Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1137: Tìm một người nói hết



Phạm Kim Triết nghĩ, Tôn Khiết và Triệu Oánh hơn hẳn cô y tá và cô thư ký nhà hắn gấp mấy lần, không cùng một đẳng cấp.

Vô luận là vóc người, hay là tướng mạo thì hai người kia cũng không sánh bằng, cho nên Phạm Kim Triết lập tức đưa ra một quyết định kinh thiên, nhất định phải thu các nàng vào tay.

Quay đầu nhìn lại hai cô bạn gái cũ, quả thật đúng là gà rừng, dù đã mặc trang phục mới lên thì cũng không che dấu được sự thô tục trên người, còn Triệu Oánh và Tôn Khiết thì khác, không cần phải trang điểm, mà cũng có thể xinh đẹp động lòng người.

Bên trong tiểu thuyết thường hay nói rằng, phụ nữ đều thích loại đàn ông tự phấn đấu xây dựng sự nghiệp, các nàng không thích mấy kẻ chỉ biết dựa vào gia đìn? h, cho nên Phạm Kim Triết càng thấy tự tin hơn.

Hắn ta có một công ty riêng với số vốn lên đến gần một triệu đồng, cái này cũng đủ làm cho hắn tự hào! Tuy rằng hắn không phải giàu có, nhưng mà cũng có được một số vốn tương đối khá.

Nghe nói ông của hắn là hiệu trưởng đời trước, cho nêng rất nhiều người đã gặp riêng hắn để" nói chuyện" với nhau, và cũng cho hắn rất nhiều thứ, cho nên tuy rằng bản thân hắn không phải là một người giàu có, nhưng mà cũng không khác gì mấy, cũng có rất nhiều thứ để hắn tự hào.

Và cũng bởi vì như vậy, mà làm cho hắn dễ dàng xây dựng sự nghiệp khi còn là sinh viên, nếu không thì sao có thể làm nên nghiệp lớn? Nếu đổi lại là một người khác, chắc đã sớm thất bại rồi.

Cái này cũng là chổ khiến cho Phạm Kim Triết hơn người, đương nhiên, mặc dù hắn chọc cho người ta căm hận và chán ghét, nhưng cũng không ai dám động vào hắn, có người nói, phần lớn người trong trường đều là người của ông nội Phạm Kim Triết, cho nên cũng biết được cháu trai của ông ta, vì thế trong trường ít có ai dám trêu chọc Phạm Kim Triết cả.

Trong xã hội, Phạm Kim Triết cũng kiêu ngạo như vậy, có người nói hắn có một người chú làm chủ thầu, trong tay có một đám người, lúc mà Phạm Kim Triết còn học trung học, có một nhóm học sinh thể dục đã vô tình trêu chọc hắn, kết quả là vừa đặt chân ra khỏi cổng trường liền bị người ta đánh cho một trận.

Sau khi đánh xong, đám người kia còn nói: "Đánh mày bị thương, coi như là tiện nghi cho mày rồi, nếu đổi lại là người khác, lão tử đã giết chết mẹ rồi"

Những người này cũng biết, bọn họ đã đụng nhầm người không thể trêu chọc, và có người bị đánh gãy chân, phải vào nằm viện nửa năm, nhưng cũng không dám bất mãn cái gì.

Những người này bình thường cũng hay đi đến những chổ ăn chơi như quán bar sàn nhảy chẳng hạn, cho nên cũng có người hiểu biết chút chút, sau khi hỏi thăm xong, mới biết chú của Phạm Kim Triết thủ hạ của Vu Hướng Đức, trùm khu vực này hồi đó, người như vậy ai mà dám gây phiền phức nữa? (Mọi người còn nhớ đại ca Vu Hướng Đức không)

Bởi vì vậy, có thể nhìn ra Phạm Kim Triết có bao nhiêu năng lực! Mà Đường Gia Tiễn và Trần Phiêu Dật cũng đã nghe qua tin đồn này, cho nên dù Phạm Kim Triết quá đáng, hai người cũng chỉ có thể châm chọc trong lời nói mà thôi, chứ thật sự không dám làm gì Phạm Kim Triết cả!

Vì thế, đây cũng là nguyên nhân khiến cho Phạm Kim Triết càng lúc càng bố náo, tuy rằng bởi vì Vu Hướng Đức bị lật đổ, chú của Phạm Kim Triết không còn hô mưa gọi gió được nữa, nhưng mà cái này là chuyện" người trong giang hồ" chứ không phải chuyện Phạm Kim Triết quan tâm.

