Ngã Dục Phong Thiên

Chương 351: Phí bái sư... (2)



Lời này vừa nói ra, tu sĩ xung quanh ai nấy đều ngây ra, đám người tên mập, cũng đều nhìn về phía An Tại Hải, ai nấy cũng hơi lộ vẻ tức giận.

Phải biết đấu giá đan dược của Tử Vận Tông, có một quy định bất thành văn. Tu sĩ của Tử Vận Tông sẽ không tham dự trong đó, Trúc Cơ Thiên quý giá trước đó, Đan Đông nhất mạch cũng không để vào mắt, bất cứ đan dược nào cũng tùy ý để người ta mua đi nghiên cứu.

Nhưng hiện giờ thập tuyệt đan này... Lại có người tham gia vào, hơn nữa người tham dự, lại là Tử Lô đan sư An Tại Hải, chuyện này giống như tranh đoạt giữa người bán với người mua, ai có thể so sánh được.

Làm sao có thể tiếp tục mua...

- Một tỷ một nghìn vạn!

Tên mập đỏ mắt, gã không quan tâm linh thạch, gã để ý mặt mũi, cho dù đối phương là Tử Lô đan sư, gã cũng đưa ra giá cao, nếu bị người ta dẫm dưới chân, thì gã vô cùng mất hứng, đây không phải đấu võ, cũng không phải đấu đan, mà là đấu linh thạch. Trong mắt tên mập, linh thạch của gã rất nhiều.

- Hai tỷ!

Vẻ mặt An Tại Hải vẫn bình thường, dửng dưng mở miệng, lời vừa nói ra, lập tức khiến mười vạn tu sĩ có mặt đều hít một hơi. Cái giá này, đã không thể hình dung, cho dù là thập tuyệt đan, cho dù là đan ngộ, cũng còn xa mới đạt tới cái giá đấy.

Dù sao hai tỷ linh thạch... Có thể khiến một đại tông môn, duy trì nhu cầu trong mười năm.

- Hai...

Tên mập nổi cơn tam bành, đúng lúc đang muốn ra giá, thì giọng nói dửng dưng của An Tại Hải truyền tới.

- Đan này không phải An mỗ cần mua, mà là Đan Quỷ đại sư dặn dò, để An mỗ mua thay.

Lời này vừa ra, xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người đều im lặng, trong lòng dĩ nhiên hiểu rõ, loại đan dược này xuất hiện, Tử Vận Tông nói thế nào cũng không để người khác mua mất, cho dù là phá hủy truyền thống Đan Phách, cũng nhất định phải giữ lại viên đan dược này.

- Hai...

Tên mập mặc kệ tất cả, đang muốn ra giá, lập tức bị một đệ tử tông môn bên cạnh vội vã ngăn lại, rồi thì thầm vào tai mấy câu, tên mập vẻ mặt ấm ức, mới không tình nguyện hừ một tiếng, không ra giá nữa.

Mắt thấy không còn ai ra giá, tay phải An Tại Hải giơ lên túm lấy, viên Nhập Ma Đan kia lập tức bị lão nắm trong tay, quay người không nói một lời, dẫn theo Đà Phong Lão Tổ, đi vào trong cửa ánh sáng, biến mất không thấy nữa.

Mạnh Hạo nhìn thấy cảnh này, mở to mắt, trong lòng cảm thấy không ổn.

- Đan Quỷ đại sư mua đi, với uy danh của ngài ấy, hẳn là... Hẳn là sẽ không giao tiền cho ta đâu...

Mạnh Hạo chần chừ, nghĩ đến địa vị của Đan Quỷ đại sư, trong lòng bất an, nhìn thấy hội đấu giá đã đến mức này, sau khi An Tại Hải rời đi, cũng không thể tiếp tục tiến hành, Mạnh Hạo mới kéo Bạch Vân Lai mất hồn từ đầu tới cuối, vội vã rời đi.

Trở về trong sơn môn, Mạnh Hạo cẩn thận dặn dò Bạch Vân Lai một hồi, nói rất lâu, Bạch Vân Lai lúc này mới hít sâu một hơi, đôi mắt vẫn còn thất thần, lúc nhìn Mạnh Hạo, trong mắt mang theo vẻ kính nể hơn trước rất nhiều.

Nhìn bóng dáng Bạch Vân Lai vẫn còn ngơ ngẩn rời đi, Mạnh Hạo cười khổ, lại hơi trầm ngâm, thầm nhủ cho dù bị người ta phát hiện là bản thân luyện chế, cũng không có quan hệ quá lớn, không nên suy nghĩ thêm, quay người đi vào trong động phủ.

- Hai tỷ linh thạch, sợ rằng chỉ chia cho ta tám thành, cũng còn đến một tỷ sáu!

Mạnh Hạo ngồi trong động phủ, nghĩ đến linh thạch, hai mắt lấp lánh.

Tử Vận Tông, sâu trong Đan Đông nhất mạch, trong một tòa chủ phong, An Tại Hải cung kính đứng bên cạnh một lão giả, lão giả đó chính là Đan Quỷ, lúc này trong tay lão cầm một viên đan dược màu đen, đan dược này... Chính là Nhập Ma Đan.

