Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 220: Kỳ Tư Diệu Tưởng! Tam Quốc Anh Hào Dữ Ma Phiên Chi Hồn



Triều Ca, Trương Tử Tinh theo phương pháp Khổng Tuyên truyền cho, hàng ngày dùng tinh huyết nuôi dưỡng Cửu hồn châu, không bao lâu đã hoàn toàn luyện hóa xong.

Bước tiếp sau quan trọng nhất, là việc dẫn hồn nhập ma, lợi dụng ma khí vốn có trong ma phướn, từ ít tới nhiều, đem chín ma hồn thay cho chín ma hồn cũ là có thể thành công.

Chín ma hồn Chân tiên trong Cửu hồn châu kia đã sớm bị xóa đi linh hồn ấn ký vốn có, trở thành dạng ý thức tinh thần mơ hồ không lí trí. Điều Trương Tử Tinh muốn làm là giúp chúng nhập ma xong, dung nhập ý thức chiến đấu vào, tất nhiên nguyên hồn của ma hồn hoàn toàn do hắn khống chế, trung thành tuyệt đối. Nhưng ý thức chiến đấu thì có chút không giống, độ mạnh yếu là hết sức quan trọng tới uy lực của Cửu cung ma phướn.

Trương Tử Tinh chuẩn bị mọi thứ xong, lấy ra Cửu cung ma phướn cùng Cửu hồn châu, bắt đầu tế luyện.

Trương Tử Tinh dùng tâm thần điều động cửu hồn, từ từ dung nhập vào trong ma phướn, lập tức có cảm ứng. Trương Tử Tinh chỉ thấy cảnh tượng trước mặt đột ngột biến hóa, thì ra hắn đã tiến vào trong huyễn tượng do ma khí sinh ra.

Hắn lẩm nhẩm lời dặn dò của Khổng Tuyên, giữ tâm cảnh tĩnh lặng như nước hồ, mặc kệ huyễn tượng sinh ra, chỉ tập trung giữ vững một điểm thanh minhh trong não. Hắn vốn có thể trực tiếp lợi dụng Siêu Não phá giải mấy huyễn tượng này, nhưng Khổng Tuyên đã nói qua, nếu muốn hoàn toàn tế luyện ma phướn thành công nhất định phải vượt qua cửa huyễn tượng này, thông qua huyễn ảo tự khắc phục tâm ma của mình mới có thể dùng tâm trí thanh minh khi đó dẫn cửu hồn nhập pma. Nếu ngay ma niệm của mình còn không khống chế nổi, lấy gì ra khống chế ma hồn?

Trong huyễn tượng xung quanh đều là hắc ám, tối đen không nhìn nổi ngón tay trước mặt. Trương Tử Tinh cảm giác hắc ám này như vô cùng vô tận, không khỏi có chút nghi hoặc, tâm niệm vừa động, đột nhiên một làn ánh sáng hiện lên ở phía trước, một thân ảnh thiếu phụ quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt hắn, chính là ái thê Vũ Tiên trong tiền thế.

Tiếp đó, từng chuyện xưa như tấm phim quay chậm từ từ chiếu, khuôn mặt Vũ Tiên, Khương Văn Sắc, Dương Cửu, Hoàng Phi Yến, Nguyệt Cơ, Thương Thanh Quân, Hạm Chi Tiên, Đặng Thiền Ngọc cũng theo hoàn cảnh biến ảo mà lần lượt xuất hiện trước mặt hắn, bao gồm cả Bích Tiêu với chiếc mặt nạ đặc biệt của nàng, phảng phất vô số sự tình phát sinh những năm qua bị nén lại, giờ bùng lên trong óc hắn.

Trương Tử Tinh yên lặng nhìn từng người con gái trong đời mình đứng trước mặt hoan ca cười nói, hoặc tức giận cười vang, hoặc ảm đạm buồn bã, thậm chí thảm thiết tử vong, hoa dung nguyệt mạo cũng từ rõ ràng trở nên mơ hồ, nhưng ý chí của hắn lại càng lúc càng thêm kiên định. Nguyên nhân rất đơn giản, nếu hắn không cố dùng hết khả năng tranh thủ từng lúc tăng cường lực lượng, tăng cường khả năng khống chế đối với cục diện để xoay chiển mệnh vận, vậy thì huyễn tượng này nhất định sẽ thành sự thật, nên hắn tuyệt không thể dễ dàng chịu thất bại trước Cửu cung ma phướn "tầm thường" này.

