Ngã Dục Phong Thiên

Chương 833: Đoạt bảo



Đồng thời khi đám gương mặt huyết tiên rầm rầm lao về phía trước, Mạnh Hạo vỗ túi trữ vật, lấy ra mộc kiếm Tuế Nguyệt, không bày ra lực lượng năm tháng, mà trở thành một thanh phi kiếm tầm thường, kẹp trong gương mặt huyết sắc, lao về phía Hô Diên Lão Tổ.

Hô Diên Lão Tổ nhíu mày, giờ phút này dù vẫn còn đang kinh nghi, nhưng tay phải vẫn bấm niệm thần chú chỉ về phía Thì Luân trước người. Bánh xe màu đen tang thương này lại ầm ầm chuyển động, lực lượng năm tháng, bỗng nhiên bùng nổ.

Trong một chớp mắt nổ vang đó, biển tím chợt nổ tung, một cơn sóng gợn mạnh mẽ, khoảnh khắc lan tỏa ra bốn phía, thần thông gương mặt huyết tiên của Mạnh Hạo, tại thời khắc này trực tiếp héo rũ, trong chớp mắt liền tan thành tro bụi.

Kiếm trận Tuế Nguyệt, cũng tại thời khắc này run rẩy, bị kích bắn ra bốn phía. Nhưng trên thân chúng, cũng có hoặc nhiều hoặc ít, tựa như có một chút bất đồng so với lúc trước.

Dường như, lực năm tháng kia, trong lúc đụng chạm, đã cải biến kiếm trận Tuế Nguyệt này.

Cùng lúc đó, Thì Luân của Hô Diên Lão Tổ ở giữa không trung có dừng lại một chút, hơi có vẻ ảm đạm, nhưng trên phương diện năm tháng, vẫn còn vô biên. Dưới một chỉ thần chú của Hô Diên Lão Tổ, Thì Luân màu đen này lập tức gào thét lao về phía Mạnh Hạo.

Giờ phút này, Mạnh Hạo còn đang không ngừng lui về phía sau, khi một ngụm máu tươi phun ra, hắn lấy đan dược nuốt thẳng vào, khi ngẩng đầu, tay trái trảo vào hư không, Ma thương lập tức xuất hiện lần nữa. Tuy rằng đã ảm đảm so với lúc trước một ít, nhưng vẫn có rất nhiều gương mặt dữ tợn rít gào.

Không chần chờ chút nào, sau khi Mạnh Hạo lui ra, thì vung mạnh Ma thương trong tay. Thương này ông một tiếng, như mở thông hư vô, lao thẳng về phía bánh xe màu đen.

Ngay sau đó, mắt Mạnh Hạo lóe lên kỳ quang, tay phải vung về phía trước, thần thức dung nhập vào trong mặt nạ huyết sắc, động đến Tam Vĩ phiên. Lấy tu vi đệ thất mệnh hiện giờ của hắn, khoảnh khắc thần thức chạm phải Tam Vĩ phiên này, thì đã có đủ khả năng để bày ra lực lượng chân chính của đuôi thứ nhất.

Hư vô bốn phía lập tức quay cuồng, giống như bị bóp méo, trong tay Mạnh Hạo giờ khắc này, xuất hiện một lá cờ màu đỏ. Cờ này không gió mà bay, màu đỏ trên đó giống như được biển máu ngưng tụ thành, ở trong tay Mạnh Hạo vung lên, bát phương thiên địa nơi đây, lập tức nổi lên một cơn huyết phong!

Khác với lúc trước khi Mạnh Hạo triển khai Tam Vĩ phiên, lần này, là thực thân đuôi thứ nhất của cờ này, mà không phải là hình chiếu hư ảo nữa. Bảo vật huy vũ trong tay, bốn phía tràn ngập gió màu đỏ, sắc mặt Hô Diên Lão Tổ bỗng nhiên biến đổi.

- Cờ này … đáng chết, tại sao trên người ngươi lại có thể có loại tiên bảo này!

Ngay tại lúc sắc mặt Hô Diên Lão Tổ biến đổi, cờ này giống như kéo dài vô hạn, từ trước người Mạnh Hạo, tạo thành một mảnh vải đỏ, lao thẳng tới Thì Luân.

Nói thì chậm, nhưng khoảnh khắc Ma thương và Tam Vĩ phiên tới gần bánh xe màu đen, Hô Diên Lão Tổ không chút do dự, lập tức bấm niệm thần chú, muốn khống chế bảo vật Thì Luân trước mặt.

Nhưng thời điểm lão muốn bấm tay, thì Huyết Ngao từ một chỗ lao thẳng tới, hung hãn không sợ chết, mang theo sự điên cuồng. Khi tiến đến, huyết quang lóng lánh, hóa thành từng sợi tơ mảnh chém tới.

Hô Diên Lão Tổ thầm mắng trong lòng, lão hận Huyết Ngao đến tận xương tủy. Một trận chiến này, lão cảm nhận được, nếu không có con tiên thú chết tiệt này, tất cả đều sẽ thuận lợi hơn nhiều.

