Ngạo Phong

Chương 25: Chương 25




Sau khi kiểm tra sơ thân thể của mình một lượt, cô phát hiện chiều rộng kinh mạch đã tăng lên không ít, độ sánh của huyễn lực xanh biếc chảy bên trong cũng rất đáng sợ, màu sắc cũng gần với màu xanh đậm của huyễn lực của linh huyễn sư, còn năng nguyên huyễn thần trong đan điền vẫn tỏa ánh sáng chói mắt như trước, đôi lúc lại có vài tia sáng lẻ tẻ phiêu tán ra ngoài.
Đúng lúc này, một đoàn vật chất đỏ rực như lửa đột ngột xông vào vòng tuần hoàn trong cơ thể, sau vài giây sửng sốt, Ngạo Phong nhận ra đó là năng lượng mà quả hỏa long mang tới!
Cỗ năng lượng này không cuồng bạo, ngược lại còn phát ra một luồng sáng đỏ trong suốt một cách tự nhiên, thay đổi huyễn lực xung quanh, huyễn lực được năng lượng đỏ rót vào sẽ ngay lập tức biến thành huyễn lực xanh đậm của linh huyễn sư, chỉ là sau khi dung hòa với huyễn lực xanh biếc khác sẽ nhanh chóng bị hòa tan.
Ngạo Phong có thể nhìn thấy rất rõ mọi thứ đang diễn ra trong cơ thể, cô kinh ngạc phát hiện, sức mạnh của năng nguyên huyễn thần dường như có tác dụng thúc đẩy năng lượng đỏ, chỉ cần có chút năng nguyên huyễn thần quét qua, cùng một lượng năng lương đỏ nhưng số huyễn lực xanh đậm được chuyển hóa sẽ nhiều hơn không ít.
Ngạo Phong vô cùng vui sướng, vội điều khiển mấy điểm sáng màu trắng tản ra từ năng nguyên huyễn thần, đồng loạt bao vây lấy năng lượng đỏ kia để đạt tới dược hiệu lớn nhất.

Tuy cô chưa thể sử dụng năng nguyên huyễn thần, nhưng vẫn kiểm soát được số năng lượng phiêu tán trong người.
Dược tính của quả hỏa long rất ôn hòa, hoàn toàn không có nguy hiểm gì với cơ thể con người, cũng vì vậy mà quá trình hấp thụ và chuyển hóa lần này tương đối lâu.
Cô ngồi thiền suốt bảy ngày, tới tận buổi chiều tà ngày thứ bảy, trong sơn cốc nhỏ bỗng dâng lên đợt sóng năng lượng cỡ nhỏ, kinh động ba con huyễn thú đang canh gác xung quanh.

Chúng đồng thời chạy về sơn cốc, ngạc nhiên nhìn Ngạo Phong.
Một quầng sáng bạc bao quanh người Ngạo Phong đang tĩnh tọa, hoa văn tam giác ngôi sao của đại huyễn sư cửu kiếm hiện lên bên dưới, ba đỉnh tam giác từ từ lui ra, tạo thành một khu vực mới, một đỉnh nhọn dài màu bạc khác chầm chậm xuất hiện ở trung tâm!
Bốn đỉnh này tạo thành hoa văn hình thoi, giống như một cây thánh giá thay thế, một thanh kiếm nhỏ bằng bạc trong đỉnh thứ tư mới xuất hiện tựa như bức tranh do quy luật thiên địa vẽ nên.
Đây là hiện tượng chỉ xuất hiện khi huyễn sư thăng cấp, sau một tuần lột xác dài đằng đẵng, cuối cùng Ngạo Phong cũng đại công cáo thành, ngưng kết ra ngôi sao thứ tư, chứng tỏ rằng từ nay về sau cô đã tiến vào cảnh giới linh huyễn sư!

