Hơn ba giờ chiều, Sầm Căng cảm thấy có chút hối hận. Lẽ ra cô không nên nói mấy lời như thế, không nên để quan hệ của bọn họ cắt đứt trong tình huống này nhanh như vậy.
Kỳ kiểm tra sức khỏe định kỳ hàng năm khiến cô luôn tự tin vào thể lực của mình, nhưng cô thực sự cũng thể chịu nổi thể lực cùng thế tấn công hung hãn của Lý Vụ. Thậm chí cô còn cảm thấy rằng tối nay cậu đang dựa vào cách này để trả thù những lời tuyệt tình đả thương người của cô đêm nay.
Hết lần này đến lần khác, cô đã không còn muốn so đo rốt cuộc mình bị lăn qua lộn lại xâm chiếm cùng nghiền nát như thế nào, chỉ có thể lần lượt quên mình co rút lại, run rẩy, cho đến khi xông lên đỉnh mây xanh.
Trên giường đã là một mớ hỗn độn, khó coi.
Sầm Căng chỉ có thể làm như không thấy, vùi trong lồng ngực thiếu niên để bản thân bình tĩnh lại.
Lý Vụ ôm chặt cô vào lòng, môi dán lên mái tóc mềm mại của cô.
Đây là lần đầu tiên bọn họ thực sự mang ý nghĩa da thịt dán sát, hai người đều ướt đẫm mồ hôi nhớp nháp, mà Sầm Căng ngay cả sức lực làm sạch bản thân cũng không có.
Đối với loại chuyện này, Lý Vụ cũng rất nghiêm túc, tập trung, giống như đang chinh phục một vấn đề.
Lúc đầu có thể còn lạ lẫm chưa quen, nửa bước khó đi, nhưng rất nhanh, cậu đã có thể căn cứ vào phản ứng của cô mà phán đoán bước tiếp theo của mình nên đặt bút như thế nào, mây trôi nước chảy song song, thế tấn công không thể ngăn cản.
Sau khi nộp bài thi, cậu rất cần một lần chấm điểm. Nhịn một hồi, vẫn là thấp giọng hỏi: “Chị cảm thấy thế nào?”
“Tôi cảm thấy cậu muốn tôi chết.” Cô nhắm mắt lại, dùng chút sức lực còn sót lại khẽ đánh nhẹ vào cánh tay cậu một cái.
Lý Vụ mím môi dương cao, cậu cực kỳ yêu những động tác nhỏ tức hận đan xen này của cô, làm cho cậu cảm thấy mình được để ý. Cậu lại hôn lên mí mắt cô, tinh thần phấn khởi.
Phấn khởi xong lại bắt đầu lo lắng: “Cái kia hết hạn thật sự không quan trọng sao?”
“Cái nào?” Cô giả vờ không biết, trêu chọc cậu tìm niềm vui.
“…” Lý Vụ gian nan mở miệng: “Chính là cái mà lúc đầu chị dạy tôi dùng.”
Sầm Căng hừ nhẹ: “Tạm thời chấp nhận thôi chứ biết làm sao, ngày mai tôi đi hiệu thuốc một chuyến. Cho dù có mua cái mới sản xuất cũng không thể chịu được cậu mài như vậy.”
Lý Vụ nóng mặt: “Để tôi đi cho.”
“Cậu không biết xấu hổ sao?” “Có gì đâu mà phải ngượng ngùng.”
“Đi vào định nói như thế nào?”
Thiếu niên chần chờ, nghiêm túc: “Vật dụng tránh thai?”
Sầm Căng cười: “Được rồi, nhường cơ hội này cho cậu, nhớ dùng điện thoại ghi lại toàn bộ quá trình, tôi muốn thưởng thức video hài hước mỗi ngày.”
“……”
Nói không lại cô, cậu liền dùng hành động trừng trị. Đêm hôm nay, cậu đột nhiên tiến bộ nhanh chóng, đối với mỗi một chỗ trên người cô đã nắm rõ trong lòng bàn tay.
“Ahhh…ưm… Đừng làm thế.”
