Ngài Tổng Giám Đốc, Buổi Tối Gặp!

Chương 29-1: Bạch Ý Ca, tiểu thịt tươi đang nổi



Edit: chuotminhminh

Beta: Thơ Thơ

“Cô còn nhớ là có chuyện cầu tôi không?”

Họ Tưởng nào đó lười biếng chớp mắt nhìn thái độ qua loa của cô.

Cái chớp mắt này làm Kỷ Ngôn Tâm lập tức nhận được ám chỉ không hài lòng của ngài Tưởng. Cô đứng lên, cười tủm tỉm chủ động thay anh rót rượu gắp đồ ăn, quả thực là ân cần đến nỗi ngượng ngùng.

“Cậu xem, cô ấy rất ngoan.”

Loại giọng điệu khoe khoang này.

Loại giọng điệu khen thú cưng này.

Trong lúc nhất thời, Bạch Ý Ca và Kỷ Ngôn Tâm cùng rơi vào trầm mặc.

Lúc này, Tưởng Đình Kiệt thu tầm mắt, thấp giọng nói: “Ngồi xuống ăn cơm đi.”

Lúc nghe được lời này, Kỷ Ngôn Tâm và Bạch Ý Ca gần như là đều ngoan ngoãn ngồi xuống, cảnh tượng liếc mắt nhìn nhau có chút xấu hổ.

Nhưng mà Kỷ Ngôn Tâm không nhịn được nhỏ giọng nhắc nhở lần nữa: ”Ngài Tưởng, việc hợp tác…”

“Lúc tôi ăn cơm sẽ không nói chuyện công việc.”

“Vâng!”

Kỷ Ngôn Tâm cúi thấp đầu ngoan ngoãn ăn cơm.

Nhưng mà ngay lúc này Bạch Ý Ca sâu kín mở miệng nói: ”Kịch bản phim lần này anh đồng ý nhận sao?”

“Nam số một, cậu không hài lòng ư?”

“Em không hài lòng chính là những cảnh diễn hôn môi thân thiết trong kịch bản đó.”

Hả?

Hôn môi thân thiết?

Có bát quái!

Kỷ Ngôn Tâm lén lút ngẩng đầu lên nhìn trộm.

Từ từ!

Mới nãy không phải Tưởng Đình Kiệt nói lúc ăn cơm không nói chuyện công việc sao? Này là đãi ngộ khác nhau, tại sao Bạch Ý Ca có thể nói!

Lúc này, Bạch Ý Ca rất là oán giận bất mãn nói: “Anh biết em không muốn nhận loại kịch bản diễn cảnh tình – sắc làm mánh lới. Lần trước chính là ví dụ tốt nhất. Sau khi diễn xong cảnh hôn, lúc nửa đêm nữ chính kia đến gõ cửa phòng của em, nói cái gì trong lúc diễn cảnh hôn có thể cảm giác được em muốn ngủ với cô ta, loại lời nói không biết xấu hổ này đều có thể nói ra miệng, quả thực là phóng đãng!”

Hình như là nhắc tới sự việc không muốn nhớ lại, vẻ mặt Bạch Ý Ca nhíu mày rất chán ghét.

OMG!

Tin tức chấn động thế này.

Tròng mắt Kỷ Ngôn Tâm lóe ra ánh sáng.

Bỗng chốc Tưởng Đình Kiệt hờ hững trả lời: ”Cô ta chỉ là ngoại lệ, tôi đã hủy đi tài nguyên hai bộ phim của cô ta rồi, cậu còn không nguôi giận sao?”

“Nhớ tới liền cảm thấy ghê tởm, em không muốn gặp lại chuyện như vậy nữa.”

“Đạo diễn của bộ phim này vừa mới nhận được giải đạo diễn Tân Duệ của liên hoan phim, cậu diễn vai nam số một sẽ có trợ giúp cho tiền đồ của cậu sau này.

“Em có thể diễn nhưng phải xóa bỏ những cảnh diễn thân thiết đó đi.”

Bạch Ý Ca giống như là đang giở tính xấu.

Nhưng mà Tưởng Đình Kiệt cũng không có tức giận, giọng nói trầm thấp: ”Tiểu Bạch đừng tùy hứng, bây giờ việc cậu cần phải làm chính là để bản thân mình có tác phẩm tiêu biểu.”

“Những bộ phim này một hai phải chụp cảnh thân thiết để mở rộng tầm mắt hả?”

“Chỉ là mánh lới marketing thôi, cậu hà tất để ý như thế, quay xong là kết thúc rồi.”

“Em chính là không muốn quay cảnh thân thiết cùng những cô gái đó.”