Là phe yếu nhất trong sát kiếp, hắn không cách nào trực tiếp đối kháng cùng những địch nhân cường đại kia, vì làm vậy chỉ khiến cho thất bại càng tới nhanh hơn. Cái hắn muốn làm, là bề ngoài như theo quỹ tích của mệnh vận, tình tiết trong nguyên tác mà tiến; còn bên trong thì tích cực chuẩn bị càng nhiều "biến số" càng tốt, chờ thời cơ chín muồi, sẽ dốc hết những biến số này ra đánh cuộc một trận.

Trương Tử Tinh cũng không biết kết quả của lần đánh cuộc đấy sẽ thắng hay thua, là sinh hay tử, có thể thoát ra được "mệnh số" kia không. Nhưng hắn biết, nếu mình đã lựa chọn con đường nghịch thiên này, liền không thể rút lui hay hối hận, nhất định phải quyết tâm đi tới trước, cho dù cuối cùng có thể bị hồn phi phách tán, trừ tên trong thế giới này.

Tới lúc huyễn tượng sắp kết thúc, khuôn mặt Vũ Tiên lại hiện ra, nhưng lần này Trương Tử Tinh nhận ra đó là Đát Kỷ. Đối với ả, Trương Tử Tinh chỉ có thể thở dài một tiếng. Có thể lý giải thế này, thân thể Tô Đát Kỷ vốn là ảnh đối chiếu của Vũ Tiên trong không gian bình hành này. Vẫn hắn, vẫn Vũ Tiên, nhưng trong thế giới này lại gặp nhau trong hoàn cảnh khác hẳn.

Nếu có thể khiến người sở hữu thân xác Vũ Tiên như Tuyết Nhi cuối cùng có thể thoát khỏi kiếp làm vật hi sinh, thuận lợi lên bảng Phong Thần, cũng coi như là một dạng "cứu vớt" Vũ Tiên, việc hắn có thể làm có lẽ chỉ thế thôi.

Trương Tử Tinh vừa thở dài, tâm cảnh lập tức sinh biến. Ma khí xung quanh cảm ứng được, lập tức vô số ma đầu sinh ra, nhe nanh múa vuốt xông tới. Trương Tử Tinh sớm đã không còn là kẻ tu vi Hóa Anh kỳ suýt chút bị tâm ma ép tới tẩu hỏa nhập ma nữa, giờ đối diện với tâm ma hung ác này, sắc mặt hắn hết sức bình tĩnh. Chỉ thấy một vùng tinh vân vô cùng vô tận đột nhiên xuất hiện chung quanh, từng tinh cầu xoay chuyển, hóa thành hình ảnh cự thú Thao Thiết, một bộ phận ma đầu lập tức bị Thao Thiết thôn phệ sạch sẽ, nháy mắt tất cả đều bị dietj xong, cảnh vật lại rơi vào hắc ám vô tận như lúc đầu.

Trương Tử Tinh tiêu diệt hết ma đầu, sắc mặt không hề có vẻ lơi lỏng mà càng thêm cảnh giác, bởi xung quanh lúc này đã xuất hiện chín quang đoàn (đoàn ánh sáng), chính là chín ma hồn Chân Tiên kia. Không bao lâu, ánh sáng của chín quang đoàn từ từ ảm đạm xuống, tựa hồ đã bị hắc ám thôn phệ. Trương Tử Tinh không hề nóng vội, ngồi yên tại chỗ, theo phương pháp Khổng Tuyên truyền thụ, cẩn thận vận khởi huyền công.

Theo thời gian trôi đi, ánh sáng của quang đoàn vẫn ảm đạm như cũ, như có thể bị tắt bất cứ lúc nào, nhưng hắc ám vô tận xung quanh lại nhiều thêm một màu xám tái, tựa hồ sáng hơn lúc đầu một chút, thì ra chín quang đoàn này đang thôn phệ lực lượng của hắc ám!.