Hắn chỉ biết rằng, chú của mình Lê Tuyết Cao vẫn còn một đám đàn em trong tay, có thể giúp mình giải quyết xung đột trong trường là được rồi/

Mấy ngày nay Phạm Kim Triết đang cẩn thận suy nghĩ, muốn tạo ra một kế hoạch theo đuổi tương đối thích đáng.

Hai cô gái giống như Tôn Khiết và Triệu Oánh, dùng phương thức theo đuổi bình thường dĩ nhiên là không thể nào làm gì được hai nàng, Phạm Kim Triết sau khi thăm dò xon? g, liền bắt đầu về chuẩn bị, tìm một phương pháp nào độc đáo rồi mới ra tay.

Mỗi ngày thấy Đường Gia Tiễn và Trần Phiêu Dật ủ rũ ra về, Phạm Kim Triết luôn cảm thấy buồn cười, cái loại phương thức theo đuổi cũ rích này, không biết theo đuổi bao nhiêu thế kỷ mới có hiệu quả nữa!

Tôn Khiết và Triệu Oánh là những cô gái xinh đẹp, từ lâu đã được người theo đuổi quấy rầy, cho nên đối với những người theo đuổi này cũng không có một chút động tâm, cho nên, muốn truy cầu trái tim của các nàng, phải dùng phương pháp kì lạ mới có thể đả động được vào trái tim của các nàng!

Phải cực kỳ lãng mạn, phải cực kỳ đặc biệt… nhưng mà nói đến lãng mạn, Phạm Kim Triết không dám tùy tiện ra tay, lỡ như người khác cũng đã lãng mạn như vậy rồi thì sẽ không còn hiệu quả gì.

Về phần đặc biệt, Phạm Kim Triết thật sự không nghĩ ra cái gì đặc biệt cả, nhưng mà hắn cũng rõ ràng một điểm quan trọng, có một phương pháp vô cùng hữu dụng, và từ xưa đến nay có xác xuất thành công tương đối cao.

Đó chính là" anh hùng cứu mỹ nhân"! Bất luận là trong thời đại nào, khi mỹ nữ gặp phiền toái, anh hùng từ trên trời xuất hiện, giải quyết phiền toái cho mỹ nữ, đều là một chuyện vô cùng kích động.

Cho nên, Phạm Kim Triết suy nghĩ nên bày kế anh hùng cứu mỹ nhân thế nào, dù rằng hắn có thể đợi, đợi đến khi Tôn Khiết và Triệu Oánh gặp khó khăn, thì hắn mới ra tay.

Nhưng mà, cơ hội này tươn gđối hiếm, hơn nữa đột nhiên xuất hiện phiền toái, thì tính chất của nó hiển nhiên không thấp, rất khó thu thập được, cho nên muốn mượn cơ hội này để ra vẻ cũng rất khó.

Mà bình thường trong trường, dù có vài người kiêu ngạo bố láo, nhưng mà ít có người dám trêu chọc con gái nhà lành cả, vì thế làm cho Phạm Kim Triết thật sự cảm thấy khó khăn.

Đường Gia Tiễn và Trần Phiêu Dật như vậy, bản thân Triệu Oánh và Tôn Khiết có thể đuổi đi rồi, không cần hắn làm đều thừa, ngược lại có thể làm cho người ta chán ghét.

Sau khi tan học, Phạm Kim Triết nhìn thấy Đường Gia Tiễn và Trần Phiêu Dật đi đến trước mặt Tôn Khiết và Triệu Oánh, lắc đầu, hai tên này khẳng định là thất bại không thể nghi ngờ.

Quả nhiên, Triệu Oánh và Tôn Khiết đứng dậy, cũng không thèm quan tâm đến Đường Gia Tiễn và Trần Phiêu Dật, trực tiếp nắm tay nhau đi ra khỏi phòng, con gái nắm tay nhau cũng không có gì chấn động cả, chỉ có thể nói quan hệ của hai người tương đối tốt, nhưng mà nếu đổi lại là hai thằng con trai nắm tay nhau, vậy thì….

Đường Gia Tiễn và Trần Phiêu Dật ủ rũ trở về chổ ngồi, còn Phạm Kim Triết thì cười hài lòng, thấy người khác thất bại, hắn liền cảm thấy như mình đã thành công.

Triệu Oánh và Tôn Khiết ra ngoài cổng trường đợI Tiếu Tình, Tiếu Tình sau khi tan học thường ở lại trả lời vài câu hỏi của người khác, không thể rời đi ngay được, hai người đợi gần nửa tiếng thì mới thấy Tiếu Tình bước ra ngoài.

Ba người ở cùng một chổ, làm cho Tiếu Tình tựa hồ trẻ ra không ít, ít nhất là đã không còn vẻ già dặn của một cô giáo nữa, khi nàng biết Triệu Oánh cũng từng là cô giáo, trong lò? ng càng thêm vui vẻ.

