Tên gốc tiếng Trung: 跑跑江湖打打酱油
Tên CV: Chạy đi giang hồ đánh tương du
Thể loại: cổ đại, HE
Số chương: 121 + 2pn
Convert: mhd (TTV)
Edit: ladybjrd
Giới thiệu của bạn Moonpdp bên TTV:
Ta thích truyện này lắm lắm á , diễn biến hợp lí, miêu tả nội tâm nhân vật tốt, nữ chính nam chính nam phụ đều duyệt, nam phụ may quá cuối cùng không chết, thật nên cám ơn bác Thập Tứ Lang nương tay.
Nữ chính Tiểu Man, con vợ cả, mẹ nàng bị cha nàng bỏ rơi, trở thành cái người điên, tuổi thơ của nàng đầy những tiếng nhiếc móc, chửi bới, đói khổ. Đến khi mẹ nàng chết đi, cha nàng dẫn theo nhị nương đang có bầu về, một nhà bốn người sống với nhau. Cái đặc biệt là Tiểu Man này không thù hận hằn học gì cả, nàng thậm chí còn ngọt ngào lễ phép, cả nhị nương cả đệ đệ hòa cha nàng, cả thôn cả xóm ai cũng yêu quí Tiểu Man bởi nàng nhu thuận dịu dàng, biết nghe lời.
Thực ra nhầm rồi, đấy là bề ngoài thôi, Tiểu Man xảo trá, thị tiền như mạng, lừa người thành tinh, ước mơ là làm cái tiểu phú bà, khai cái kĩ viện rồi mua một đống mĩ nam tử về dưỡng, ai cũng bị nàng vẻ bề ngòai cấp lừa gạt. Một lần cơ duyên xảo ngộ, nàng bị người ta đánh một chưởng vào ngực, lại nhặt đc một cái sừng rồng nhỏ, tính đem bán, ai ngờ chưa kịp bán đi thì bị một đám người cưỡi lạc đà đến dùng 3 nghìn lượng bạc mua đi, nói nàng là Thương Nhai thành Tiểu Chủ bị thất lạc, người ta đón nàng về để giúp đỡ nàng trả cái thù diệt thành. Tiểu Man vô duyên vô cớ thành cái người giả mạo, câu chuyện bắt đầu từ đây.
Nàng gặp đầu tiên là nam phụ Thiên Quyền, bạch y công tử, lạnh lùng trong trẻo, bất nhiệm hạt bụi, trên lưng khóac cây cung Thần Võ, cưỡi con lạc đà trắng, hắn là người của Bất Quy Sơn, chính là đám người cho nàng là Thương Nhai thành tiểu chủ, nàng đầu tiên là nịnh bợ hắn, nịnh bợ không xong đâm ra ghét cái ghét đắng cái mặt như tảng băng í, hắn là người đầu tiên không bị vẻ ngoài của nàng lừa đảo, thậm chí lúc nàng cậy mấy viên ngọc gắn trên tường của Bất Quy Sơn hắn còn bắt nàng đem trả lại, cay a cay, ghét lắm.
Về sau nàng trốn đi Bất Quy Sơn, vượt sa mạc, gặp được nam chính Trạch Tú , anh này chuyên gia đi bắt tội phạm tống quan phủ nhận tiền thưởng, thực ra sau lưng anh có một thế lực rất lớn) huyền bào phần phật, trên lưng đeo 3 thanh trường kiếm. Anh cứu nữ chính của chúng ta, tưởng nàng là Thương Nhai thành tiểu chủ, bắt về Bất Quy Sơn, Tiểu Man lại bắt đầu giở trò nịnh nọt , nhưng anh này là người thứ 2 không bị cái mặt đểu kia lừa, mắng luôn, đồ con khỉ đồ con heo này nọ , Tiểu Man bạo phát, chả giữ cái gì hình tượng nữa. Lần đầu gặp anh bảo chị đồ con khỉ đồ này đồ nọ, chị bảo anh đồ nam kĩ đồ trai bao đồ bất nam bất nữ (Thiên Quyền đẹp kiểu lạnh lùng trong trẻo, Trạch Tú đẹp kiểu tà mị ngả ngớn).
