Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1532: Đã xong chưa?



"Đúng là lời nói thừa, chúng ta đều chưa ăn gì, lại ở đây làm cái vận động cao độ như vậy, có thế không đói sao?" Dương Minh cười khổ nói.

"Hay là đi ra ngoài ăn đêm." Kinh Tiểu Lộ kiến nghị: "Lần này chắc là không gặp phải bọn người đến gây sự chứ?"

"Được, anh cũng đang đói đây, để anh gọi điện cho Tất Hải xem bọn họ đã xong chưa?" Dương Minh cười nói: "Lâu như vậy, chắc là cũng xong rồi nhỉ.

Dương Minh nói xong liền cầm lấy điện thoại ở trên đầu giường bấm số phòng của Tất Hải.

Tất Hải và Cát Hân Dao đang tiến hành kịch chiến lần 2, đột nhiên chuông điện thoại lại reo lên làm giật mình: "
Điện thoại sao lại kêu lên nữa vậy?"

"
Kệ nó đi." Cát Hân Dao đang sướng dở, hơi đâu mà để ý đến ai gọi điện đến.

"
Không phải là Dương ca gọi đến chứ? Hay là, anh cứ nghe đã nhỉ?" Tất Hải lo lắng hỏi.

"
Không thể nào, lúc nãy đi đến phòng của Dương ca, anh cũng không phải là không nghe thấy Dương ca và Tiểu Lộ đang làm chuyện gì chứ, làm sao có thể là họ gọi được chứ?" Cát Hân Dao phủ định nói.

"
Cũng đúng." Tất Hải gật gật đầu, không nghe điện thoại nữa mà tiếp tục cùng Cát Hân Dao chiến đấu.

"
Không có ai nghe." Dương Minh cau mày nghi ngờ nói: "Hay là bọn họ đã đi ra ngoài rồi?"

"
Ai mà biết được chứ?" Kinh Tiểu Lộ nói: "Hay là gọi vào di động thử xem sao?"

"
Cũng được." Dương Minh dập điện thoại đi, lấy di động ra bấm số của Tất Hải.

Nhưng, sau khi trong máy chuyển đến tín hiệu bận, Dương Minh mói phát hiện ra, trong khu biệt thự này không có sóng.Máy của mình đã không có sóng thì máy của Tất Hải chắc chắn cũng không có sóng rồi.

"
Di động của em có sóng không?" Dương Minh quay sang hỏi Kinh Tiểu Lộ.

"
A? Không có sóng à? Đợi em xem xem." Kinh Tiểu Lộ lấy túi ở trên đầu giường tới lấy điện thoại ra, nhìn 1 cái nói: "Của em cũng không có sóng, hình như là trong biệt thự này không có sóng."

"
Được rồi, để anh gọi thử sang phòng 1 lần nữa xem sao." Dương Minh không có cách nào đành gọi sang phòng của Tất Hải 1 lần nữa.

Tất Hải và Cát Hân Dao không ngờ điện thoại lại dai dẳng như thế, vừa mới dứt xong giờ lại kêu lên nữa.

"
Phiền thế, Tất Hải hay là anh ra nghe điện thoại đi." Cát Hân Dao bị chuông điện thoại làm cụt cả sướng.

"
Được, để anh nghe." Tất Hải xoay người ra với lấy điện thoại: "A lô."

"
Tất Hải, cậu ở trong phòng? Sao lúc nãy không nghe điện thoại?" Dương Minh cũng không hi vọng có người nghe máy, nhưng không ngờ lúc này Tất Hải lại nghe máy.Nhưng Dương Minh cũng không cần chờ Tất Hải trả lời đã nghe thấy tiếng rên của Cát Hân Dao …Oạch, 2 người này không phải là vẫn chưa xong đấy chứ? Thế này cũng khỏe thật.

"
A! Là Dương ca!A, lúc nãy em không nghe thấy…" Tất Hải không ngờ là điện thoại này đúng là của Dương Minh gọi đến, bị dọa đến sun hết cả lại, vội vàng giải thích: "Lúc nãy em không nghe thấy, đến lúc em định nghe thì lại bị dập mất rồi…"

"
Cậu đang làm gì đấy?" Tuy Dương Minh đại khái cũng đoán ra được Tất Hải và Cát Hân Dao đang làm gì, nhưng thật ra trong lòng cũng có chút bực dọc và nghi ngờ, 2 người này lợi hại như vậy sao? Có điểm khác thường vậy sao?

"
Em…Em…" Tất Hải không dám nói dối, chần chừ 1 lúc, nhưng vẫn phải nói ra: "Em và Cát Hân Dao đang làm cái kia…"

"
Hai người các cậu cũng kinh thật, hơn 3 tiếng rồi đấy." Dương Minh than thở: "Được rồi, tôi phục cậu rồi đấy."

Trong lòng Tất Hải thầm kêu khổ, cái gì mà 3 tiếng chứ, bọn tôi vốn đã xong từ lâu rồi, kết quả là đi tới phòng của ông, nghe thấy cái không nên nghe, nên mới lại bị lửa dục thiêu đốt, chuyện này thì ai có thể trách được chứ?

Nhưng, nghĩ thì nghĩ, Tất Hải cũng không dám nói ra mồm, mình mà nói ra Dương Minh lại cho rằng mình rình trộm thì không xử lí mình sao?

"
Hắc hắc…Làm xong nghỉ 1 lúc rồi lại làm tiếp…" Tất Hải giải thích.

"
Được rồi, 2 người làm nhanh lên 1 chút.Tôi và Kinh Tiểu Lộ muốn ra ngoài đi ăn khuya, nếu trong vòng 10 phút 2 người có thể xong được thì sang đây, còn sau 10 phút không xòn được thì chúng tôi không chờ đâu." Dương Minh nói xong liền dập máy.

