Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1817: Kiếp này khoa trương



Ấn ký đệ nhất đạo Phong Thiên trong phút chốc ngưng tụ tại tay Mạnh Hạo, chỉ có điều là hình dáng hư ảo, không phải chân chính ngưng tụ.

Thậm chí có thể nói, ấn ký này bao hàm thần niệm của Mạnh Hạo. Sau khi Mạnh Hạo đi đến Thương Mang Thai, không thể ngưng tụ chân chính, chỉ có thể thi triển từ trong thần niệm.

Trong nháy mắt, ấn ký này nhoáng lên một cái, xuất hiện ở trên mặt vách tường kia.

Mới vừa xuất hiện, vách tường này liền “ầm” một tiếng, truyền ra âm thanh chấn động, nhưng liền từ từ bình tĩnh lại.

Tại một bên của vách tường, lúc này cái tên Phương Mộc nháy mắt đã xuất hiện, trực tiếp chen lấn tới vị trí thứ nhất, xuất hiện ở bên trên. Mà phía sau tên của hắn, xuất hiện một con số, rõ ràng là hơn 30 triệu...

Mấy chữ này gấp vị trí thứ nhất lúc nãy mấy trăm lần, long trời lở đất, kinh khủng đến cực hạn!

Thứ hạng cùng con số là bao nhiêu, Mạnh Hạo không thèm để ý. Mặt tường vững vàng này dường như còn có thể thừa nhận một màn này, khiến cho trong mắt Mạnh Hạo sáng ngời, nâng tay lên bấm quyết. Khi hắn bấm quyết đặt tại vách tường một lần nữa, đạo ấn ký thứ hai của hắn trong khoảng khắc đã bay ra, cả vách tường ầm ầm chấn động. Theo đạo ấn ký thứ hai thông vào, bên trong vách tường hình như có dao động ngập trời quanh quẩn, lần này thời gian kéo dài hơi lâu, nhưng cuối cùng vẫn bình tĩnh lại.

Theo sự bình tĩnh này, con số sau cái tên Phương Mộc từ hơn 30 triệu, trong phút chốc bạo phát, khi xuất hiện... bất ngờ vượt qua 100 triệu, thậm chí đạt tới 300 triệu!

Mấy chữ này có trình độ kinh khủng, vượt qua trước rất nhiều lần, nếu nói ra ngoài sẽ khiến tất cả mọi người khiếp sợ. Thậm chí ngay cả Chí Tôn, cũng sẽ hít ngược một hơi, hoảng sợ thất thanh.

Dựa theo quy tắc của Thương Mang Thai này, 100 ngàn là lực lượng mà Đạo Cảnh mới có thể cho thấy. Mà 1 triệu là thuộc loại cấp bậc Đạo Chủ, chục triệu là Đạo Tôn, vượt qua 100 triệu là Chí Tôn thất nguyên, 1 tỉ là bát nguyên, mà Chí Tôn cửu nguyên... là 10 tỉ trở lên.

Tường này biểu lộ uy lực cuối cùng của thần thông, không có quan hệ với tu vi. Điều này chứng tỏ, lưỡng đạo ấn ký Phong Thiên dung hợp của Mạnh Hạo, có thể bạo phát ra lực lượng rung chuyển Chí Tôn thất nguyên.

Loại trình độ kinh khủng này, khiến Mạnh Hạo giờ khắc này cẩn thận nghĩ lại cũng cảm thấy kinh hãi. Hắn hít sâu một hơi, trong mắt lộ ra chấp nhất. Hắn có thể xác định, Phong Thiên Cấm của mình, chính xác so với lúc trước cường hãn hơn nhiều lắm.

Mạnh Hạo cặp mắt nhoáng lên một cái, không chần chờ nữa, sau khi ấn tay tại vách tường, trong mắt đột nhiên ánh sao khẽ động, dựa theo thần niệm, hắn đem đạo ấn ký thứ ba, đạo ấn ký thứ tư, đạo ấn ký thứ năm, toàn bộ thần niệm tản ra, sáp nhập vào vách tường này.

