*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lúc Mộng Viên xem Weibo của Tuyết Oánh thì caption cho ảnh chụp ở khách sạn của mình vẫn chưa nghĩ ra, thế là lúc sau đó bận bịu xéo sắc đổi nick tới lui nên bị loạn, một dòng trạng thái Weibo mắng chửi người ta cứ thế đăng lên.
May đây là trạng thái cuối cùng trước khi thảm đỏ diễn ra, chứ nếu là mấy lời mắng như
“u nhọt của xã hội”, “thánh ăn vạ” mà cô chửi nhau với fan người ta trước đó, thì có lẽ đã nổ tung rồi.
Top trending không ngừng tăng lên, quần chúng hóng hớt ngày càng hưng phấn.
Phía Kiều Tu vừa mơ màng vừa phát cáu, nếu như đổi thành người khác thì dễ rồi, nhưng nhức đầu nhất chính là loại diễn viên không tiếng tăm như Mộng Viên, không đụng tới thì không hả giận, mà đụng vào thì mình bị hạ giá, dẫu sao địa vị của hai người trong giới cách biệt quá lớn.
Tề Chính đành phải tìm fan dẫn dắt dư luận, thay đổi đề tài, đồng thời lại tìm người xóa hết mấy dòng trend này.
Hắn bên này vội vàng đi xóa, ở một nơi khác lại đang có người dùng tiền để đẩy trending.
Trần Thái đã gặp chị Lý rồi, xem điệu bộ này là hiểu, bất đắc dĩ nói: “Hẳn là đối thủ của Kiều Tu, cố ý mượn việc này phát tán đây.”
“Ai chơi ác như vậy?” Chị Lý cũng hiểu được, lo lắng: “Mộng Viên lần này cho người khác mượn dao giết người rồi.”
Đối thủ của Kiều Tu có thể là mấy người từng bị anh ta giẫm đạp, cũng có thể là nghệ sĩ trẻ đang cần sức hút như anh ta. Dù sao cái trò top trending này vừa ầm ĩ vừa tiêu cực, đối phương chỉ mong càng lúc càng ồn ào mà thôi.
Nhưng Trần Thái lại đang khó xử thật, dù sao chương trình giải trí của Tuyết Oánh vẫn đang phát sóng, cô phải dính cùng Kiều Tu để tạo chủ đề CP, cho nên danh tiếng của anh ta không thể quá xấu. Hơn nữa Mộng Viên vẫn chưa liên lạc được với tổ sản xuất của show kia, lần này mà thật sự chọc tới Tề Chính, Mộng Viên cũng đừng mong được tham gia.
Hai người đều do dự, chuyện như vậy hoặc là “lỡ tay” làm sáng tỏ hoặc là xóa đi, thế nhưng tất cả mọi người đều không phải kẻ ngốc, sau này nhất định sẽ có người “tốt bụng” đào sâu, nếu như xử lý không tốt, Mộng Viên không chỉ bị mắng mà còn có thể bị đánh dấu lịch sử đen.
“Trước hết chị kêu Mộng Viên đừng làm gì loạn nữa, bên trong kết thúc thì quay về hậu đài ngay.” Trần Thái đầu óc bắt đầu tính toán nhanh chóng, đưa ra quyết định, “Để em nghĩ biện pháp khác đã.”
Y gọi điện thoại cho Tề Chính.
Tề Chính vốn không nghi ngờ gì phía y, nhưng vừa nghe điện đã thấy có liên quan đến y, lập tức mắng mỏ.
Trần Thái cười xòa: “Sự tình cấp bách, trước hết xin tạ tội với anh. Nhưng lần này cũng là cơ hội hiếm có… Anh có ở hậu đài không? Chúng ta gặp mặt rồi nói.”
May mà mọi người đều có mặt trong cùng một hoạt động, báo vị trí xong là có thể tìm thấy nhau rất nhanh.
Tề Chính mặt tối sầm lại, suy nghĩ muốn đập Trần Thái một trận cũng có.
Trần Thái hiếm khi không chọc ghẹo hắn, cúi chào một cái, cười nói: “Chuyện ảnh hưởng đến quan hệ xã hội, đối với chúng ta mà nói thời khắc xấu nhất, cũng là cơ hội tốt nhất.”
“Lần này cũng vậy nhỉ, xấu với bên tôi, tốt với bên cậu, ” Tề Chính cười lạnh: “Mọi người đều là người trong nghề, đừng hòng qua mắt nhau. Cậu nói đi, tính sao?”