"
Dương ca…đợi đã, bọn em trong 10 phút sẽ sang…" Nhưng Tất Hải còn chưa nói xong trong điện thoại đã truyền lên tiếng tút tút rồi.

Lúc Cát Hân Dao nghe thấy Tất Hải gọi 2 tiếng"
Dương ca" thì không dám loạn động nữa, ghe sát tai vào điện thoại, bên dưới cũng không dám cử động nữa, vội vàng bò từ người Tất Hải dậy mặc quần áo vào.

"
Anh nói anh còn đang làm nữa à, làm cho Dương ca cho rằng chúng ta làm đến bây giờ vẫn chưa xong." Tất Hải không vui trừng mắt nhìn Cát Hân Dao nói: "Hôm nay thật là mất mặt quá."

"
Anh còn nói em, không phải là anh muốn sao? Nếu anh không muốn thì em làm 1 mình được à?" Cát Hân Dao nghe xong lập tức cãi lại.

"
Em lúc nãy còn bảo anh không nghe điện thoại, điện thoại đấy là của Dương ca gọi đến đấy." Tất Hải bị Cát Hân Dao nói cho ngậm miệng không biết nói gì nữa, đành phải chuyển đề tài.

"
Được rồi, đừng oán trách linh tinh nữa, mau đi tìm Dương ca đi." Cát Hân Dao không muốn tranh luận với Tất Hải nữa, nhanh chóng mặc quần áo vào.

Mà Tất Hải cũng nghĩ như vậy, vội vàng mặc quần áo vào, 2 người 1 trước 1 sau chạy ra khỏi phòng thẳng đến phòng của Dương Minh.

Đến phòng của Dương Minh đúng lúc Dương Minh và Kinh Tiểu Lộ từ trong phòng đi ra nên có chút ngượng ngùng nói: "
Dương ca, chị dâu Tiểu Lộ."

"
Lần này hai người nhanh thật." Dương Minh nhìn 2 người 1 cái nói.

"
Hắc hắc." Tất Hải cười khan 2 tiếng không tiện giải thích gì.

"
Đi thôi, cùng nhau ra ngoài kiếm cái gì ăn." Dương Minh nói.

Bốn người cùng nhau đi xuống lầu, thấy xe của Kinh Tiểu Lộ đỗ ở dưới, Tất Hải ngạc nhiên hỏi: "
Dương ca, lúc nãy mọi người đã ra ngoài rồi?"

"
Ừ, đã ra ngoài 1 vòng rồi." Dương Minh gật đầu: "Chờ mãi không thấy 2 người đâu, nên đã 2 ngoài di 1 vòng mới quay về."

"
Oạch.hắc hắc…" Tất Hải cũng không ngờ lúc nãy Dương Minh đã dir a ngoài rồi nên có chút ngượng ngùng.

"
Lên xe thôi.Đi xe của Tiểu Lộ." Dương Minh cũng không nói nhiều, dặn dò Tất Hải và Cát Hân Dao.

Vẫn là Kinh Tiểu Lộ lái xe, ra khỏi khu nghỉ dưỡng đến con đường bán ăn đêm ở gần đó.

Chiếc xe Nissan lúc trước của Dư Hướng Đức đã bị kéo đi rồi, phố xá đã khôi phục lại vẻ yên tĩnh như trước.Lúc Dư Hướng Đức bị Dương Minh bắn chết là diễn ra ở trong ngõ nhỏ, không có ai nhìn thấy nên cũng không tạo nên ảnh hưởng gì.

"
Vẫn ăn bánh bao thịt dê hả?" Dương Minh thấy Kinh Tiểu Lộ đi qua cửa hàng Phong vị Tây An mà không dừng xe nên cười hỏi.

"
Không ăn nữa, chúng ta đổi quán khác." Kinh Tiểu Lộ lắc lắc đầu: "Hay là chúng ta đi ăn đồ nướng?"

"
Cũng được, anh ăn gì cũng được, Tất Hải ăn không?" Dương Minh quay đầu lại hỏi.

"
Hai người bọn em cái gì cũng ăn được, không kiêng gì cả." Tất Hải vội vàng nói.

"
Được, vậy ăn đồ nướng đi." Kinh Tiểu Lộ liền dừng xe ở 1 quán đồ nướng cách đó không xa.

Bốn người xuống xe, tùy tiện gọi mấy món nướng ăn.

Tất Hải và Cát Hân Dao cũng đói, lúc nãy trong bữa tiệc cũng không có ăn gì, mà cường độ hoạt động còn nhiều hơn Dương Minh nên lúc này cũng không để ý gì đến hình tượng nữa mà ăn như rồng cuốn vậy.

Kinh Tiểu Lộ thì ngại có Dương Minh ở bên cạnh nên ăn uống rất từ tốn, mà sức ăn của Kinh Tiểu Lộ cũng không lớn nên ăn 1 ít thì đã thấy no rồi.

Mấy người cũng không uống rượu, nên sau khi ăn no rồi Tất Hải liền đứng lên đi tính tiền: "
Ông chủ, bao nhiêu tiền?"

Ông chủ nhìn Tất Hải 1 cái, rồi lại nhìn chiếc BMW đỗ ở cửa sau đó lấy máy tính ra bấm vài cái nói: "
Tất cả là 4800 đồng."

"
Ơ…A?" Tất Hải nghe thấy 4800 thì há hốc mồm: "Bao nhiêu?"

"
4800." Ông chủ nói lại 1 lần.

"
Ông chủ, ông có tính nhầm không? Mấy người chúng tôi ăn đồ cùng lắm chỉ khoảng 200 đồng." Tất Hải ngạc nhiên nhìn ông chủ nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.