Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 426: Năm năm




Thời gian thấm thoắt thoi đưa, năm năm nháy mắt đã lặng lẽ trôi qua. Năm năm nói dài không dài, nói ngắn không ngắn, đủ để đổi thay bao điều. Thục Sơn kiếm phái bên trong Thục Sơn Thành phía Nam đế quốc Lam nguyệt đã bỏ đi. Nhưng tất cả cư dân Thục Sơn thành đều không đi. Họ đều tin tưởng ra đây chính là ý chỉ của thần!

Tất cả mọi người đều hết lòng tin tưởng Lăng Tiêu. đều dằn nổi bi thương xuống đáy lòng vì bọn họ tin tưởng, thần sẽ không vứt bỏ bọn họ! Bất cứ kẻ nào muốn gây chuyện ở Thục Sơn thành là khiêu khích Thục Sơn kiếm phái. khiêu khích tôn nghiêm Thục Sơn kiếm phái!

Chính vì những lời này, cho dù đế quốc Lam nguyệt lâm vào binh đao khói lửa, Thục Sơn thành vẫn là vùng đất yên bình như xưa! Càng không thể tin được rằng, chính nơi này là căn nguyên của chiến hỏa.

Mùa đông năm 1465. Lý Thiên Lạc sau nhiều năm ản phục, rốt cuộc cũng đợi được thời cơ chín muồi, bắt đầu khởi binh. Hắn tuyên bố tội trạng của Lý Võ Trực vốn đang yên ồn ngồi trên ngai vàng hoàng đế trong Lam nguyệt đế đô làm cho khắp thiên hạ xôn xao!

Giết anh. giết cha. giết mẹ. Đuổi tận giết tuyệt nhưng đồng tộc có uy hiếp. ra sức chèn ép đại thần tiền triều! Bất cứ phương diện nào trong các phương diện này. tùy tiện một cái là có thể khiến cho dân chúng vô cùng căm phẫn. Tuy thế giới này không phải là nơi cho người thường cầm quyền, nhưng lòng dân hướng về một phía, dân ý sục sôi cũng là một việc khiến người đương quyền sợ hãi!

Lý Thiên Lạc một thân khôi giáp, vững vàng trên chiến mã. Bên cạnh có một nữ tướng oai vệ hiên ngang, vẻ mặt uy nghiêm, chi khỉ ánh mắt nhìn thoáng qua Lý Thiên Lạc mới có chút nhu tình.
Chính là Vương phi trong lòng tất cả cần vương quân - Karin tiểu thư.

Lúc này. sừng sững trước mắt bọn họ là đế đô nguy nga! Binh sĩ áo giáp như thủy triều đêm đô thành vây chặt như nêm. tình hình hết sức căng thẳng. Nói đến những gì Karin đã trải qua mấy năm gần đây có chút truyền kỳ.

Là bạn học năm xưa của Lăng Tiêu ở Học viện Đế quốc, sau khi Nam Phương Vương Lý Võ Thông chết không rõ ràng. rồi đến ngày thái tử Lý Võ Trực đăng cơ làm hoàng đế, Karin liền bị giam lòng trong nhà, không cho nàng có bất cứ cơ hội nào ra ngoài. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.

Karin thậm chí đã dùng biện pháp tự sát để uy hiếp cha mẹ. lại bị phụ thân không biết tìm được ở đâu một loại thực vật mềm bắt ép nàng uống. Từ đó về sau, Karin ngay cả ăn cơm cũng cần đầy tớ chăm lo. đi lại cũng không nổi. Có thể nói, phụ thân nàng vì không cho con sái tự sát đã dùng hết các biện pháp. Mục đích là thông qua phương pháp của mình làm cho con gái mình hiểu ra một đạo lý: nếu con cứ khăng khăng cứng đầu, hại chết không chi một mình con... mà là cả gia tộc!