Đoạn đầu hài hước, đoạn sau sâu lắng cảm động, nữ chính thật ra sâu bên trong tâm hồn nàng cũng không phải thực xảo trá, nàng mê tiền, đó là vì từ nhỏ lớn lên, nàng chưa từng có cái gì thực là của nàng, có rồi lại mất, nàng rất sợ mất mát, nên chỉ có tiền, thực không bỏ nàng mà đi..nàng yêu Trạch Tú, lại sợ mất hắn, không dám tiến đến, cũng không thể lùi lại, sợ rằng hắn bảo hộ nàng chẳng qua chỉ vì nghĩ đến nàng là thương nhai thành tiểu chủ, nếu hắn biết nàng không phải, khẳng định hội bỏ nàng mà đi, giây phút kẻ thù đang kề đao vào cổ nàng, rồi lại nói cho Trạch Tú Tiểu man kì thực chẳng phải cái gì tiểu chủ, Trạch Tú quay mặt đi không nhìn nàng, một người tham sống sợ chết như Tiểu Man lại thầm nghĩ, thực ra, chết cũng không phải cái gì không tốt .
Trạch Tú, bề ngoài hắn thô lỗ lại ngả ngớn, tiêu sái trên giang hồ không vướng bận điều gì, kì thực hắn lúc nào cũng khuyết thiếu cảm giác an toàn, đọc phiên ngoại mới thấy tuổi thơ của hắn thực không tốt đẹp, trước khi yêu Tiểu Man, hắn một người hành tẩu giang hồ,3 thanh đao nhiễm không biết bao nhiêu máu,nữ nhân đến với hắn, hắn chưa bao giờ từ chối, chỉ là các nàng không bao giờ được chạm vào hình xăm kì lân hung dữ trên cơ thể hắn. Trước đây hắn luôn thích nữ nhân ôn nhu, từ khi yêu Tiểu Man, hắn ngược lại học thế nào là ôn nhu, khi ngủ lúc nào cũng phải nắm lấy bàn tay nàng, muốn ở bên nàng, nghe nàng vừa nấu cơm vừa khe khẽ hát những bản đồng dao, hay ngắm khuôn mặt nàng đang chăm chú thêu khăn được chiếu sáng bởi ánh nắng ấm áp …
Thiên Quyền, bề ngoài lạnh lùng, kì thực hắn đối Tiểu Man tốt lắm, chẳng qua tâm cơ, âm mưu quá lớn, hắn bị rất nhiều xiếng xích trói lại, không thể như nàng kia tiêu sái như gió, hắn khát khao được phá cái kén bao vây hắn, sống một cuộc sống tự do, đi yêu nàng.. Về Thiên Quyền có lẽ nhiều người sẽ nghĩ theo một cách riêng, nhân vật này khó dùng từ để tả lắm .. Tình cảm của Tiểu Man đối Thiên Quyền càng khó tả hơn, không phải yêu, cũng không phải đơn thuần là biết ơn , nói thế nào nhỉ, ta cảm thấy giống Bạch Thiển đối Mặc Uyên trong Tam sinh ấy, nếu như không có nam chính, nam phụ tiếp tục đối tốt, tiếp tục tiến tới thì chắc chắn sẽ được mĩ nhân . May mắn cuối cùng anh cũng buông tay được, phá kén mà bay, tự tìm một cuộc sống mới, thật hy vọng anh tìm được hạnh phúc của chính mìn.
Bài viết thì dài nhưng thực ra ta chỉ giới thiệu được có một tí tí tẹo thôi, nhưng khả năng diễn giải không được tốt lắm nên không thể kể nhiều, truyện hay lắm, các nàng tự đọc tự cảm nhận nhé.
Bình luận truyện