Mắt thấy tinh ngọc sắp rơi vào tay Triệt giáo, Xiển giáo lập tức có mấy tiên nhân phóng ra, cầm đầu là một vị cước đạp lên những cánh hoa sen, giống như đang đi thuyền, đầu hiện mây lành, tay cầm một cây thất linh vũ phiến ( quạt lông bảy cánh), hắn quạt về phía xa một cái, mấy môn nhân Xiển giáo đang tiến lại gần hóa thành từng trận mưa máu, tiêu tán vô tung. Những người còn lại cũng không chịu thua kém, đều tế xuất pháp bảo,xông lên nghênh chiến.
Trường đại chiến này khiến cho ngay cả Trương Tử Tinh đang theo dõi từ xa cũng cảm thấy hoa cả mắt, còn Viên Hồng ở dưới hải vực cũng bận rộn không ngơi tay đi thu thập các thi thể. Song, Viên Hồng lại không chú ý tới, trên mặt biển cách đó không xa, cũng có người đang làm cùng một công việc giống như hắn. Nếu nói một cách chuẩn xác, đó không phải là người, mà là một đám hắc điểm cực kỳ nhỏ bé, chúng đập nhẹ đôi cánh, được sự yểm trợ của mặt biển cũng như bóng đêm, nên cho dù dưới ánh sáng chiếu rọi của Lưu Ly Đăng, chúng vẫn không bị phát hiện.
Trương Tử Tinh đột nhiên nghe được từ bên cạnh truyền đến tiếng quát rất quen thuộc, hắn quay đầu nhìn lại, hóa ra là Hạm Chi Tiên. Chỉ thấy đôi lông mày của nàng xếch ngược lên, vẻ mặt đằng đằng sát khí cùng với Trương Thiệu trong Thập Tiên Quân quần chiến với Đặng Hoa , Ngô Bình. Hạm Chi Tiên sử dụng thanh đoản kiếm đã từng chém nát xác mãng xà, hóa thành mấy đạo hắc sắc khí lưu, cuốn về phía Đặng Hoa. Đặng Hoa múa cây Thủy Hỏa Thần Kích đến mức gió mưa cũng không lọt, thủy hỏa chi lực ngăn cản luồn hắc khí , khiến nhất thời nó không cách nào tiến tới, Ngô Bình xuất ra Cuồng Phong Phiến , quạt về phía hai người.
Hạm Chi Tiên am hiểu nhất chính là sử dụng gió, nàng lập tức cười lạnh một tiếng , xuất ra túi gió, luồng gió lốc do Cuồng Phong Phiến tạo ra không ngờ đều bị chiếc túi gió thu vào, Ngô Bình lấy làm kinh hãi, bên này , Trương Thiệu thừa cơ nắm một nắm hồng sa, ném về phía Ngô Bình. Đặng Hoa nhanh chóng móc ra một tấm lụa trắng, khi gặp gió bèn kéo dài ra, bao bọc hoàn toàn đám hồng sa, nhưng hồng sa này cực kỳ lợi hại, trong tấm lụa trắng truyền ra từng trận phong lôi chi thanh, đảo mắt tấm lụa trắng đã bị thiêu hủy. Đặng Hoa mắt thấy không ổn, bèn nhanh chóng kéo Ngô Bình lui lại. Hạm Chi Tiên và Trương Thiệu đâu dễ dàng bỏ qua, bám theo sát nút.
Bên này , sau khi mất đi bạch liên,Xích Tinh Tử còn đang điều tức thấy đồng môn gặp nạn, bèn phi thân xông tới , hắn xuất ra Âm Dương kính, chiếu về phía Trương Thiệu một cái. Trương Thiệu tránh không kịp, bị kính quang chiếu trúng, hắn chỉ kịp thét lên một tiếng rồi rơi xuống mặt biển.
