Ngạo Kiều Nữ Thần Nghịch Tập Đi

Chương 127: Ngọt ngào



­

Mặt Tần Hân Dĩnh biểu tình cứng đờ, Kiều Lương kéo Đường Tịch bỏ qua cô ta rời khỏi, cô ta bỗng nhiên lớn tiếng nói ” tiểu Tịch gọi điện thoại cho em!”

Tần Hân Dĩnh thấy bước chân của Kiều Lương chậm lại, ánh mắt cô ta lóe lên một tia được như ý, nói tiếp ” em nhận được điện thoại của tiểu Tịch rồi, anh chẳng lẽ không muốn biết tình huống của tiểu Tịch sao? Anh không muốn biết tiểu Tịch bây giờ đang ở nơi nào sao?”

Kiều Lương nắm tay của Đường Tịch hơi hơi (QQ) chặt lại, Đường Tịch đứng một bên nhìn cô ta một cái, ánh mắt của anh tối tăm, Đường Tịch đưa ra cái tay còn lại vỗ một cái vào tay anh ấy, cho cô lực lượng, Kiều Lương xoay người thật sâu nhìn Tần Hân Dĩnh, gằn từng chữ ” tôi cùng cô ấy vào mấy năm trước đã chia tay, cô ấy bây giờ ở đây thì cũng không cùng too có quan hệ.Tôi hy vọng Tần tiểu thư đừng có tự nghĩ đến cô là bằng hữa của bạn gái trước của tôi tồi thì có thể ở chỗ này của tôi lợi dụng ta bạn gái trước được (phải) cho bất kỳ chiếu cố đặc thù, nếu như cô là tới làm việc ở đây, như vậy mời cô làm tốt công việc, nếu như cô là tới cùng tôi làm quen, như vậy bây giờ cô có thể cút ra khỏi Kiều thị rồi.”

Tần Hân Dĩnh sắc mặt trắng bệch, oán hận nhìn Kiều Lương, âm thanh ác độc ” anh nói láo, trước kia anh rõ ràng còn vì Đường Tịch đi Thái Bình Dương, hiện tại bây giờ người đàn bà này ở đây, anh cũng không dám thừa nhận sao? anh sẽ không sợ bị thương tới lòng của tiểu Tịch sao!”

Hoàn hảo là giờ làm việc nên lầu một người cũng không phải là rất nhiều, mặc dù Tần Hân Dĩnh lớn tiếng như vậy ồn ào náo động cũng không có đưa tới bao nhiêu người ghé mắt, Đường Tịch nhìn Tần Hân Dĩnh, hơi nhíu mày, trong lúc nhất thời chỗ sâu trong trí nhớ cũng dần dần trở nên rõ ràng, không biết là khi nào thì Tần Hân Dĩnh bắt đầu cho cô nhìn một ít ảnh Kiều Lương cùng cô gái khác chung sống rất thân mật, sau đó nói cô nhất định phải đem anh quản được, nếu không một ngày kia anh ấy liền bị người đoạt đi nha.

Bởi vì tính tình của cô khá mạnh mẽ cho nên cũng không nguyện ý đi hỏi Kiều Lương có phải hay không là thích người khác, chẳng qua là bình thường ngoại trừ cùng Kiều Lương đồng thời vui vẻ ra, cô sẽ chú ý thái độ của anh đối với cô, anh cùng với cô mọi thời điểm là rất vui vẻ, cho nên tin tưởng anh là yêu cô, cho đến anh đột nhiên nói ra chia tay.

Hóa ra là bởi vì như vậy mình mới không có chút nào nghĩ (muốn) giữ anh lại, bởi vì cô nghĩ (muốn) ở ba người, tình yêu nên lưu một chút tôn nghiêm, nhưng là ở cô và Kiều Lương cuối cùng cũng không có người thứ 3 chân chính, chỉ có một người đang tự biên tự diễn, mà cô lại đem trận biểu diễn kia nhìn vào, thậm chí còn bị cô ta mang ra trêu đùa rồi.

Khóe miệng Đường Tịch bỗng nhiên mang theo nhàn nhạt nụ cười, đứng một bên nhìn Kiều Lương, cười chế giễu chất vấn ” cô nói cái người Đường Tịch kia chính là ai à? Có đẹp hơn tôi không? Có khả ái hơn tôi sao?”

Kiều Lương nhìn Đường Tịch nhìn một màn đùa dai khóe miệng nở một nụ cười, cười một tiếng, đưa tay sờ đầu của cô một cái ” em khả ái nhất, em xinh đẹp nhất.”

Đường Tịch biểu tình vô cùng hài lòng nghe được cái câu trả lời này, lại kéo tay anh ngửa mặt hỏi anh” vậy anh thích nhất ai vậy?”

“em. ” Kiều Lương thật sâu nhìn Đường Tịch, thâm tình lại ôn nhu ” cuối cùng chỉ có một người là em mà thôi.”

Kiều Lương cũng không có nói là Tiêu Nhu vẫn là Đường Tịch, nói chẳng qua là em, mà cái em chính là Đường Tịch, cuối cùng cũng chỉ là Đường Tịch.

Đường Tịch bị Kiều Lương cảm động đến rối tinh rối mù, hốc mắt hồng hồng, Tần Hân Dĩnh lại tức giận phát run, tại sao cô ta phòng bị Đường Tịch nhiều năm như vậy, cuối cùng bị một cô gái nghe đều chưa có nghe nói qua đoạt người cơ chứ? Cô ta lúc trước đối với Đường Tịch làm hết thảy đều là uổng công phí sức sao? Người Kiều Lương chân chính yêu là cô gái này?