Sầm Căng la hét xin tha, cộng thêm đấm đá đi kèm, Lý Vụ trực tiếp ôm cô vào lòng, cô càng giãy dụa, cậu càng xông vào. Cuối cùng hai người ầm ĩ một hồi, lại ôm chặt lấy nhau, không muốn nhúc nhích.
Sầm Căng khẽ ngửi mùi hương trên làn da cậu: “Lý Vụ.”
Lý Vụ: “Hửm?”
Sầm Căng nói: “Cầm điện thoại di động của tôi tới đây.”
Lý Vụ “ừ” một tiếng, nâng nửa người trên lên cao, vươn cánh tay dài lướt qua cô, lấy điện thoại di động trên tủ đầu giường xuống.
Chỉ một cử động nhỏ này, Sầm Căng lại bị đè xuống. Cô cuộn đầu gối lên, tức giận trừng cậu, nghiến răng nghiến lợi: “Cậu làm gì đấy?”
“Hửm?” Lý Vụ không hiểu rõ ý, một lần nữa nằm xuống, lại ôm cô vào trong ngực.
Sầm Căng nhận lấy điện thoại, híp mắt mở ra, ấn vào một đoạn chat ban ngày, đưa cho Lý Vụ: “Xem đi.”
Lý Vụ nhíu mày nhìn.
Trán Sầm Căng đặt giữa xương quai xanh của cậu, tìm tư thế thoải mái hơn: “Người này là giáo viên khoa báo chí của trường cậu, cùng khóa với tôi, tôi được vinh danh trên diễn đàn trường học nhờ dính ánh sáng của một hệ cỏ nào đó, sau đó bị anh ta nhìn thấy, còn nhắn tin hỏi mối quan hệ của tôi với cậu. Cậu có thấy tôi phủ nhận không?”
“……”
“Còn nữa.” Cô lấy lại điện thoại di động, trượt màn hình, thong thả ung dung: “Bây giờ tôi cũng có thể gọi điện thoại cho Xuân Sướng, hỏi một chút xem cô ấy có biết quan hệ của chúng ta hay không. Hỏi xem tôi có thừa nhận trước mặt một bàn bạn học cũ trong đám cưới của chồng cũ không?”
Cô nói tiếp: “Đương nhiên, còn có thể gọi cho chồng cũ của tôi, xem tôi có nói với anh ta là tôi đã yêu thằng nhóc thúi tên Lý Vụ kia không?”
Lý Vụ không muốn nghe thấy bất kỳ chữ nào liên quan đến người này nữa, một tay đoạt lấy điện thoại di động của cô, để ra thật xa: “Vậy tại sao không cho tôi đến công ty của chị?”
Sầm Căng ngẩng đầu nhìn cậu, ánh mắt lấp lánh: “Bởi vì chính là không muốn, tại sao tôi phải giải thích với một đám người mà tôi căn bản không thèm để ý? Đồng nghiệp của tôi cũng đâu có nhất quyết đem chồng hoặc là bạn trai đẩy tới trước mặt cho tôi biết đâu?”
Lý Vụ nói: “Nhưng bọn họ cũng không biết chị có bạn trai.”
Cô ngẩng đầu lên, đặt tay lên sườn mặt cậu, nhẹ nhàng vuốt v3: “Bởi vì họ đã gặp cậu, cậu đã từng làm việc bán thời gian ở meet, lớn lên lại đẹp trai như vậy, bọn họ đối với cậu cũng không phải không hoàn toàn không có ấn tượng. Tôi không muốn bọn họ nghĩ rằng tôi chọn con đường, cách thức tấn công mà không ai ngờ tới.
Lý Vụ nói: “Chị nói tôi theo đuổi chị là được rồi.”
