"A. " Dương Minh cười cười:"Ta có nói gian phòng này có khyết điểm sao, gian này miễn cưỡng có thể xem như tạm được, bất quá hiệu quả cách âm dù sao cũng không bằng phòng V.I.P, hơn nữa nơi này có nhiều người đi qua đi lại, cũng không tiện để bàn công việc với nhau a."
"Phòng V.I.P? Ta nghe nói nơi này là khách sạn được hội châu báu quốc tế chỉ định, hiện tại đã kín người hết chỗ rồi, gian này vừa lúc ta tới có người trả phòng, ta mới lấy được đấy." Lưu Diệp có chút nghi ngờ nói.
"Ha ha, ta cùng lão bản khách sạn này có chút quen biết, ở lầu chót bọn hắn có giữ lại cho mình vài gian phòng V.I.P, đi lên sẽ biết. " Dương Minh cười cười.
"Nga? Không nghĩ tới ngươi còn có mối quan hệ như vậy. " Lưu Diệp có chút kinh ngạc, bất quá đối với người có thể xưng là nhân vật đứng đầu tổ đặc công, nghĩ kỹ thì chuyện này chẳng thấm vào đâu.
Thân phận cùng bối cảnh Dương Minh, Lưu Diệp đã thông qua thượng cấp mà biết được, nghe nói là một cao thủ tuyệt mật, cao thủ cấp bậc này, trừ võ công đạt tới thượng thừa chính là người có được dị năng thần bí. Lưu Diệp cũng không thể xác định Dương Minh rốt cuộc là võ công cao thủ hay là dị năng cao thủ, bất quá bây giờ nhìn lại, Dương Minh thân thủ rất cao, có chút khuynh hướng là võ công cao thủ à.
"Bằng không ta ở nơi này làm gì. Khách sạn này mặc dù sang trọng thật nhưng người cũng nhiều lắm. " Dương Minh cười cười, nhún nhún vai.
Lưu Diệp cũng không nhiều lời nữa, nhanh chóng thu thập một chút hành lý. Hành lý của hắn chỉ có một túi xách, còn có thêm một quyển sổ ghi chép có dây (DG: có dây đánh đấu màu đỏ đấy), hết thảy cũng không nhiều lắm.
Lúc ra đến cửa, Lưu Diệp nhớ ra cái gì đó: "Ta gọi điện cho quầy phục vụ, trả phòng lại —"
"Này người anh em. Kinh phí để thực thi công vụ bên ngoài rất chi là eo hẹp, khách sạn này thuê một ngày cũng muốn mất hơn trăm dollar, không trả phòng lại không phải là rất lãng phí sao." Lưu Diệp lắc đầu liên tục, lộ ra bộ dạng vô cùng hẹp hòi: "Trong nhà không có cấp cho ta nhiều tiền để tiêu xài phung phí như ngươi, chỉ có thể dựa vào tiền lương cùng kinh phí mà thôi. Ta cũng không có bản lĩnh giống ngươi, tùy tùy tiện tiện bắt người cũng có thể lừa gạt được trăm vạn dollar."
"Ách. " Dương Minh nghe Lưu Diệp càm ràm, không nhịn được đổ mồ hôi: "Ý của ta là, ngươi không cần tự mình đi trả phòng, chốc lát đi lên rồi gọi điện thoại cho phục vụ sinh xử lý."
"Hắn không kiểm tra phòng sao? " Lưu Diệp sửng sốt
". " Dương Minh cười khổ nói: "Ta nói rồi, ta có chút quen biết với lão bản bọn hắn. Đi, cứ yên tâm, không có việc gì."
Lưu Diệp lúc này mới xách đồ đi ra khỏi phòng, cùng Dương Minh vào trong thang máy.
Mặc dù trong thang máy không có người nào khác, bất quá Lưu Diệp cũng không hó hé điều gì, hiển nhiên mang bộ dạng rất cẩn thận.
Chờ đến tầng cao nhất, ra khỏi thang máy, Dương Minh cười nói: "Nhiệm vụ lần này chi tiết như thế nào?"
"Ở chỗ này. Một lát vào phòng rồi hẵng nói? " Lưu Diệp chần chờ một chút
"Tầng này chỉ có một phòng là có người, là thủ hạ của ta." Dương Minh chỉ chỉ phòng của Kim Ngưu: " Những phòng khác đều không có ai, một tầng này, nếu không có phân phó, phục vụ sinh không tùy tiện mà đi lên."
Lưu Diệp kiểm tra trong hành lang, phát hiện tất cả camera đều ở trạng thái tắt, cũng không hề có mấy thiết bị nghe lén linh tinh, không khỏi gật đầu. Xem ra Dương Minh nói không sai, nói chuyện ở chỗ này chắc chắn không có vấn đề.
"Đồ vật trong tay Lý Lôi Trì đã chuyển ra ngoài. Chúng ta nhất định phải đem vật này về. " Lưu Diệp nói: "Người của đối phương rất mạnh. Ta không có nắm chắc nên hướng cấp trên xin trợ giúp, cấp trên liền trực tiếp phái ngươi tới."