Khi ấn ký thứ ba sáp nhập vào, vách tường này coi như vững vàng thừa nhận, nhưng con số sau cái tên Phương Mộc lại bạo tăng lần nữa, ầm một tiếng, trực tiếp đột phá 1 tỉ, 2 tỉ, đến cuối cùng đột phá 3 tỉ. Điều này chứng tỏ, tam ấn quy nhất có thể rung chuyển Chí Tôn bát nguyên.

Nhưng khi đạo ấn ký thứ tư rơi xuống, vách tường run rẩy, đột nhiên từng đạo khe nứt xuất hiện. Nhưng khi xuất hiện, dường như còn thử khép lại, mà con số sau tên Phương Mộc, lúc này trình độ nhún nhảy biến hóa, khiến người nhìn thấy mà giật mình, trực tiếp từ hơn 3 tỉ tăng lên, rầm rầm bất ngờ phá 10 tỉ, 20, đến 30 cũng không có dừng lại, cuối cùng đi thẳng đến 60 tỉ!

Đây là một lần bạo phát, dường như bốn đạo ấn ký dung hợp khiến cho uy lực của nó cũng tăng lên. Con số 60 tỉ đại biểu cho thần thông này, có thể đánh chết hơn phân nửa Chí Tôn cửu nguyên!

Mà đây chỉ là bốn đạo ấn ký quy nhất mà thôi!

Ngay sau đó... Đạo ấn ký thứ năm xuất hiện, lập tức khiến cho vách tường này có một khe nứt, trong nháy mắt lan tràn ra. Khi tiếng sấm mãnh liệt truyền ra, vách tường này không thể thừa nhận, trực tiếp tan vỡ, chia năm xẻ bảy!

“Ầm” một tiếng, sụp xuống.

Trong nháy mắt vách tường sụp xuống, Mạnh Hạo thấy được con số sau cái tên Phương Mộc này, đột phá 100 tỉ, phần sau có thể đạt được tới bao nhiêu, hắn cũng không biết. Vách tường này cũng khó mà biểu lộ, trực tiếp tan vỡ.

Mạnh Hạo sửng sốt một chút, trầm mặc thở dài, chậm rãi nâng tay lên, sau khi cúi đầu nhìn xem, hai mắt hắn chứa ánh sao mãnh liệt chớp động.

- Năm đạo Phong Thiên Cấm quy nhất, có thể chém giết bất kỳ cửu nguyên, bao gồm cả đỉnh phong! Mạnh Hạo hít sâu một hơi. Trong mắt hắn có hào quang lóng lánh mãnh liệt, hắn đối với đệ cửu cấm ngưng tụ này tràn đầy mong đợi cùng chấp nhất.

Đúng lúc này, theo mặt vách tường này tan vỡ, tiếng sấm ngập trời, từ bên trong vách tường tan vỡ kia, đột nhiên bạo phát ra ánh sáng sáng chói. Ánh sáng này ầm ầm khuếch tán, từ tầng thứ mười tháp cao Thương Mang Thai này trong phút chốc hướng về bốn phía trực tiếp tản ra, tạo thành... Đệ thập trọng thiên!

Trong lịch sử Thương Mang Phái, chưa từng xuất hiện qua cửu trọng thiên, càng không cần phải nói đến... thập trọng thiên!

Nhưng một ngày này, sau khi vừa mới trải qua sự hoảng sợ vì cửu trọng thiên, tiếng chuông quanh quẩn cả chín đại tông Thương Mang Phái vừa mới kết thúc, mọi người không đợi khôi phục từ trong rung động trở về, thậm chí chuyện này đối với tất cả mọi người mà nói, tựa hộ có thề trở thành đề tài trong giới tu chân trong một đoạn thời gian rất dài.

Nhưng ngay sau đó, lại có tiếng chuông từ Đệ Nhất Tông, Đệ Nhị Tông, Đệ Tam Tông... cho đến Đệ Cửu Tông, lần nữa truyền ra.

- Ấy? Tại sao lại có tiếng chuông?

- Là dư âm? Ta... Ta không nghe lầm chứ.

