Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 619: Tiềm tịch (Đêm trước)




Trên đường đi trong lòng Ngô Tú Nhi hồi tưởng lại tình cảnh năm xưa cùng Lăng Tiêu đi Bạch Lộ Quận tham gia đại hội ở Nam Châu. Nàng nghĩ đến những chuyện vui vẻ nên nhịn không được mà bật cười hì hì.

Trong lòng nha hoàn đi theo bên cạnh Ngô Tú Nhi cuối cùng cũng phải thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ:

- Tiểu thư cuối cùng cũng cười, đây cũng không phải chuyện dễ dàng.

Sau khi nhìn thấy Ngô Anh, Ngô Tú Nhi đột nhiên phát hiện mái tóc phụ thân đã có thêm nhiều sợi bạc, trong lòng nàng không kìm được phải cảm thấy rất áy náy và day dứt. Vành mắt nàng đỏ hồng lên rồi khẽ cắn môi dưới nhẹ nhàng nói:

- Cha… …. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

Ngô Anh khoát tay để nha hoàn đi ra, sau đó cười khổ nói:

- Con gái, cũng không phải cha vì thế lực mà muốn gả ngươi vào nhà quyền thế, con dâu nhà Tư Đồ cũng chưa chắc dễ làm. Nhưng ngoại trừ nhà bọn họ, ta thật sự nghĩ không ra thì còn người nào có thể xứng đôi với con! Con gái cũng không còn nhỏ nữa, có một số chuyện cần phải tự quyết định lấy.

- Những chuyện người nói con đều hiểu, con cũng cảm thấy làm thế này rất có lỗi với cha.

Ngô Tú Nhi gạt giọt nước mắt đang khẽ chảy xuống, sau đó nói:

- Nhưng trong lòng con thật sự không thích người kia… ….

- Tú nhi, cha cho gọi con đến cũng là vì chuyện này, Tư Đồ gia...Khụ khụ, đối tượng Tư Đồ gia cầu thân...Đổi lại.

Ngô anh làm gia chủ Ngô gia nhiều năm mà cũng cảm thấy khó xử khi nói những lời này. Hắn cố tình nổi giận:

- Tư Đồ gia người ta thật tâm xin lỗi, minh chủ Tư Đồ Dũng còn đặc biệt viết thư đưa đến giải thích, nói rằng khi đó chẳng qua chỉ là nhất thời lở bút viết sai tên, Tư Đồ Bằng Hạc cầu thân chứ không phải Tư Đồ Bằng Phi!

Mà Tư Đồ Bằng Hạc lại chính là người kế thừa duy nhất cho vị trí đại gia chủ tiếp theo của Tư Đồ gia.

Tư Đồ Bằng Hạc chưa lập gia đình, hơn nữa cũng chưa từng xuất hiện ở bất kỳ nơi nào. Người này tính tình rất tốt, hơn nữa còn nghe nói thực lực bây giờ đã đạt đến cảnh giới đại viên mãn sơ kỳ.

Trời, đây là ý nghĩ gì? Con trai của Tư Đồ Dũng tuổi tác cũng không lớn, cũng chưa qua hai nghìn tuổi mà đã có cảnh giới đại viên mãn. Hiện tay toàn bộ Ngô gia cũng chỉ có một lão tổ tông cảnh giới đại viên mãn, người ta chỉ là một thanh niên mà đã có thực lực thế này rồi!

Hơn nữa Tư Đồ Bằng Hạc còn là gia chủ tương lai của Tư Đồ gia, nếu Ngô Tú Nhi được gả sang cũng chính là gia chủ phu nhân tương lai.

Đây là địa vị gì? Nếu ở trong nhân giới gả cho hoàng thượng thì trở thành hoàng hậu, là một người phụ nữ mẫu nghi thiên hạ cảnh giới cao nhất. Mà trong Thánh Vực này nếu có thể trở thành gia chủ phu nhân của Tư Đồ gia cũng giống như được gả cho hoàng đế trong nhân giới, trở thành hoàng hậu rồi.

Đây đã không phải là vinh quang, đối với Ngô gia thì quả thật là một bước lên trời.

Khi Ngô Anh nhận được tin tức này thì kinh hoàng đến mức trợn mắt há mồm, lão hoàn toàn không có cảm giác bị đùa giỡn mà chỉ cảm thấy không chân thực. Lão liên tục hỏi đi hỏi lại người đưa tin hơn mười lần, cuối cùng mới khẳng định không phải mình đang mơ.