Hạm Chi Tiên thấy đạo hữu tương giao nhiều năm bị sát hại, nàng cực kỳ giận dữ, hướng miệng chiếc túi gió về phía Xích Tinh Tử, nhất thời hắc phong nổi lên, đến ngay cả mặt biển dưới chân của Xích Tinh Tử cũng ầm ầm dậy sóng,nhưng trên người Xích Tinh Tử phát ra tử quang nhàn nhạt, hắn đứng bất động trên không trung, còn Đặng Hoa và Ngô Bình bị hắc phong làm cho hết ngã sang trái lại nhào sang phải. Xích Tinh Tử ỷ vào lực lượng của Tử Thụ Thần Y ngăn cản hắc phong, tiếp tục thi triển Âm Dương kính, mắt thấy kết cục của Hạm Chi Tiên sẽ giống như Trương Thiệu -'' game over ''.
Lúc này, một đạo huyết quang từ bên cạnh nhanh chóng phóng tới, ôm lấy Hạm Chi Tiên, khiến nàng thoát khỏi nguy hiểm bị Âm Dương Kính chiếu trúng chỉ trong gang tấc. Huyết quang đang muốn bỏ chạy, lại bị một trận gió lốc không biết từ đâu ngăn cản, huyết quang quyết định rất nhanh, trong không trung đột nhiên chuyển hướng, bay xuống bên dưới. Xích Tinh Tử thấy độn quang của người này nhanh như chớp, bèn nhân lúc Ngô Bình dùng Cuồng Phong Phiến cản đường đạo huyết quang, bèn thi triển Âm Dương kính, một đạo quang hoa chiếu về phía đạo huyết quang. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Huyết quang đột nhiên ngừng lai. Trước thân thể đột nhiên xuất hiện một vật thể bán trong suốt hình ê líp, Âm Dương kính quang sau khi xuyên thấu qua vật thể nọ, không ngờ có chút bị khúc xạ, chiếu hơi trệch về một bên, chiếu về phía Đặng Hoa đang bao vây hai người ở phía trước. Đặng Hoa còn chưa kịp thét lớn thì đã rơi xuống mặt biển. Ngô Bình lấy làm kinh hãi ,phi thân phóng xuống, tiếp lấy thân thể của Đặng Hoa.
Từ sau khi Xích Tinh Tử tự luyện thành Âm Dương kính , bản thân hắn mới lần đầu gặp phải tình huống này, không nghĩ được người này lại có thần thông như thế, có thể khiến kính quang của Âm Dương kính bị khúc xạ. Ngô Bình ôm thân thể của Đặng Hoa phóng lên, Xích Tinh Tử vội vàng dùng hồng diện chiếu qua, Đặng Hoa lập tức tỉnh lại, nét mặt vẫn đầy vẻ hoảng sợ, nhìn về phía người nọ. Chỉ thấy diện mạo của người này xem ra cực kỳ quen mắt, chính là đạo nhân mấy ngày hôm trước thông đồng với yêu nghiệt, dùng kim kiếm phá hỏng Thủy Hỏa Thần Kích của hắn.
Hạm Chi Tiên sau một hồi kinh hồn cũng trấn tĩnh lại, nhìn Trương Tử Tinh đang ôm mình, sắc mặt đỏ bừng, khẽ nói:
" Nguyên lai là đạo hữu vừa mới cứu ta một mạng."Vừa rồi Trương Tử Tinh thấy Hạm Chi Tiên và Trương Thiệu gặp nạn, hắn nhớ lại giao tình giữa bọn họ, nên chạy tới cứu giúp, đáng tiếc đã chậm một bước, Trương thiên quân đã bị Âm Dương kính chiếu phải, chỉ kịp cứu Hạm Chi Tiên. Ban đầu hắn vốn định dựa vào tốc độ của độn thuật để bỏ chạy, cứu người xong là lập tức bỏ đi ngay, ai ngờ lại bị cường đại khí lưu từ Cuồng Phong Phiến của Ngô Bình ngăn cản. Khi Xích Tinh Tử thi triển Âm Dương Kính, hắn nhanh chóng nảy ra một ý, bèn lệnh cho Siêu Não mà hắn luôn dẫn theo bên mình mô phỏng ra năng lượng kính, hắn vốn muốn phản xạ lại kính quang của Âm Dương kính, nhưng không ngờ năng lượng của kính quang thập phần khủng bố, lực xuyên thấy cực mạnh, không cách nào phản xạ lại được, miễn cưỡng cũng chỉ có thể khúc xạ đường đi của nó, có thể chiếu trúng Đặng Hoa, cũng chỉ là do may mắn mà thôi.