- Này... Đây là đã xảy ra chuyện gì nữa! Giờ khắc này, tiếng chuông truyền ra, trong nháy mắt, ngoại trừ Đệ Cửu Tông, những đệ tử tám đại tông khác đều sửng sốt một chút. Lúc ngẩng đầu lên, bọn họ lần nữa nghe được, thanh âm lạnh như băng vừa mới quanh quẩn kia lại một lần nữa xuất hiện.

- Đệ Cửu Tông, Phương Mộc, thập trọng thiên!

Thanh âm này quanh quẩn, khiến tất cả mọi người, bao gồm nhóm người thiên kiêu tự nhận là hùng ưng kia, còn có Đạo Cảnh cường giả, Đạo Chủ, Đạo Tôn, toàn bộ đều sửng sốt.

Sau khi yên tĩnh ngắn ngủi tràn ngập cả Thương Mang Phái, bộc phát ra là tiếng nổ vang long trời lở đất cùng tiếng ồ lên của mọi người, toàn bộ mọi người đều biểu lộ vẻ không thể tin cùng hoảng sợ.

- Không có khả năng! Đây tuyệt đối không có khả năng!

- Thập trọng thiên a, đó là thập trọng thiên... Cửu trọng thiên vừa qua khỏi chưa bao lâu, Phương Mộc này làm sao lại khai sáng được thập trọng thiên! Đây là... Đây là khai sáng khơi dòng, đây là tạo nên một thần thoại!

- Gian dối, nhất định là nhờ gian dối, chết tiệt, nơi này có vấn đề!

Tiếng động ồ lên, thanh âm nghị luận từ trong Thương Mang Phái tông môn không ngừng truyền ra, nổ vang khắp thế giới.

Rất nhiều người không thể tin, không muốn tin. Những thiên kiêu đó từng người một sắc mặt tái nhợt, bọn họ nhận được một đả kích quá lớn, khó có thể hình dung.

Thậm chí ngay cả Chí Tôn cũng bị kinh động, thất nguyên, bát nguyên, thần sắc đều rối rít biến hóa. Chí Tôn cửu nguyên Thương Mang Phái, cũng đều lần lượt mở to mắt.

Không thể không chú ý, cửu trọng thiên còn có thể nói là đột phá, nhưng thập trọng thiên... là cực hạn, nhất định không có người nào có thể đột phá cực hạn nữa.

Bên trong một tông môn, xuất hiện đệ tử như vậy, cho dù là Chí Tôn cửu nguyên, cũng phải để ý.

Lão nhân chưởng giáo thần niệm quét ngang một cái, nhưng rất nhanh thì chần chờ, mơ hồ có chút dự đoán, cũng mang theo cổ quái, lão thu hồi ánh mắt.

Còn có thiếu niên áo bào vàng kia cùng với Sa Cửu Đông, đều chần chờ một chút, có chút không xác định.

Chỉ có mấy người bọn họ mới có thể nhìn thấu được đầu mối, về phần những Chí Tôn cửu nguyên khác, thời khắc này đối với vị Đệ Cửu Tông gọi là Phương Mộc thiên kiêu này tràn đầy hứng thú.

Bất quá vừa mới nghĩ tới đối phương tại Đệ Cửu Tông, thuộc loại thế lực sát tinh Cửu Tôn, những Chí Tôn khác lập tức thu hồi ánh mắt, không hề có chút hứng thú nào đối với Phương Mộc nữa.

Hoặc là nói, không dám có hứng thú nhiều với hắn.

Thương Mang Phái vượt qua chấn động, cái tên Phương Mộc này đã trở thành một truyền kỳ, giờ khắc này bên trong Đệ Cửu Tông, tiếng hoan hô, thanh âm kích động liên tiếp, long trời lở đất. Yên Nhi tại đó cũng kích động hô to.

Khi cả Đệ Cửu Tông đều tràn ngập trạng thái hoan hô phấn chấn, thân ảnh của Mạnh Hạo xuất hiện trên tầng thứ mười tháp cao Thương Mang Thai, sau khi kết thúc, hắn trở thành cửu tông Thương Mang Thai đầu tiên khai sáng thập trọng thiên. Thời khắc này khi hắn đi ra, tất cả mọi người đều nhìn lại, hắn dường như đang đứng trên thập trọng thiên.

