Lúc đầu Kinh Tiểu Lộ do dự, rồi tự cúp điện thoại, bây giờ nàng đã thay đổi tính tình rất nhiều, tính cách cũng không còn ngang bướng và hung dữ như một tiểu thái muội hồi đó, trực tiếp nghỉ học rất không lễ phép, cho nên mới cúp điện thoại và gửi tin nhắn lại.
Dương Minh bình thường rất ít gọi điện cho mình, đều là mình tìm hắn không à, đây là lần đầu tiên. Kinh Tiểu Lộ cúp điện thoại xong, liền hối hận quá trời, sau khi gửi tin xong cầm lấy điện thoại chờ Dương Minh trả lời, không thấy Dương Minh nhắn gì cả nửa ngày, Kinh Tiểu Lộ hối hận đến nổi muốn gọi điện thoại, nhưng mà tin nhắn của Dương Minh rốt cục đã đến, Kinh Tiểu Lộ vội vã mở lên xem.
Thấy Dương Minh nói là đang ở dưới lầu chờ mình, hỏi mình có thể xuống hay không, tim của Kinh Tiểu Lộ rung lên, sắc mặt bừng, giống như là thiếu nữ đi gặp mối tình đầu của mình vậy, trong lòng loan cả lên, không biết tại sao hắn lại tìm mình, và không biết nên làm thế nào nữa? Kinh Tiểu Lộ ngây ngốc nhìn cái điện thoại trong tay, cẩn thận kiểm tra số điện thoại, không sai, đúng là số điện thoại của Dương Minh!
Nhưng mà mình và Dương Minh bây giờ, cũng không có quan hệ thực chất gì cả, chỉ là bạn bè tốt thôi, mà Dương Minh cũng chưa từng chủ động tìm mình, lúc này nên làm sao bây giờ?
Lẽ nào. là bởi vì vừa rồi mình đi từ ký túc xá ra, có vẻ thất hồn, bị Dương Minh nhìn thấy, và được Dương Minh quan tâm? Nghĩ đến đây, trong lòng Kinh Tiểu Lộ liền cảm thấy ngọt ngào, giống như là uống mật ngọt vậy.
Chỉ là, Kinh Tiểu Lộ nhanh chóng khôi phục lại bình tĩnh, Kinh Tiểu Lộ cũng không ngu, cái suy nghĩ này rất là kỳ quái, nếu như là Lâm Chỉ Vận, Dương Minh khẳng định sẽ quan tâm, nhưng mà đây là mình mà, mình chỉ là một người bạn của Dương Minh thôi, chỉ là bạn bình thường, Dương Minh không có khả năng quan tâm nhiều đến mình như vậy.
Nghĩ như vậy, Kinh Tiểu Lộ liền có chút buồn chán, có thể là do mình nghĩ quá nhiều. Nhưng mà mặc kệ thế nào, có thể nhìn thấy Dương Minh là tốt rồi, trước cửa ký túc xá hồi nãy, Kinh Tiểu Lộ không có nói nhiều với Dương Minh, tâm tình của nàng không được tốt, vả lại, nguyên nhân quan trọng hơn là, nàng biết Dương Minh đến chờ Lâm Chỉ Vận, và Lâm Chỉ Vận sẽ xuống lầu ngay, nếu như mình quấn quýt lấy Dương Minh, bị Lâm Chỉ Vận nhìn ra cái gì đó, thì rất là không ổn.
Cho nên, Kinh Tiểu Lộ chỉ vội vã nói vài câu với Dương Minh, sau đó liền rời đi, nhưng mà không có nghĩa là Kinh Tiểu Lộ không muốn ở lâu với Dương Minh thêm một chút nữa, bây giờ Dương Minh chủ động tìm nàng, vô luận thế nào thì cũng là một khởi đầu tốt, cho dù gọi mình ra khỏi phòng học chỉ để nói một câu thôi, Kinh Tiểu Lộ cũng cảm thấy có tiến triển hơn rồi.
Nghĩ đến đây, Kinh Tiểu Lộ không khỏi hài lòng, nhưng mà, sao có cảm giác tự tưởng tưởng quá?
