Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1891: Ta muốn Bì Đống sống lại!



Lúc trước Mạnh Hạo đã đáp ứng, sau khi phong ấn hắn ngàn năm sẽ thả ra, hiện tại Mạnh Hạo hoàn thành hứa hẹn. Tay phải hắn nâng lên điểm ra một chỉ, lập tức thi triển ra pháp thuật từ không hóa có, thần hồn Chí Tôn thứ chín trong nháy mắt liền ngưng tụ ra thân thể.

Một màn này, khiến cho đám người ở xung quanh chấn động tâm thần, đồng thời cũng càng thêm khát vọng đối với Siêu Thoát.

Lúc trước Mạnh Hạo đã đáp ứng, sau khi phong ấn hắn ngàn năm sẽ thả ra, hiện tại Mạnh Hạo hoàn thành hứa hẹn. Tay phải hắn nâng lên điểm ra một chỉ, lập tức thi triển ra pháp thuật từ không hóa có, thần hồn Chí Tôn thứ chín trong nháy mắt liền ngưng tụ ra thân thể.

Một màn này, khiến cho đám người ở xung quanh chấn động tâm thần, đồng thời cũng càng thêm khát vọng đối với Siêu Thoát.

- Đa tạ đại nhân! Chí Tôn thứ chín lớn tiếng hô lên, trong lòng hắn thầm kích động, cũng có chua xót, năm xưa hắn khí thế bừng bừng, vốn tưởng rằng sau khi phủ xuống, có thể khai sáng ra một tương lai huy hoàng, không ngờ lại bị Mạnh Hạo đoạt hồn, thay thế thân phận.

Lúc này đã qua ngàn năm, đối phương cũng đã trở thành Siêu Thoát, còn mình thì vẫn là cửu nguyên.

Những hắn không dám có chút oán hận nào, chỉ quỳ ở nơi đó, không ngừng bái tạ.

- Người nguyện theo ta, nửa tháng sau, ta chờ các ngươi ở bên ngoài Thương Mang Tinh. Mạnh Hạo liếc nhìn mọi người, rồi phất tay áo bước đi, trong khoảnh khắc đã biến mất.

Khi hắn đi rồi, mọi người nơi này liền rối rít đứng dậy, hai mặt nhìn nhau, đều thấy được vẻ cảm khái trong mắt đối phương. Rất nhanh sau đó, bọn họ liền hóa thành cầu vồng, bay thẳng về Thương Mang Tinh.

Mạnh Hạo một mình đi trong tinh không, hắn dựa theo ký ức năm xưa ngồi trên Sơn Hải Điệp, được Anh Vũ truyền tống, tìm lại chỗ ở lúc trước của mình.

Hắn muốn tìm, chính là vị trí mình dung hợp cây đèn đồng thau, hắn muốn tìm, chính là... vị trí Bì Đống trước khi tiêu tán.

Bởi vì, chỉ có tìm được nơi đó, hắn mới nắm chắc lớn nhất, có thể nghịch chuyển Thương Mang tinh không, làm cho... Bì Đống sống lại!

Đây là muốn từ trong La Thiên ý chí, cưỡng ép đoạt hồn Bì Đống lại.

Mấy canh giờ sau, Mạnh Hạo xuất hiện ở nơi trong tinh không, hắn ngóng nhìn một lát, vẻ mặt tỏ ra bi thương, cũng có mong đợi.

Hắn cảm nhận được, nơi này chính là nơi vào giây phút cuối cùng Bì Đống hóa thành áo giáp, hy sinh bản thân để bảo vệ mình.

Tay phải Mạnh Hạo nâng lên trảo một cái vào hư không. Lập tức một bộ thạch giáp khô quắt xuất hiện trước mặt của hắn. Anh Vũ cũng bay ra, nó nhìn bộ thạch giáp kia, trên mặt cũng mang theo bi thương và mong đợi tương tự Mạnh Hạo.

Mạnh Hạo cẩn thận từ từ thả bộ thạch giáp ra, đặt ở nơi Bì Đống lúc trước tử vong, ánh mắt sáng lên lấp lánh, hai tay bấm quyết, ầm ầm vung sang hai bên.

Cái vung ày khiến tinh không nổ vang, lớp lớp sóng gợn lấy thạch giáp làm trung tâm, ầm ầm khuếch tán ra xung quanh.