Đan Quỷ nhìn chằm chằm viên đan dược, cái nhìn này, nhìn đến cả một canh giờ, dần dần khóe miệng lão lộ một nụ cười, càng lúc càng thân thiên, lại có vẻ tán thường mãnh liệt.

- Sư tôn, người luyện chế đan này, đệ tử đã tra ra, hơn nữa người này lai lịch cũng có vấn đề, hắn là...

An Tại Hải nhìn Đan Quỷ, vẻ mặt có vẻ tôn kính, sư tôn trước mắt, là người lão tôn kính nhất cuộc đời, cho dù lão thân là Tử Lô, nhưng chính vì bản thân là Tử Lô, lão mới thấm thía được khoảng cách giữa bản thân và sư tôn.

Mỗi lần đối mặt với Đan Quỷ đại sư, An Tại Hải đều như đối mặt với biển đan đạo mênh mông, mà bản thân lại chỉ là một con cá trong lòng biển.

- Không thể nói, không cần nói, cũng không phải nói.

Lão giả dửng dưng nói, tay phải vung lên, thu Nhập Ma Đan trong tay lại.

An Tại Hải ngây ra, cung kính vâng lời.

- Đừng đi quấy rầy hắn, cứ để vị tiểu Đan Đỉnh đại sư này, ở trong tông môn tiếp tục thần bí là được.

Đan Quỷ cười mở miệng, nụ cười đó có phần sung sướng, càng có sự vui vẻ khó mà diễn tả, lúc quay đi, bóng dáng lão dần dần biến mất, từ đầu tới cuối, lão không hề nhắc tới linh thạch.

- Sư tôn, linh thạch ở đâu...

An Tại Hải chần chừ một chút.

- Linh thạch gì? Đó là phí bái sư!

Từ nơi xa, truyền đến tiếng cười của Đan Quỷ.

An Tại Hải nhìn sư tôn đi xa, cười cười, rồi mới quay người bỏ đi, trên đường đi trong đầu hiện lên cái tên lão tra được.

- Phương Mộc...

An Tại Hải hơi suy tư.

Thời gian chậm rãi trôi qua, nửa tháng nhanh chóng kết thúc, ngày hôm nay Mạnh Hạo vô cùng chờ mong, để Bạch Vân Lai đi dò xét xem có thể lấy được số linh thạch bán đan dược thu về hay không. Nhưng lúc hoàng hôn, Bạch Vân Lai mang theo khuôn mặt đau khổ đến trước mặt Mạnh Hạo, nói ra những lời như sét đánh ngang tai với Mạnh Hạo.

- Ta dùng rất nhiều cách để thăm dò, cuối cùng có được đáp án... Khụ khụ, viên đan dược đó sau khi được mua, không có linh thạch trả về... Ngươi cũng biết, người của phòng đấu giá, làm sao dám đi tìm Đan Quỷ đại sư đòi linh thạch...

Bạch Vân Lai thận trọng mở miệng.

Mạnh Hạo ngây ra, như sét đánh ngang tai, hắn trợn tròn mắt, nổi cơn tam bành.

- Linh thạch của ta, hai tỷ linh thạch của ta, Đan Quỷ, ngươi mua đan dược của ta, không trả linh thạch cho ta!

Mạnh Hạo nghiến răng nghiến lợi, nhưng trong lòng lại thấy bất đắc dĩ, chỉ có thể rầu rĩ mà thôi.

Mạnh Hạo rầu rĩ, vì hai tỷ linh thạch với hắn mà nói, là một con số lớn khó có thể hình dung, nhưng Nam Vực hiện giờ, lại càng có nhiều người, cũng đang uất ức.

Bọn họ uất ức, là vì thập tuyệt đan xuất hiện trong Đan Phách của Tử Vận Tông, huống hồ đó còn là đan ngộ sáng tạo, thiên hạ có một không hai.

Xưng hô Đan Đỉnh đại sư, sau khi lần Đan Phách này kết thúc, lập tức được truyền ra, chấn động quá nửa Nam Vực, khiến cho vô số tông môn, hằng hà tu sĩ, gần như toàn bộ đều nghe nói đến bốn chữ Đan Đỉnh đại sư này.

Tuy muốn tấn thăng đại sư, cần luyện được tất cả đan dược đều có chín thành tác dụng trở lên, nhưng đan dược xuất hiện trong đấu giá lần này, cũng vẫn gây ra chấn động, lại thêm đan ngộ sáng tạo, khiến cho thân phận Đan Đỉnh đại sư này, không chỉ lập tức nổi tiếng, mà còn tràn đầy thần bí.

Đan Đỉnh đại sư này rốt cuộc là ai, việc này nhanh chóng được truyền ra, có người đoán Đan Đỉnh này, chính là một xưng hô khác của Đan Quỷ đại sư, nhưng càng nhiều người cho rằng, Đan Đỉnh đại sư, tất sẽ là một Tử Lô đan sư của Tử Vận Tông.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.