“Để Kiều Tu phản pháo lại, coi như nói đùa.” Trần Thái nửa thật nửa giả nói, “Anh vẫn chưa biết chuyện này đúng không, Mộng Viên đã được xác định sẽ tham gia ‘1/20’, chỉ có điều lịch trình của cô ấy vẫn chưa sắp xếp được, chắc là sẽ muộn hơn hai số ghi hình. Lần này nếu đã có sẵn ồn ào dư luận, áp chế không được thì chi bằng lợi dụng đi, tôi sẽ điều chỉnh lịch trình của Mộng Viên, lại bàn bạc với bên tổ tiết mục, để Tuyết Oánh, Mộng Viên và Kiều Tu cùng ghi hình một số, tạo tin đồn trước, thế nào?”
Tề Chính nhíu mày không lên tiếng.
Trần Thái thêm dầu vào lửa: “Giờ rõ ràng có đối thủ đang muốn chỉnh các anh, tin tức bất lợi sắp tràn lan khắp mạng xã hội rồi.”
“Nhờ ơn cậu cả đấy, ” Tề Chính lắc đầu nói, “Việc này chỉ sợ tôi không thể đồng ý, đạo diễn của tổ tiết mục là bạn tôi, tôi chưa từng nghe nói có chuyện diễn viên không tiếng tăm được tham gia.”
Trần Thái: “…”
“Hơn nữa chuyện như vậy không có lợi ích nào đối với Kiều Tu nhà chúng tôi cả.” Tề Chính thấy y không giận, “Nếu Kiều Tu và Mộng Viên cùng tranh giành Tuyết Oánh, vừa nâng Tuyết Oánh nhà cậu lên, còn đánh bóng danh tiếng cho cả Mộng Viên, hoàn toàn chỉ là đệm lót chân cho bên cậu. Chi bằng tôi làm cách khác.”
Trần Thái nhìn hắn một chốc, bỗng nhiên nở nụ cười. Tề Chính không có ý đồ sẽ không tới, xem ra là có điều kiện.
“Thế thì chúng ta cứ thẳng thắn đi, ” Trần Thái chép miệng, “Anh có ý tưởng gì?”
Tề Chính quả thực có ý đồ xấu, thế nhưng hắn có chút sợ Trần Thái, người này rất bất chấp, khác với kiểu của mấy người Tôn Tuyền. Hắn không quá chắc chắn có nên nói hay không.
Trần Thái nói tiếp: “Chúng ta về sau cũng là đi trên cùng một sợi dây, giờ có thành ý chút, anh cứ nói đi, nếu tôi làm được thì tuyệt đối không nề hà.”
“Nghe nói đạo diễn Điền Thất muốn ký hợp đồng với công ty bên cậu à? ” Tề Chính do dự chốc lát, lúc này mới lên tiếng, “Cũng không có gì phiền phức, cậu giới thiệu sơ qua giúp tôi, tôi mời ông ấy bữa cơm.”
Trần Thái từng nhìn thấy Lục Tiệm Hành ăn cơm chung với đạo diễn Điền, thế nhưng cũng không rõ bàn chuyện gì. Nhưng mà nếu Tề Chính đã nói như vậy, hẳn là đã có đường dây tin tức của mình. Y ngẫm nghĩ, đứt khoát đồng ý.
Hai bên đạt thành nhất trí, mười phút sau, Kiều Tu chia sẻ lại dòng trạng thái của Mộng Viên, giọng điệu cũng vô cùng không khách khí.
“Cô là con cọp cái từ đâu tới thế hửm?” Bên dưới còn đăng kèm bức hình, là ảnh selfie anh ta chụp chung với Tuyết Oánh sau khán đài. Tuyết Oánh cười rất thẹn thùng, hai tay đút túi, vừa đẹp trai vừa e thẹn. Kiều Tu rất lịch sự hơi nghiêng người, đôi mắt nhìn thẳng vào ống kính, mang theo vẻ khiêu khích.
Dư luận thoáng chốc mơ màng, đang lúc không biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, thì trên mạng lại có người đăng một tấm ảnh động — là chụp lúc thảm đỏ đang diễn ra, có một nghệ sĩ nữ vì đuôi váy quá dài, bị người khác giẫm đạp lên. Khi nghệ sĩ nữ đó còn chưa phát hiện ra, một người khác đi ngang qua trông thấy thấy, khom lưng nâng đuôi váy cho cô.
Nghệ sĩ nữ quay đầu lại, kinh ngạc nở nụ cười.
Ảnh động được chụp từ xa, hơi mờ, nhưng bởi vì dáng người nghệ sĩ nữ quá xuất sắc, lúc khom lưng càng lộ rõ vẻ thon thả lại gọn gàng, mọi người ồn ào than thở bị đứng hình mất năm giây.
Không lâu sau lại có người tiếp tục đăng thêm ảnh đối chiếu rõ ràng — nghệ sĩ nữ là Mộng Viên, còn người nhấc váy cho cô chính là Tuyết Oánh.
