Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1630: Sợ hãi



Biên+ dịch: Phong Lăng

Lão Lange không tin tưởng lắm.

"Dù sao mình cũng từng là cao thủ đánh nhau, tung hoành hơn nửa đời người, những thủ đoạn của mình há có thể dễ dàng nhìn ra như vậy! Cái này nói lên điều gì? Thứ nhất, Dương Minh chính là siêu cấp cao thủ. Thứ hai, hắn chỉ làm bộ để lừa gạt mình mà thôi!"

"Dương tiên sinh. đây.ngài có ý gì? " lão Lange làm bộ không biết, ngơ ngác hỏi.

"Có ý gì ư? Chẳng lẽ ngươi còn không rõ sao? " Dương Minh khẽ cười: "Có cần ta lột quần của hắn cho ngươi nhìn không?"

"Cái này. " lão Lange nghe nói như vậy, đã tin chắc rằng Dương Minh đã nhìn ra vấn đề, nếu không sẽ không tự tin như vậy.

"Còn chậm chạp nữa ta sẽ động thủ. Mà ta động thủ thì không biết hắn toàn mạng hay khôn…. " Dương Minh nhìn lão Lange nhàn nhạt nói.

"Không! Không! Dương tiên sinh, có thể tại lực đạo của tôi không đủ. Nếu như vậy, ta bổ sung thêm một cước!" trong mắt lão Lange hiện lên một tia ảo não khi thấy bộ dáng Dương Minh, bộ dáng thật sự có biện pháp xác định một cước kia không tạo thương tổn cho Lange!

Mặc dù không biết Dương Minh làm sao mà phát hiện được điểm này. Bất quá xem thủ đoạn vô thanh vô tức giết người kia, lão Lange không dám hoài nghi Dương Minh chút nào! Loại người vô cùng thần bí này, vô luận làm cái gì cũng đều có sự kỳ quái cả!

Lão Lange bất đắc dĩ, bước tới trước mặt Lange. Con người vốn là vậy, thấy được một tia hi vọng, sẽ hi vọng cao hơn. Vốn là có thể được Dương Minh tha mạng cho thủ hạ của mình, đối với lão Lange cùng Lange mà nói đã là một chuyện hết sức may mắn. Nhưng đạt được rồi, lão Lange nghĩ tới thứ cao hơn. Đây chính là lòng tham con người, luôn luôn không biết thỏa mãn.

"Nhi tử, nhịn một chút nữa!" lão Lange bất đắc dĩ tung một cước cực mạnh, không dám lưu tình. Vạn nhất bị Dương Minh phát hiện vấn đề lần nữa, có lẽ Dương Minh sẽ không giữ thái độ tốt như vậy.

"Phanh!"

Một cước này đá so với lúc trước dùng sức nhiều hơn, Lange trực tiếp ngất đi, không kịp la lên luôn.

Dùng dị năng nhìn bộ vị Lange hoàn toàn bể nát, Dương Minh mới hài lòng gật đầu: "Được rồi, mang bọn hắn đi đi, cùng mấy cỗ thi thể nữa. Nhớ kỹ, không nên trêu chọc ta hoặc là người bên cạnh ta!. Lần sau không có đơn giản như vậy đâu."

"Vâng, Dương tiên sinh, ngài yên tâm. Sau khi trở về, ta sẽ giáo huấn lại chúng mà. " lão Lange bị khi phụ, sỉ nhục. nhưng chỉ có thể treo nụ cười trên mặt. Đây chính là chênh lệch thực lực. Lão Lange không hề nghi ngờ việc Dương Minh trong nháy mắt có thể giết mình.

"Không cần nói những lời vô nghĩa. Cho dù ngươi có trốn ở chân trời góc bể nào thì ta cũng có thể giết ngươi trong nháy mắt…. Đừng nói nhảm làm gì!" Dương Minh nhàn nhạt nói.

Cái gì gọi là ngông cuồng? Đây chính là ngông cuồng đây! Ngay cả lão Lange đang nghe những lời Dương Minh nói không thể không cảm thán. Thật ngông cuồng! Quả thực quá mức ngông cuồng!

Nếu đổi lại là người khác, lão Lange nhất định sẽ cho rằng hắn bị thần kinh. Trốn được vào chân trời góc biển rồi, tìm thế quái nào được? Còn trong nháy mắt giết ngay lập tức? Quả thực là vô nghĩa!

Nhưng những lời này do Dương Minh nói ra, lão Lange tin tưởng vô điều kiện. Bởi vì sự thật đã bày ra trước mắt. Dương Minh ngay cả động cũng không động mà tứ đại bạch kim vô thanh vô tức treo giò. Hắn còn là người nữa không?

Lão Lange đã nghe nói qua ở Á Châu có tồn tại phép thuật kì lạ! Tỷ như vu thuật, thông linh thuật. Mặc dù không có căn cứ khoa học, nhưng lại rất thần kỳ! Hắn theo bản năng đã liệt Dương Minh trở thành loại người biến thái này!

Người như thế, căn bản không cần động thủ. bất luận ngươi đang ở đây hay là chân trời góc biển, cũng có thể muốn giết ngươi là giết liền. Chỉ cần bị theo dõi, khẳng định chạy không thoát.

Lão Lange rùng mình, vội vàng nói: "Dương tiên sinh, ngài yên tâm! Tôi tuyệt đối sẽ không làm trái với ý ngài, dù nghĩ cũng không dám nữa!"

"Hi vọng là thế. " Dương Minh gật đầu: "ta giao lại địa bàn của Đoạn Đầu bang cho ngươi đó. Gia tộc Douglas làm ăn ở chỗ này, các ngươi chiếu cố chút."

