Ngạo Kiều Nữ Thần Nghịch Tập Đi

Chương 130: Trở về trường học



Tiêu Sái đem Đường Tịch đưa đến cửa trường học, vốn cho là chuyện thiên kim thật giả này đã qua nhiều ngày, khẳng định không có ai chú ý, không nghĩ tới khi xe dừng lại ở cửa trường học thì có một đám phóng viên chạy tới, Đường Tịch nhìn thấy nhiều phóng viên như vậy, cau mày, lấy khẩu trang cùng cái mũ mang theo, có chút không vui nói: “Những ký giả thật đúng là đủ chuyên nghiệp.”

Biểu tình của Tiêu Sái cũng không được khá lắm, nhưng những ký giả kia đã xông tới rồi, hắn không thể nào đem xe lái đi, sẽ gây tai nạn, chỉ có thể mở cửa xuống xe, những ký giả kia thoáng cái liền xông tới, hướng Tiêu Sái chụp không ngừng:

” Tiêu Sái tiên sinh xin hỏi, ngài là đưa Tiêu Nhu tới trường sao?”

“Tiêu Sái tiên sinh, hiện tại Tiêu Nhu vẫn là ở trong nhà của ngài sao?”

Tiêu Sái hơi nhíu mày, nhìn về phía người phóng viên kia, khóe miệng lạnh lùng cười một cái, giơ tay lên tỏ ý những ký giả kia khỏi cần phải hỏi, hắn trầm giọng nói:

“Tiêu Nhu là con của Tiêu nhị gia chúng tôi, tất nhiên là ở nhà của chúng tôi. Tôi tưởng rằng các người đứng trước nhà chúng tôi đã biết Tiêu Nhu trở về rồi chứ, cái vấn đề này chúng tôi sẽ không trả lời nữa rồi.”

” Lúc trước tai tiếng của Tiêu Cấm Ninh tuôn ra, đã chứng minh Tiêu Nhu là con của Tiêu đại gia, xin hỏi các người bây giờ là không muốn đem Tiêu Nhu trả lại cho Tiêu đại gia sao?”

Tiêu Sái nhìn về phía người phóng viên kia, nhướng mày một cái: “Tiêu Nhu là người, cũng không phải là đồ vật, lúc muốn thì lấy, lúc không muốn thì vứt đi? Vậy khẳng định là không thể nào, mời các người tránh ra, em ấy còn muốn đi học.”

Đi tới che cho Đường Tịch đang ngồi ở ghế kế bên tài xế đi xuống, Đường Tịch một mực cúi đầu, những ký giả kia hướng camera về phía Đường Tịch điên cuồng chụp, Tiêu Sái một mực chắn cho Đường Tịch, một người ký giả lớn tiếng nói:

“Tiêu Nhu tiểu thư, ngài tại sao một mực đeo khẩu trang cùng cái mũ đây?”

“Tiêu Nhu tiểu thư, đối với chuyện của Tiêu Cấm Ninh, ngài có thể nói vài câu không?”

“Tiêu Nhu tiểu thư, ngài không muốn trở về Tiêu đại gia là bởi vì bối cảnh của Tiêu đại gia không có lớn bằng bối cảnh của Tiêu nhị gia sao?”

Tiêu Sái chợt dừng bước chân, quay đầu nhìn về phía người phóng viên kia, lạnh lùng nói: “Cậu nghe rõ cho tôi, bất kể là Tiêu đại gia hay là Tiêu nhị gia, đều là người mà không phải một phóng viên giải trí nho nhỏ như cậu chọc nổi, cậu nếu như còn dám nói bậy như vậy, tôi cho tòa soạn báo của cậu đang làm bị sụp đổ!”

Khí thế bức người, để cho người ta chùn bước.

Đường Tịch bên cạnh nhìn Tiêu Sái cười một tiếng, quay đầu nhìn những ký giả kia, hạ cái mũ xuống, chỉ lộ ra một ánh mắt trong suốt, không gỡ khẩu trang nhưng mọi người vẫn thấy khóe môi nhếch lên: “Tiêu Nhu tôi, từ nhỏ sống ở trong vùng núi, cũng không hiểu lắm bối cảnh trong lời nói của các người, tôi chỉ biết là tôi cảm thấy thoải mái khi sống ở đâu thì liền ở đó. Tiêu gia chỉ cần ông nội của tôi còn sống, đó chính là một nhà, cũng không có đại gia cùng nhị gia phân chia, Tiêu gia là xương liền với gân. Bây giờ người hãm hại tôi đã bị đuổi đi, tôi cũng có thể trở lại, nhưng là Tiêu Nhu tôi cũng không phải là người vong ân phụ nghĩa, ban đầu bị hãm hại, bị cha mẹ ruột vứt bỏ, là cha mẹ tôi bây giờ giúp đỡ, cho tôi hy vọng, tôi sẽ không vào lúc này ngược lại cắn bọn họ một cái. Như vậy tôi cùng người kia khác nhau ở chỗ nào? Tiêu Nhu tôi tuyệt đối sẽ không trở thành rắn độc.”

“Tiêu Nhu tiểu thư, cô bây giờ là ý nói Tiêu Cấm Ninh là rắn độc?”