Tình huống này cũng không phải sắp đặt, Tuyết Oánh và Mộng Viên chơi khá thân, cho nên vẫn luôn để ý lẫn nhau mà thôi. Mà hành động nâng đuôi váy này cũng không phải chỉ làm với Mộng Viên, cô còn tiện tay giúp đỡ những người khác nữa. Chẳng qua người chụp ảnh động này vốn là fan của một nghệ sĩ nữ khác, bởi vì đúng lúc trông thấy cảnh đó, cho nên đã quay lại rồi đăng lên mạng.
Trần Thái đột nhiên nhanh trí, vội vàng hủy bỏ ảnh chụp chung của hai người đang định đăng, đổi thành chia sẻ rộng rãi bức ảnh động này.
Đồng thời một bộ phận dư luận khen Tuyết Oánh người đẹp tâm cũng đẹp, khiêm tốn không tranh không đoạt, một bộ phận khác lại khen tạo hình của Mộng Viên xinh đẹp trẻ trung. Phía Kiều Tu cũng bắt đầu các hoạt động tẩy trắng đồng thời tuyên truyền.
Ba người cứ thế dính lấy nhau, sáng hôm sau, mấy cụm
“Kiều Tu thối tha”, ” Mộng Viên cọp cái”, “Mộng Viên Tuyết Oánh”, “Kiều Tu mắng người” cùng chễm chệ đứng trong top 10 trending, bấm vào xem thì toàn là đủ lời nhạo báng và tuyên truyền của từng bên.
Chỉ là hướng đi hơi lệch lạc chút, ban đầu Trần Thái và Lý Nguyên định đẩy mạnh chủ đề “Tình chị em”, nào ngờ chuyển tới chuyển lui, rất nhiều người lại theo “CP Tuyết Mộng”.
Tuyết Oánh một tay đút túi, khom người nâng đuôi váy, khiến mỹ nhân quay đầu lại nở nụ cười, cảnh tượng này có đủ kiểu giải thích và phát tán, nhanh chóng trở thành tình cảnh yêu từ cái nhìn đầu tiên.
Trần Thái: “…”
Thật là lúng túng.
Nhưng mà mạng xã hội chính là như vậy, quá nhiều chuyện không nói trước được. Chỉ cần không phải là chuyện tiêu cực, y cũng không cần phải áp chế.
Mộng Viên là người vui mừng nhất, gọi điện cho Trần Thái: “Anh Trần, em sắp hot rồi đấy! Qua một tối mà tăng hơn 600 nghìn follow, không thể tin được!”
“Anh rất muốn đập em một trận, ” Trần Thái bận rộn cả đêm không được ngủ, hôm qua bảo chị Lý thu điện thoại của cô đừng để cô gây thêm chuyện, giờ nghe máy một lúc sau mới nhận ra, “Sao điện thoại lại về tay em rồi??”
“Aizzz, em chỉ cầm xem một chút thôi mà, em biết rồi, ” Mộng Viên vui sướng hài lòng, “Sau này em sẽ không đăng nhập nick chính nữa, để chị Lý quản lý cho em.”
Trần Thái: “…”
“Em bảo này, nhóm fan của em phức tạp lắm ý, ” Mộng Viên vẫn đắm chìm trong cơn hưng phấn vì lượng follow tăng nhanh, đắc ý vô cùng, “Đều là fan của người khác chuyển qua thôi, ây dô người này hình như là fan của Dịch Tiểu Thanh này, người này chuyên hóng hớt, người kia nữa… Còn có cả fan của Kiều Tu? Đù mé, nhiều thế này thì không ổn, về sau em biết mắng hắn ta thế nào?”
“Em đừng chửi người ta nữa, ” Trần Thái cạn lời, “Phía Kiều Tu ban đầu có tâm tư hại người là không đúng. Nhưng giờ nếu đã đứng chung một chỗ, mọi người đều là kẻ tám lạng người nửa cân. Không ai cao quý hơn ai cả.”
“Cũng đúng, ” Mộng Viên nịnh bợ, “Anh Trần nói thật có lý.”
“Bớt lắm mồm, ” Trần Thái bị cô chọc cười, lại dặn dò, “Đợi đến khi gặp Kiều Tu em nhớ giải thích một chút, phải nói xin lỗi, chuyện đoàn đội tung tin đồn là việc của đoàn đội, bản thân em bớt đắc tội với người ta đi. Điều này phải học tập Tuyết Oánh, phải thành thật, đừng làm loạn.”
Mộng Viên biết y là vì muốn tốt cho mình, lập tức đáp ứng ngay.
Thứ hai, Trần Thái tìm người bên tổ tiết mục từ sớm, lại đưa Mộng Viên và chị Lý tới gặp bên đó. Tuy rằng điều kiện bị ép xuống rất thấp, gần như là “đính kèm” với Tuyết Oánh, nhưng tốt xấu gì Mộng Viên vẫn có một chân trong show.