Ánh mắt Mạnh Hạo mắt lộ ra tia sáng kỳ lạ, hai tay bấm quyết, thần sắc hắn ngưng trọng, trực tiếp thi triển ra từng đạo cấm pháp, cho đến khi đệ cửu cấm xuất hiện, chân phải Mạnh Hạo liền nâng lên, đạp mạnh vào hư không một cái!

- Lấy danh nghĩa Mạnh Hạo ta, cải biến quy tắc, nghịch chuyển thời gian, điên đảo tinh không, từ trong dòng sông thời gian, thần hồn Bì Đống, còn không mau trở về! Thanh âm Mạnh Hạo mang theo lực lượng kỳ dị nào đó, trong tiếng nổ "ầm ầm", quy tắc cùng pháp tắc xung quanh trong phút chốc trở nên vặn vẹo, La Thiên ý chí tại trước mặt Mạnh Hạo giống như bị tước đoạt, trở thành ý chí của Mạnh Hạo.

Tất cả quy tắc cùng pháp tắc này hóa thành từng sợi tơ, rầm rầm xoay tròn. Ngay sau đó, một dòng sông lớn cuồn cuộn xuất hiện, dòng sông này không phải do nước hợp thành, mà là từ vô số mảnh vỡ thời gian trong khắp Thương Mang tinh không tạo thành. Dòng nước ầm ầm chảy xiết, bên trong cũng không thiếu hung thú dữ tợn, đặc biệt có một con cá sấu lớn chừng mấy vạn trượng nhô lên, trông giống như một hòn đảo nhỏ.

- Kẻ nào lớn mật như vậy, dám thi triển cấm pháp nhiễu loạn dòng sông thời gian, phạm vào tội lớn ngập trời, sẽ bị thời gian hòa tan, bị giam cầm vạn vạn năm tháng, không được luân hồi! Con cá sấu to lớn kia gầm nhẹ, vừa nổi lên vừa truyền ra thanh âm như lôi đình, như Tiên Thần, còn có uy áp khuếch tán, chí cao vô thượng. Nhưng trong chớp mắt khi con cá sấu nhìn thấy rõ Mạnh Hạo, hai mắt liền trợn tròn.

Thân thể nó liền run mạnh, hít sâu một hơi, suýt tý nữa không xong, trở nên hoảng sợ đến cực hạn. Nó là do vô số hồn phách ngưng tụ biến thành, quản lý dòng sông thời gian, trước giờ hắn chưa từng gặp Mạnh Hạo, nhưng cũng biết được trong vũ trụ Thương Mang này vừa xuất hiện vị Siêu Thoát thứ tư, hơn nữa lại đã từng cùng ý chí Thương Mang tinh không chém giết nhau mà vẫn không rơi xuống hạ phong.

Thời khắc này vừa thấy Mạnh Hạo, nó lập tức liền nhận ra thân phận Mạnh Hạo, thân thể liền run lẩy bẩy, nhanh chóng thay đổi ngữ khí.

- Đại... Đại nhân... vừa rồi tiểu nhân không nhìn rõ... Đại nhân có gì sai bảo, tiểu nhân dù phải vượt qua núi đao biển lửa, cũng sẽ nghĩa bất dung từ.

Mạnh Hạo bình tĩnh nhìn thoáng qua con cá sấu, tay phải nâng lên hướng về dòng sông thời gian phát ra một chỉ, dòng sông này không ngờ lập tức liền ngưng lại.

Trong phút chốc, thời gian trong khắp Thương Mang tinh không cũng bị ảnh hưởng, lập tức dừng lại, bất kể là tồn tại gì, hình thái sinh mạng gì, cho dù là ánh sáng của cùng với thế giới vận chuyển, vào giờ khắc này cũng đều trực tiếp dừng lại.

Tâm thần cá sấu run lên, loại thần thông cưỡng ép dòng sông thời gian đọng lại này, cần phải ngự trị trên hết thảy quy tắc mới có thể làm được. Thời khắc này, cho dù là nó cũng không thể di động thân thể, chỉ có ý thức có thể tiếp tục suy nghĩ, hắn trơ mắt nhìn tay phải Mạnh Hạo nâng lên, cách không trực tiếp xâm nhập vào dòng sông thời gian.