Trương Tử Tinh hạ thấp âm điệu, khe khẽ nói với Hạm Chi Tiên:
"Nàng mau chóng rời khỏi đây ngay, quay về với đạo hữu đồng môn, ta ở lại dẫn dụ bọn họ."Hạm Chi Tiên là người trọng tình trọng nghĩa , nàng sao có thể đáp ứng điều này được, nàng khẽ nói:
" Đạo hữu có ân cứu mạng ta hai lần, ta sao có thể vì mạng sống của bản thân mà bỏ lại đạo hữu được!"Nếu phải nói thật, trong lòng Trương Tử Tinh đối với Hạm Chi Tiên vẫn còn có chút cẩn thận đề phòng, nếu là bình thường, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, nhưng hiện tại đại địch đang ở trước mặt, hắn làm sao còn có thể có tâm tư như vậy nữa, hắn khẽ nói vào bên tai Hạm Chi Tiên:
" Nàng nếu còn không đi, sẽ chỉ khiến cho ta phân tâm thôi!"Nói xong, hắn dùng sức ném Hạm CHi Tiên ra xa, không hề nhìn lại nàng một cái. Hạm Chi Tiên nhìn theo bóng lưng của hắn, đôi mắt rưng rưng ứa lệ, sau đó cắn răng, nương theo lực lượng của hắn mà bay về phía môn nhân Triệt giáo.
" Đạo hữu quả thực thần thông, có thể tránh được Âm Dương kính của ta!" Xích Tinh Tử nhận ra Trương Tử Tinh chính là vị Tiêu Dao Tử mà ngày đó có chút xích mích với tán nhân Kiều Khôn ở Bạch Vân động,
" Đạo hữu nếu đã không phải là môn nhân của Triệt giáo, hà tất phải đối địch với bần đạo?"Trương Tử Tinh nghe ra Xích Tinh Tử cũng không có ý định truy sát hắn, trong lòng rất vui vẻ, đáp:
" Chỉ vì ta và Hạm Chi Tiên có giao tình sâu đậm, cho nên mới ra tay cứu giúp, tuyệt đối không dám có lòng đối địch với quý giáo, cũng không có ý định tranh đoạt bảo vật . Nếu đạo hữu đã không có lòng tranh đấu, bần đạo cũng xin được thoái lui, không can thiệp vào chuyện này nữa."Xích Tinh Tử có nhớ Hoan Hỉ sứ giả từng nói người này là song tu đạo lữ với Hạm Chi Tiên , lại thấy vừa rồi hắn xả thân cứu giúp nàng ta, mặc dù không phải là đạo lữ thập phần thân thiết, nhưng cũng là tình thâm ý trọng, trong lòng nhất thời cũng tin tưởng vài phần. Nhưng mà Ngô Bình đột nhiên mở miệng:
" Sư huynh đừng nghe tên này nói bậy, người này gian trá vô cùng, mấy ngày trước hắn thông đồng với yêu nghiệt, phá hủy đi Thổ Tâm Ngọc Trạc của muội, mới vừa rồi còn suýt chút nữa lấy mạng của Đặng Hoa sư huynh, xin sư huynh triệt để ra tay trừ ác,tru diệt kẻ này , tránh phát sinh tai họa."Xích Tinh Tử luôn luôn bênh vực che chở cho đồng môn, khi nghe được lời ấy, mi tâm nhất thời lộ ra sát khí, Trương Tử Tinh vốn tưởng rằng có thể phủi đít bỏ đi, tiếp tục xem tuồng hay, không ngờ Ngô Bình đột nhiên từ bên cạnh chõ miệng vào, hắn tức giận đến mức trong lòng thầm '' thăm hỏi ân cần'' đến tất cả các thành viên nữ mười mấy đời trong gia tộc của nàng ta.