Hoàn thành xong bước này, Trương Tử Tinh cảm giác có chút mệt mỏi, cũng không miễn cưỡng tiếp tục, mà theo lời dặn của Khổng Tuyên tạm dừng tế luyện, rời tiên thức khỏi ma phiên. Dù không có tiên thức thì cửu hồn vẫn có thể hấp thụ ma khí nhưng tốc độ rất chập, mà muốn chúng chính thức nhập ma phải có sự khống chế của hắn mới được.

Từng ngày qua đi, Trương Tử Tinh liên tục giành thời gian luyện hóa Cửu cung ma phiên. Mười ngày sau, nơi huyễn cảnh trong ma trận, hắc ám buổi đầu sớm đã trở nên sáng rõ, mà mấy quang đoàn sắc xám kia giờ xem ra lại có chút "hắc". Điều này đồng nghĩa với cửu hồn đã thành công hấp thu ma khí cùng chiếm được chín chỗ trống trong Ma phiên, trở thành bộ phận chủ yếu của Ma phiên. Quá trình nhập ma tiếp theo, được sự chỉ đạo của Khổng Tuyên cũng tiến hành hết sức thuận lợi, chỉ còn một vấn đề cuối cùng khiến Trương Tử Tinh phải vắt óc suy nghĩ – truyền ý thức chiến đấu cho cửu hồn.

Chín hồn phách này vốn có tu vi Chân Tiên, nhưng giờ đã bị xóa đi ý thức trở thành thể vô trí tuệ, trừ năng lực hồn phách cường đại mức Chân tiên ra thì đều là một khoảng trắng trong não, pháp thuật năm xưa không còn nhớ chút nào, không thể sử dụng được.

Cửu cung ma trận vốn là bí bảo của Ma thần tộc, chỗ lợi hại nhất chính là Cửu đại ma hồn trong đó, giờ dùng linh hồn của Chân tiên thay cho linh hồn của ma thần, hiệu quả tất nhiên giảm đi không ít. Nếu lập ý thức chiến đấu cũng đơn giản như thế, vậy uy lực của đại trận sẽ bị hạ thấp rất nhiều, cũng là lãng phí đẳng cấp của cửu hồn; vì việc truyền ý thức này chỉ có thể thực hiện một lần, thất bại là hỏng hẳn. Về phương diện này, Khổng Tuyên tuy có đề cập qua một chút bí thuật có thể nâng cao khả năng truyền ý thức, nhưng cũng không có biện pháp nào đáng chú ý cả.

Chẳng nhẽ chỉ có thể dùng cửu hồn này như yêu hồn trong Thiên yêu diệt hồn trận kia, nhìn thấy địch nhân là xông lên đòi cắn nuốt?

Vốn cửu đại ma hồn là dùng linh hồn của những ma thần hết sức cường đại, đều có ý thức độc lập cho nên Cửu cung ma trận mới có thể nổi danh trong thiên địa, giờ phải xử lí thế nào đây?

Trương Tử Tinh vắt óc suy nghĩ, cơ hồ tí đập đầu vào tường cũng không nghĩ ra: có lẽ phải đi tìm mấy người Ứng Long bàn luận một chuyện mới được, không phải có câu: "ba thằng đầu đất hợp vào suy nghĩ cũng hơn Gia Cát Lượng sao?" !!!

Vừa nghĩ đến Gia Cát Lượng, Trương Tử Tinh chợt động tâm niệm, một ý nghĩ lớn mật theo đó sinh ra.

Đem hồn phách Chân tiên này, truyền vào đặc tính của "đệ nhất trí giả" trong lịch sử Gia Cát Lượng thì sẽ thế nào?

Khổng Minh – nhà chính trị, quân sự kiệt xuất thời Tam quốc, danh tiếng của ông đời sau không ai không biết tới. Nếu có thể chiếu theo đặc tính, năng lực của ông ta dung nhập vào một hồn phách trong trận, khiến hồn phách đó có thể tư duy như Gia Cát Lượng, sử dụng kỳ môn trận pháp đối phó địch nhân, như vậy chỉ cần một hồn phách đã có được năng lực chiến đấu cực mạnh.