Đường Tịch khẽ mỉm cười, nhìn về phía người phóng viên kia, hỏi: “Chẳng lẽ muốn tôi dùng công chúa Bạch Tuyết để ví cô ta sao? Xin lỗi tôi không có rộng lượng như vậy, Tiêu Nhu tôi mặc dù là một đứa trẻ lớn lên ở miền núi, thậm chí hiện tại 23 tuổi rồi còn mới học lớp mười, nhưng là tôi cũng không phải cái loại người khéo đưa đẩy này, càng không biết dối trá nói cô ta khẳng định không cố ý, hoặc là sẽ tha thứ cho cô ta. Cách làm của Tiêu Cấm Ninh đối với tôi cùng cha mẹ ruột tôi, tôi ngoại trừ rắn độc, thì đã không nghĩ được bất kỳ chuyện nào có thể ví dụ rồi.”

“Vậy xin hỏi Tiêu Nhu tiểu thư, cô sẽ tha thứ cha mẹ ruột của cô sao?” Một nữ ký giả đặt câu hỏi: “Tôi xem phóng sự buổi họp báo của Thượng tá Đổng Sự Trường cùng Lâm Tổng vô cùng hối tiếc, xin hỏi ngài sẽ chọn tha thứ hoặc là cùng bọn họ nhận nhau sao?”

“Tha thứ cùng nhận nhau là hai chuyện khác nhau, bọn họ lúc trước bị người làm mê muội đã làm sai chuyện, hiện tại đã tỉnh ngộ hơn nữa sửa sai, tôi không có lý do gì tiếp tục hận bọn hắn, cho nên tôi cũng không trách bọn họ.” Đường Tịch thật sâu nhìn người nữ ký giả kia: “Nhưng là nhận nhau, bây giờ tôi nghĩ mình còn chưa làm được.”

Tiêu Sái nhìn thời gian, trầm giọng nói: “Các vị truyền thông bằng hữu, xin lỗi em tôi đã đến giờ học, làm phiền các người nhường đường một tý, để cho cô ấy vào học.”

Một người phóng viên trong đó: “Tiêu Nhu tiểu thư, biểu hiện của ngài lớn như vậy, không một chút nào giống như là đứa trẻ từ nông thôn trong núi lớn lên, xin hỏi ngài đây là được Dương Tĩnh Nhàn phu nhân bồi dưỡng sao?”

Đường Tịch gật đầu: “Dĩ nhiên, mẹ của tôi đối với tôi ảnh hưởng rất lớn.”

“Ngài hiện tại hơn một tháng trước quá khác nhau, biểu hiện trước ký giả hiện tại cũng vô cùng hoàn mỹ, nhưng là trước đây không lâu tuôn ra ngài và các anh ngài đi xem phim, sự kiện kia ngài… ”

Đường Tịch cắt đứt người phóng viên kia: “Nếu như tôi không có đoán sai, các ngươi nói là tôi cùng các anh đi xem phim về có phóng viên xông tới kiếm chuyện phiền phức sao?”

Thấy người phóng viên mới hỏi kia sững sờ, Đường Tịch lại nói: “Ngày đó cơ thể tôi không phải là tốt, rất không thoải mái, cho nên các anh rất lo lắng, cộng thêm những ký giả kia xông tới lấy hết không khí của tôi, anh tôi khẳng định nổi giận, cho nên Hồng Quang giải trí mới đã không tồn tại chứ?” Nói xong lại nói: “Các người không biết sao, ngày thứ hai tôi liền nằm viện, ngày hôm qua mới vừa xuất viện.”

“Xin hỏi Hồng Quang giải trí bị tra ra.. ”

Vấn đề còn lại chúng tôi không thể trả lời rồi. ” Đường Tịch hướng trong trường học đi: “Tôi phải đi học rồi, tôi đã một tuần không có đi học, thật sợ hãi theo không kịp.”

Tiêu Sái nghe em gái mình nói những lời đó, có chút dở khóc dở cười, nhờ cậy đại tỷ, em nhưng là Đường Tịch đó!

Người thừa kế Đế Quốc tập đoàn đó! Đế Quốc tập đoàn đã từng bồi dưỡng em như vậy, em sẽ theo không kịp chương trình học lớp mười?

Đương nhiên Tiêu Sái khẳng định sẽ không nói ra rồi, che chở Đường Tịch vào trường học, lại phân phó an ninh trường học gìn giữ trật tự, không để cho phóng viên tiến vào, mới rời khỏi trường học.

Đường Tịch vừa mới ngồi xuống chỗ ngồi, Ninh Kha liền đi tới, trên mặt hắn trong trẻo lạnh lùng mang theo một tia đỏ ửng, đứng ở trước mặt Đường Tịch thật lâu rồi mới hỏi: “Bạn học Tiêu Nhu, nghe nói bạn bị bệnh, bạn đã khá hơn chút nào không?”

Đường Tịch ngước mắt nhìn Ninh Kha, trong lòng cảm thấy chơi thật vui, Ninh Diễm miệng tiện người như vậy, lại có một em trai thích xấu hổ, hơn nữa còn là một em trai Thần Đồng nha!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.