Kinh Tiểu Lộ giơ tay lên nói: "Thầy ơi, thân thể của em hơi khó chịu, muốn xin được nghỉ sớm."
Nữ sinh muốn xin nghỉ học luôn dễ dàng hơn nam sinh, Kinh Tiểu Lộ không kịp nói xong, thì ông thầy đứng lớp liền phất tay, ý bảo Kinh Tiểu Lộ có thể đi.
Có nhiều thầy giáo không dám hỏi vấn đề này, bởi vì trước đó có một thầy giáo vừa mới tốt nghiệp xong, vô cùng hăng hái và tích cực, có một nữ sinh cũng xin nghỉ, nói là thân thể khó chịu, ông thầy này nhìn trái nhìn phải cũng không nhìn ra cô nữ sinh này khó chịu ở chổ nào, cho nên không cho phép nghỉ, còn muốn hỏi nguyên nhân, hỏi cô nữ sinh kia, nếu khó chịu, thì rốt cục là khó chịu ở đâu?
Kết quả, cô nữ sinh này nổi giận lên, trước đây xin phép thầy giáo khác nghỉ, đều rất là thuận lợi, nhưng mà ngày hôm nay lại bị cản lại. Hơn nữa, cô nữ sinh này đang rất sốt ruột, mà ông thầy chết tiệt này lại không cho đi, nàng quýnh quáng lên, tức giận quát: "Ông thầy, ở dưới của tôi bị chảy máu, băng vệ sinh đã hết rồi, cần phải thay, tôi cần phải đi gấp! Ông có muốn nhìn không?"
Cái này làm cho ông thầy kia đỏ mặt, từ đó về sau cũng không dám tùy tiện hỏi nguyên nhân xin nghỉ của nữ sinh nữa.
Có vết xe đổ này rồi, những thầy giáo khác cũng thông minh hơn, cũng không thèm quản việc nữ sinh xin nghỉ nữa, vì thế Kinh Tiểu Lộ thuận lợi đi ra khỏi lớp.
Đi xuống lầu, liền nhìn thấy Dương Minh đang đứng ngoài cửa, trông có vẻ thui quạnh khi cơn gió thổi qua, làm cho tim của Kinh Tiểu Lộ đập mạnh.
"Dương Minh? Anh tìm em có chuyện gì?" Mặt Kinh Tiểu Lộ đỏ bừng, giống như trái cà chua chín, nhìn Dương Minh mà con mắt cứ chớp lia lịa, khóe miệng mang theo một nụ cười mê người.
Dương Minh bị hình dáng của Kinh Tiểu Lộ bây giờ làm cho ngẩn người, vừa rồi còn là vẻ thần hồn thất lạc, sao chỉ trong nháy mắt liền trở nên giống vừa trúng thưởng độc đắc xong vậy?
"Tiểu Lộ, sao cô trông có vẻ hài lòng thế?" Dương Minh không nhịn được hỏi.
"Hài lòng? Đúng vậy, em luôn hài lòng mà. Ngày hôm nay anh đến gặp em, em đương nhiên càng hài lòng rồi" Kinh Tiểu Lộ vui vẻ nói.
"ặc." Dương Minh ngẩn người, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy cái bài viết trên mạng kia, thì có lẽ Dương Minh thậm chí đã cho rằng Kinh Tiểu Lộ có vấn đề thần kinh: "Trước đó cô không phải đang buồn chán lắm sao? Lúc mà gặp tôi ở ký túc xá đó?"
"À, đó là chuyện công ty, không có liên quan đến anh. không có gì." Nhắc đến chuyện đó, vùng lông mày của Kinh Tiểu Lộ liền nhíu lại, lộ ra vẻ không vui.
"Tiểu Lộ, Chỉ Vận đã đem mọi chuyện nói cho tôi biết rồi" Dương Minh thấy Kinh Tiểu Lộ buồn như vậy, cũng biết là chuyện này đã mang lại cho Kinh Tiểu Lộ buồn phiền rất nhiều. Còn bộ dáng hài lòng khi nãy, có thể đúng là do mình gọi nàng ta ra thật, nghĩ đến đây, Dương Minh cảm thấy có chút ngượng ngùng, mình chỉ đơn giản là gọi nàng ra thôi, mà có thể làm cho cô gái này hài lòng như vậy rồi.