"Chị Tiếu Tình, sao chị ra lâu vậy? " Triệu Oánh đứng đến nổi tê chân luôn.

"Cũng không phải vì bị mấy người kia kéo lại hỏi sao?" Tiếu Tình bất đắc dĩ lắc đầu nói: "Đã công bố nick yahoo rồi, có gì thì cứ lên mạng hỏi, nhưng bọn họ hình như đã quen với việc sau khi tan học lại thích hỏi bài"

"Đi thôi, nhanh tìm cái gì đó ăn đi, em đói muốn chết" Tôn Khiết chống hai tay lên eo, ưỡn bộ ngực đồ sộ ra.

"Em đó, bộ ngực lớn quá, hấp thu nhiều chất dinh dưỡng rồi, em xem chị và Oánh Oánh có đói bụng đâu?" Tiếu Tình liền chọc ghẹo Tôn Khiết, từ khi có Triệu Oánh tham gia, lúc đầu Tiếu Tình trầm ổn, dần dần cũng hay nói giỡn.

Dù sao thì đều là con gái, cho nên tương đối dễ chịu.

"Hồi nãy dám làm em xấu mặt, em muốn tìm chị tính sổ, chị còn dám chọc ghẹo em sao? Lớn thì thế nào? Hâm mộ à?" Tôn Khiết cũng không cảm thấy mất mặt vì bộ ngực bigsize của mình, người khác muốn lớn như vậy mà không được đó.

Nhiều ngôi sao diễn viên trước đó cũng đều là super flat, sau này toàn phải đi bơm ngực đấy thôi!

"Hâm mộ?" Tiếu Tình cười cười nói: "Em cho rằng ngực lớn là có thể tìm được người đàn ông tốt sao? Cũng giống như chị?"

Tôn Khiết trừng mắt nhìn Tiếu Tình, ý bảo còn có Triệu Oánh ở đây, đừng nói r4o ràng như vậy… còn Tiếu Tình thì che miệng cười trộm.

Triệu Oánh thì có vẻ không hiểu, tò mò hỏi: "Chị Tiếu Tình, chị nói cái gì vậy? CÁi gì mà tìm đàn ông?"

"Không có gì, chỉ là nói đùa thôi" Tiếu Tình thu hồi lại vẻ đùa giỡn của mình, quả thật, có một số việc không thể để cho Triệu Oánh biết, ít nhất là trong giai đoạn này không nói được, ba người tuy rằng có quan hệ tốt, nhưng mà đây là chuyện riêng của nàng và Tôn Khiết, không thể tùy tiện mở miệng được.

"À… nếu Tiểu Khiết đói bụng, vậy chúng ta đi ăn cái gì đi" Triệu Oánh đang có tâm sự, cho nên cũng không nhiều chuyện.

Tôn Khiết từ sau khi có được một người như Triệu Oánh làm bạn, cũng không còn lái chiếc Audi cũ của nàng nữa, mà đổi vào đó là một chiếc Audi màu hồng Q70 khác, mỗi ngày đều đậu tại ven đường, không lái vào trong trường.

Ba người sau khi lên xe, Tôn Khiết khởi động xe, ngày hôm qua ba người đều đang nói về món ăn Quảng Đông, mà gần đây lại có một tiệm bán đồ ăn Quảng Đông tương đối nổi tiếng, lái xe khoảng chừng hai mươi phút là đến.

Ba người cũng không có kiêng ăn, cho nên ăn cái gì cũng đều thấy ngon cả.

Bởi vì tối nay Triệu Oánh muốn đến nhà Tôn Khiết ngủ, cho nên Tiếu Tình cũng không về nhà, trực tiếp đi đến nhà của Tôn Khiết luôn.

Nhà trọ của Tôn Khiết khá lớn, còn lớn hơn căn của Tiếu Tình, cũng không khác gì so với căn nhà mới của Triệu Oánh ở đây cả, bây giờ đang có chuyện với Dương Minh, cho nên Triệu Oánh cảm thấy ở trong nhà đó không được tự nhiên. (Ủa Tôn Khiết không ở biệt thự của mình à? @_@)

Ngày hôm nay Triệu Oánh được Tôn Khiết nhắc nhở, cho nên Triệu Oánh cũng muốn tìm một người để nói hết tâm sự ra, Triệu Oánh đang muốn nhờ Tiếu? Tình và Tôn Khiết giúp đỡ mình.

"Em đi tắm trước, mọi người từ từ chơi đi…" Tôn Khiết ném cái remote TV cho Triệu Oánh: "Em mới vừa mua bộ cờ tỷ phú, có thể chơi bốn người, hai người chơi trước cũng được"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.