Thân ảnh như tiên, quần áo lơ lửng, tóc dài phiêu diêu, hắn chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về bầu trời chỉ trong một chớp mắt, cả bầu trời mây đen ầm ầm cuồn cuộn, không ngừng bộc phát ra.

Cùng lúc đó, thập trọng thiên Thương Mang Thai này cũng bắt đầu lục tục tiêu tán. Trước hết tán đi chính là đệ nhất trọng thiên, sau đó, một đạo ánh sáng từ nơi ngưng tụ của đệ nhất trọng thiên chạy thẳng tới Mạnh Hạo, trong khoảnh khắc đã sáp nhập vào trong cơ thể Mạnh Hạo.

Nội tâm Mạnh Hạo khẽ động, khi đạo quang này sáp nhập vào trong cơ thể, trong nháy mắt hắn rõ ràng cảm nhận được, ấn ký thứ nhất trong chín ấn ký tại cơ thể mình, ngưng tụ thành một tia mà mắt thường có thể nhìn thấy được.

"Đây là tạo hóa Thương Mang Thai sao, sau khi kết thúc, sẽ đưa cho một lần duy nhất..."

Khi Mạnh Hạo như có điều suy nghĩ, đệ nhị trọng thiên, đệ tam trọng thiên, đệ tứ trọng thiên... lục tục tiêu tán, hóa thành ánh sáng, chạy thẳng tới Mạnh Hạo.

Từng đạo ánh sáng kia sáp nhập vào, Mạnh Hạo phấn chấn. Hắn vui mừng khi thấy được, đệ nhất đạo ấn ký của mình thời khắc này tăng tốc ngưng tụ, cho đến lúc đệ cửu trọng thiên, đệ thập trọng thiên cũng đều tán đi, trở thành ánh sáng, sáp nhập vào trong cơ thể Mạnh Hạo, thân thể Mạnh Hạo rầm rầm chấn động.

Cuối cùng hắn hít sâu một hơi, trong mắt mang vẻ mừng như điên. Đệ nhất đạo ấn ký trong chín đạo ấn ký Phong Thiên của cơ thể hắn đã ngưng tụ được ba phần!

Nhưng không đợi Mạnh Hạo quan sát quá lâu, gần như tại lúc thập trọng thiên tiêu tán, bên trong mây đen trên bầu trời mây đen đột nhiên có từng đạo sấm sét, rầm rầm bạo phát.

Trăm đạo, ngàn đạo, vạn đạo!

Sấm sét vô biên ầm ầm rơi xuống, mang theo tuyệt sát, mang theo hủy diệt, chạy thẳng tới chỗ Mạnh Hạo. Đám người Chí Tôn thất nguyên giữa không trung cũng không tiếp tục tương trợ, Mạnh Hạo nên đi ra, hơn nữa lôi kiếp này hiển nhiên là vì Mạnh Hạo mà đến, như vậy cuối cùng vẫn cần Mạnh Hạo tự mình vượt qua.

Bọn họ lui về sau, Mạnh Hạo ngẩng đầu, trong mắt ánh sao nhoáng lên một cái, nhìn đệ tử Đệ Cửu Tông phía dưới, thân thể hắn “ầm” một tiếng, trực tiếp bay ra từ Thương Mang Thai, chủ động... hướng về lôi kiếp!

Thân ảnh của hắn ngất trời, mang theo can đảm, mang theo lạnh lẽo, thậm chí còn có một tia khinh miệt cùng khiêu khích. Thân thể cao ngất của hắn phóng lên cao.

Một màn này bị vô số đệ tử Đệ Cửu Tông toàn bộ chính mắt thấy được, toàn bộ chiếu vào trong mắt, in dấu ấn sâu đậm vào trong linh hồn.

Lúc này, Mạnh Hạo trong mắt những thiên kiêu đó, thân ảnh này mang theo bá đạo, khiến lòng bọn họ chấn động mạnh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.