Ngã Dục Phong Thiên

Chương 835: Trảm tình chi đạo (2)



Trước khi Trảm Linh, Hô Diên Lão Tổ chí tình chí nghĩa, nhưng cuối cùng … vì đạo của mình, lão chém chết gần như tất cả con nối dòng của mình, chỉ lưu lại duy nhất một mình Hô Diên Khánh.

Đạo mà lão lựa chọn để Trảm Linh, trên thực tế có chút tương tự với Hàn Tuyết Lão Tổ lúc trước. Chẳng qua, Hàn Tuyết Lão Tổ cuối cùng không chém xuống, mà Hô Diên Lão Tổ thì đã sớm quyết tâm rồi.

Lão đem tất cả tình thương của cha, tập trung lên người Hô Diên Khánh, không giữ lại một chút nào cả. Giống như đem tất cả thân tình của bản thân, toàn bộ từ trong thân thể mình, di chuyển, dung nhập vào trong cơ thể của Hô Diên Khánh.

Đối với Hô Diên Khánh, lão có thể dung túng mọi thứ, có thể bao dung toàn bộ. Đây là tình thương vô biên của cha.

Chỉ có như vậy, mới có thể trảm đau, mới có thể trảm đến trong lòng, mới có thể chân chính hoàn thành hoàn toàn đao thứ nhất, chém chết tất cả thân tình của lão, hình thành … diệt tình đạo của bản thân!

Nhưng Hô Diên Khánh chết rồi, đã bị chết trong tay người khác, mà không phải bị chém chết trong tay lão. Vì vậy, cũng gián tiếp làm cho, đao thứ nhất của Hô Diên Lão Tổ trở nên không hoàn mỹ. Nhưng chỉ cần cho lão thời gian, thì vẫn có thể xoay chuyển được.

Biện pháp đơn giản nhất, giết chết người đã giết Hô Diên Khánh, báo thù cho nhi tử.

Thậm chí chỉ có như vậy thôi, thì vẫn không đủ, cần phải … nhấc lên một hồi mưa máu ngập trời, để phóng thích tất cả tình thương cha của bản thân, như thế … mới tính là giải thoát.

- Trảm tình.

Thanh âm trầm thấp của Hô Diên Lão Tổ trong khoảnh khắc truyền ra, thiên địa băng hàn, một cỗ ý cảnh diệt tình, tại chớp mắt đó, bộc phát ra từ trong cơ thể lão.

Đây là thần thông đặc thù của Trảm Linh, ý cảnh!

Ở trong ý cảnh của lão, chỉ có diệt tình có thể tồn tại, tất cả hữu tình, hữu tình chi hỏa đều phải tắt, đều phải tiêu tan. Khi ý cảnh này tản ra, thân thể Huyết Thân chấn động, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại, dường như không bị ảnh hưởng quá lớn. Bởi vì bản thân nó … chính là vật vô tình.

Nhưng Huyết Ngao thì lại bị chấn động mạnh, toàn thân huyết quang lóng lánh, lấy bất tử ý của bản thân, đối kháng mãnh liệt. Nhưng hiển nhiên không địch lại, thân thể đang không ngừng run rẩy, phát ra tiếng gào rú.

Nhưng chịu ảnh hưởng lớn nhất, chính là Mạnh Hạo.

Trong đầu Mạnh Hạo lập tức nổ vang, thất khiếu chảy máu, hai mắt mờ mịt. Trong đầu của hắn, giờ phút này không ngừng hiện lên từng màn ký ức. Bóng dáng cha mẹ lúc nhỏ, đám người tên mập hữu tình, Hứa Thanh, Sở Ngọc Yêu ở trong mông lung, còn có tình thầy trò với Đan Quỷ.

Tất cả những ký ức này, đều không ngừng hiện lên ở trong đầu hắn, mà trong đầu hắn lúc này, dường như xuất hiện một cây đao, đao này treo lơ lửng.

- Trảm đi tình của ngươi, mới có thể tồn tại….

- Tình là ràng buộc, là thiêu hủy sinh mạng chi hỏa…

- Trảm đi….

- Trảm đi….

Trong đầu Mạnh Hạo có thanh âm tang thương không ngừng mở miệng, thanh âm này mang theo lực lượng kỳ dị nào đó, khiến cho toàn thân Mạnh Hạo run rẩy, linh hồn của hắn như muốn xé rách, phát ra tiếng gào rú thống khổ.

Cùng lúc đó, tất cả hình ảnh, tất cả bóng dáng trong đầu hắn, toàn bộ đều vặn vẹo, hóa thành ngọn lửa màu đen, trực tiếp bùng lên ở trong đầu Mạnh Hạo. Đau … Đó là … nỗi đau nếu như có một ngày cha mẹ tử vong, thân là người làm con, tận mắt nhìn thấy lại không cách nào ngăn cản, không cách nào cứu giúp.

Đó là nỗi đau … bạn lữ xoay người lạnh lùng, đi vào vòng tay người khác!

Đó là nỗi đau … hảo hữu chí giao, vì đủ loại nguyên nhân, mà ở sau lưng đâm mình một đao, nhe răng cười độc ác.