Ngô Anh căn bản không biết mà cũng không thể ngờ, Tư Đồ Bằng Phi biết cha đang đã quyết định chọn một nhà để cầu thân cho mình, mà đó lại là con gái Ngô gia ở Vọng Thiên thành. Hắn biết cha muốn thông qua phương thức này để qua lại thân thiết với Thục Sơn phái, vì vậy lần đầu tiên hắn đưa ra ý kiến phản đối.

Bởi vì ai cũng biết những gia tộc trong Vọng Thiên thành đều có quan hệ với Thục Sơn phái. Tuy không nhà nào công khai phụ thuộc, nhưng thực tế thì cũng không có gì khác biệt lắm.

Nếu ba gia tộc này xảy ra chuyện gì thì ít nhất Thục Sơn phái cũng sẽ không ngồi yên để xem.

Mà lý do của Tư Đồ Bằng Phi là mình không thích người phụ nữ kia, hắn cũng không hứng thú với vị trí gia chủ Tư Đồ gian. Vì vậy hắn mong phụ thân Tư Đồ Dũng có thể thành toàn, để cả đời hắn có thể ở trong Liên Minh Nam Châu, vì mục đích chấn hưng liên minh mà cống hiến một phần lực lượng của mình.

Khi Tư Đồ Dũng nghe xong không những không tức giận mà ngược lại còn tán thưởng nhi tử đã trưởng thành và có đầu óc xét đoán, đã hiểu và chia sẽ những ưu phiền với lão. Vì vậy Tư Đồ Dũng vung tay dứt khoát đem chuyện hôn nhân này chuyển cho con trai cả Tư Đồ Bằng Hạc, người vẫn một mực tu luyện đến hôm nay vẫn chưa thành gia lập thất.

Vì Tư Đồ Dũng nghe nói đứa con gái Ngô gia tuổi còn nhỏ mà đã đột phá lên cảnh giới Tiên Thiên. Với thế lực hùng mạnh của Tư Đồ gia cũng không phải không thích hợp thông gia với Ngô gia, điều này chắc chắn sẽ làm cho nhiều người mẫn cảm thấy sợ hãi.

Nếu con gái Ngô gia ưu tú như vậy thì tương lai sinh hài tử chắc chắn sẽ rất tốt, ít nhất cũng có thể bảo đảm sự xuất sắc của con cháu Tư Đồ gia! Điều này cũng đã quá đủ rồi.

Về phần những phản ứng của Ngô gia, Tư Đồ Dũng cho rằng mình làm như vậy đã rất nể mặt bọn họ rồi. Bọn họ dám phản đối sao? Mà phản đối thế nào được?

Mà Tư Đồ Dũng cũng hoàn toàn không ngờ mưu trí của Tư Đồ Bằng Phi lại thâm sâu như vậy!

Nhiều năm trước Tư Đồ Bằng Phi đã biết cô gái Ngô Tú Nhi này thích Lăng Tiêu, điều này chẳng cần ai nói với hắn, hắn chỉ dùng con mắt đã có thể nhìn thấu mọi chuyện.

Chuyện này sẽ không được nhiều người ngoài chú ý, nhưng hắn lại rất quan tâm. Cho nên khi Tư Đồ Dũng nói ra chuyện hôn nhân thì khắp người Tư Đồ Bằng Phi đã đổ đầy mồ hôi lạnh.

Người khác không biết sự khủng bố của Lăng Tiêu nhưng Tư Đồ Bằng Phi lại biết rất rõ. Hơn nữa Diệp Thiên võ giả thiên tài trẻ tuổi nhất ở Nam Châu cũng nhiều lần thất bại trong tay Lăng Tiêu. Nam Châu này không người nào biết không người nào hiểu, cho dù giữa Lăng Tiêu và Ngô Tú Nhi không có bất kỳ chuyện gì xảy ra nhưng nếu Tư Đồ Bằng Phi cưới một người phụ nữ mà nàng căn bản lại không yêu mình, chuyện này hắn không thể chấp nhận được.

Huống hồ ai biết được giữa Lăng Tiêu và nàng ta có vấn đề gì hay không. Nếu như giữa hai người kia thật sự có một loại quan hệ nào đó thì hành động lần này của Tư Đồ Dũng không những không tạo được mối quan hệ thân thiết với Thục Sơn phái mà ngược lại còn đắc tội với Lăng Tiêu.

