Nga Mỵ

Chương 411: Tiểu tiên đồng bi thảm



Đề Thiện Thượng nghe xong lời Cơ U Cốc nói…, lập tức như lão hổ bị giẫm một cước, nổi trận lôi đình nhe răng trợn mắt nói: “Lão Nhị! Đệ không nói thì không ai bảo là câm đâu. Đã lâu rồi Lão tử không có đấu pháp với đệ,  đệ ngứa da? ” Nói xong đã nhào lên cho một quyền.

Mấy người bọn hắn đấu pháp đã quen, Cơ U Cốc bình tĩnh tiếp chiêu, trong chớp mắt hai người đã động thủ ngươi tới ta đi. Bọn họ đều là tu sĩ Nguyên Anh, giơ tay nhấc chân tầm đó nói là núi rung địa chấn cũng không khoa trương chút nào.

May mắn bọn hắn còn có chút tự giác, vừa đánh vừa thối lui về phía vùng ngoại ô chỗ không người, động tĩnh tuy lớn nhưng cũng không sợ làm bị thương người nào.

Chu Chu cấp thiết theo sau, nhìn non xanh nước biếc thoáng qua biến thành một đống bừa bộn, không nhịn được muốn khuyên bọn họ dừng tay, Thạch Ánh Lục lại kéo lấy nàng nói: “Bọn huynh ấy quá lâu không gặp mặt, cứ để cho bọn họ liên hệ tình cảm một chút, sau đó cứ để cho chính bọn họ tự mình giải quyết…”

Liên hệ tình cảm? Có cần phải kịch liệt như vậy hay không a…

Bọn hắn ở chỗ này đánh đến cao hứng, linh lực chấn động cực lớn rất nhanh đưa tới không ít tu sĩ xa xa vây xem, kể cả mấy vị Đạo Quân của tam đại tông môn cũng không nhịn được đến xem náo nhiệt.

Sư huynh nhà mình làm sao vừa thấy mặt đã như thấy cừu nhân, đánh đập tàn nhẫn, Chu Chu và Thạch Ánh Lục cảm thấy hổ thẹn mất mặt, một bên lui mọi người vây xem, một bên cùng người tam đại tông môn hàn huyên giải thích, trong lòng hận không thể ngay lúc này đoạn tuyệt quan hệ đồng môn cùng hai con bò tót ham chiến kia.

Người tam đại tông môn mắt thấy phái Thánh Trí thoáng cái xuất ra nhiều tu sĩ Nguyên Anh như vậy, trong lòng vừa ghen ghét lại vừa ao ước, không biết là cái tư vị gì. Lúc nào tu sĩ Nguyên Anh trở nên không có giá trị như vậy rồi, tựa như bắp cải, tùy tiện hái một cái cũng được.

Mấy đám đạo quân Nguyên Anh, dù có Tam đại tông môn cung cấp tài nguyên dồi dào, nhưng có ai không phải vất vất vả vả tu luyện trăm năm trở lên mới thành công Kết Anh. Như thế nào đến bọn hắn lại đơn giản nhẹ nhõm như vậy?

Mấy tên tiểu tử nha đầu này có cơ duyên tốt đến mức người người oán trách.

Mấy đạo quân Nguyên Anh nhìn nhau cười khổ, nếu như nói người bọn hắn hiện tại hâm mộ nhất, tuyệt đối không phải ba vị Đại trưởng lão cao cao tại thượng, cũng không phải thiếu niên đắc chí tu vị nghịch thiên Diễm Thí Thiên, mà là Vưu Thiên Nhận.

Vưu Thiên Nhận chỉ là tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ bình thường, luận thực lực tu vi tại đại lục Tấn Tiềm hơn hai trăm tên tu sĩ Nguyên Anh đều không tính là cái gì.