Phải đến hai, ba năm sau, Karin mới hiểu được nổi khổ của phụ thân, vì bảo vệ nàng mà chịu không ít áp lực. Bởi vì ý kiến của gia tộc vô cùng thống nhất với cô bé Karin phản nghịch, lúc nào cũng mưu toan tìm kiếm và trợ giúp "phản tặc" Lý Thiên Lạc, đó chính là giết!

Đúng vậy. Chỉ khi đứa con gái cũng đầu này chết. mới có thể đảm bảo gia tộc không bị liên lụy! Dù sao chuyện của Karin và Lý Thiên Lạc cũng không thể che được mắt của người hữu tâm. nói chi đến hoàng đế Lý Võ Trực.

Cho nên. sau khi biết chuyện này, oán niệm của Karin với phụ thân giảm đi rất nhiều. Còn phụ thân Karin thấy con gái tỉnh ngộ cũng muốn giải độc cho Karin.

Nhưng phụ thân Karin không ngờ hắn bị một trưởng lão trong gia tộc lừa, thứ độc này căn bản là không có giải dược!

Năm đó, hành động liều chết bảo vệ con gái của cha Karin làm cho đại bộ phận tộc nhân bất mãn. Đứng trên quan điểm của bọn họ thì cho rằng phụ thân Karin không hiểu lí lẽ. Còn vị trưởng lão kia, đối với phụ thân Karin quan hệ tốt hơn mọi người một chút. Không ngờ, lão lại làm ra chuyện này. Xem ra, trong mắt hắn, phụ thân Karin bảo vệ con gái là hành động không có lý trí. Không dùng độc dược trục tiếp giết chết Karin chi sợ là đã rất nể tình rồi

Sau khi Karin biết được, cũng không thương tâm quá độ, nhưng ý nghĩ tìm đến Lý Thiên Lạc càng nung nấu trong đầu nàng. Nàng là cô gái vui vẻ cởi mỡ. thiên tính hoạt bát. vì những chuyện này, trở nên trầm mặc, càng ngày càng ít nói.

Còn Lý Võ Trực sau khi củng cố ngôi vị hoàng đế, dường như cũng lãng quên chuyện Karin gia tộc từng cùng Nam Phương Vương giao hảo. Có lẽ ngay từ đầu, Lý Vò Trục cũng không để loại gia tộc tôm tép này vướng bận trong lòng.

Sau khi tránh khỏi kiếp nạn, dường như mọi người trong gia tộc Karin đều lựa cách quên đi hết thảy những gì họ đã làm với Karin, thậm chí còn quên mất Karin từng bị đối xử bất công như thế.

Cha Karin trong lòng áy náy. bèn đi khắp nơi cầu y chữa bệnh. Nhưng sau vài năm, tiền tài dùng hết mà vẫn không tìm được giải dược, thậm chí còn bị người ta lừa, thiếu chút nữa là mất mạng.

Karin năn nỉ phụ thân đừng đi tìm nữa. Cứ như vậy. sớm muộn gì tính mạng cũng khó giữ. Dù sao trên đời này, người thấy tiền tài là mờ mắt có rất nhiều, mà phụ thân Karin thì chẳng có thực lực gì.

Cha Karin không đồng ý. ông luôn cho rằng tình cảnh con gái mình hôm nay đều là do mình mà ra, nếu không thể chữa khỏi cho con gái, Ông chết cũng không nhắm mắt.

Cuối cùng, một lần trên đường về, cha Karin nhặt được một bé gái bị người ta vứt bỏ. Bé gái này mặt hoa da phấn, cực kỳ đáng yêu, làm cho người ta không hiểu được vì sao nó lại bị bỏ rơi. Tuy nhiên, nhìn qua tã của nó cũng có thể thấy nó đến từ một gia đình bình thường... Chẳng lẽ bởi vì nó là bé gái?

Cha Karin thầm nghĩ đến chuyện trong đế quốc Lam nguyệt có rất nhiều nơi, tình trạng trọng Nam khinh nữ còn rất phố biến. vốn dĩ ông cũng chẳng quản đến. nhưng nhìn thấy đôi mắt to đầy khổ sở của bé gái, cha Karin mềm lòng nhủ thầm. mình đã một lần gây ra nghiệp chướng quyết không lặp lại lần thứ hai!

