– Vãn bối đến giờ vẫn không biết hai phụ tử người tên gì để tiện xưng hô.
– Lão Họ Thượng Quan tên Hoàng Nam, còn tiểu nữ tên là Ngọc Nhi, gia đình lão vốn là 1 nhánh nhỏ trong Thượng Quan danh tộc nhưng sau khi ông nội ta mất sớm, cha ta thì tư chất kém nên võ học của nhà ta không còn như trước dẫn đến bị gia tộc xem thường, đến đời ta thì gần như là không còn người tinh anh võ học nữa.
Lão Nam kể đến đây thì rưng rưng nước mắt…
– Lão xin cảm tạ công tử 1 lần nữa, ân cứu mạng xin ghi tạc trong lòng không biết báo đáp sao cho vừa.
Nhìn Ngọc Nhi xinh đẹp yêu kiều ngồi cạnh cha mình trong lòng Thiên Bảo thầm nhủ: bảo con gái lão lấy thân báo đáp là được haha…
Sau khi ăn tối xong thì Lão Nam nằm ngủ trên chiếc giường lá mà Thiên Bảo xếp lúc chiều.
Còn Thiên Bảo thì đi xung quanh xem xét… Sẵn tiện ngắm trăng cho khuây khỏa tâm hồn.
Thiên Bảo di ra cạnh bờ hồ ngời dưới tan cây nhìn trăng sáng, đang thơ thẩn thẩn thơ thì nghe có tiếng động không xa Thiên Bảo đi đên dò xét thì thấy Ngọc Nhi đang tự từ cởi hết quần áo minh ra rồi bước xuống hồ để tắm
Lần đầu nhìn thấy cơ thể của con gái Thiên Bảo phấn kích vô cùng hắn nấp sau 1 thân cây đổ ngang dưới đất và trộm nhìn.