"A. anh biết rồi sao." Nghe Dương Minh nói đã biết, Kinh Tiểu Lộ cũng không giấu diếm nữa, thở dài nói: "Em không biết đã đắc tội với ai, tại sao lại xui xẻo thế này, bị người ta đâm hơi trên mạng"
"Tôi tìm cô, cũng là vì chuyện này, tôi đã gọi điện cho Giai Giai rồi, một lát chúng ta đến công ty, để Giai Giai điều tra, xem cái bài viết kia được gửi lên từ máy tính nào" Dương Minh nói.
Kinh Tiểu Lộ kinh ngạc, cũng có chút mừng rỡ. Nàng không ngờ rằng Dương Minh vì chuyện của nàng mà đến đây, đã trễ thế này rồi, Dương Minh sau khi biết được chuyện từ miệng của Lâm Chỉ Vận, liền chạy đến đây, còn dự định giải quyết giúp mình suốt đêm, điều này làm cho Kinh Tiểu Lộ cảm thấy vừa mừng vừa sợ!
Đúng vậy, là vừa mừng vừa sợ.
Cho đến bây giờ, Kinh Tiểu Lộ cũng xuất hiện trong dáng vẻ theo đuổi Dương Minh, còn Dương Minh thì ngoại trừ việc coi nàng là bạn ra, thì cũng chưa từng biểu thị một ý nghĩa nào khác.
Nhưng mà lúc này, cho dù là xuất phát từ sự quan tâm bạn bè bình thường, Kinh Tiểu Lộ cũng cảm thấy rất mỹ mãn rồi.
"Anh ra mặt giùm em?" Kinh Tiểu Lộ hưng phấn nhìn Dương Minh: "Em biết mà, anh nhất định sẽ không mặc kệ em"
"Cái gì mà ra mặt giùm cô?" Dương Minh buồn cười nói: "Lần này tôi làm vậy, mục đích chủ yếu là muốn dọn sạch tiểu nhân trong công ty thôi, đồng sự với nhau mà lại dùng đến thủ đoạn đê tiện như vậy, người như vậy không có tư cách ở lại công ty nữa"
"Tuy rằng anh nói như vậy, nhưng mà em cũng biết là anh quan tâm em" Kinh Tiểu Lộ đắc ý cười nói: "Nếu như là người khác, làm sao mà anh thức đêm giải quyết chuyện này chứ? Đã sớm về nhà thân thiết với em Lâm của anh rồi"
Dương Minh nghe Kinh Tiểu Lộ nói xong, dở khóc dở cười, cái gì mà về nhà thân thiết chứ? Nhưng mà cũng không có phản bác, chỉ hừ một tiếng, biểu thị sự bất mãn với nàng.
Chỉ là Kinh Tiểu Lộ không hề để ý, nói: "Được rồi, anh không cần nói, anh không nói em cũng biết mà"
"Được rồi, cô là bạn của tôi, xuất phát từ quan tâm bạn bè bình thường, tôi không thể ra mặt giùm cô hay sao?" Dương Minh nhún vai nói: "Tôi biết trong lòng cô nghĩ cái gì, nhưng mà tôi đối với cô tốt, không phải là vì cái quan hệ đó"
Kinh Tiểu Lộ thè lưỡi ra nói: "Em cũng định nói như vậy, anh sốt ruột làm gì?"
Dương Minh bình thường luôn thua cái miệng của Kinh Tiểu Lộ, cho nên cũng bó tay, tiểu nha đầu này rất là khôn khéo, có dũng có mưu, Dương Minh đành chịu thua thôi: "Lên xe đi, đến đón Giai Giai!"
"Em lái xe?" Kinh Tiểu Lộ thật ra cũng không phải là muốn lái xe, chỉ là chiều ngay hôm nay nghe Vương Hiểu Nhiễm nói như vậy, trong lòng ghi hận, hay nhất là mượn chiếc BMW này của Dương Minh vài ngày, lái đi đến công ty, cho người trong công ty nhìn thấy, mình vốn có xe BMW, căn bản là không cần dựa vào bài viết kia để có được xe.