Thấy chết mà không cứu, cũng là nghiệt chướng!

Chi là ông không biết, bé sái này bị vứt bỏ cũng chỉ bởi vì đứa bé này từ lúc sinh ra đã không khóc không cười. Sau đó suốt ngày khoanh chân ngồi đả tọa. tay bắt pháp quyết. Không bú sữa, không uống nước, ánh mắt như xuyên thấu tất cả, dường như có thể đọc được nội tâm kẻ khác.

Đứa bé yêu nghiệt như thế, bị vứt bỏ là đương nhiên!

Bé gái này. chính là Nha Nha đầu thai chuyển thế!

Hơn nữa cũng không biết là số may hay xui, đầu thai vào một nhà dân nghèo trong Lam nguyệt đế quốc. Mãi đến khi bị người ta vứt bỏ, tiểu Nha Nha mới hiểu được, hành động của mình hoàn toàn không phải hành động của một đứa trẻ con!

Tiếc rằng trước khi luân hồi nàng cũng không lớn. suy nghĩ đơn thuần, làm sao nghĩ được nhiều biện pháp? Cuối cùng cũng học được một cách, không nói lời nào, sau đó không lộ ra chút nào khác thường trước mặt người khác. muốn luyện công cũng chọn thời điểm đêm dài vắng lặng, lén lút tu luyện!

Cho nên. sau khi được cha của Karin nhặt về. ban ngày Nha Nha biểu hiện vô cùng nhu thuận, không nói gì cả. không khóc thét. Đám tôi tớ hầu hạ nàng đều tấm tắc khen kỳ, vô cùng yêu thích nữ hài nhặt về này.

Cha Karin vì chuyện giải độc cho con mà buồn khổ. liền đem Nha Nha đến chỗ con gái, để con sái dạy tiểu muội muội nói chuyện đỡ buồn. Karin cũng vô cùng yêu thích Nha Nha, tự nhiên sẽ không cự tuyệt.

Có lẽ cho rằng Nha Nha là một bé gái cái gi cũng không hiểu, hoặc cũng có thể vì nổi đau khố trong lòng kia không người trò chuyện. Karin bắt đầu kể cho Nha Nha nghe quá khứ của minh, chuyện làm sao quen biết Lý Thiên Lạc. làm sao yêu nhau. sau đó lại kể về những ngày vui vẻ ờ Học viện Đế quốc.

Nha Nha nghe tuy rằng rất có hứng thú đồng thời cũng bổ sung thêm rất nhiều kiến thức. Nhưng khiến Nha Nha kinh ngạc là. từ lời của Karin tỷ tỷ nghe được một cái tên. chính là giống hệt tên ca ca mình!

Theo Karin mỗi ngày kể chuyện với nàng, số lần nhắc tới Lăng Tiêu cũng ngày càng nhiều. Cuối cùng. Nha Nha gần như có thể khẳng định, Lăng Tiêu trong lời tỷ tỷ chính là đại ca của mình!
Vài lần như thế. Nha Nha gần như đã kìm không nôi sự kích động mà nói cho tỷ tỷ nghe quan hệ của mình với Lăng Tiêu.

Tuy nhiên sau khi chuyển thế làm người, Nha Nha mặc dù vẫn đơn thuần nhưng chỉ số thông minh cũng tăng lên không ít. Nàng hiểu rất rõ, nếu minh tùy tiện nói ra, chưa cần nói chuyện này có thể làm người ta tin hay không, mà còn lỡ truyền ra ngoài, chỉ sợ chính mình sẽ bị người ta bắt đi!

Sự kiện khắc sâu nhất trong trí nhớ Nha Nha chính là lão giả thoạt nhìn rất hiền lành lại dùng sức nắm cổ mình, hung hăng uy hiếp đại ca mình!

Cho nên. bây giờ Nha Nha sẽ không cho bất cử kẻ nào biết quan hệ của mình với ca ca!