"Nga? Cụ thể một chút, rốt cuộc chuyện gì xảy ra? " Dương Minh nhíu nhíu mày, mặc dù từ lời Lưu Diệp có thể đại khái đoán được một chút tin tức, nhưng Dương Minh vẫn cần phải biết cụ thể.
"Lại nói tiếp. căn nguyên cũng là do ngươi gây họa. " Lưu Diệp thở dài một hơi, nhìn Dương Minh có chút trào phúng nói.
"Ta? Cùng ta có quan hệ gì? " Dương Minh sửng sốt, mặc dù đã nhận thức Lý Lôi Trì một lần nhưng biểu hiện bây giờ giống như lần đầu tiên nhìn thấy.
"Cái này. Vốn có quan hệ. Thật ra thì chuyện là như vậy. " Lưu Diệp giải thích cho Dương Minh: "Lý lôi Trì vốn là nhân viên nghiên cứu của sở khoa học quân đội. Đối tượng nghiên cứu lần này là nhân thể tiềm năng Trần A Phúc bị ngươi bắt được lúc trước, hắn vẫn luôn phối hợp với sở, nhân viên nghiên cứu từ vu thuật trên người hắn lấy được manh mối. Ở lĩnh vực vi trùng học có được đột phá trọng yếu, đây là một đầu đề khoa học đứng đầu, một khi nghiên cứu thành công, có thể lợi dụng đặc tính nguyên lý chung để chế tạo ra vũ khí sinh hóa lợi hại."
"Ách. Sau đó thành quả này bị Lý Lôi Trì trộm mang đi? " Dương Minh đại khái cũng hiểu ý tứ Lưu Diệp. Bất quá mặc dù chuyện này cùng mình có chút quan hệ, nhưng cũng không thể bắt mình đưa đầu ra chịu trận a.
"Đúng vậy, kết quả nghiên cứu mặc dù không phải là thành quả cuối cùng, bất quá cũng là cơ mật. Lý Lôi Trì đem bán cho một sở nghiên cứu ở Âu Châu, Macao chính là địa điểm giao dịch của bọn hắn. nếu như tới sớm hơn một bước, chắc chắn Lý Lôi Trì không thể giao hàng. Đều tại ta, không thể đuổi kịp hắn. " Lưu Diệp thở dài: "Kết quả người này đem thành quả nghiên cứu giao dịch ở Macao này rồi."
"Ý của ngươi là, ta giúp ngươi tìm người mà hắn giao dịch, lấy tài liệu kia về? " Lúc này Dương Minh hoàn toàn hiểu ý Lưu Diệp: " Nhưng mà, ngươi xác định tài liệu kia vẫn chưa qua tay lần nữa?"
Hiện tại truyenfull.xyz cực kỳ phát triển, chỉ một phân tài liệu mà thôi, truyền ra ngoài rất nhanh chóng, bất quá chỉ là chuyện vài giây đồng hồ.
"Chắc chắn chưa. " Lưu Diệp thập phần tự tin, lắc đầu: "Phần tài liệu này được lưu trữ trong một con chip đã được mã hóa, phải đem con chip về sở nghiên cứu, tiến hành phá giải, mới có thể lấy được tài liệu bên trong, một mình hắn cầm chip, chắc chắn chưa thể lấy được phần tài liệu bên trong."
"Nguyên lai là vậy " Dương Minh gật gù. Theo như lời Lưu Diệp. vật này cũng có thể đang còn ở Macao. Loại đồ vật quan trọng này không thể gửi bưu điện mang ra ngoài được.
"Hơn nữa, ta xác định, người giao dịch cùng Lý Lôi Trì chắc chắn đang ở gần đây. Chỉ là thân thủ của hắn rất cao, ta không là đối thủ. " Lưu Diệp thở dài
"Ngươi cùng hắn có giao thủ qua? " Dương Minh nhíu nhíu mày: "Này, không phải đã đả thảo kinh xà rồi chứ?"
"Tất nhiên ta không có đần như vậy." Lưu Diệp nói: "Cùng hắn giao thủ là người của tổ công tác bên ngoài, là một trợ thủ của ta. Tình huống lúc đó là như vầy, chúng ta theo dõi hắn, hắn ngụ ở một khách sạn, khi hắn xuống nhà ăn của khách sạn, trợ thủ của ta giả dạng thành một thực khách; vào thời điểm đi WC, cùng hắn xảy ra chút xung đột, bất quá chưa kịp vài chiêu đã bị hắn lật úp nằm trên đất. Trợ thủ của ta, công phu mặc dù không lợi hại như ta, bất quá cũng không yếu, hơn nữa còn bị đánh cho gãy tay. Ta tự biết không là đối thủ của người nọ."
"Có thể xử lý hắn dễ dàng không? " Dương Minh nghe xong gật gật đầu, hỏi.