"Cô thích thì cứ lái" Dương Minh cảm thấy bớt được việc, đưa tay giao chìa khóa cho Kinh Tiểu Lộ: "Nhưng mà đây là lần cuối cùng cô lái cho tôi"
"Có ý gì." Kinh Tiểu Lộ đang vui mừng cầm lấy chìa khóa xe của Dương Minh, nghe Dương Minh nói xong nhất thời bị đứng hình, mặt đơ ra, vốn cò dự định mở miệng mượn xe Dương Minh lái vài ngày, bây giờ nghe ý của Dương Minh, tựa hồ là sau này không cho mình lái xe của hắn nữa.
"Sao thế?" Dương Minh không biết suy nghĩ của Kinh Tiểu Lộ, thấy nàng có vẻ mất mác, nhất thời kì quái hỏi: "Cái vẻ mặt của cô là sao vậy? Tôi còn đang muốn nói với cô một chuyện tốt, cô lại làm ra vẻ mất hứng là sao?"
"Chuyện tốt gì?" Kinh Tiểu Lộ vô thức hỏi, nhưng mà biểu tình trên mặt của nàng cũng không có vẻ hài lòng, trong lòng nàng nghĩ, anh không cho em mượn xe, vậy thì còn có chuyện tốt gì?
"Tôi đã nhờ Bạo Tam Lập mua xe rồi, có thể là hai ba ngày nữa, cô sẽ có được chìa khóa!" Dương Minh nhìn thấy biểu tình của Kinh Tiểu Lộ, trong lòng cảm thấy không thích hợp, thầm nghĩ mình đâu có trêu chọc gì nàng ta? Tại sao nàng ta lại không vui?
"Chìa khóa xe gì?" Kinh Tiểu Lộ sửng sốt, lập tức có phản ứng, hưng phấn kêu lên: "Anh mua xe cho em à?"
Nhìn biểu tình của Kinh Tiểu Lộ thay đổi một cách kinh khủng, Dương Minh bất đắc dĩ lắc đầu nói: "Trước đó không phải là đã hứa với cô rồi sao? Mua cho cô một chiếc xe, lời nói của tôi không có giá trị à?"
"Dương Minh, anh quả thật tốt quá, em yêu anh chết mất!" Kinh Tiểu Lộ đột nhiên ôm lấy cổ của Dương Minh, hôn lên mặt của Dương Minh một cái chốc.
Dựa theo tốc độ phản ứng của Dương Minh thì đương nhiên có thể đẩy Kinh Tiểu Lộ ra được, nhưng mà hắn không có làm như vậy, bởi vì bây giờ Kinh Tiểu Lộ hoàn toàn là hành động theo bản năng, mình cũng không cần phải làm ra chuyện tuyệt tình như vậy, huống hồ bây giờ Dương Minh đã có nhiều hảo cảm với Kinh Tiểu Lộ hơn rồi, cũng không phải là không muốn tiếp tục phát triển với nàng, nhưng mà chuyện này cần phải thuận theo tự nhiên.
Cho nên, Dương Minh mặc cho Kinh Tiểu Lộ hôn lên mặt mình xong, mới nói: "Đừng làm rộn!"
"Hì hì." Kinh Tiểu Lộ thả Dương Minh ra, hưng phấn nói: "Haha. em rốt cục đã có xe rồi, có xe của mình, nhìn xem người trong công ty sẽ còn nói được gì!"