" Đạo hữu, đắc tội rồi !" Xích Tinh Tử không cho hắn cơ hội để giải thích, sử ra Âm Dương Kính chiếu về phía Trương Tử Tinh.
Trương Tử Tinh nhanh chóng khởi động chức năng phòng hộ của năng lượng kính. Vừa rồi mặc dù hắn thành công trong việc phản xạ ngược lại lực lượng của Âm Dương kính, nhưng sau khi trải qua những tính toán và phân tích tốc độ cao của Siêu Não, hắn đối với đặc tính năng lượng, cường độ cùng một vài phương diện khác của Âm Dương kính quang cũng đã có một số hiểu biết sơ bộ, lần này mật độ cũng như chất liệu mô phỏng năng lượng kính cũng đã được hắn điều chỉnh tương ứng, quả nhiên hắn đã thành công trong việc phản xạ kính quang ngược trở lại .
Xích Tinh Tử thấy
"Tiêu Dao Tử" này thực sự có năng lực phá được Âm Dương kính của mình, sát khí trong mắt càng thịnh, bèn nhân lúc Ngô Bình thi triển Cuồng Phong phiến , hắn âm thầm xuất ra Thủy Hỏa Thần Phong, vô thanh vô tức bắn về phía Trương Tử Tinh. Thủy Hỏa Thần Phong có hình dạng giống như một cái kích nhỏ, kích thước có thể tùy tâm biến hóa, nhưng trên thực tế đây lại là một kiện tiên khí cực kỳ sắc bén.
Trương Tử Tinh tuy đề phòng Âm Dương kính của Xích Tinh Tử, nhưng hắn lại không nghĩ ra y còn có chiêu thức ám toán như thế, khi hắn nhận được tín hiệu cảnh báo của Siêu Não thì đã không còn kịp, lúc này đã bị Thủy Hỏa Thần Phong xuyên qua ngực, hắn kêu thảm một tiếng,từ trên không rơi xuống một tiểu đảo. Xích Tinh Tử đang muốn đuổi theo, đột nhiên từ xa truyền lại tiếng hét của môn nhân XIển giáo. Nguyên lai Kim Linh Thánh Mẫu sau khi trúng phải Càn Khôn Xích của Nhiên Đăng, từ mặt biển lại phi thân lên, với cây Long Hổ Như Ý đã đả thương mấy vị tiên nhân của Xiển giáo. Xích Tinh Tử thấy đồng môn gặp nguy hiểm,từ xa thu hồi Thủy Hỏa Thần Phong, hô lên với Ngô Bình một tiếng, rồi dẫn theo Đặng Hoa bay về phía Kim Linh Thánh Mẫu.
Bên này , Ngô Bình vẫn còn nhớ chuyện Thổ Tâm Ngọc Trạc bị hủy, nàng ta cố tình trảm tận sát tuyệt. Khi Trương Tử Tinh bị trọng thương, rơi xuống tiểu đảo. Hạm Chi Tiên mặc dù ở xa, nhưng nàng vẫn lo lắng không yên tới an nguy của Trương Tử Tinh. Từ xa trông lại thấy hắn tựa hồ như bị Xích Tinh Tử đánh bại, nàng kinh hô một tiếng, bất chấp lời phân phó của hắn ,vội vàng bay tới bên này, Tần thiên quân và Kim Quang Thánh Mẫu lo lắng cho Hạm Chi Tiên, nên cũng cùng đi theo, nhưng trên đường đi bị người trong Xiển giáo ngăn cản, một tràng chém giết lại bắt đầu diễn ra.
Sau một hồi chém giết liều mạng. song phương tựa hồ đã ý thức được vấn đề thương vong thảm trọng của hai bên. Song phương phân biệt dưới sự chỉ huy của kim Linh Thánh Mẫu và Nhiên Đăng đạo nhân, kết trận giằng co . Một bên xuất ra pháp bảo công kích còn một bên sử dụng pháp bảo phòng ngự để chống đỡ đòn tấn công của đối phương, cục diện tạm thời đã trở nên ổn định hơn. Mặc dù vẫn đánh nhau kịch liệt , nhưng thương vong đã được giảm thiểu rất nhiều.