"A? " lão Lange sửng sốt, không nghĩ tới Dương Minh cho hắn chỗ tốt như vậy!

"Địa bàn Đoạn Đầu bang giao cho mình? Như vậy không phải Phi xa bang sau này có cơ hội trở thành đệ nhất bang phái ở Ma Cao sao? Nhưng cho dù Đoạn Đầu bang bị diệt, địa bàn cho ai, cũng không phải là Dương Minh có thể quyết định? Dù sao sau lưng Đoạn Đầu bang còn có gia tộc South Cỉty, bọn họ có thể để cho địa bàn bị người khác lấy đi sao?"

Nghĩ tới đây, lão Lange nghi ngờ hỏi: "Dương tiên sinh. Nhưng phía sau Đoạn Đầu bang còn có gia tộc South City ủng hộ."

"Gia tộc South City ư? Để cái lão Ước Thản Tư đến rồi ta sẽ nói với hắn. " Dương Minh thản nhiên nói.

Lão Lange cả kinh, không nghĩ tới Ước Thản Tư sẽ tới. Dương Minh này thực lực đúng là không tầm thường a! Nghĩ đến lúc trước Tam Đặc Đốn nói, ngay cả gia chủ gia tộc Douglas cũng phải khép nép đối với Dương Minh.Vậy Ước Thản Tư tự mình bồi tội không phải là chuyện ly kỳ cho lắm!

Nghĩ đến mình đã may mắn thoát hiểm, Dương Minh đã cấp cho mình một con đường sống, lão Lange cảm thấy cực kỳ may mắn.

"Dương tiên sinh, cám ơn ngài!" lão Lange không nghĩ tới chính mình còn có thể vô duyên vô cớ được chỗ tốt này.

Vốn là hắn đoán chừng, cho dù hôm nay Dương Minh có bỏ qua cho mình, thì cũng không ngừng chèn ép Phi Xa bang. Nhưng Dương Minh chẳng những không gây phiền toái, ngược lại cấp cho hắn chỗ tốt như vậy. Điều đó chứng tỏ sát thần kia nhất định sẽ tha cho bọn hắn, cũng sẽ không mất thời gian tính sổ mấy chuyện ruồi bu.

Nghĩ tới đây, lão Lange an tâm hơn rất nhiều. Lão quyết định "sau này không bao giờ tìm người bên cạnh Dương Minh gây phiền toái. Không chỉ như thế, còn phải bảo vệ người bên cạnh Dương Minh, để cho sát thần kia biết mình tận tâm tận lực. Còn nữa, cái khách sạn Douglas này xem ra có một chút quan hệ cùng Dương Minh. Như vậy sau này Phi Xa bang hảo hảo chiếu cố một chút!"

"Được rồi, đi nhanh đi, ta còn có chuyện. " Dương Minh cau mày, không kiên nhẫn phất tay đuổi lão Lange.

Lão Lange cảm thấy khó khăn. Trên đất nhiều thi thể như vậy, một mình lão mang đi hết sao được? Nhìn sang bên cạnh. Tam Đặc Đốn chỉ đành phải giúp lão tìm mấy tên tâm phúc, hỗ trợ đem những thi thể này khiêng ra.

Lão Lange trước tiên đưa nhi tử đến bệnh viện. Chính mình xài một cước kia có vẻ tàn nhẫn quá. Lão Lange rất rõ ràng, nên cũng không trông cậy có thể chữa lành, giữ được mạng là tốt rồi.

Tới tứ đại bạch kim, lão Lange để cho bác sĩ tư kiểm tra một chút. Tìm nguyên nhân bốn người này chết như thế nào. Bất quá kết quả kiểm tra, không ngờ lại là nhồi máu cơ tim!

Trên người không có ngoại thương, trong cơ thể cũng không có dị vật, không thể giải thích được vì sao lại nhồi máu cơ tim?

"Lão gia, bốn người này thật ra đều chết vì nhồi máu cơ tim… " mấy bác sĩ cẩn thận giám định nhiều lần, một người trong đó còn giải phẩu. mới kết luận như thế.

"Ngoài ý muốn? " lão Lange ngạc nhiên.

Một người đột nhiên nhồi máu cơ tim, chuyện ngoài ý muốn này cũng còn có thể tin. Nhưng bốn thằng ra đi vì nhồi máu cơ tim, quả thực quá hoang đường mà.

Mấy bác sĩ cũng thấy rất kỳ quái, "sao mà bốn người đồng thời lại nhồi máu cơ tim?" Bất quá lão Lange không nói nguyên nhân, bọn họ không dám hỏi nhiều, chẳng qua là đem kết quả giám định nói ra.

Lão Lange không khỏi run sợ. Nhất định là tà thuật rồi, nếu không, làm sao mà bốn người đồng loạt nhồi máu cơ tim? Mức độ sợ hãi của lão Lange với Dương Minh càng sâu hơn!

Thậm chí lão Lange có thể cảm giác được dưới chân mình mất hết cảm giác. Dương Minh muốn mình chết, bất quá chỉ là 1 cái nhấc tay.

"Hô. " lão Lange hít sâu một hơi, phân phó mấy bác sĩ: "Được rồi, cũng không có chuyện gì. Các ngươi tiêu hủy mấy thi thể này đi! Chuyện hôm nay không được nói ra ngoài! Có nghe hay không?"

"Yên tâm đi, lão gia! Chúng tôi sẽ không để lộ!" mấy bác sĩ này phục vụ cho Phi Xa bang, tự nhiên sẽ hiểu chuyện nặng nhẹ trong đó nên đối với lời lão Lange phân phó, tất nhiên nghe theo vô điều kiện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.