"Xe không phải là của cô" Dương Minh đột nhiên hất cho Kinh Tiểu Lộ một gáo nước lạnh, hắn không muốn Kinh Tiểu Lộ nghĩ mình tặng xe cho là biểu hiện cho ý nghĩa nào khác, đây chỉ là do hắn muốn thực hiện lời hứa thôi: "Giấy phép lái xe là do công ty đứng tên"
"Vậy cũng tốt, cái này em hiểu mà, hơn nữa nếu viết tên khác, người ta còn tưởng rằng em dùng cách kia để đổi lấy nó!" Kinh Tiểu Lộ vui vẻ nói: "Ngoài ra, sau này có hóa đơn tiền phạt hay gì gì đó, cũng không cần em trả, đều ký gửi đến công ty"
Dương Minh nghe Kinh Tiểu Lộ nói xong liền cảm thấy dở khóc dở cười: "Cô không thể nói chuyện nghiêm chỉnh một chút được sao? Hóa đơn tiền phạt?"
"Em nói giỡn thôi, bây giờ kỹ thuật lái xe của em rất tốt, không còn vi phạm luật giao thông nữa đâu" Kinh Tiểu Lộ đắc ý nói: "Đúng rồi, nói chính sự đi, anh mua cho em xe gì vậy? không phải là Audi chứ?"
"không phải là muốn mua BMW à? Lần trước không phải cô muốn chiếc này sao?" Dương Minh kinh ngạc, cảm thấy cô nàng này còn chưa biết mình lái xe gì nữa, mà đã hưng phấn như vậy rồi.
"A, thật sự là BMW à, Dương Minh, em yêu anh chết mất thôi." Kinh Tiểu Lộ lại sợ hãi kêu lên, sau đó lại nhào đến ôm hôn Dương Minh, nhưng lần này bị Dương Minh đẩy ra.
"Được rồi, phải biết phân biệt nặng nhẹ, một lát để cho Giai Giai nhìn thấy, xem nàng ta còn giúp cô hay không?" Dương Minh trừng mắt nhìn Kinh Tiểu Lộ.
Kinh Tiểu Lộ bĩu môi, hiển nhiên là không thèm quan tâm đến lời nói của Dương Minh, khởi động xe, chạy đến hướng của hệ máy tính.
Trên đường đi, Dương Minh lấy điện thoại gọi cho Chu Giai Giai một tiếng, nói là mình đến đón nàng, kêu nàng mau xuống lầu. Chu Giai Giai đáp một tiếng, rồi nói với Tiếu Tình một câu, và chạy xuống lầu.
Chu Giai Giai xuống lầu, Dương Minh cũng không ngồi ở vị trí cạnh người lái nữa, mở cửa sau ra, để Chu Giai Giai ngồi phía sau với mình, và Kinh Tiểu Lộ liền biến thành tài xế xe.
"Tiểu Lộ, bạn biết lái xe sao?" Chu Giai Giai kinh ngạc, nàng không ngờ người lái xe lại là Kinh Tiểu Lộ.
"Trong công ty có khi được lái" Kinh Tiểu Lộ quay đầu lại, cười thân thiết với Chu Giai Giai: "Giai Giai, lần này làm phiền bạn, đã trễ như vậy rồi mà còn nhờ bạn giải quyết chuyện của mình nữa"
"không sao đâu, nếu như cần nhờ mình, thì mình đương nhiên là không từ chối rồi" Chu Giai Giai cười nói: "Rốt cục là chuyện gì? Bạn nói với mình đi! Vừa rồi Dương Minh nói không rõ, chỉ nói có vài câu thôi"
"Ừ, trên đường đến công ty, mình sẽ nói với bạn" Kinh Tiểu Lộ khởi động xe, vừa lái xe vừa kể chuyện cho Chu Giai Giai nghe.
Bởi vì chuyện này cũng không phức tạp, cho nên Chu Giai Giai nhanh chóng hiểu được, hẳn là đồng sự của Kinh Tiểu Lộ trong công ty đã gửi một bài viết lên mạng hãm hại Kinh Tiểu Lộ.
"Thì ra là như vậy, nếu như người gửi không biết gì về máy tính thì dễ tra rồi, chỉ cần xác định bài viết này từ công ty gửi lên, vậy thì không có vấn đề!" Chu Giai Giai nghe xong liền nói.
"Máy móc trong công ty đều được bảo hành định kỳ, còn nhân viên hẳn là không biết nhiều đâu" Kinh Tiểu Lộ suy nghĩ một chút rồi nói.