Không! Không chỉ Gia Cát Lượng, mấy hồn phách còn lại cũng có thể án theo đặc tính của những hào kiệt trứ danh thời Tam quốc!, bởi trong thời đại đó, số người có thể trở thành ứng viên thực sự quá nhiều!.

Đã có linh cảm, chuyện tính toán tiếp theo hết sức dễ dàng, Trương Tử Tinh càng nghĩ càng thích thú, nhịn không nổi cất tiếng cười vang.

Trương Tử Tinh suy tính rất lâu, cuối cùng làm ra quyết định: dùng Tam Quốc diễn nghĩa, một trong tứ đại danh thư Trung Hoa làm căn bản, lựa chọn chín nhân vật trong đó. Hắn sở dĩ lựa chọn tiểu thuyết Tam quốc diễn nghĩa "ba phần hư, bảy phần thật" mà không phải sách sử Tam quốc chí, một là trình độ am hiểu Tam quốc diễn nghĩa của hắn hơn xa Tam quốc chí; hai là, thế giới này thần tiên đầy trời, một số nhân vật tương đối hư cấu trong Tam quốc diễn nghĩa càng giúp hắn có không gian twongr tượng, lợi dụng những năng lực biến thái đó dung nhập vào cửu hồn. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://truyenfull.xyz

Nghĩ tới đây, Trương Tử Tinh không khỏi mừng rỡ phát cuồng, lập tức hưng phấn bừng bừng ngồi lựa chọn, những ứng viên liền liền hiện lên trong óc hắn:

Một vị chiến thần, tay cầm Phương thiên họa kích, cưỡi một con hồng mã dũng mãnh…

Một vị đại tướng bạch mã ngân thương, anh khí bức người gan dạ…

Một vị trí giả tay cầm quạt lông, mỉm cười quyết định thế cục trong thiên hạ…

Thực có quá nhiều nhân vật anh kiệt trong Tam quốc diễn nghĩa, giờ vấn đề Trương Tử Tinh phải xét tới không phải là tìm ra hình tượng cho cửu hồn, mà ứng viên quá nhiều, quá hay, nhất thời khó lòng lựa chọn được.

Xác định sơ lược danh sách nhân tuyển xong, hắn bắt đầu hưng phấn thực hiện việc truyền ý thức chiến đấu cho linh hồn đầu tiên, hồn nhiên vô tư quên sạch lời dặn dò làm việc gì cũng phải từ từ cẩn thận của Khổng Tuyên lúc trước.

Trương Tử Tinh lợi dụng tư liệu do Siêu Não cung cấp, xác định đặc tính của nhân tuyển đầu tiên Gia Cát Lượng, sau đó bắt đầu vận bí thuật, đem lực lượng toàn thân không ngừng truyền vào trong hồn phách. Tại lúc hắn bắt đầu cảm giác có chút vô lực thì diện mạo hồn phách rốt cuộc bắt đầu biến hóa, mắt thấy nhân vật truyền kì nổi danh hậu thế sắp "nở" ra trên tay mình, Trương Tử Tinh không khỏi nổi lên một trận hưng phấn dị thường.

Tại lúc hồn phách biến hóa diện mạo xong, dị biến đột nhiên phát sinh.

Hồn phách án theo hình dạng Khổng Minh kia mới duy trì được tầm hơn phút lại bắt đầu biến hóa, không ngờ lại biến thành hình dạng Trương Tử Tinh!, Trương Tử Tinh kinh hãi, lập tức thấy tên "Trương Tử Tinh" kia cũng lộ ra vẻ kinh hãi. Trương Tử Tinh lại múa may vài động tác, tên hồn phách đối diện kia cũng làm đúng theo không sai chút nào, như một kẻ trong gương vậy.

Trương Tử Tinh dùng ánh mắt "chính mình" nhìn thử vào mắt hồn phách, chỉ thấy đôi mắt kia như có ma lực, ánh mắt bản thân không ngờ bị giữ chặt, không cách nào rời đi. Hắn biết chuyện không ổn, lập tức sử dụng phương pháp thôi miên định phản kích, đâu ngờ động tác của đối phương cũng như vậy, tựa như một chiếc kính đàn hồi bắn ngược đòn tấn công của Trương Tử Tinh. Hắn định vận lực lượng tinh vân ra đối phó, nhưng không biết là do đã kiệt lực hay nguyên nhân khác, hắn phát hiện ra mình không cách nào điều động tiên thức.