Sau khi phản đối thành công thì Tư Đồ Bằng Phi hắn sẽ không liên quan đến chuyện này. Sau nhiều năm, hắn vốn là một người đặc biệt khôn ngoan lại càng thêm trưởng thành và rất biết cách che giấu. Hơn nữa trong lòng Tư Đồ Bằng Phi đã sớm phát thề, hắn sẽ tuyệt đối không bao giờ đối đầu với Lăng Tiêu.

Vì như vậy Tư Đồ Bằng Phi hắn sẽ chết rất thảm.

Cho nên khi Tư Đồ Dũng không cần nghĩ ngợi đã chuyển chuyện hôn nhân này lên người đại ca thì Tư Đồ Bằng Phi đã thiếu chút nữa bật cười thành tiếng. Hắn quay về phòng ôm bụng cười rất lâu, sau đó trong lòng lại thầm cười lạnh:

- Tư Đồ Bằng Hạc, ngươi còn che giấu tâm cơ sâu sắc hơn cả ta. Ngươi biểu hiện ra ngoài rất khiêm tốn nhưng trong lòng lại vô cùng cuồng ngạo. Ta muốn xem khi ngươi cưới về một cô gái không thích mình, hơn nữa lúc nào nàng cũng có thể đưa ngươi vào chỗ chết thì tên khốn ngươi phải làm thế nào cho tốt!

Sau khi Ngô Tú Nhi nghe rõ những lời giải thích của phụ thân thì vẻ mặt cũng không xấu hổ và giận dữ như Ngô Anh tưởng tượng. Lúc này vẻ mặt nàng vô cùng bình thản đồng thời lại có cảm giác giống như được giải thoát. Ngô Anh còn tưởng rằng con gái đã thay đổi ý định, lão không nhịn được phải nở nụ cười rồi nói:

- Con xem, con trai cả nhà Tư Đồ ưu tú như vậy, đã đạt đến cảnh giới đại viên mãn rồi. Người thế này thì thành quả tương lai chắc chắn sẽ không có giới hạn.

Ngô Anh nói xong những lời này thì trong lòng chợt nhớ đến Lăng Tiêu, vậy là lão lại bồi thêm một câu:

- Tất nhiên dù có ưu tú thế nào cũng không thể so sánh với Lăng Tiêu được, tiếc là hắn không phải con rể của ta.

Ngô Tú Nhi thản nhiên cười, nàng rất bình tĩnh nói:

- Cha, nếu con đồng ý thì người chắc chắn sẽ rất vui phải không?

Ngô Anh cảm thấy sửng sốt. Loại người xảo quyệt như lão tuy nói chuyện với con gái cũng không cần sử dụng mánh khóe nhưng câu hỏi này của con gái rõ ràng rất khác thường, sao lão lại nghe không ra chứ?

Vì vậy Ngô Anh cười nói:

- Những lời này là ai nói chứ, ha ha, chỉ khi con gái bảo bối của ta vui vẻ, người làm cha như ta mới thấy sung sướng được.

- Nhưng con không thích!

Ngô Tú Nhi cố gắng nhếch môi lên, cố gắng không để cho lệ từ trên vành mắt tuôn rơi. Nàng hơi nghẹn ngào nói:

- Con đã rất cố gắng ép buộc chính mình, cố gắng để số phận của mình trở thành một quân cờ, để cha có thể ngẩng cao đầu trong gia tộc, để cha không bị chỉ trích. Nhưng...Con không làm được...Như vậy sẽ cảm thấy rất nhục nhã. Con rõ ràng là một người có máu thịt có tình cảm, không phải là một món hàng có thể bị đưa đến rồi đưa đi, có thể sửa tới sửa lui. Nếu cha đã muốn gả con thì phải để Tư Đồ Bằng Phi đến cưới. Nếu không cho dù Tư Đồ Dũng hắn là minh chủ Nam Châu, con cũng không đồng ý.

- A!

Ngô Anh sửng sờ đứng đờ người, những cơ thịt trên mặt co rút dữ dội, khóe mắt lão giật giật. Sau khi lão hung hăng nháy nháy mắt vài cái, dùng giọng khó tin hỏi:

- Con...Con nói gì?

Ngô Tú Nhi lặp lại lời nói vừa rồi:

- Trả lời cho gia tộc Tư Đồ biết, nếu muốn cưới con thì phải bắt Tư Đồ Bằng Phi đến.