"Ừ, chỉ cần xác định địa chỉ IP của người gửi có đúng là nằm trong mạng của công ty là được rồi" Chu Giai Giai nói: "Tất cả đợi đến chổ rồi tính"
"Đúng rồi, Giai Giai, em có thể dùng chút kỹ thuật để xóa bài viết đó không? Cứ để nó trên mạng như vậy, đối với Kinh Tiểu Lộ cũng có ảnh hưởng không tốt, bây giờ chỉ có bên trong công ty biết, nhưng mà nếu để cho bạn học thấy được thì chuyện này không thể cứu vớt được đâu" Dương Minh suy nghĩ một chút rồi hỏi.
Cái này cũng là một vấn đề mà Kinh Tiểu Lộ lo lắng, chỉ là bây giờ chưa thể nói với Chu Giai Giai thôi, vốn dự định đến công ty rồi, canh lúc không có người, rồi mới cầu xin Chu Giai Giai làm chuyện này, nhưng mà Dương Minh đã lên tiếng trước nàng.
Kinh Tiểu Lộ thầm nghĩ, Dương Minh quả nhiên là đối xử với mình rất khác hồi đó rồi, mặc kệ là hắn có thừa nhận hay không, thì hắn khẳng định là đã có hảo cảm với mình, chứ không phải là chỉ quan tâm bình thường.
"Đúng vậy, Giai Giai, mình cũng lo bị người khác thấy." Kinh Tiểu Lộ nói: "Người trong công ty thấy thì được, nhưng mà để bạn học và thầy cô trong trường thấy, thì mình cũng không biết nên làm thế nào nữa"
Dương Minh âm thầm buồn cười, trước đó cô giả dạng làm tiểu thái muội đi lừa tiền đàn ông, tại sao lại không sợ bị người ta nói xấu? Bây giờ lại biết suy nghĩ về vấn đề này? Nhưng mà Dương Minh không nói ra, dù sao thì Kinh Tiểu Lộ bây giờ đã thay đổi rồi, phát triển theo chiều hướng tốt, chuyện trước đây cứ để nó là quá khứ đi.
"Haha, dùng kỹ thuật gì chứ?" Chu Giai Giai lắc đầu nói: "không cần phải làm lớn chuyện như vậy, chúng ta cứ lên gặp mod hay admin của trang web nhờ xóa là xong, không cần tốn nhiều sức, tranh thủ tìm IP của người gửi luôn"
"A? Giai Giai, bạn lợi hại vậy sao? Quen biết với nhiều nhân vật lợi hại như vậy?" Kinh Tiểu Lộ kinh ngạc, rồi hâm mộ nói.
"Chỉ là mấy người bạn trên mạng thôi, cũng đâu có gì đâu." Được Kinh Tiểu Lộ khen, Chu Giai Giai đỏ mặt, thầm nghĩ, hiện thực quả nhiên khác với trên mạng, mình ở trên truyenfull.xyz được hàng ngàn hàng vạn người sùng bái tán thưởng, nhưng mà lại không có được cảm giác như bây giờ.
"Đúng rồi, cô có thẻ vào cửa công ty không?" Dương Minh bỗng nhiên nhớ ra một vấn đề, đã trễ như vậy rồi, trong công ty hẳn là không còn ai, vậy làm sao mà vào được bên trong đây?
"Thẻ vào cửa thì có, nhưng mà chìa khóa dưới lầu thì không có" Kinh Tiểu Lộ nói: "Mỗi buổi tối công ty đều sẽ khóa cửa lại, không biết ngày hôm nay có tăng ca hay không?"
Dương Minh cũng không còn cách nào khác, đành móc điện thoại ra gọi cho Bạo Tam Lập, nhờ hắn ta lập tức chạy đến công ty chờ mọi người. Còn Bạo Tam Lập đã quen với việc đêm hôm bị Dương Minh gọi điện rồi, cho nên nhanh chóng mặc quần áo chạy đến công ty.
Cho nên, Bạo Tam Lập chỉ cần năm phút là chạy đến công ty rồi, khi xe của Dương Minh đến thì đã thấy Bạo Tam Lập đứng chờ ở cửa.