Buổi chiều “1/20” bắt đầu ghi hình, Mộng Viên hiếm khi nghe lời, đàng hoàng đi theo sau Tuyết Oánh, nhưng vẫn làm hỏng kịch bản soạn sẵn cho Kiều Tu và Tuyết Oánh.
Việc này chính ra cũng không trách cô, Kiều Tu và Tuyết Oánh vốn đã thương lượng xong hướng đi sau này, ví dụ như hai người chọn vào hai team khác nhau, thế nhưng sẽ vô tình đụng nhau khi vượt qua một thử thách nào đó, sau đấy cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ, trong lúc đó hai người thể hiện vẻ ngại ngùng và mập mờ, tạo ra các bong bóng màu hồng, đợi đến khi nhân vật áo đen đi tới Tuyết Oánh “bất cẩn” bại lộ, Kiều Tu lại dũng cảm đứng ra bảo vệ cô…
Kiều Tu từng ghi hình rất nhiều lần, kiểu kịch bản này với anh ta cũng không tốn sức chút nào. Tuyết Oánh cũng rất phối hợp, vấn đề nằm ở chỗ nửa chừng nhét thêm Mộng Viên.
Mộng Viên chạy rất giỏi.
Cô vốn là đi cùng Tuyết Oánh, cùng vô tình gặp Kiều Tu cũng sẽ không nói nhiều, nhưng vào thời khắc mấu chốt, khi Kiều Tu lao ra cô không rõ tình huống, thế là cũng xông ra.
Kiều Tu bị cô dọa cho sợ hết hồn, quay đầu lại nhìn, đang định hy sinh theo kịch bản để bị bắt, Mộng Viên lại hộc tốc chạy trở về.
“Anh là heo à!” Mộng Viên đưa một tay tóm được anh ta, vừa điên cuồng chạy trốn vừa hô to, “Chạy không nhanh còn lao ra làm gì!”
“…” Kiều Tu cả buổi sáng vẫn luôn chạy không ngừng, vốn đã rất mệt mỏi chỉ muốn đi nghỉ ngơi, giờ này hai chân đã bắt đầu run run thể lực tiêu hao còn bị cô lôi kéo chạy loạn, quả thực muốn mắng người.
Vậy mà Mộng Viên vẫn mạnh mẽ đầy sinh lực, lòng bàn chân cứ như cưỡi trên Phong Hỏa Luân(1).
Hai người chạy ra một đoạn, tránh thoát được người áo đen, tìm một hốc cây đạo cụ trốn đằng sau.
Kiều Tu tức tới đau cả bụng.
Mộng Viên thở phào nhẹ nhõm, vừa cảnh giác nhìn bên ngoài, vừa không quên lời dặn dò của Trần Thái, hỏi anh ta: “Lúc tôi mắng anh, anh không giận chứ?”
Cô cứ nghĩ giờ hai người đang rảnh nói chuyện, còn giải thích: “Hôm đó tôi nhất thời kích động thôi.”
“Không phải cô luôn như thế đâu nhỉ, ” Kiều Tu biết trên đỉnh đầu có máy quay, vội cười ngắt lời: “May mà tôi không làm chuyện xấu xa gì, bằng không có khi ăn đòn rồi.”
“Ầy, do tính tôi hơi nóng thôi, ” Mộng Viên bĩu môi một cái, đột nhiên nhìn anh ta, “Không đúng, anh có ý gì? Cái gì mà may mà không làm chuyện xấu? Anh định làm chuyện xấu xa gì?”
Không gian nhỏ hẹp, cô xoay người một cái, hai người gần như dính sát vào nhau.
Kiều Tu vốn chỉ thuận miệng nói, lúc này bị người đẹp nhìn chằm chằm khiến cả người đông cứng, đột nhiên cảm thấy có chút mập mờ, không được tự nhiên hơi tránh ra phía sau, quay mặt đi nhìn bên ngoài, không nói gì mữa.
Máy quay ghi hình ở khoảng cách khá gần, có thể nhìn ra anh ta đang đỏ mặt.
Chương trình kỳ này ghi suốt một ngày một đêm, dàn khách mời mới lần này vừa có sẵn danh tiếng lại chơi rất hết mình, trò cười cũng không ít. Quay xong, tổ tiết mục nghĩ số này nhất định sẽ rất hot, quá trình hậu kỳ cắt nối biên tập hiệu ứng chữ chú thích cũng bỏ ra nhiều công sức trên ba người. Đồng thời cũng đã chuẩn bị xong để phát sóng vào thứ bảy tuần này.
Lục Tiệm Hành bên kia đang gặp vấn đề, vẫn chưa về được, Trần Thái ở nhà một mình xem chương trình.