Trước khi trở nên cường đại, Nha Nha tuyệt đối sẽ không đi tìm ca ca!

Suy nghĩ của Nha Nha khiến cho nàng vô cùng thông cảm đối với những tao
ngộ của Karin tỷ tỷ. Nàng vốn là linh thể. tu luyện rất lâu ở nơi âm u. Sau đó chuyển thế đầu thai, lại ở trong bụng mẹ tu luyện mười tháng. Từ khi sinh ra đến giờ. Nha Nha không hề gián đoạn việc tu luyện. Tu vi Nha Nha giờ đã đạt đến dung hợp hậu kỳ!

Nếu dùng chữ thiên tài để tả Lăng Tiêu. dùng chữ thiên tài siêu cấp để chỉ Diệp Tử, thì Nha Nha chính là thiên tài hơn Diệp Tử gấp mười lần, thậm chí là trăm lần!

Hơn nữa Nha Nha cũng không hề thông thạo đối với con đường tu luyện. Tất cả đều là tự mình mò mẫm tu luyện!

Nếu Nha Nha ở bên được Lăng Tiêu chi điểm. sau đó cho ăn linh dược. chi sợ Nha Nha bây giờ đã có thể ngưng kết nguyên anh!

Chuyện như vậy có thể xảy ra trên người một tiểu hài tử quả thực chẳng khác nào quỷ đến nhà. Nhưng linh hồn trải qua tinh thạch tâm luyện hóa thì quà là vô tiền khoáng hậu!

Không ai giống như Lăng Tiêu. đem tinh thạch tâm vô cùng trân quý làm chuyện này. Cho dù muốn đào tạo nên một siêu cấp cao thủ cũng không cần điên cuồng như hắn. Bởi vì sau khi người ta có tâm cảnh thực lực siêu việt, rất có thể sẽ có chọn lựa khác mà khi đó. không ai có thể khống chế được hắn!

Lăng Tiêu không có ý niệm này trong đầu đối với Nha Nha. Bởi vì hắn căn bản chưa từng nghĩ đến chuyện khống chế Nha Nha, mà Nha Nha cũng chưa từng nghĩ tới phản bội ca ca! Mồi buổi tối, Nha Nha đều lặng lẽ sử dụng linh lực trong cơ thể tẩy tủy phạt mao cho Karin. Vì sợ nàng biết nên tiến triển rất chậm. Mãi đến ba tháng sau, Karin vốn đã quen cả người vô lực, trong một lần bừng tỉnh cơn mơ phát hiện mình không ngờ có thể tự thân ngồi dậy. Toàn thân từ trên xuống dưới mỏi nhừ, nhưng đã có cảm giác sức lực hồi phục trở lại!

Sau đó nửa tháng thời gian, Karin phát hiện sức lực của mình từ từ khôi phục! Chẳng những khôi phục thực lực như trước, không ngờ kinh mạch còn đột phá, đạt tới cảnh giới Ma Kiếm Sĩ! Điều này không thể dùng chữ thần kỳ mà hình dung. Nếu nói không ai âm thầm trợ giúp Karin, chỉ sợ chăng ai tin!

Người đương thời, còn ai có thực lực này. lại đồng ý giúp Karin? Gần như tất cả mọi người không hẹn mà cùng nghĩ về một cái tên mà ở Lam nguyệt đế quốc đại biểu cho quyền uy vô thượng: Lăng Tiêu!

Ngay cả hoàng đế bệ hạ cũng bị hào quang trên người Lăng Tiêu che phủ! Đám người trong Karin gia tộc tìm muốn giết Karin đều kinh sợ!

Bởi vì cường giả cảnh giới Ma Kiếm Sĩ, gia tộc bọn họ trước nay chưa từng có! Nếu Karin muốn trả thù, chi sợ sẽ không đủ người cho nàng giết! Cha của Karin vốn dĩ vì xài hết tiền bạc mà trở nên vô cùng nghèo túng đột nhiên được đây lên vị trí tộc trưởng gia tộc. Còn Karin được trưởng lão hội chọn làm người thừa kế chức gia chủ tương lai duy nhất.