Trước mắt Mạnh Hạo lập tức liền xuất hiện vô số mảnh vỡ thời gian. Trong những mảnh vỡ này, có đủ mọi chuyện đã xảy ra trong toàn vũ trụ Thương Mang vô số năm qua, những hình ảnh pha tạp kia đủ để khiến cho tâm thần một vị Chí Tôn cửu nguyên bị bành trướng nổ tung. Chỉ có cường giả Siêu Thoát mới có thể dùng loại phương pháp này, nghịch chuyển vận mạng, biến đổi hết thảy.

Mạnh Hạo không chút dừng lại, tìm hồn Bì Đống trong dòng sông thời gian này. Hắn lần theo dòng sông, trở về tới ngàn năm trước, hắn thấy được mình năm đó, thấy được Bì Đống hóa thành áo giáp, cũng nhìn thấy Bì Đống trước khi chết, vẫn không quên cố định biến thành làm áo giáp bảo vệ Mạnh Hạo.

Hắn lại thấy được sau khi Bì Đống tử vong, hồn phách bay ra, sắp sủa tiêu tán trong hư không. Ánh mắt Mạnh Hạo trở nên ngưng trọng, tay phải lập tức chộp tới, nhẹ nhàng nắm lấy thần hồn Bì Đống sắp tiêu tán kia.

Hết thảy quá trình xảy ra chỉ trong thời gian mấy hơi thở, cho đến khi Mạnh Hạo mở tay phải ra, trong tay của hắn đã bất ngờ xuất hiện một đám hồn phách- đó chính là hồn phách Bì Đống.

Anh Vũ ở bên cạnh nhìn một màn này kích động không thôi.

Ánh mắt Mạnh Hạo hiện lên vẻ nhu hòa, nắm hồn Bì Đống chuẩn bị sáp nhập vào trong bộ thạch giáp năm xưa Bì Đống thành trên. Đột nhiên, một tiếng gầm giận dữ từ trong tinh không ầm ầm truyền ra, La Thiên ý chí lập tức bạo phát, muốn đi ngăn cản.

Hành vi của Mạnh Hạo đối với La Thiên ý chí mà nói, hoàn toàn chính là khiêu khích, như thế hắn đang lấy đi đồ vật ở ngay trong lãnh địa thuộc về La Thiên ý chí vậy.

Hồn phách của những sinh mạng sau khi tử vong, sẽ trở về với vũ trụ Thương Mang, mà hành vi của Mạnh Hạo thời khắc này, chính là đang cưỡng ép phá vỡ hết thảy, lấy đi thứ hắn muốn.

Theo tiếng rống giận truyền ra, Thương Mang tinh không bị dừng lại lập tức khôi phục như thường, dòng sông thời gian lại lần nữa vận chuyển. Con cá sấu kia từ không chần chờ chút nào, hoảng sợ chìm thật nhanh vào dòng sông thời gian, không dám ló đầu ra nữa.

Trận chiến giữa Mạnh Hạo cùng Thương Mang tinh không, nó biết mình không có tư cách tham dự.

- Đa tạ đại nhân! Chí Tôn thứ chín lớn tiếng hô lên, trong lòng hắn thầm kích động, cũng có chua xót, năm xưa hắn khí thế bừng bừng, vốn tưởng rằng sau khi phủ xuống, có thể khai sáng ra một tương lai huy hoàng, không ngờ lại bị Mạnh Hạo đoạt hồn, thay thế thân phận.

Lúc này đã qua ngàn năm, đối phương cũng đã trở thành Siêu Thoát, còn mình thì vẫn là cửu nguyên.

Những hắn không dám có chút oán hận nào, chỉ quỳ ở nơi đó, không ngừng bái tạ.

- Người nguyện theo ta, nửa tháng sau, ta chờ các ngươi ở bên ngoài Thương Mang Tinh. Mạnh Hạo liếc nhìn mọi người, rồi phất tay áo bước đi, trong khoảnh khắc đã biến mất.

Khi hắn đi rồi, mọi người nơi này liền rối rít đứng dậy, hai mặt nhìn nhau, đều thấy được vẻ cảm khái trong mắt đối phương. Rất nhanh sau đó, bọn họ liền hóa thành cầu vồng, bay thẳng về Thương Mang Tinh.

Mạnh Hạo một mình đi trong tinh không, hắn dựa theo ký ức năm xưa ngồi trên Sơn Hải Điệp, được Anh Vũ truyền tống, tìm lại chỗ ở lúc trước của mình.

Hắn muốn tìm, chính là vị trí mình dung hợp cây đèn đồng thau, hắn muốn tìm, chính là... vị trí Bì Đống trước khi tiêu tán.