Phân cảnh của Mộng Viên mặc dù không nhiều bằng Tuyết Oánh, thế nhưng bản thân cô toát ra sự vui tươi, vừa thẳng thắn vừa đáng yêu, đến màn mỹ nhân cứu anh hùng cuối cùng quả thực hài gần chết.
Trần Thái lướt Weibo, quả nhiên thấy rất nhiều người đang thảo luận. Những đoạn clip ngắn được cắt ra cứ thế được chia sẻ rầm rộ, đặc biệt là câu
“Anh là heo à! Chạy không nhanh còn xông ra làm gì” cũng được truyền bá khắp nơi.
Sức hút của “1/20” không ngừng tăng lên, cứ thế chễm chệ nằm ở vị trí no1 trên bảng xếp hạng chủ đề hot.
Trong này có lẽ có tuyên truyền của tổ tiết mục hoặc là chị Lý, thế nhưng chương trình vừa phát sóng xong, bình thường rating khoảng 1,4 mà thôi, thế mà tối nay đột phá lên đến 1,8. Rất nhiều người dồn dập gọi điện tới chúc mừng.
Càng náo nhiệt hơn là giữa ba người Tuyết Oánh, Kiều Tu và Mộng Viên, hàng loạt tình tiết CP cứ thể sinh sôi.
Mọi người tự động chia ra thành mấy phe cánh rất nhanh, theo chủ đề vợ chồng vàng ngọc là trang web chính thức, một số lại theo CP Tuyết Mộng bởi những phong ba lúc thảm đỏ. Còn không ít tà giáo theo phe Kiều Tu và Mộng Viên, thế này tức là đi theo kịch bản “yêu nhau lắm cắn nhau đau”. Đồng thời cũng bị mấy phe thế lực khác chèn ép mạnh mẽ.
Trần Thái có ý định làm nhạt quan hệ của Tuyết Oánh và Kiều Tu, vì vậy nhân lúc đang hot đẩy mạnh tình chị em.
Qua cuối tuần, tổ hợp CP của ba người lần lượt đề nằm trong top 50 bảng xếp hạng. Đề tài cá nhân của Mộng Viên tăng lên nhanh nhất, còn vị trí của Kiều Tu cao nhất.
Tuyết Oánh cho dù là vị trí hay là sức hút đều rất tốt, mà những từ khóa liên quan cũng thay đổi không ít, Trần Thái kiểm tra bảng từ khóa trên Weibo, phát hiện cụm “ngọc nữ” giờ chỉ còn là một nhãn nho nhỏ, chiếm vị trí lớn nhất, ngoại trừ tên của hai CP thì là những từ như “thời thượng”, “thiện lương”, “nữ thần”, muốn gả”…(2)
Mọi chuyện ở đây đang rất thuận lợi, nhưng trong nội bộ công ty lại có người không hài lòng.
Cuộc họp thường lệ ngày thứ hai, Dương Tuyết chủ trì, vốn là buổi họp biểu dương thành tích công việc gần đây của Trần Thái, ai ngờ tới gần cuối cùng, Tôn Tuyền lại đột nhiên làm khó dễ, nói với Trần Thái: “Cậu ấy mà, thành tích thì tốt, thế nhưng thái độ không được đoàng hoàng lắm nhỉ?”
Trần Thái hơi ngạc nhiên: “Chị Tôn, lời này có ý gì?”
“Tôi biết trước đây cậu là người đại diện của Mộng Viên, thế nhưng show giải trí và thảm đỏ, không có đạo lý mang nghệ sĩ của công ty khác theo.” Tôn Tuyền nói, “Trừ phi cậu có thể đưa ra lời giải thích thích hợp.”
Những người khác đều đổ dồn ánh mắt sang bên này. Dương Tuyết chỉ mỉm cười, lại cũng không có ý định giảng hòa.
Trần Thái thấy bực trong lòng, nhưng cũng biết chuyện như vậy phải nói rõ ràng, không thể địa vị còn chưa vững vàng đã làm người ta coi mình là loại ăn cây táo rào cây sung.
“Được thôi, chúng ta bắt đầu giải thích từ đây đi?” Trần Thái chỉ vào bảng xếp hạng chỉ số truyền thông của nghệ sĩ trên màn hình chiếu, nói, “Thời điểm tôi tiếp nhận Tuyết Oánh, các chỉ số của cô ở mọi hạng mục đều ở đáy công ty, giờ cô leo lên đến vị trí này, chi bằng mọi người thử đoán xem phải mua bao nhiêu bài báo?”
