạch tộc nhân Phương gia đều có mầm đạo La Thiên! 

Đối với ảnh hưởng lớn của Mạnh Hạo, không cách nào hình dung, thậm chí có thể nói hắn sở dĩ chiến đấu vượt cấp, chém chết Đạo Chủ Đạo Tôn, đây hết thảy đều là vì huyết mạch La Thiên, mà nói trở lại... đều là bởi vì căn nguyên thế giới của Như Phong Giới kia biến thành đạo kinh ly! 

Lúc này, tinh thần Mạnh Hạo nổ vang, hắn cảm nhận được trong cơ thể huyết mạch La Thiên Đạo Tiên, trong chớp mắt không ngờ sôi trào lần nữa, truyền ra khát vọng vô hạn, hắn có dự cảm mãnh liệt, nếu mình có thể thu căn nguyên thế giới lần nữa, có lẽ nhất định có hội làm cho huyết mạch La Thiên Đạo Tiên thức tỉnh lần nữa! 

Thậm chí hắn có thể cảm nhận được căn nguyên thế giới của Đệ Nhất Thiên này tác dụng đạo kinh ly khác với Như Phong Giới, giống như đối với cảm ngộ có công hiệu phi phàm!

Có thể giúp tu sĩ cảm ngộ vật đại đạo thiên địa. 

33 Thiên trong quá khứ chính là ham muốn căn nguyên thế giới Như Phong Giới mới có thể chứa đựng Như Phong Giới! 

Còn lúc này, khi đại lục Đệ Nhất Thiên tan vỡ, căn nguyên thế giới nơi này mạnh hơn rất nhiều so với Như Phong Giới, lúc này sinh ra từ trong Đệ Nhất Thiên vỡ vụn kia. 

Mạnh Hạo không chần chờ chút nào, thân thể vụt qua, trong nháy mắt tránh xa dị tộc Đạo Tôn tới gần, khi xuất hiện, hắn cảm nhận được địa phương tồn tại căn nguyên thế giới.

Mới vừa xuất hiện, nơi này dày dặc căn nguyên khí tức, truyền vào trong cảm giác của Mạnh Hạo, làm đầu óc hắn thanh tỉnh gấp trăm lần trong nháy mắt, làm thân thể này của hắn lúc này giống như thư thái gấp trăm lần, nhất là hắn đối với đại đạo thiên địa, đối với cảm nhận căn nguyên bạo tăng giống nhau. 

Trọng yếu nhất là khai triển của hắn vào giờ phút này ngập trời. 

Thậm chí huyết mạch của hắn trong nháy mắt cũng xuất hiện biến hóa hết thảy kỳ dị, dường như đang chậm rãi hấp thu cùng biến đổi! 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.