Gần như đồng thời khi Hô Diên Lão Tổ bị Huyết Ngao kiềm chế, hai mắt Mạnh Hạo đỏ thẫm, cả người khí thế ngập trời. Đệ thất mệnh, chiến lực sáu mươi bốn lần Nguyên Anh đại viên mãn, ngưng tụ thần thức chín ngàn chín trăm chín mươi chín trượng, tại trong chớp mắt này, được Mạnh Hạo vận chuyển toàn bộ, ngưng tụ ra … một thần thông!

- Yêu Phong, đệ bát cấm!

Tóc dài của Mạnh Hạo không gió mà bay, tu vi ngập trời, yêu khí vô hình bốn phía quay cuồng, tay phải hắn nâng lên, ngón trỏ cách hư vô, đột nhiên chỉ về phía Hô Diên Lão Tổ đang bấm tay niệm thần chú.

Chỉ này vừa ra, hai mũi Mạnh Hạo chảy xuống máu tươi, hai lỗ tai cũng thế, thậm chí cả hai mắt, cũng trong phút chốc, xuất hiện hai dòng huyết lệ. Trong cơ thể vang lên tiếng ken két, thanh âm nổ vang trong đầu, rồi trong chớp mắt quanh quẩn toàn thân hắn.

Trong mắt Mạnh Hạo mang theo một chút điên cuồng, nhưng trong điên cuồng này cũng là bình tĩnh tuyệt đối. Một chỉ này, thứ hắn muốn phong, chính là cường nhân Trảm Linh đấy, vì thế … hắn phải bỏ ra một cái giá thật lớn.

Nhưng lại không phải vô dụng!

Thân thể Hô Diên Lão Tổ tại trong chớp mắt này chấn động mạnh, yêu khí ngũ hành chung quanh lão khoảnh khắc mà đến, vô biên vô tận, giống như yêu hải, trong nháy mắt đã quấn quanh Hô Diên Lão Tổ, hóa thành phong ấn, áp chế tu vi trong cơ thể, khiến cho tu vi của Hô Diên Lão Tổ trong một nháy mắt này … đột nhiên ngừng một chút.

- Đây là thần thông gì!!

Hô Diên Lão Tổ chấn động, phun ra máu tươi, vẻ mặt dữ tợn.

Nhưng trước đó một hồi, ngay khi lão bị chặt đứt liên hệ với Thì Luân, giống như bị chém đứt thần thức, thì vẫn còn một tia liên hệ. Cùng lúc đó, Ma thương ầm ầm tới gần Thì Luân, trực tiếp đâm lên nó, bộc phát ra tiếng nổ kinh thiên. Cho dù không ngừng suy yếu, cho dù hóa thành vô số sương mù khuếch tán, nhưng chấn động này, lại khiến Thì Luân đã mất đi đại bộ phận thần thức khống chế của Hô Diên Lão Tổ này, bị chấn động cưỡng ép di động sang bên cạnh một thước.

Di động chỉ một thước này, ngay lập tức khiến cho liên hệ giữa Hô Diên Lão Tổ với Thì Luân chỉ có một tia thần thức, lại tiêu tan một ít. Cảnh tượng này, khiến sắc mặt Hô Diên Lão Tổ tái đi, ngay sau đó, đuôi cờ quét ngang, lập tức vỗ lên Thì Luân. Trong tiếng nổ vang ngập trời, Mạnh Hạo gào lên một tiếng, đuôi cờ này thế nhưng lại lập tức ….

Quấn lấy Thì Luân, mạnh mẽ kéo một cái. Trong tiếng rầm rầm, Thì Luân kia trực tiếp bị lay động, bị kéo đi hơn mười trượng. Di chuyển này nhìn như chỉ có hơn mười trượng, nhưng lại trực tiếp cắt đứt hoàn toàn, một tia liên hệ cuối cùng giữa Thì Luân và Hô Diên Lão Tổ!

Mọi việc đều phát sinh chỉ trong chớp mắt, phong ấn Hô Diên Lão Tổ đệ bát cấm, giờ phút này đang rất nhanh biến mất. Thấy Hô Diên Lão Tổ sắp sửa thoát khốn, Mạnh Hạo phun ra máu tươi, tay phải nâng lên, không để ý thương thế, lại triển khai đệ bát cấm.

Hô Diên Lão Tổ vừa mới khôi phục tu vi, trong phút chốc lại bị phong ấn. Cùng lúc đó, Huyết Ngao dưới thần thức của Mạnh Hạo, rít gào mà đến, toàn thân huyết quang ngập trời, tu vi Trảm Linh tản ra, trực tiếp lao tới Hô Diên Lão Tổ.

Mạnh Hạo không hề để ý đến Hô Diên Lão Tổ, mà lại lao thẳng tới Thì Luân kia. Một đuôi cờ kia giờ phút này cũng đã quấn quanh Thì Luân, lại di chuyển, lao về phía Mạnh Hạo.

Ánh mắt Hô Diên Lão Tổ hiện lên cường quang sắc bén, ở thời khắc mấu chốt này, tu vi toàn thân lão đột nhiên ầm ầm bùng nổ. Khi ngửa mặt lên trời rống một tiếng, thì phong ấn yêu khí chung quanh lão, lập tức sụp đổ, thân thể lão vừa mới thoát khốn, tu vi vừa mới khôi phục, Huyết Ngao đã vọt tới. Một người một khuyển, lại lập tức giằng co với nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.