Những đau đớn đó, toàn bộ hóa thành ngọn lửa màu đen, tới đốt cháy linh hồn Mạnh Hạo.

- Trảm chúng nó … trảm tình, mới có thể tồn tại, nếu không trảm … ngươi chỉ có hồn bay phách lạc.

Thanh âm vẫn còn quanh quẩn trong đầu, thân thể Mạnh Hạo run rẩy. Cảnh tượng này giống như ảo giác, nhưng lại chân thật khiến hắn phân không rõ.

Trong hiện thực, hai mắt Mạnh Hạo mờ mịt, khóe miệng tràn đầy máu tươi, thân thể như mất đi tất cả khí lực, rơi vào trong biển tím.

Đây, chính là ý cảnh diệt tình của Hô Diên Lão Tổ, chém rơi tất cả tình, chém rơi tất cả đau, lấy trảm tình địch nhân để phá hủy linh hồn, giết chết thân thể. Tất cả tình, ở trước mặt Hô Diên Lão Tổ, đều tử vong.

Nếu như thuận theo, sẽ thành con rối, nếu không thuận theo, cả thân xác và linh hồn đều bị hủy diệt.

Mạnh Hạo chìm và trong biển tím, tại trong biển tím, trong đầu hắn, trình diễn lại từng màn thăng trầm trong cuộc đời, từng màn đau xót và phản bội, dường chìm vào trong bi thương luân hồi.

Cho đến khi thân thể hắn chìm tới đáy biển tím. Ở khoảnh khắc chạm tới đáy biển, cặp mắt hắn lập tức hiện lên sự thanh tỉnh, chỉ có điều ở sâu trong sự thanh tỉnh này, mang theo vẻ mỏi mệt nồng đậm.

- Tình… không phải ràng buộc, có nó … sinh mạng mới có thể đầy đủ.

Mạnh Hạo thì thào, nhắm mắt lại. Khoảnh khắc khi hắn nhắm mắt, biển tím lập tức nổ vang, mặt biển cuộn trào, giữa không trung, Huyết Ngao run rẩy, hai mắt đỏ thẫm, Huyết Thân ngay từ đầu đã không ảnh hưởng, nhưng khi nó tới gần Hô Diên Lão Tổ, thì trong mắt nó cũng hiện lên một chút mờ mịt.

Hô Diên Lão Tổ đứng ở giữa không trung, khi ý cảnh của lão đang không ngừng khuếch tán, bao phủ bốn phía, thì biển tím rít gào, lập tức khiến Hô Diên Lão Tổ khẽ cau mày.

Gần như ngay tại lúc lão nhíu mày, biển tím ầm ầm ngưng tụ, một cái đầu thật lớn, chậm rãi hình thành dâng lên trên mặt biển, sau đó là thân hình, sau đó là hai chân. Chỉ trong thời gian nháy mắt, một người khổng lồ tạo thành từ nước biển, đã đứng ở trên biển tím.

Người khổng lồ này giống như đúc Mạnh Hạo, từ từ nhắm hai mắt, tại trong khoảnh khắc, lại đột nhiên mở ra, lóe ra tia thanh minh, tay phải nâng lên, phát động một lượng lớn nước biển, một quyền trực tiếp đánh tới phía Hô Diên Lão Tổ giữa không trung.

Khoảnh khắc tiếng nổ quanh quẩn, sắc mặt Hô Diên Lão Tổ đại biến, thân thể lập tức lui ra phía sau, tránh được một quyền. Nhưng ý cảnh chung quanh lão, cũng tại thời điểm quyền này hạ xuống, lập tức sụp đổ.

- Người vô tình, hắn thế nhưng lại thật sự hóa thành người vô tình … không đúng, đây không phải hắn, mà là biển tím!!!

- Hắn thế nhưng … thế nhưng lại dung hợp với biển tím, chuyện này … này…

Hai mắt Hô Diên Lão Tổ mạnh mẽ co rút lại, lộ ra vẻ không thể tin nổi. Ở trong ý cảnh của lão, chỉ có vô tình mới có thể tồn tại, người khổng lồ biển tím này, chính là vật vô tình, bởi vì biển tím vốn là tử vong.

Tử vong, vong không chỉ là thân, còn có tình.

Giờ khắc này, trên bầu trời ở khu vực này, có ba luồng thần thức dũng mãnh, từ trên chín tầng trời, mang theo sự ngưng trọng, nhìn về phía cảnh tượng chinh chiến ở dưới.

Ba luồng thần thức này, đã vượt qua Nguyên Anh, mỗi một luồng đều ẩn chứa một quy tắc bất đồng, mang theo ý cảnh khác nhau. Đó … rõ ràng là thần thức của ba Lão Tổ Trảm Linh.

Ba người này, đều đến từ Mặc Thổ, hai trong số đó chính là Lão Tổ của Man Viêm đại bộ và Yêu Điệp đại bộ trong liên minh Thiên Đình. Một người khác, chính là Lão Tổ của Vân Thiên đại bộ của Chu Đức Khôn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.