Nhưng người ta thu nhận đệ tử một người so với một người tiền đồ lại càng tươi sáng, cho dù là Chu Chu có lai lịch ký danh đệ tử, cũng thập phần khó lường. Một môn (học cùng một thầy) năm Nguyên Anh a! Quả thực nghe rợn cả người.

Hơn nữa những đệ tử này chỉ cần trên đường không phát sinh cái gì ngoài ý muốn chết non, tương lai vô cùng có khả năng tấn chức Đại Thừa kỳ, thu đồ đệ vận khí tốt đến mức này, coi như là Đại trưởng lão tam đại tông môn cũng rất khó không hâm mộ đố kỵ.

Nếu như hiện tại Vưu Thiên Nhận lên tiếng nói muốn tiếp tục thu nhận đệ tử, đoán chừng lập tức sẽ oanh động, dù là Lâm thị thế gia tu tiên đệ nhất cũng sẽ muốn đưa đệ tử tốt nhất nhà mình đi.

Đề Thiện Thượng và Cơ U Cốc đánh nhau suốt một ngày, tu vi bọn hắn cùng ngày xưa khác biệt như ngày với đêm, đấu pháp mới lạ, thủ đoạn càng tầng tầng lớp lớp, Chu Chu và Thạch Ánh Lục lúc bắt đầu còn thấy hứng thú, về sau nhìn chán dứt khoát tại phụ cận bắc bếp nấu một bữa tiệc linh dược yêu thú linh đình.

Mùi thơm nồng nặc phiêu tán mọi nơi. Hai con bò tót đang hăng chiến hít hít cái mũi, dừng đánh thu tay lại trừng nhau, phía sau tiếp trước nhào đầu về phía trước đoạt đồ ăn.

Ăn uống no đủ, Đề Thiện Thượng ợ một cái vuốt bụng, nói: “Rất lâu không ăn đồ ăn Tiểu sư muội làm…, ai ai, đây mới gọi là sống!”

Chu Chu thấy tâm tình của hắn rất tốt, nhân tiện nói: “Chúc mừng Đại sư huynh Kết Anh rồi, mấy năm này huynh tìm kiếm ở Nam Hải, nhất định thu hoạch không ít đi?”

Nếu như không có cơ duyên đặc thù thì cho dù Đề Thiện Thượng có thiên tài hơn người cũng không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy thành công Kết Anh. Chẳng qua trong lòng mọi người rất hiếu kỳ, vì cái gì Đề Thiện Thượng đã Kết Anh rồi nhưng vẫn là bộ dạng trẻ con đây.

Không phải mỗi ngày huynh ấy đều lẩm bẩm lúc Kết Anh muốn thừa cơ hội tẩy tủy dịch kinh cải tạo pháp thân biến thành mỹ nam tử tuyệt thế quét ngang đại lục Tấn Tiềm sao?

Đề Thiện Thượng kéo dài khuôn mặt tiên đồng nhỏ nhắn, xoắn xuýt nói: “Đương nhiên thu hoạch khá nhưng lại lừa Lão tử làm cho Lão tử tức điên lên”

“Lừa cái gì?” Chu Chu kỳ quái nói.

Đề Thiện Thượng hậm hực đầy mình bắt đầu tố khổ. Hắn dựa vào hải đồ mà bọn người Long Thiệp Lan lưu lại, tại vùng Nam Hải tìm kiếm, tuy nhiều lần gặp nạn nhưng đều dựa vào kinh nghiệm phong phú thực chiến vượt qua, thu hoạch khá nhiều trân bảo. Đáng tiếc không tìm được thứ hắn muốn có thể tăng lên tu vi rất nhanh: ví dụ như công pháp truyền thừa hoặc đan dược thần kỳ.

Đại khái một năm trước, rốt cục hắn tại một chỗ trong cổ mộ phát hiện một đôi nam nữ tu sĩ đại năng Thượng Cổ tự phong ấn tinh hồn, hai gã tu sĩ một nam một nữ này chính là một đôi đạo lữ, bọn hắn nói mình xuất thân từ một thế gia cổ xưa có huyết mạch Đại La Kim Tiên, nhiều thế hệ phụng dưỡng Thần tộc Phượng Hoàng, trời sinh có năng lực thần kỳ biết trước tương lai.