“Nếu như không dễ đoán tổng thể, vậy để tôi gợi ý chút nhé, riêng vụ việc gây ra ảnh hưởng lớn là ‘Tuyết Oánh hẹn hò lén lút ở khách sạn’, tôi phải mua hơn 20 nghìn bài viết đều là liên quan đến ‘Tuyết Oánh’ và ‘bạn gái Kiều Tu’. Ngoại trừ những chuyện đó, còn một nhóm diễn đàn truyền thông khác nữa, tin tức đầu đề, cùng với tài khoản Vip ở ‘Lưỡng Vi’.”
Y nói đến đây thấy mọi người ở đó đều kinh ngạc đến mức rớt cằm, cố ý dừng một chút, thừa nước đục thả câu, “Mọi người đều biết ‘Lưỡng Vi’ là gì chứ?”
“Biết, ” người bên cạnh nói, “Weibo và Wechat(3).”
“Đúng, ” Trần Thái gật đầu: “Weibo phổ biến hơn, Wechat đảm bảo tính chính xác, phòng làm việc của Tề Chính am hiểu nhất chính là các chiêu PR và tung tin đồn. Nếu như không phải lần này dùng tiền để áp chế, hình tượng cá nhân của Tuyết Oánh căn bản không bảo vệ được. Cục diện bây giờ, thay vì nói là công lao của chúng ta, chi bằng nói là công lao của đồng tiền thì đúng hơn. Thế nhưng số tiền này, cũng không phải công ty chi ra.”
Bên trong phòng họp nhất thời yên lặng, mọi người anh nhìn tôi tôi nhìn anh, dù sao số tiền này dù tính toán thế nào cũng biết không phải món tiền nhỏ.
Công ty không chi ra? Trần Thái tự bỏ tiền túi?
Trần Thái thấy hiệu quả quả đã đạt được, lúc này mới tiếp tục nói: “Sau lưng Mộng Viên có một nhân vật bí ẩn đầu tư nâng đỡ, cho nên tôi chẳng qua chỉ là người trung gian giới thiệu cho đối phương, để đổi lấy sự giúp đỡ về mặt quan hệ công chúng. Nếu tính đúng ra, phía thơm lây là chúng ta đấy chứ.”
Y nói đến đây lại ngừng, nhìn thẳng về phía Tôn Tuyền, “Đương nhiên nếu như cấp trên không đồng ý, vậy cũng dễ thôi. Chỗ tôi vẫn giữ lại đầy đủ chi tiết các hạng mục chi tiêu khi liên hệ với các công ty truyền thông, nếu không thì, trước hết chị xuất tiền cho tôi đi?”
Thứ mà Tôn Tuyền thèm thuồng chính là món tiền lớn của y kia, mỗi lần dùng đến đều là tiền tươi thóc thật. Nhưng giờ bị chặn họng không nói được một câu.
Dương Tuyết cũng đã rõ ngọn nguồn, nhân cơ hội đứng ra xoa dịu, cười nói: “Mọi việc làm xong là được rồi, Tiểu Trần lanh lợi hơn so với mấy người lớn tuổi chúng tôi nhiều. Vậy mới đúng, người trẻ tuổi thì phải có sức mạnh của người trẻ tuổi.”
“Chỉ có sức mạnh cũng không được, ” Trần Thái gật đầu, cười đáp, “Sức hút và tài nguyên thực ra là một vòng tuần hoàn, hiện giờ tôi chỉ có thể đánh tiên phong ở phía trước, chủ lực về sau vẫn phải dựa vào sự nâng đỡ của công ty. Những thứ khác không nói, độ nổi tiếng của Tuyết Oánh giờ đang ở thời kỳ tăng cao, nên sẽ có các nhãn hàng và show truyền hình tới tìm để hợp tác.”
Tôn Tuyền không ngờ y lại chắc đến vấn đề này, nhất thời có cảm giác dẫn sói vào nhà, cô sầm mặt, cười lạnh hỏi: “Quyền hạn hợp tác thương nghiệp nằm trong tay tôi, sao, cậu nên nhớ cậu vẫn chỉ đang là người đại diện chấp hành mà thôi, lại cũng muốn chia chác từ tổ nghệ sĩ?”
“Không có, tôi không có hứng thú với đồ của người khác, ” Trần Thái nói, “Chỉ là có câu tôi cần phải nói thẳng, tôi hiện tại chỉ dẫn dắt một mình Tuyết Oánh, cũng phụ trách tất cả các hoạt động của cô, cho nên bất kể là hợp đồng hợp tác thương nghiệp nào, tôi nhất định phải được biết và đồng ý.”
Tại Thiên Di, chức trách giữa người đại diện chấp hành và trưởng nhóm người đại diện tương đối mơ hồ, thế nhưng các hợp đồng quảng cáo vẫn luôn do trưởng nhóm nắm giữ, có lúc hiềm khích cá nhân của các nhóm trưởng người đại diện quá lớn thì tìm nhãn hàng A cũng có thể bị bên B gạt bỏ.