Kiều Lương đem biểu tình của Tần Hân Dĩnh toàn bộ thu vào đáy mắt, dùng giọng cảnh cáo nhìn Tần Hân Dĩnh ” Tần tiểu thư, tôi hy vọng cô sau này đừng ở trước mặt bạn gái của tôi tùy tiện nói bậy bạ nói điều không nên nói, nếu không, tôi sẽ để cho cô đang ở đây thành phố A, không, tôi sẽ để cho cô ở quốc gia này không sinh tồn nổi! Tác phẩm của cô có thể rất được hoan nghênh, cũng có thể trong một đêm biến thành không ai muốn là đồ phế phẩm. ” nói xong kéo Đường Tịch rời khỏi Kiều thị.

Tần Hân Dĩnh trong lòng nén giận, nhưng là kiêng kỵ những lời Kiều Lương vừa mới nói, cô ta trước kia dám như vậy đối với Kiều Lương là bởi vì cho rằng Kiều Lương sẽ nhớ từ cô nghe được tin tức của Đường Tịch, nhưng là bây giờ cô không xác định.

Kiều Lương lúc trước cùng với Đường Tịch thời điểm cũng không có chân chính cùng cô nói qua mấy câu, nếu như lúc này chính mình chính diện cùng cô gái anh ta quan đối nghịch, anh ta nhất định sẽ đem lời đã nói nói được là làm được!

Nghĩ tới đây hai tay chặt chẽ nắm chung một chỗ, nhìn bóng lưng Kiều Lương cùng Đường Tịch rời đi, gằn từng chữ ” Kiều Lương, một ngày nào đó anh sẽ phát hiện, em mới là người yêu anh nhất, em mới là người thích hợp nhất với anh.”

Kiều Lương mang theo Đường Tịch rời khỏi Kiều thị ngồi lên xe của mình dự định đi bờ sông uống trà chiều, Đường Tịch ngồi một bên nhìn Kiều Lương, đưa tay chọc chọc tay của Kiều Lương ” Anh ở đây định đem Tần Hân Dĩnh thả ở công ty sao?”

Kiều Lương nhíu mày hỏi ngược lại ” em không muốn? ” thanh âm vắng lặng, lại mang theo một nụ cười châm biếm.

Đường Tịch ừ một tiếng ” không muốn, A Lương, chuyện của chính em em nghĩ rằng tự mình giải quyết, không muốn(nghĩ) anh nhúng tay vào chuyện lúc trước, em sẽ điều tra rốt cuộc là ai ở trên chuyến bay mà em có mặt động tay chân, mà Tần Hân Dĩnh ở trong này lại đóng vai nhân vật gì đó, em không muốn để cho bất luận kẻ nào nhúng tay. ” thật sâu nhìn Kiều Lương, gằn từng chữ ” người kia bao gồm anh.”

Đi qua đèn xanh đèn đỏ ở giao lộ, Kiều Lương dừng xe lại, ngồi một bên thật sâu nhìn Đường Tịch, một hồi lâu mới nói ” Được, nhưng mà em phải đáp ứng anh một chuyện.”

Đường Tịch ừ một tiếng ” Anh nói.”

Chỉ cần Kiều Lương không nhúng tay vào chuyện báo thù, bất kể cái gì cô đều sẽ đáp ứng.

“Bất kể làm cái gì, chuyện quan trọng trước hết để cho anh biết, cũng không được để cho mình nguy hiểm, lại càng không được để cho anh nghe được em bị thương, hoặc là, tin tức tử vong. ” Kiều Lương bây giờ thời điểm nói ra hai chữ tử vong trong lòng cũng vẫn còn sợ hãi, nếu như cô không có may mắn như vậy, không có thể ở trên người Tiêu Nhu sống lại, anh hôm nay là không phải chỉ có thể ôm kia ngón tay mỗi ngày hoài niệm rồi ư? Nghĩ như vậy, ánh mắt của Kiều Lương càng thêm kiên định ” đáp ứng anh.”

Đường Tịch gật đầu, hốc mắt hồng hồng, ánh mắt kiên định ” em đáp ứng anh, từ nay về sau nhất định an toàn là số một, bất kể làm cái gì đều sẽ trước đó nói cho anh.”

Phía sau xe

Xe khác bấm còi, Kiều Lương cho xe chạy hai người đi bờ sông uống trà chiều.

tháng 9 khí trời đã dần dần bắt đầu chuyển lạnh, nhưng là buổi chiều ba bốn thời điểm vẫn là đặc biệt nóng, hai người bước từ từ ở bờ sông trong công viên, gió nhẹ khẽ vuốt, Đường Tịch kéo tay của Kiều Lương, nhìn phong cảnh trên mặt sông, rù rì nói ” chợt phát hiện phong cảnh thành phố A hóa ra đẹp đến như vậy.”

“Đúng vậy, anh cũng mới phát hiện, hóa ra phong cảnh công viên bờ sông đẹp mắt như vậy. ” Kiều Lương kéo tay nàng đi càng chậm, Đường Tịch khóe miệng một mực mang theo nụ cười thỏa mãn, tối ngày hôm qua cô đều không có thể nghĩ đến mình bây giờ có thể cùng Kiều Lương tay nắm tay như vậy tiêu sái ở trong công viên tản bộ, còn có thể cùng đi uống trà chiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.