Ngô Anh đã bị những lời này của Ngô Tú Nhi làm cho kinh hoàng đến mức thiếu chút nữa đã hóa đá ngay tại chỗ. Lão không nhìn thấy trong mắt con gái mình lóe lên một luồng sáng xảo quyệt. Cũng giống như Tư Đồ Bằng Phi biết Ngô Tú Nhi thích Lăng Tiêu, Ngô Tú Nhi cũng rõ ràng biết Tư Đồ Bằng Phi hiểu chuyện này.

Bởi vì năm xưa Ngô Tú Nhi cũng không che giấu tình cảm nồng nàn của mình khi đối mặt với Lăng Tiêu. Trừ khi Tư Đồ Bằng Phi là tên ngu hoặc là người mù mới có thể không biết.

Tư Đồ Bằng Phi lại từ hôn, thực tế đã nói rõ trong lòng hắn có quỷ. Lăng Tiêu cũng đã từng nói tên Tư Đồ Bằng Phi này bề ngoài thì có vẻ tùy tiện nhưng lòng dạ lại rất sâu sắc, hơn nữa tên này cũng là một người có dã tâm.

Người như Tư Đồ Bằng Phi mà từ hôn thì vấn đề đã vô cùng rõ ràng rồi, hắn sợ Lăng Tiêu! Hắn không dám cướp người rất có thể là nữ nhân của Lăng Tiêu.

Ngô Tú Nhi vốn cũng rất băng tuyết thông minh, chuyện có liên quan đến mình chỉ cần nháy mắt đã có thể đưa ra kết luận. Nếu Tư Đồ Bằng Phi có tự mình đứng ở đây thì sợ rằng cũng phải bội phục người phụ nữ thông minh này.

Rất lâu sau vẻ mặt Ngô Anh mới lộ ra một nụ cười khổ, lão nhìn Ngô Tú Nhi nói:

- Con gái tốt của ta, con làm như vậy không phải đang làm khó cha sao?

- Làm khó?

Khóe miệng Ngô Tú Nhi hơi vểnh lên:

- Chẳng lẽ cha cũng muốn con mình trở thành một món hàng để người ta muốn ném cho ai cũng được sao? Cái gì là gia chủ tương lai của nhà Tư Đồ, con cũng không thích. Cảnh giới đại viên mãn thì rất giỏi sao? Sau trăm năm nữa Thục Sơn phái sẽ xuất hiện một đống người như vậy!

Ngô Anh nhìn con gái mà không nói lời nào, thấy con mình lại nhắc đến Thục Sơn phái, rõ ràng vẫn còn nhớ mãi không quên tên Lăng Tiêu kia. Lúc này lão cũng chỉ biết thở dài rồi xoay người đi ra khỏi cửa nói:

- Cha sẽ cùng trưởng lão hội bàn bạc một lần nữa. Ôi! Tư Đồ gia tộc không phải là loại người chúng ta có thể mạo phạm được.

Ngô Tú Nhi cũng đáp lại:

- Thục Sơn phái cũng không phải Tư Đồ gia bọn họ có thể đắc tội được.

Ngô Anh khẽ dừng bước, đang muốn nói điều gì đó thì ngậm miệng lại. Trong lòng lão đành bất đắc dĩ nghĩ:

- Con gái bảo bối của ta ơi, Thục Sơn phái dù mạnh, cũng đâu có quan hệ gì với chúng ta!

Sau khi đi ra khỏi sân, Ngô Anh quay sang khoảng không bên cạnh rồi thản nhiên phân phó:

- Canh chừng Tú nhi cho tốt, đừng để nó chạy ra ngoài, không được để nó đi đến Thục Sơn.

- Vâng, gia chủ!

Không khí đột nhiên hơi rung động rồi yên tĩnh trở lại.

Lúc này Thục Sơn phái đang giăng đèn kết hoa, mấy vạn người trong môn phái ai cũng nở nụ cười hài lòng, bầu không khí trở nên náo nhiệt trước nay chưa từng có.

Lúc này bãi đá nơi thác nước năm xưa đã hoàn toàn trở thành nơi sinh sống của cả Lăng gia. Sau khi nội môn, ngoại môn và Tinh Vũ đường được thành lập thì tất cả mọi người đều phải đi vào khu vực tương ứng.