Vào lúc này, Lưu Ly Đăng được Nhiên Đăng đạo nhân bố trí trong không trung bị một đạo kim quang không biết từ đâu đánh cho nát bấy, khiến cả hải vực trở thành một mảng đen kịt. Mặc dù các tiên nhân đều có khả năng nhìn trong đêm tối, nhưng dù sao cũng không thể bằng ban ngày được, nhất thời khiến trường diện trở nên hỗn loạn.
Ngô Bình đáp xuống tiểu đảo, nàng ta nhìn Trương Tử Tinh đang nằm yên bất động,sinh tử còn chưa rõ, khi nàng ta đang muốn hạ độ thủ chém xuống một kiếm, đột nhiên cảm thấy ánh sáng tự nhiên tắt ngóm, khi còn đang giật mình, nàng ta chợt nhận ra dưới đất đột nhiên xuất hiện mấy cái xúc tu bằng kim loại kỳ dị, phảng phất giống như một loại quái vật gì đó,quấn chặt lấy thân hình và tứ chi của nàng ta. Trong lòng Ngô Bình rất sợ, nàng ta ra sức xuất ra kim kiếm trong tay, muốn chặt đứt mấy cái xúc tu đó, nhưng đến cả cổ tay cũng bị trói chặt, vô luận thi triển tiên lực thế nào cũng không thể động đậy được.
Thứ xúc tu
"tà ác" này chính là thứ mà năm đó khi Trương Tử Tinh truy bắt Nữ Bạt đã sử dụng, để tránh Ngô Bình thi triển pháp thuật chạy thoát, Trương Tử Tinh lập tức khởi động dòng điện cao áp, Ngô Bình vận khởi tiên lực chống cự một hồi, rốt cục cũng không chịu được, thân thể trở nên mềm oặt, bất tỉnh nhân sự.
Trương Tử Tinh băng bó vết thương, rồi chậm rãi đứng lên, ngực hắn đã không còn chảy máu nữa , vết thương cũng nhanh chóng khôi phục lại, nếu không phải vừa nãy vì thi triển Xích Huyết Độn Thuật, bằng vào phòng ngự khải giáp của Chân Vũ Linh Quyết, vị tất đã phải hứng chịu trọng thương như thế.
Đối với Ngô Bình đang hôn mê bất tỉnh, Trương Tử Tinh căm hận đến mức nghiến răng kèn kẹt, Ngô Bình này tuy là nữ nhân , nhưng lại cực kỳ kiêu căng tự đại, hành sự ác độc, lạm sát kẻ vô tội, thập phần đáng ghét. Đối với loại nữ nhân như vậy, cho dù bán vào hắc diêu tử ( nhà chứa , kỹ viện ) làm công việc
" phục vụ " cũng không có gì quá đáng. Chỉ đáng tiếc, kỹ viện bắt đầu xuất hiện ở Tề quốc thời Xuân Thu, người sáng lập là Quản Trọng ( sinh 725 TCN - mất 645 TCN , nhà tư tưởng , quân sự chính trị nổi tiếng thời Xuân Thu , tên gốc là Di Ngô, hiệu là Trọng . Được Bảo Thúc Nha tiến cử, Tề Hoàn Công phong làm Tể Tướng năm 685 TCN ), trước mắt mà nói, chỉ đành lãng phí tấm '' hồng bài '' đầy giá trị Ngô Bình này.
Bởi vì vừa rồi Xích Tinh Tử và Đặng Hoa đều biết Ngô Bình truy sát Tiêu Dao Tử hắn, nếu giết chết Ngô Bình, đối với chuyện hành sự trong thân phận
"Tiêu Dao Tử" trong tương lai không cần bàn cãi là một chuyện cực kỳ bất lợi, nhưng nếu cứ như vậy thả nàng ta đi, hắn tuyệt đối không cam lòng. Bất quá, Trương Tử Tinh đối với loại nữ nhân này tuyệt đối không hề có chút
" thú tính" gì cả, càng không có những ý tưởng viển vông rằng chỉ cần tha cho nữ tử có tâm địa như rắn rết này một lần thì có thể khiến nàng ta hoàn toàn thay đổi,tương lai sẽ trở thành nội ứng trong Xiển giáo, dựa vào cá tính của Ngô Bình,chuyện này không làm bùng lên ý định báo thù của nàng ta mới gọi là lạ! Nghĩ đến hai chữ trả thù, trong lòng Trương Tử Tinh đột nhiên chợt động, lúc này hắn đột nhiên nghĩ ra một kế hoạch.