Bởi vì, chỉ có tìm được nơi đó, hắn mới nắm chắc lớn nhất, có thể nghịch chuyển Thương Mang tinh không, làm cho... Bì Đống sống lại!

Đây là muốn từ trong La Thiên ý chí, cưỡng ép đoạt hồn Bì Đống lại.

Mấy canh giờ sau, Mạnh Hạo xuất hiện ở nơi trong tinh không, hắn ngóng nhìn một lát, vẻ mặt tỏ ra bi thương, cũng có mong đợi.

Hắn cảm nhận được, nơi này chính là nơi vào giây phút cuối cùng Bì Đống hóa thành áo giáp, hy sinh bản thân để bảo vệ mình.

Tay phải Mạnh Hạo nâng lên trảo một cái vào hư không. Lập tức một bộ thạch giáp khô quắt xuất hiện trước mặt của hắn. Anh Vũ cũng bay ra, nó nhìn bộ thạch giáp kia, trên mặt cũng mang theo bi thương và mong đợi tương tự Mạnh Hạo.

Mạnh Hạo cẩn thận từ từ thả bộ thạch giáp ra, đặt ở nơi Bì Đống lúc trước tử vong, ánh mắt sáng lên lấp lánh, hai tay bấm quyết, ầm ầm vung sang hai bên.

Cái vung ày khiến tinh không nổ vang, lớp lớp sóng gợn lấy thạch giáp làm trung tâm, ầm ầm khuếch tán ra xung quanh.

Ánh mắt Mạnh Hạo mắt lộ ra tia sáng kỳ lạ, hai tay bấm quyết, thần sắc hắn ngưng trọng, trực tiếp thi triển ra từng đạo cấm pháp, cho đến khi đệ cửu cấm xuất hiện, chân phải Mạnh Hạo liền nâng lên, đạp mạnh vào hư không một cái!

- Lấy danh nghĩa Mạnh Hạo ta, cải biến quy tắc, nghịch chuyển thời gian, điên đảo tinh không, từ trong dòng sông thời gian, thần hồn Bì Đống, còn không mau trở về! Thanh âm Mạnh Hạo mang theo lực lượng kỳ dị nào đó, trong tiếng nổ "ầm ầm", quy tắc cùng pháp tắc xung quanh trong phút chốc trở nên vặn vẹo, La Thiên ý chí tại trước mặt Mạnh Hạo giống như bị tước đoạt, trở thành ý chí của Mạnh Hạo.

Tất cả quy tắc cùng pháp tắc này hóa thành từng sợi tơ, rầm rầm xoay tròn. Ngay sau đó, một dòng sông lớn cuồn cuộn xuất hiện, dòng sông này không phải do nước hợp thành, mà là từ vô số mảnh vỡ thời gian trong khắp Thương Mang tinh không tạo thành. Dòng nước ầm ầm chảy xiết, bên trong cũng không thiếu hung thú dữ tợn, đặc biệt có một con cá sấu lớn chừng mấy vạn trượng nhô lên, trông giống như một hòn đảo nhỏ.

- Kẻ nào lớn mật như vậy, dám thi triển cấm pháp nhiễu loạn dòng sông thời gian, phạm vào tội lớn ngập trời, sẽ bị thời gian hòa tan, bị giam cầm vạn vạn năm tháng, không được luân hồi! Con cá sấu to lớn kia gầm nhẹ, vừa nổi lên vừa truyền ra thanh âm như lôi đình, như Tiên Thần, còn có uy áp khuếch tán, chí cao vô thượng. Nhưng trong chớp mắt khi con cá sấu nhìn thấy rõ Mạnh Hạo, hai mắt liền trợn tròn.

Thân thể nó liền run mạnh, hít sâu một hơi, suýt tý nữa không xong, trở nên hoảng sợ đến cực hạn. Nó là do vô số hồn phách ngưng tụ biến thành, quản lý dòng sông thời gian, trước giờ hắn chưa từng gặp Mạnh Hạo, nhưng cũng biết được trong vũ trụ Thương Mang này vừa xuất hiện vị Siêu Thoát thứ tư, hơn nữa lại đã từng cùng ý chí Thương Mang tinh không chém giết nhau mà vẫn không rơi xuống hạ phong.

Thời khắc này vừa thấy Mạnh Hạo, nó lập tức liền nhận ra thân phận Mạnh Hạo, thân thể liền run lẩy bẩy, nhanh chóng thay đổi ngữ khí.