Cho nên ngày hôm nay cái đài đá bên thác nước ngoại trừ thân nhân Lăng Tiêu thì không còn bất kỳ người nào khác được ở lại chỗ này.

Chuyện hôn nhân của Lăng Tiêu làm mọi người phải vắt hết óc ra, vì lần này hắn muốn cưới những tám người.

Diệp Tử, Hoàng Phổ Nguyệt, Thượng Quan Vũ Đồng, Phong Linh, Tống Minh Nguyệt, Y Toa, Xuân Lan, Thu Nguyệt!

Vốn Xuân Lan và Thu Nguyệt sống chết cũng không chịu đồng ý làm vợ Lăng Tiêu, sau nhiều năm thì tư tưởng này đã sớm trở nên thâm căn cố đế. Bọn họ vẫn cứ coi mình là tỳ nữ của Lăng Tiêu, có thể ở bên cạnh hắn thì chính là một chuyện vô cùng may mắn với các nàng rồi. Họ cũng chưa từng nghĩ tới chuyện mình phải lấy Lăng Tiêu.

Nhưng đối với Lăng Tiêu thì thê thiếp chẳng qua chỉ là tên gọi của những người phàm nhân, đối với người tu đạo thì được gọi là đạo lữ.

Hơn nữa giữa hai bên đạo lữ kết hợp lại với nhau cũng không phải là kết hợp dục vọng giống như những suy nghĩ của phàm nhân. Song tu giữa đạo lữ với nhau cũng không phải xấu xa bỉ ổi giống như những người viết sách hay nhắc tới, âm dương giao hòa vốn là một việc phù hợp với pháp tắc thiên địa. Nếu thuận theo pháp tắc mà làm việc thì gọi là xấu xa được sao?

Thường thì đạo lữ của tu chân giả chỉ có một, rất ít người có nhiều hồng nhan bên cạnh giống như Lăng Tiêu. Nhưng thực tế thì Thiên Đế trong truyền thuyết lại có hàng tỉ thê thiếp.

Hơn nữa đối với tính cách của những người tu chân thì phải bận tâm đến những quan điểm của người khác sao?

Cho nên hai cô gái Xuân Lan và Thu Nguyệt đi theo Lăng Tiêu sớm nhất cuối cùng cũng đợi được đến ngày hôm nay. Nha Nha cũng muốn làm tân nương thứ chín, nhưng đáng tiếc là nàng không dám nói với Lăng Tiêu.

Nha Nha tinh quái trong môn phái đã sớm là một cô gái trưởng thành, cùng với Lăng Vận Nhi bướng bỉnh và Hoắc Thanh Thanh đã được người ta gọi là ba tiểu công chúa trong Thục Sơn.

Hình tượng các nàng đã sớm ăn sâu vào trong lòng người, bây giờ đột nhiên lại nói muốn gã cho Lăng Tiêu. Chắc chắn phần lớn đệ tử của Thục Sơn phái đều cảm thấy không thể tiếp nhận được.

Năm ngày trước khi hôn lễ Lăng Tiêu được cử hành, đã có rất nhiều sứ giả chúc mừng từ các nơi đi đến Thục Sơn phái. Trước đó Thục Sơn phái cũng vì điều này mà đặc biệt mở rộng một khu đất lớn rồi xây thêm một vạn căn phòng.

Như vậy có thể thấy công tác chuẩn bị lần này đã đạt đến mức độ nào.

Tương Vân Sơn và Lăng Tiêu đang cùng nhau ngồi uống trà nói chuyện phiếm. Lúc này Lăng Tiêu cười nói:

- Ngày hôm qua Tương Vân Bưu đã đến rồi, không ngờ hắn cũng dám đến.

Trên mặt Tương Vân Sơn hiện ra nụ cười thản nhiên, nói:

- Ta rất hy vọng được nhìn thấy vẻ mặt của hắn khi nhìn thấy Tuyết Ngọc.

Sau đó Tương Vân Sơn lại nói:

- Nghe nói lần này phía Liên Minh Phương Nam cũng đến rất nhiều người, thâm chí ngay cả minh chủ Tôn Hạo Thiên cũng tự mình đến đây, lúc này đang ở trong Vọng Nguyệt Thành. Ta chỉ sợ giữa Liên Minh Phương Nam và Liên Minh Nam Châu xảy ra xung đột. Chủ công, đối với chuyện này ngươi có tính toán gì không?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.