Tâm ma!, đây chính là tâm ma lợi hại nhất!.

Dần dần, ánh mắt hắn trở nên mê man, xem ra sắp mất đi ý thức. Mà trong mắt tên Trương Tử Tinh đối diện đột nhiên hiện ra hồng quang quỷ dị, một ma trảo mang theo khói đen hiện lên trong tay, chộp về phía hắn.

Tại lúc này, ma trảo kia đột nhiên ngưng lại, tên "Trương Tử Tinh" kia đột nhiên run lên, các động tác đang thực hiện lập tức ngừng lại, rồi thấy một dạng tiêu ký kỳ dị hiện ra trên người hắn.

Cũng cùng lúc này, một cỗ lực lượng kỳ dị mà quen thuộc xuất hiện trong đầu Trương Tử Tinh, như mưa rào ngày hạn, giúp hắn bừng tỉnh lại.

Trương Tử Tinh khôi phục thần trí, phát hiện ra cỗ lực lượng quen thuộc này chính là Công đức lực, cũng từng giúp hắn vượt qua thiên kiếp ngày đó, không ngờ nó lại một lần nữa giúp hắn vượt qua tình cảnh hiểm nghèo này. Mà tên "Trương Tử Tinh" đối diện, dưới tác dụng của tiêu ký kia cũng dần dần biến trở lại thành hình dạng Khổng Minh. Tiêu ký này, chính là một phù hào trong Hà Đồ do Phục Hi trao tặng.

Trương Tử Tinh lau mồ hôi trán, thầm kêu nguy hiểm. Cửu cung ma phiên quả không thẹn là ma bảo cực kỳ lợi hại thời thượng cổ, giờ đây chỉ là tàn trận của ngày xưa mà với tu vi Chân tiên thượng giai đỉnh phong của hắn vẫn không cách nào khống chế được ma đầu trong đó. Có thể nói, từ lúc hắn bắt đầu đắc ý rung đùi bắt đầu thi triển bí thuật thì đã bất tri bất giác bị tâm ma xâm lấn, tình thế sau đó càng không khống chế được. Nếu không phải có công đức lực cùng lực lượng của Hà Đồ, chỉ sợ hắn đã sớm bị tâm ma phản phệ, hậu quả thực không thể tưởng tượng được.

Trương Tử Tinh giờ mới nhớ ra Khổng Tuyên đã dằn do, lúc truyền ý thức cho hồn phách, đầu tiên phải xác định phương hướng ý thức chủ đạo, sau đó kết hợp với ảo diệu theo cửu cung, dung nhập vào trong Cửu cung ma trận, mới có thể liên miên bất tuyệt, an toàn thực hiện.

Nếu không có ý thức chủ đạo, cửu hồn liền không có cách nào hoàn toàn thành công dung nhập vào trong Cửu cung ma trận. So sánh một chút, Khổng Minh trước mặt đây chỉ là một cái xác không mà thôi, không có chút thủ đoạn công kích nào, nếu bị thương tổn liền vĩnh viễn không thể khôi phục.

Giờ hình dạng của hồn phách đã định, phải xác định ý thức chủ đạo của hồn phách này, nếu làm không ổn cũng phải chấp nhận không thể thay đổi.

Ý thức chủ đạo của "Gia Cát Lượng" kia là gì? Không phải nghi ngờ, vị Khổng Minh tiên sinh này tuyệt không phải loại đầu óc ngu si tứ chi phát triển chỉ biết dùng nắm đấm giải quyết vấn đề, đặc trưng của ông ta tất nhiên là "trí"!.

Trí! Trí? Trương Tử Tinh đột nhiên hiện linh cảm, tâm niệm lập tức chuyển động, chín chữ: Nhân, Nghĩa, Lễ, Trí, Tín, Trung, Hiếu, Đễ, Tiết không phải rất hợp với cửu hồn sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.