Những lời này, đơn giản là hờn dỗi oán giận.

Gương mặt đẹp hoàn hảo của Bạch Ý Ca không che giấu được sự lên án đối với Tưởng Đình Kiệt.

Chớp mắt một cái, Kỷ Ngôn Tâm hít sâu một hơi trong vô vọng, cố nén ngọn lửa bát quái đang cháy rực ở sâu trong lòng. Cô mím môi nuốt nước miếng. Cô hoàn toàn không ngờ đến bất thình lình mình nghe được Tưởng Đình Kiệt và Bạch Ý Ca thảo luận tin tức nội bộ. Đây không phải là vấn đề. Vấn đề là Bạch Ý Ca dường như đang làm nũng, cùng với thái độ Tưởng Đình Kiệt hoàn toàn nuông chìu đối với cậu ấy, quả thực là làm cho Kỷ Ngôn Tâm không nhịn được tự bổ não ra một vở kịch tình yêu nam nam ngầm, đây hoàn toàn là tình yêu đồng tính không thể che giấu được.

Đáng tiếc cô không có cách nào ghi âm chụp hình.

Ngay lúc này Tưởng Đình Kiệt không có trả lời lại lời oán giận của Bạch Ý Ca, thái độ trầm mặc dường như là cự tuyệt không dễ thương lượng.

Vì thế Bạch Ý Ca giãy giụa thỏa hiệp nhỏ giọng nói: ”Nếu em lại gặp loại nữ nghệ sĩ muốn quy tắc ngầm với em, có phải anh sẽ phụ trách hay không?”

Cậu hoàn toàn không cam lòng nhượng bộ.

”Sẽ, quay xong bộ phim này tôi sẽ cho cậu nghỉ dài hạn.”

Miệng lưỡi Tưởng Đình Kiệt  giống như là được bôi dầu.

Giờ phút này, Kỷ Ngôn Tâm thật sự nhịn không được đề nghị: “Nếu cậu gặp được nữ nghệ sĩ có hành vi không kiềm chế và liên quan đến quy tắc ngầm thì tôi có thể vạch trần họ cho cậu hả giận!” Cô hoàn toàn không thể khống chế được loại ý tưởng tham lam đối với tin tức giới giải trí này. Mỗi một loại tin tức đều có thể trở thành điểm đột phá trong chủ đề phát sóng trực tiếp của cô.

Bạch Ý Ca cười như không cười liếc nhìn cô lắc đầu nói: “Không, tại sao tôi phải giúp cô kiếm lợi?”

“Cậu hãy nghĩ như vậy, tôi sẽ vạch trần bộ mặt thật của những nữ nghệ sĩ này, báo thù thay cho cậu!”

“Đừng nói dễ nghe như vậy, cô chính là muốn lợi dụng tôi để tạo ra tin nóng.”

“Giống nhau mà, cậu có thể báo thù rửa hận, tôi có thể làm tiết mục, đây không phải là kết quả đẹp cả đôi đường hay sao?”

Dáng vẻ Kỷ Ngôn Tâm cười tủm tỉm giống như là hồ ly nhỏ giảo hoạt, trong ánh mắt lóe ra sự tính kế.

“Tôi càng không đồng ý với cô!”

Thế là Bạch Ý Ca cười tủm tỉm cự tuyệt cô.

Kỷ Ngôn Tâm bỗng nhiên lạnh mặt. Mặt ngoài thì không giận cậu, nhưng trong lòng đã âm thầm lên kế hoạch vạch trần sự việc Bạch Ý Ca bị nữ nghệ sĩ đeo bám.

Lúc này, Tưởng Đình Kiệt lười biếng híp mắt, liếc nhìn dáng vẻ này của Kỷ Ngôn Tâm lập tức biết suy nghĩ của cô.

“Kỷ Ngôn Tâm!”

“…”

Giọng nói của anh.

Ánh mắt của anh.

Nụ cười nhạt của anh

Toàn bộ đều là uy hiếp!!

Giờ phút này, Kỷ Ngôn Tâm không khỏi nuốt nước miếng. Cô ý thức được là kế hoạch nhỏ vừa nãy của mình đã bị Tưởng Đình Kiệt phát hiện rồi. Đối mặt với áp bức của anh, cô không thể không thỏa hiệp với anh. Rốt cuộc cô biết Tưởng Đình Kiệt là người tuyệt đối không thể trêu vào. Giây tiếp theo, cô dùng gương mặt tươi cười bảo đảm: ”Tôi tuyệt đối sẽ không bóc trần những tin tức liên quan đến Bạch Ý Ca!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.