“Đúng là có thể nói như vậy. Nhưng một khi bắt đầu nói dối, phải cần một vỏ bọc khác để che đậy nó, và lời nói dối sẽ giống như quả cầu tuyết càng lăn càng lớn.” Sầm Căng vuốt v3 một bên lông mày kiếm rậm rạp của cậu: “Chồng cũ của tôi biết quan hệ trước kia của hai chúng ta, nhỡ đâu anh ta có ý định trả thù thì sao, chẳng phải tôi sẽ hoàn toàn trở thành kẻ nói dối sao? Vậy chẳng bằng không nói một chữ nào hết. Có lẽ tôi không giống như cậu, cậu cảm thấy rằng mối quan hệ phải được công khai bốn phía mới là đúng đắn về mặt chính trị, nhưng tôi nghĩ rằng im lặng không nói cũng là một kiểu gắn bó duy trì. Đôi khi thực sự không phải tất cả mọi người đều biết về mối quan hệ mới được gọi là ổn định, được gọi là chân thành. Tôi không muốn những chuyện lông gà vỏ tỏi này vấy bẩn tình cảm của chúng ta sớm như vậy. Tại sao phải tự tìm kiếm những rắc rối này, sắp xếp cho chúng ta loại thử nghiệm vốn có thể tránh được? Nếu thật sự có người phát hiện ra, tôi cũng chưa từng có ý định lảng tránh phủ nhận.”
Lý Vụ nghiêng người không nhúc nhích, hai tay ôm eo cô, trầm giọng nói: “Tôi chấp nhận lý do, nhưng có thể đừng nói chia tay nữa được không?”
“Là lỗi của tôi, gần đây tôi thật sự quá bận rộn quá mệt mỏi, hôm nay còn bị cậu làm cho suy sụp rất nhiều.” Sầm Căng ôm chặt lấy cậu, muốn dùng nhiệt độ cơ thể ủi để cậu an tâm: “Lý Vụ, cậu biết không, thật ra cậu luôn ở ngoài kế hoạch cuộc đời của tôi, không phải là sự tồn tại theo lẽ thường. Tôi thích cậu, nhưng tôi không biết phải làm thế nào để ở chung với cậu. Sau khi ly hôn, tôi đã nghĩ về một ngàn khả năng để bước vào tình yêu tiếp theo, nhưng thực sự không nghĩ rằng đó sẽ là cậu. Cho đến hôm nay tôi vẫn còn có chút bối rối, sang năm sau đại khái tôi có thể rời khỏi Áo Tinh, vậy hẳn là sẽ hoàn toàn độc lập thoải mái, cũng không cần lo lắng về những mối quan hệ phức tạp giữa các cá nhân này nữa.”
Lý Vụ nắm lấy tay cô, đan vào tay mình: “Chị lại định đổi nghề?”
Sầm Căng lắc đầu: “Tôi muốn thành lập công ty riêng.”
Lý Vụ hơi giật mình: “Quyết định từ khi nào?”
“Hơn một tháng trước.”
“Xem đi.” Lý Vụ chỉ ra: “Tôi vẫn không biết.”
“Hình thức ban đầu còn chưa có cái gì cả. Hơn nữa tôi cũng không muốn đem những cảm xúc tiêu cực trong công việc tới cho cậu. Cậu muốn nghe cái gì, nghe tôi mắng khách hàng? Chửi bới truyền thông? Hay vẫn là mắng đồng nghiệp?”
Lý Vụ nói: “Tôi nguyện ý nghe.”
“Thời gian đã lâu rồi, cậu còn sẵn sàng làm thùng rác cảm xúc không?”
“Đương nhiên là có.”
“Vậy tôi đây sẽ nói.”
“Ừm.” Cậu lắng nghe.
Sầm Căng nhéo tai cậu, nhỏ giọng: “Hôm nay tôi chọc cho bạn trai tức giận, còn khiến cậu ấy đau lòng. Cậu cảm thấy liệu cậu ấy có tha thứ cho tôi và từ nay về sau không mang thù hận không?”
Lý Vụ bị lấy lòng, nhếch môi dưới: “Có thể là có.”
“Có, thể, là, có?” Cô lặp đi lặp lại từng chữ một, không hài lòng lắm.
Vẻ mặt Lý Vụ chân thành: “Ừm.”
Sầm Căng suỳ một tiếng: “Nhưng tôi thật sự không muốn buôn chuyện kêu ca với cậu, như vậy khiến tôi trông có vẻ thấp kém, đây không phải là những thứ nên nói với bạn thân sao? Tôi chỉ muốn cùng cậu tình chàng ý thiếp, rồi làm một ít chuyện mà cả hai chính ta đều thư giãn vui vẻ.” Cô thân mật mà tiến sát vào, mú t nhẹ cằm cậu: “Giống như vậy.”