- Đại... Đại nhân... vừa rồi tiểu nhân không nhìn rõ... Đại nhân có gì sai bảo, tiểu nhân dù phải vượt qua núi đao biển lửa, cũng sẽ nghĩa bất dung từ.

Mạnh Hạo bình tĩnh nhìn thoáng qua con cá sấu, tay phải nâng lên hướng về dòng sông thời gian phát ra một chỉ, dòng sông này không ngờ lập tức liền ngưng lại.

Trong phút chốc, thời gian trong khắp Thương Mang tinh không cũng bị ảnh hưởng, lập tức dừng lại, bất kể là tồn tại gì, hình thái sinh mạng gì, cho dù là ánh sáng của cùng với thế giới vận chuyển, vào giờ khắc này cũng đều trực tiếp dừng lại.

Tâm thần cá sấu run lên, loại thần thông cưỡng ép dòng sông thời gian đọng lại này, cần phải ngự trị trên hết thảy quy tắc mới có thể làm được. Thời khắc này, cho dù là nó cũng không thể di động thân thể, chỉ có ý thức có thể tiếp tục suy nghĩ, hắn trơ mắt nhìn tay phải Mạnh Hạo nâng lên, cách không trực tiếp xâm nhập vào dòng sông thời gian.

Trước mắt Mạnh Hạo lập tức liền xuất hiện vô số mảnh vỡ thời gian. Trong những mảnh vỡ này, có đủ mọi chuyện đã xảy ra trong toàn vũ trụ Thương Mang vô số năm qua, những hình ảnh pha tạp kia đủ để khiến cho tâm thần một vị Chí Tôn cửu nguyên bị bành trướng nổ tung. Chỉ có cường giả Siêu Thoát mới có thể dùng loại phương pháp này, nghịch chuyển vận mạng, biến đổi hết thảy.

Mạnh Hạo không chút dừng lại, tìm hồn Bì Đống trong dòng sông thời gian này. Hắn lần theo dòng sông, trở về tới ngàn năm trước, hắn thấy được mình năm đó, thấy được Bì Đống hóa thành áo giáp, cũng nhìn thấy Bì Đống trước khi chết, vẫn không quên cố định biến thành làm áo giáp bảo vệ Mạnh Hạo.

Hắn lại thấy được sau khi Bì Đống tử vong, hồn phách bay ra, sắp sủa tiêu tán trong hư không. Ánh mắt Mạnh Hạo trở nên ngưng trọng, tay phải lập tức chộp tới, nhẹ nhàng nắm lấy thần hồn Bì Đống sắp tiêu tán kia.

Hết thảy quá trình xảy ra chỉ trong thời gian mấy hơi thở, cho đến khi Mạnh Hạo mở tay phải ra, trong tay của hắn đã bất ngờ xuất hiện một đám hồn phách- đó chính là hồn phách Bì Đống.

Anh Vũ ở bên cạnh nhìn một màn này kích động không thôi.

Ánh mắt Mạnh Hạo hiện lên vẻ nhu hòa, nắm hồn Bì Đống chuẩn bị sáp nhập vào trong bộ thạch giáp năm xưa Bì Đống thành trên. Đột nhiên, một tiếng gầm giận dữ từ trong tinh không ầm ầm truyền ra, La Thiên ý chí lập tức bạo phát, muốn đi ngăn cản.

Hành vi của Mạnh Hạo đối với La Thiên ý chí mà nói, hoàn toàn chính là khiêu khích, như thế hắn đang lấy đi đồ vật ở ngay trong lãnh địa thuộc về La Thiên ý chí vậy.

Hồn phách của những sinh mạng sau khi tử vong, sẽ trở về với vũ trụ Thương Mang, mà hành vi của Mạnh Hạo thời khắc này, chính là đang cưỡng ép phá vỡ hết thảy, lấy đi thứ hắn muốn.

Theo tiếng rống giận truyền ra, Thương Mang tinh không bị dừng lại lập tức khôi phục như thường, dòng sông thời gian lại lần nữa vận chuyển. Con cá sấu kia từ không chần chờ chút nào, hoảng sợ chìm thật nhanh vào dòng sông thời gian, không dám ló đầu ra nữa.

Trận chiến giữa Mạnh Hạo cùng Thương Mang tinh không, nó biết mình không có tư cách tham dự.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.