Khi Trần Thái mới tới có nghe bọn họ nói đến chuyện cướp tài nguyên, giờ dứt khoát phải làm rõ.
Tôn Tuyền mơ hồ không nắm được trọng điểm, nói với y: “Cậu là người đại diện chấp hành, ra thông cáo truyền thông nhất định là phải do cậu lo liệu.”
Trần Thái lắc đầu, “Chức trách của tôi không phải lo liệu hoàn toàn chuyện đó, mà nằm ở nắm rõ tình hình. Chúng ta không nhận những hợp đồng đại diện nhãn hàng mà mình không hiểu rõ hoặc cảm thấy không thích hợp, cho dù là đồng nghiệp bên nào phụ trách, hy vọng có thể cân nhắc đến chuyện này, đừng tăng thêm rắc rối, tự gây phiền phức.”
Lời lẽ lần này của y dù nói trong buổi họp ban ngành, thế nhưng thái độ thực sự hung hăng. Giờ ăn trưa, các đồng nghiệp lan truyền chuyện hồi sáng nay nhanh chóng, một truyền mười mười truyền một trăm, hơn phân nửa người của công ty đều biết.
Chỉ có điều thái độ của mọi người không giống nhau, có người cảm thấy Trần Thái khó quản chế, mới tới chưa được bao lâu đã muốn tạo phản. Nhưng càng nhiều người lại giữ thái độ bàng quan xem náo nhiệt không cho là chuyện lớn gì, họ đều nghĩ công ty giờ đang thiếu người thẳng thắn tinh ranh như vậy.
Hơn nữa Trần Thái không chỉ miệng mồm sắc bén, người ta cũng làm được việc cơ mà, ban đầu khi tranh chấp với Kiều Tu, người trong Thiên Di đều không thể tin được đây là người của công ty nhà mình, dẫu sao đã lâu lắm rồi chưa được chứng kiến màn khẩu chiến chửi mắng thỏa chí như thế, hơn nữa còn là sao chép y hệt thủ đoạn mà năm đó Kiều Tu đã sử dụng để nổi tiếng, ra tay vừa nhanh vừa dứt khoát vừa chuẩn xác, không hề e ngại điều gì.
Thiên Di trước đây từng có biệt hiệu là “Rụt Di”, lần này đột nhiên trở mặt, bên ngoài có kẻ tò mò hỏi thăm, không ít người trong công ty vừa cười ha ha đáp “Đâu có, công ty chúng tôi vẫn luôn rất rụt rè sợ hãi, làm gì biết đanh đá đâu”, đồng thời thừa nhận lần nữa “Tuyết Oánh là nghệ sĩ của công ty chúng tôi đó”.
Trần Thái vẫn còn không biết mình nhờ một cuộc họp thường lệ mà trở thành nhân vật nổi tiếng trong công ty.
Y trước tiên ký hợp đồng cho Tuyết Oánh với tổ tiết mục, bởi vì kịch bản của nhà sản xuất vẫn chưa ổn thỏa, cho nên Trần Thái ký bốn kỳ trước, mỗi tuần một số ghi hình. Tổ tiết mục lần trước đã được nếm trái ngọt, muốn đóng gói thêm cả Mộng Viên, nhưng bị Trần Thái giả ngốc gạt đi.
Dù sao lần trước Mộng Viên gần như không nhận tiền, tức là tham gia miễn phí. Tổ tiết mục hồi đó không muốn nhận người mới, giờ Mộng Viên hot rồi, lại không muốn tốn nhiều tiền, đâu ra chuyện tốt đẹp như thế.
Nhưng mà sức hút của Mộng Viên tăng lên nhanh chóng thật có chút ngoài dự đoán của mọi người. Trần Thái dù sao không cùng công ty với cô, không can dự quá nhiều, nhưng qua những tin tức Mộng Viên chủ động tiết lộ cũng biết, giờ đang có có mấy thương hiệu App và game trên điện thoại tìm đến, muốn để Mộng Viên quảng cáo giúp. Đương nhiên không phải đại diện nhãn hàng, chỉ là hợp tác ngắn hạn.
Trần Thái tính toán về cát-xê quảng cáo của mấy nhãn hiệu đó, dù là phân chia theo hướng 4: 6, thì số tiền trước đó Lục Tiệm Hành cho y cũng có thể thu hồi một lần rồi.
Tuy rằng tiền không thể tính như vậy, nhưng Trần Thái vẫn khó nén muốn tranh công.
Mấy ngày nay liên lạc với Lục Tiệm Hành y đều để lại tin nhắn thoại, giờ rốt cuộc đã có thể tạm thời yên ổn, thế là liền cho Tuyết Oánh một kỳ nghỉ, còn bản thân thì nghĩ xem có nên ngàn dặm tìm chồng hay không.