Trên Thương Lan đảo, Hoan Hỉ sứ giả đang ngồi khoanh chân, nhìn ánh sáng rực rỡ như pháo hoa phía đằng xa, vẻ mặt vô cùng thư thái, lẩm bẩm:
" Giáo chủ quả nhiên là thần cơ diệu toán, chỉ là không biết vị Tiêu Dao Tử đạo hữu có an toàn hay không ……"Lúc này, một đạo quang hoa xẹt qua, rơi xuống bụi cây cách đó không xa.
Hoan Hỉ sứ giả có chút kinh ngạc, lão lo lắng không biết có phải là Trương Tử Tinh quay lại hay không, hắn tiến lên nhìn, không ngờ lại là một vị nữ tử cơ hồ hoàn toàn lõa lồ. Tướng mão của nữ tử này thật xinh đẹp, tấm đạo bào rách nát cơ hồ không thể che đậy hết được thân hình mỹ lệ của nàng,chỉ là nàng tựa hồ bị trúng phải pháp thuật gì đó, hôn mê bất tỉnh.
Hoan Hỉ sứ giả đi tới phía trước, hắn ngồi xổm xuống điều tra, chỉ cảm thấy tiên lực trong cơ thể của nữ tử này cực kỳ hùng hậu,tựa hồ như là một đạo sĩ có căn cơ không tệ. Ánh mắt của của Hoan Hỉ sứ giả hơn người, mặc dù là trong đêm khuya, hắn vẫn có thể trông thấy rõ ràng hai ngọn nhũ phong đầy đặn và hai quả mơ hồng mê người của nữ tử nọ, hắn thầm nghĩ bản thân khổ cực trới Trung thổ cũng không kiếm được minh phi, hôm nay đột nhiên lại được trời ban cho nữ tử này, chẳng lẽ là lương duyên trong đời của hắn?
Hoan Hỉ sứ giả cố đè nén tâm tình kích động của mình, hắn ôm lấy minh phi '' trời cho'' , đang muốn trở về, đột nhiên trông thấy bầu trời phía trước thỉnh thoảng nhoáng lên những tia sáng kì dị, hắn suy nghĩ một chút, chỉ về phía xa, thu lấy Giới Tử Hoàn, sau đó mang theo vị mỹ nữ hôn mê bay về đằng xa.
Lúc này, một khối đá ngầm gần bên bờ Thương Lan đảo dần dần trở nên mờ nhạt, rồi hiện ra thân ảnh của Trương Tử Tinh. Nhìn thân ảnh của Hoan Hỉ sứ giả rời đi, hắn có chút cười nhạt.
Hoan Hỉ sứ giả chủ động ôm Ngô Bình tới một nơi hẻo lánh, rõ ràng tâm địa không hề lương thiện, nhưng ngược lại điều này lại khiến cho '' kế hoạch'' mà Trương Tử Tinh đã chuẩn bị rất kỹ càng trở nên uổng phí .
Với cá tính của Ngô Bình, cho dù giữa hai người không hề phát sinh chuyện gì, Hoan Hỉ sứ giả chỉ sợ cũng có đại nạn. Đương nhiên, cái này cũng chỉ là chút '' sáng kiến" nho nhỏ mà hắn cũng chỉ vừa nghĩ ra , cũng không ảnh hưởng tới đại cục. Điều mà Trương Tử Tinh quan tâm vẫn là tình hình tranh đoạt pháp bảo, lập tức bay ngược trở lại về phía thải quang ( ánh sáng rực rỡ) đang chiếu xạ.