Lý Vụ cũng cúi đầu, mú t mũi cô. Sau lưng Sầm Căng tê dại một trận, quấn lấy cậu, có chút ăn rồi lại nghiện.
Môi hai người lại dán vào nhau, hôn sâu, càng thêm độ ng tình.
…..
Sầm Căng đã trải qua một đêm tuyệt vời nhất trong những năm gần đây.
Mặc dù cô chỉ ngủ chưa đầy năm giờ, nhưng khi thức dậy vẫn tràn đầy năng lượng, như thể mới mở mang thêm một tầm nhìn và sức sống mới.
Khi ngồi trước gương trang điểm vẽ lông mày, cô thậm chí bắt đầu suy ngẫm về những gì mình đã trải qua trong ba mươi năm qua, tại sao cô không phát hiện và trải nghiệm sự tốt đẹp này sớm hơn.
Trên đường đi làm, ánh mắt thỉnh thoảng chạm đến cái tên đứng đầu cố định trong danh sách kia, cô cũng sẽ lộ ra nụ cười bí mật mà vui vẻ.
Lý Vụ cũng vậy.
Gần một ngày, chỉ cần rảnh rỗi, cậu sẽ hồi tưởng lại các mảnh vỡ của những giấc mơ đi vào hiện thực đó, và suy nghĩ xem lần sau nên cải thiện như thế nào.
Nguyên nhân nóng lòng tiến bộ bắt nguồn từ phát hiện mới nhất của cậu, giọng nói và tâm trạng của Sầm Căng trong một số trường hợp khác hoàn toàn khác với ngày thường. Sự đắm chìm của cô đối với cậu khiến cậu cảm thấy tràn đầy thành tựu, điều này dường như có thể giúp cậu vươn lên vị trí chủ đạo, không còn bị động như trước nữa.
Cậu có thể lấy đây làm đề tài trọng điểm, nghiên cứu sâu đến cùng môn học này khi ở chung với Sầm Căng.
Lý Vụ mở mang thông suốt, tần suất nụ cười thần bí xuất hiện cao hơn bình thường mấy lần, xuyên suốt mỗi giờ mỗi phút.
Lúc ăn trưa, đang yên đang lành gắp thức ăn, khóe miệng cũng sẽ cong lên một cách khó hiểu.
Từ Thước chịu không nổi, vốn đang ngồi đối diện với cậu, sau đó trực tiếp chuyển đến bên cạnh cậu, kề vai song song, tránh nhìn thẳng vào con người não tàn đang đắm chìm trong tình yêu này.
Mà kẻ bị tẩy não này, vừa trở về sau hai lớp học chuyên nghành vào buổi chiều, đã nhận được một email đánh giá từ “Tạp chí vật lý A.”
Bài báo này là một chủ đề nhỏ mà giáo sư Trương đã đưa ra cho Lý Vụ.
Sau khi Từ Thước biết được tin tức, thoạt nhìn còn sảng khoái hơn so với tác giả thực sự là Lý Vụ. Trực tiếp trượt quỳ ở trong phòng ngủ, lại chạy đến phòng thí nghiệm lớn tiếng cưỡng ép, suýt chút nữa lôi kéo Lý Vụ vừa múa vừa hát.
Lý Vụ xác nhận ngắn gọn nội dung email, lại trở về tâm trạng lúc trước, thỉnh thoảng lấy điện thoại di động ra kiểm tra Wechat.
Cậu không thể hiểu được, tại sao Sầm Căng đã dán sát vào người cậu cả đêm, lúc này lại phớt lờ cậu nhiều hơn trước.
Điều này cũng không thể trách Sầm Căng, cô cũng rối rắm không kém, không tiện tỏ ra quá nhiệt tình, mong chờ hoặc yêu cầu sinh viên đại học đổi mấy chuyến tàu điện ngầm đi hàng chục km để về nhà. Sợ không cẩn thận lại khiến Lý Vụ suy nghĩ nhiều, cho rằng mình lại coi cậu là trò tiêu khiển nghiệp dư.