Bởi vì đại chiến Thần Ma Thượng Cổ, gia tộc của bọn hắn cũng bị liên quan, còn sót lại vợ chồng hai người bọn hắn chạy ra tìm đường sống, ẩn cư ở Nam Hải. Bọn hắn biết trược vài vạn năm sau hậu duệ của Phượng Hoàng tộc chuyển thế giáng sinh tại đại lục Tấn Tiềm, nhưng bọn hắn lại thọ nguyên sắp hết, cho nên phong ấn tinh hồn trong mộ, tìm kiếm người hữu duyên tương lai thay bọn hắn chiếu cố phụng dưỡng hậu duệ Thần tộc Phượng Hoàng chuyển thế.

Bọn hắn nói với Đề Thiện Thượng, chỉ cần hắn thề tương lai chăm sóc tốt vị hậu duệ Phượng Hoàng kia, sẽ dùng toàn lực hỗ trợ Đề Thiện Thượng Kết Anh để báo đáp.

Đề Thiện Thượng đã lớn như vậy nhưng ngay cả cọng lông của Phượng Hoàng cũng chưa có sờ qua một lần, đối với đề nghị như vậy tự nhiên rất có hứng thú, hơn nữa đối phương nói chỉ cần hắn đáp ứng, lập tức có thể hỗ trợ hắn Kết Anh, hấp dẫn quá lớn như vậy, làm sao Đề Thiện Thượng có thể từ chối được?

Vì vậy hắn liền đáp ứng, đối phương quả nhiên nói được thì làm được, Đề Thiện Thượng ở trong cổ mộ dùng thời gian chưa tới nửa năm, cuối cùng từ Kết Đan hậu kỳ tấn thăng đến cảnh giới đại viên mãn, tiếp theo thành công Kết Anh.

Đang lúc hắn kích động muốn thừa dịp Kết Anh một bước cuối cùng tẩy tủy dịch kinh đổi hình dáng tướng mạo, lại phát hiện mình dù có thử như thế nào đều không thể cải biến hình dáng bên ngoài.

May mắn lúc này đã cơ bản hoàn thành quá trình Kết Anh, nếu không hắn rất có thể bởi vì kích thích quá lớn trực tiếp Kết Anh thất bại tẩu hỏa nhập ma.

Về sau hắn truy vấn hai người, đối phương đáp: theo chiếu cố phụng dưỡng Phượng Hoàng nhất tộc đều là tuấn nam mỹ nữ trẻ tuổi, chúng ta không biết hậu duệ Phượng Hoàng còn có bao nhiêu năm mới chuyển thế, chúng ta cảm thấy ngươi bảo trì cái hình dạng này là rất phù hợp. Chúng ta chọn ngươi, cũng là bởi vì bộ dạng dung mạo này của ngươi.

Đề Thiện Thượng gần như bị tức giận đến một Phật xuất thế hai Phật thăng thiên*(ý chỉ chết đi sống lại), nhưng vì hai người kia sau khi hỗ trợ hắn thành công Kết Anh không bao lâu thì cũng hồn phi phách tán, hắn muốn tìm bọn hắn tính sổ cũng không có cơ hội.

Hy vọng nhiều năm thay hình đổi dạng tắt ngấm như thế, khiến hắn phiền muộn gần như muốn nổi giận, về sau trở lại đại lục Tấn Tiềm, đúng lúc gặp được mấy tên đệ tự môn phái đầu phục Đan tộc hoành hành sinh sự, hắn dứt khoát đem hỏa khí đều phát tiết trên đám người đầu nhập vào Đan Quốc, cứ như vậy một đường đánh giết mà về tới thành Sùng Vũ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.