Trong gia tộc cũng có người không phục. liên bị chúng trưởng lão dùng thế lôi đình vạn quân giết chết. Trong một đêm, thân phận Karin có sự biến hóa long trời lờ đất. Tuy rằng không biết mình vì sao khôi phục, nhưng Karin vô cùng thất vọng đối với đám trưởng lão gió chiều nào xoay chiều nấy của gia tộc, ngay trong ngày liền khỏi gia tộc, trước khi rời khỏi còn nhắc nhờ phụ thân chăm sóc Nha Nha cho tốt.

Ai ngờ. sau khi Karin rời khỏi gia tộc ba tháng, Nha Nha cũng biến mất một cách thần bí. Đây là do Nha Nha sợ đám người kia liên tưởng đen mình, nên mới ẩn nhẫn lâu như vậy.

Nha Nha trong hình hài đứa trẻ tìm được một dãy núi, bắt đầu một kiếp tu luyện!

Còn Karin rất dễ dàng tìm được Lý Thiên Lạc đã khởi binh. Hai người gặp lại tất nhiên là một phen trút bầu tâm sự. Đối với việc Karin khôi phục. ngay cả Lý Thiên Lạc cũng vô cùng tin tưởng là do Lăng Tiêu làm ra!

Tâm lý kính sợ Lăng Tiêu đã sớm ăn vào trong máu, vĩnh viễn không thay đổi. Tâm tính của những ngày xưng huynh gọi đệ với Lăng Tiêu năm xưa đã sớm bị hắn quẳng đến chín tầng mây.

Lý Thiên Lạc càng thêm kiên định một điều. đó chính là, sau khi đánh đổ triều đình của Lý Võ Trực, mình sẽ an phận làm một thân vương tốt. Chờ khi tiểu thúc thúc Lý Võ Hiếu trưởng thành. sẽ mang theo Karin làm thân vương nhàn tản, chu du thế giới.

Nha Nha có lẽ vĩnh viễn cũng không biết, một hành động không tính toán của mình lại hoàn toàn phá đi dã tâm hừng hực trong lòng Lý Thiên Lạc.

Thục Sơn kiếm phái sau khi chuyển đến dãy núi phía sau đế quốc Tái Nhĩ, đế quốc Tái Nhĩ nhanh chóng có hành động, sắc phong Lăng Tiêu làm thân vương, đem phạm vi năm trăm dặm quanh Thục Sơn kiếm phái hoàn toàn cấp cho hắn, vĩnh viễn thuộc về Thục Sơn kiếm phái. người trong phạm vi đó đều là con dân Thục Sơn kiếm phái.

Hành động này của Tái Nhĩ để quốc đối lấy một lời hứa của Thục Sơn kiếm phái: không can thiệp vào việc triều chính của Tái Nhĩ đế quốc, không cho phép bất cứ thế lực nào xâm phạm Tái Nhĩ để quốc.

Quốc vương Tái Nhĩ đế quốc cũng vì vậy mà được toàn bộ các tầng lớp nhân dân từ thấp tới cao tán tụng là thiên cổ nhất đế!

Rất anh minh!

Thục Sơn kiếm phái quà thật cũng làm rất tốt lời hứa của mình, không can thiệp vào cuộc sống bất cử kẻ nào. Năm đó Lâm gia cũng bởi vì Thục Sơn kiếm phái đứng đó mà ngay cả đám vương thân quan lại cũng phải nịnh bợ. Bởi vì cũng chi có người của Lâm gia mới có thể tự do ra vào Thục Sơn kiếm phái!

Lăng Tiêu bế quan năm năm, hôm nay xuất quan.

Mai Lan Cúc Trúc xen lẫn trong mọi người. cùng Xuân Lan Thu Nguyệt đứng chung một chỗ, vô cùng khẩn trương cùng chờ đợi, tông chủ lần này xuất quan sẽ đạt đến cảnh giới gì?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.