Thế nên Sầm Căng quyết định án binh bất động, chờ phản ứng của cậu, rồi tự mình làm theo.
Sau đó, đến lúc bận rộn, Sầm Căng cũng đem việc này vứt ra sau đầu, toàn tâm toàn ý cãi nhau với khách hàng trên WeChat.
Cô đã gặp phải một sự cố khó giải quyết. Một video do công ty của bên cô tung ra ngày hôm qua đã có vấn đề vi phạm. Cảnh bầu trời đầy sao dài hai giây trong đó không phải là bản gốc, mà được một KOL* khoa học nổi tiếng thực hiện khi đi du lịch trên núi sâu. Vị blogger kia ngược lại cũng không so đo quá nhiều, chỉ chuyển tiếp về trang cá nhân, trêu chọc một câu: “Chụp không tệ.”
*KOL là viết tắt của Key Opinion Leader, được tạm dịch là người tư vấn quan điểm chính. Hiểu một cách chi tiết hơn, họ là những người có am hiểu về các lĩnh vực nhất định và có tầm ảnh hưởng đến một cộng đồng nhất định. Họ có thể phủ sóng rất nhiều lĩnh vực, từ ca sĩ, diễn viên, đến bác sĩ, đầu bếp.
Người hâm mộ vô cùng bất mãn, bắt đầu tấn công blog sản phẩm chính thức. Khu vực bình luận đầy bom khói mù mịt, ảnh hưởng nghiêm trọng đến hiệu quả tuyên truyền.
Sầm Căng tra hỏi một vòng, mới biết đoạn clip này là do phía khách hàng cung cấp, công ty hoàn toàn không liên quan gì cả.
Nhưng cái nồi này không cõng cũng phải cõng, Sầm Căng suy nghĩ trước sau, quyết định tự mình đi tìm vị KOL này, xem có thể liên lạc với anh ta hay không, lén hòa giải, coi như công ty mua tư liệu sống, còn anh ta xóa bài đăng trên weibo.
Đợi đến khi nhìn thấy ngành nghề chính và lượng fan của anh ta, Sầm Căng mới biết tính khả thi của kế hoạch này về cơ bản là bằng không.
Số lượng người theo dõi hơn hai triệu thì cũng thôi, trên chứng chỉ còn ghi rõ rằng người này là một chuyên gia của trang web Goukr, là thành viên của hiệp hội Squirrels, tự nhiên mang theo cảm giác xa cách.
Lại kiểm tra Weibo, vô cùng thân thiện với môi trường, thậm chí không có một quảng cáo nào, về cơ bản là ảnh chụp thực vật cùng với phần giới thiệu và các câu trả lời có liên quan. Trượt xuống phần màu xanh lá cây, xem ra còn là một ông trùm trong lĩnh vực thực vật học, không vì năm đấu gạo mà khom lưng.
Sầm Căng ghi lại ID weibo của anh.
Sau đó gửi nó cho tất cả các phương tiện truyền thông quen thuộc, để xem có thể dựa vào vận may lấy được thông tin liên lạc cá nhân của anh ta hay không.
Lo lắng đợi đến khi sắp tan tầm, cuối cùng Sầm Căng cũng nhận được tin tức tốt lành, trong đó có một người cùng thành phố trực tiếp đẩy danh thiếp WeChat của “Tuy An”, kèm theo thêm thông tin: Tên thật là Chu Tuy An, khoa Khoa học Đời sống, phó giáo sư viện khoa học đời sống đại học F.
Sầm Căng suy nghĩ một lúc, soạn một tin nhắn xác minh rất trang trọng, sau đó gửi đi.
Ngay khi vừa quay lại danh sách, cái tên ở trên top đầu đã nhảy ra hai tin nhắn.
Sầm Căng mở ra xem, liền bật cười.
Ảnh chụp màn hình một email nước ngoài đã được viết trên tạp chí, còn có một câu: [Có thể sử dụng thứ này như một tấm vé về nhà hôm nay không?]