Ngạo Kiều Nữ Thần Nghịch Tập Đi

Chương 102: Không gạt được



Tiêu Sái nhìn Tiêu Cảnh, Tiêu Cảnh nói tiếp:”Thương thế của anh quá nặng,các bác sĩ ở bệnh viện căn bản là không thể nghĩ ra được biện pháp để phẫu thuật cho anh,là Tiểu Nhu tự mình làm phẫu thuật,cuộc phẫu thuật này các giáo sư hẳn là phải cần một ngày một đêm mới có thể hoàn thành,vậy mà Tiểu Nhu chỉ cần một tiếng hai mươi lăm phút là hoàn thành,và cuối cùng anh đã được bình an.” Tiêu Sái nói tiếp:”Nhưng ngay khi Tiểu Nhu tuyên bố anh đã bình an vô sự,em ấy liền lâm vào hôn mê,đến bây giờ vẫn chưa tỉnh lại.” Tiêu Dao nhíu mày,hít một hơi thật sâu,nghĩ đến cô gái từ trên trời giáng xuống đó,hai tay đan chặt vào nhau,trầm giọng hỏi:”Bác sĩ nói thế nào?” Em gái của hắn là thần tiên,nhất định sẽ không có việc gì,có thể từ trên trời lao xuống cứu mình,nhất định sẽ bình an vô sự,sẽ không để bọn họ lo lắng. Tiêu Sái lắc đầu:”Bác sĩ kiểm tra không ra,chỉ nói Tiểu Nhu không bị điên chết,nhưng … Nói thân thể của Tiểu Nhu ở suy kiệt…. Cụ thể là cái gì suy kiệt, bọn họ cũng nói không ra.” Tiêu Dao nhíu chặt lông mày với nhau:”Hai đứa giải thích với ba mẹ như thế nào?” Tiêu Cảnh lắc đầu:”Không dám nói, chuyện của anh không dám nói,của Tiểu Nhu lại càng không dám nói,ngày hôm đó liền nói với mẹ Tiểu Nhu đến nhà bạn học hai ngày,nhưng buổi sáng hôm nay ba mẹ đã không còn tin nữa.” Bất quá lúc đó ba mẹ cũng không hề hỏi qua chuyện của anh…. Chẳng qua chỉ than phiền rằng anh đi ra ngoài chưa bao giờ gọi điện thoại về nhà. “Dìu anh lên.” Tiêu Dao chống giữ thân thể muốn đứng lên. Hai anh em Tiêu Cảnh cùng Tiêu Sái vội vàng mỗi người một bên một bên đỡ Tiêu Dao, Tiêu Sái hỏi:”Anh,anh muốn đi đâu à?” Tiêu Dao cau mày:”Tiểu Nhu đang ở nơi nào?” “Bên cạnh.” Tiêu Cảnh nói:”Để tiện cho việc trông nom,tầng này không có bệnh nhân khác,Tiểu Nhu ở ngay phòng bên cạnh.” Tiêu Dao gật đầu:”Dìu anh tới nhìn em ấy một cái.” Vết thương trên người hắn thật sự là rất đau,nhưng vẫn cứng đầu chống giữ đứng lên,hiện tại cả người đều là mồ hôi lạnh,ngược lại có hai người bên cạnh,nên hắn sẽ tận lực sai khiến,làm cho mình có thể đi dễ dàng hơn một chút. Hai anh em Tiêu Sái đỡ Tiêu Dao đến phòng bệnh của Đường Tịch,hắn thấy trên giường có một cô gái sắc mặt tái nhợt đang nằm,trong mắt liền hiện lên sự thương tiếc,chẳng lẽ là bởi vì cứu hắn mà em ấy hao phí tất cả sức lực,cho nên mới biến thành như vậy chăng? Em gái hắn nói mình là tiên nữ,nhưng xưa nay trước mặt bọn hắn đều chưa sử dụng qua năng lực,nhưng bỗng dưng ngày đó lại đột ngột xuất hiện cứu hắn…. Tiểu Nhu,em nhất định phải tỉnh lại,nếu không người là anh như anh làm sao sống nổi?Cái mạng của anh là do em cứu về,vì thế anh nhất định sẽ sống thật tốt nhưng sẽ phải sống cả đời trong đau khổ,em có biết không? Trở lại trong phòng bệnh của chính mình, Tiêu Dao đã đầm đìa mồ hôi,Tiêu Cảnh liền vội gọi bác sĩ tới tiêm thuốc giảm đau,nhưng Tiêu Dao lại đưa tay ngăn bác sĩ lại,hắn phải chịu đau như vậy mới không còn tâm trí mà đau lòng,hai anh em Tiêu Cảnh và Tiêu Dao không có cách nào, chỉ có thể để cho bác sĩ rời đi,Tiêu Cảnh nói:”Anh,anh việc gì cứ phải chịu đựng đau khổ như vậy chứ!.” Tiêu Sái phụ họa nói:”Đúng vậy anh!Tiểu Nhu khẳng định cũng không muốn anh như vậy a, hơn nữa anh coi như vì Tiểu Nhu cũng phải nhanh bình phục một chút mới tốt a!” Tiêu Dao không nghe,nói:”Đưa điện thoại cho anh.” 14 THÁNG 10 18:19 Tiêu Sái lập tức phòng bị nhìn anh mình hỏi:”Anhmuốn làm gì?” Tiêu Cảnh đem điện thoại cho Tiêu