Đối với chuyện này BB cực lực tán thành, sau cái lần trước gặp được Lục Tiệm Hành bằng xương bằng thịt, BB liền xếp anh vào một trong những nhân vật “cực kỳ nguy hiểm”. Nói như hắn thì, ngay cả người hay soi mói như hắn mà còn có thể cho Lục Tiệm Hành chín điểm, nhan sắc đó mà lọt vào mắt người khác, chẳng phải sẽ được gọi là đỉnh cao visual à.
Trần Thái nghe người khác khen Lục Tiệm Hành mà lòng cũng thấy mỹ mãn vô cùng. Vốn là chỉ có năm phần nhớ Lục Tiệm Hành mà thôi, giờ nghe người ta khen một hồi, nhất thời cảm giác nguy hiểm tăng cao, tăng lên thành mười phần. Nhưng mà ngẫm lại cũng thấy đúng, khi đó y vừa ý Lục Tiệm Hành không phải là trước tiên bị bề ngoài hấp dẫn sao?
Trần Thái càng nghĩ càng nhớ, dứt khoát đặt máy bay ngay ngày hôm sau, dự định là không được thì ngày mai đi, ngày kia về, mệt thì mệt chút thôi, dù sao cũng còn hơn là làm thú cưng qua điện thoại hay muah muah toét mỏ qua màn hình điện thoại.
Đương nhiên đã mười ngày không gặp rồi, hình tượng cũng phải chú ý hơn. Vì thế y lại hiếm khi đi chọn mua vài bộ quần áo đẹp đẽ, tìm nhà tạo mẫu Tony thay đổi kiểu tóc mới, hoa cúc cũng muốn làm đẹp chút thế nhưng lại không thực hiện được bởi thời gian không kịp.
Chờ tới khi chuẩn bị xong tất, trước khi ngủ lại để lại tin nhắn thoại cho Lục Tiệm Hành.
Lục Tiệm Hành chắc là đã ngủ sớm, không trả lời tin nhắn của y.
Đến hôm sau Trần Thái vẫn không thấy hồi âm, xách theo vali chạy thẳng tới sân bay. Trước khi check-in y nhớ ra đã lâu không khoe khoang ân ái, thế là chụp tấm vé máy bay, lại tag tên Lục Tiệm Hành. Vừa đăng xong, liền thấy mình có một thông báo nhắc nhở trong nhóm nhảy ra.
Đó là thông báo từ FC của Vưu Gia, có tận 999 tin nhắn chưa đọc, Trần Thái đã sớm hết tò mò, đang định ấn thoát ra, lại thấy có một tin nhắn nóng hổi ở dòng trên trong group:
“Các cậu đoán xem, Vưu Gia nhà mình đang ở cùng ai?”Tất cả mọi người đều rất hưng phấn, dồn dập gửi sticker có gương mặt Vưu Gia.
Trần Thái có dự cảm không lành.
Quả nhiên, người đó gây đủ tò mò xong, gửi lên một tấm hình. Người trong hình đang rất vội vã, mặt đeo khẩu trang, chính là Vưu Gia, đi theo phía sau anh ta là hai anh chàng đẹp trai, những người khác đều đang tỉ mỉ phân tích, Trần Thái lại phun ra một ngụm máu.
Đó chẳng phải là Lục Tiệm Hành và ông em trai sao?
Tình huống gì thế này?
Tình cũ không rủ cũng tới?
Trần Thái cau mày lưu bức ảnh đó về, bên cạnh có người ngồi xuống, là một bà chị nhiệt tình, có lẽ là thấy vẻ mặt y nghiêm túc, lắm miệng hỏi một câu: “Em trai, sao thế, vẻ mặt không tốt lắm?”
“Không có chuyện gì, ” Trần Thái tắt máy, nói, “Em đang điều chỉnh trạng thái thôi.”
Y hít sâu vào một hơi, ngồi đó như cao tăng nhập thiền, tự nhủ: “Lực công kích – UP, lực phá hoại – UP…”
———————
Chú thích:
(1) Phong Hỏa Luân: Bánh xe lửa của Na Tra =))))
(2) Về cái bảng từ khóa trên Weibo này, đơn giản nó giống như mục tag ở trong wordpress mình và rất nhiều nhà edit truyện khác. Tag (nhãn, thẻ) nào dùng nhiều, dùng thường xuyên thì chữ sẽ lớn; tag dùng ít, hiếm dùng thì chữ nhỏ.
Bảng từ khóa tìm kiếm trên Weibo
Minh họa bảng từ khóa (tag) trên nhà mình.
(3) Lưỡng vi: Tức chỉ Weibo và Wechat.
Weibo = vi bác, Wechat = vi tín.
Weibo + Wechat = lưỡng vi, tức 2 MXH lớn của TQ.
Hết chương 59.