Dao, Tiêu Sái gào khóc kêu to:”Tiêu Cảnh,tên phản đồ này, chúng ta giấu cha mẹ nhiều ngày như vậy, nếu là lúc này anh ấy gọi điện thoại cho ba mẹ,chúng ta sẽ bị ba mẹ đánh chết!” “Im miệng!” Tiêu Dao mặc dù bị thương,nhưng khí thế vẫn rất mạnh mẽ, hắn quát một tiếng, Tiêu Sái vội vàng ngậm miệng,lúc này Tiêu Dao mới gọi điện thoại cho cấp trên của mình, trong chốc lát bên kia nghe điện thoại, Tiêu Dao đem chuyện của mình báo cáo, bên kia hỏi hỏi cái gì đó, Tiêu Dao nói:”Đúng, Close đã bị đánh gục tại chỗ.” “Tôi sẽ sớm chữa khỏi vết thương để trở về báo cáo.” Bên kia không biết nói cái gì, Tiêu Dao hơi nhíu mày, vẫn nói:”Thành phố A,bệnh viện Lâm An!” Cúp điện thoại, hắn mới nhìn thấy đứa em với ánh mắt tóe lửa,trầm giọng nói:”Có cái gì cũng phải chờ anh gọi điện thoại xong rồi hãy hỏi lại.” Hai người kia đồng loạt gật đầu, Tiêu Dao nhìn hai người một cái, lại gọi một cú điện thoại đi,nói đôi câu đơn giản,cũng nhờ người ở đầu dây bên kia tới bệnh viện Lâm An, chờ Tiêu Dao cúp điện thoại,hai người kia lập tức hỏi:”Anh,lời Tiểu Nhu nói là sự thật sao?Anh thật sự là người của ngành bộ đội đặc chiến sao?” Tiêu Dao ừ một tiếng, nói:”Không cho phép nói cho bất luận người nào, biết không?” Hai anh em sáng mắt gật đầu, lại hỏi:”Nhưng sự tình ở thơi điểm đó là gì?Anh lấy đâu ra thời gian đi huấn luyện a?….Vào ngành này nhất định phải trải qua sự rèn luyện nghiêm khắc cùng chọn lọc đi,huống chi bây giờ cấp bậc của anh đã là thiếu tá?” Tiêu Dao nhàn nhạt nói:”Trung tá, trải qua chuyện này, cũng có thể nâng cấp bậc lên thành Trung tá.” Thật ra thì hắn đã sớm có thể thăng chức Trung tá, chẳng qua vẫn muốn có một bước ngoặt.Vì hắn thăng cấp vốn rất nhanh, sắp khiến cho người khác giận sôi máu,nhưng là lần này, bởi vì chuyện của Close đặc biệt nghiêm trọng,hắn lại có thể xử Close, công lao nhất định không nhỏ… Nghĩ đến bản thân mất đi không biết bao nhiêu đồng đội,sắc mặt Tiêu Giao liền trầm xuống, lạnh nhạt nói:”Được rồi,hai đứa gọi điện thoại nói cho ba mẹ đi, nói anh xảy ra tai nạn xe cộ nằm viện,tiểu Tịch ở bệnh viện tới lúc nhìn thấy anh không cẩn thận từ trên cầu thang lầu té xuống,bị thương tổn tới đầu.” Tiêu Sái ha ha cười lạnh,nói” “Anh,anh tưởng ba mẹ sẽ tin tưởng lí do này sao?” Tiêu Dao cũng cảm thấy bản thân đưa ra một lí do quá gượng gạo,ngay vào lúc này,điện thoại di động của Tiêu Cảnh vang lên,hắn nhìn lên một cái, lập tức xuất hiện dáng vẻ như đang đối đầu với đại địch, đem điện thoại di động hướng trên giường bệnh ném một cái:”Cmn, nhắc đến Tào Tháo là Tào Tháo đến a!” Tiêu Dao liếc nhìn Tiêu Sái một cái, ra hiệu Tiêu Sái đem điện thoại di động đưa tới, Tiêu Sái vô cùng nghe lời đem di động nhặt lên đưa cho Tiêu Dao,Tiêu Dao trực tiếp nghe máy:”Mẹ….” Dương Tĩnh Nhàn cùng Tiêu Hoằng Lịch cơ hồ là cùng một thời gian đến bệnh viện, hai người thấy Tiêu Dao nằm trên giường bệnh,sắc mặt đều không phải đen lại,đặc biệt là Tiêu Hoằng Lịch lần đầu tiên thấy con của mình bị thương đến mức độ này, hơn nữa thương thế kia rõ ràng cho thấy là vết đạn bắn, hắn trầm mặt nói:”Các con tốt nhất hãy cho ta một lời giải thích,nếu không từ nay về sau ba anh em đừng nghĩ tới rời khỏi nhà nửa bước!” Dương Tĩnh Nhàn đau xót nhìn Tiêu Dao, không có hỏi lại bệnh tình của hắn, mà là nhìn quanh phòng bệnh một vòng, hỏi nhỏ: “Tiểu Nhu đâu? Không phải nói Tiểu Nhu cũng ở bệnh viện sao? Nó mấy ngày nay vẫn không có về nhà, chính là luôn ở nơi này chiếu cố con sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.