Linh huyễn sư mười lăm tuổi, vượt qua kỷ lục của thiên tài tuyệt thế Quân Lạc Vũ của Huyễn Điện Ánh Sáng, là linh huyễn sư trẻ tuổi nhất lịch sử của đại lục Ánh Sáng!
Khi quy luật thiên địa buông xuống, dưới chân ba huyễn thú của Ngạo Phong cũng bất chợt xuất hiện hoa văn tứ tinh màu bạc, sau khi ký khế ước với huyễn sư, huyễn thú cũng có lợi, bởi mỗi lần chủ nhân thăng cấp, quy luật thiên địa cũng sẽ giáng xuống những huyễn thú đã ký khế ước với Ngạo Phong, nhờ đó mà sức mạnh của chúng cũng được nâng cao.
Dao động năng lượng tiêu tán, đợt thăng cấp này cũng hoàn thành viên mãn, Ngạo Phong đang ngồi trong sơn cốc mở to đôi mắt đen láy, mái tóc dài đen nhánh khẽ tung bay trong gió, dáng người thon dài đứng thẳng dậy.
Hít vài hơi thật sâu, luồng không khí mát mẻ trong rừng rậm tràn vào cánh mũi, Ngạo Phong cảm thấy tinh thần vô cùng nhẹ nhàng khoan khoái, tuy ngồi yên không động đậy suốt bảy ngày, trên người lại chẳng dính lấy một hạt bụi, hệt như được tắm rửa bằng nước suối tinh khiết nhất vậy.

Đôi mắt sâu thẳm đen nhánh kia càng thêm trong trẻo hơn trước, thỉnh thoảng lại có luồng sáng chói lọi xẹt qua.

Dưới lớp áo choàng đen tinh xảo, khí chất của Ngạo Phong càng thêm trầm ổn, ưu nhã và thần bí.
"Linh huyễn sư nhất tinh." Ngạo Phong nắm chặt hai tay, cảm nhận được sức mạnh trong cơ thể lại tăng lên một nấc thì có hơi ngạc nhiên: “Hơn nữa đã rất gần với linh huyễn sư nhị tinh, dùng năng nguyên huyễn thần để phát huy dược hiệu của quả hỏa long quả nhiên đã mang lại hiệu quả to lớn."
"Chúc mừng chủ nhân thăng cấp thành công, ha ha, tôi lại tăng lên một sao rồi, tôi là thánh thú ngũ tinh rồi đó! Chủ nhân, không, thần, ngài là thần của tôi! Tôi thề mãi mãi không rời khỏi ngài!" Sấm Sét như ăn trúng thuốc kích thích, không ngừng nhảy lên nhảy xuống, rung đùi đắc chí, ánh mắt nhìn về phía Ngạo Phong chất đầy sự sùng bái nóng bỏng, thăng liền một lúc tứ tinh thật sự quá kích thích.
"Mày đắc ý cái gì, lần này tao lợi hại hơn mày đấy, tăng hẳn hai sao, giờ đã là thánh thú tam tinh rồi, khà khà.” Răng Nanh ngẩng đầu, cao hứng nói.

Đam Mỹ Hiện Đại
Tiểu Băng ở phía xa lao tới như tên bắn, chui vào trong cổ áo Ngạo Phong, thò cái đầu nhỏ ra, còn ợ hai lần thật lớn, lười biếng híp mắt, dáng vẻ vô cùng thỏa mãn, Sấm Sét và Răng Nanh nhìn về phía nó, cả hai cùng toát mồ hôi.
"Vật nhỏ này còn lợi hại hơn chúng ta nữa, một chốc đã biến thành linh thú thất tinh rồi, trời ạ!"

Nhưng năng lượng để linh thú thăng cấp không thể đánh đồng với thánh thú được, thế nên Răng Nanh và Sấm Sét cũng chẳng để tâm quá nhiều, cảm giác vui sướng khi thăng cấp thành công bao phủ lấy một người ba thú, Răng Nanh nhắc nhở: "Chủ nhân, bây giờ ngài đã có thể để chúng tôi hóa giáp, có muốn thử lực lượng của chúng tôi chút không?"
"Hóa giáp? Đúng rồi, linh huyễn sư có thể khiến huyễn thú hóa giáp!" Hai mắt Ngạo Phong tỏa sáng, mỉm cười, nhắm mắt tìm tòi.
Huyễn thú hóa giáp là lợi thế mạnh nhất của huyễn sư so với kiếm sĩ và các chức nghiệp chiến đấu khác, điểm ưu việt nhất đó là rất nhiều giáp huyễn thú không có chung một công năng hay công hiệu, cho nên mới có cách nói, chỉ khi trở thành linh huyễn sư thì mói được tính là cường giả huyễn sư chân chính, huyễn sư không có giáp huyễn thú chỉ là huyễn sư cấp hai mà thôi.
Huyễn thú từ linh thú trở lên nếu hóa giáp sẽ chia thành hóa giáp cục bộ và hóa giáp toàn thân, hóa giáp toàn thân cũng có rất nhiều loại, hình dạng hoa văn và chiến giáp tuy khác biệt nhưng về cơ bản đều là kiểu áp giáp đồng bao trọn lấy cơ thể, từ thần thú đổ lên giáp sẽ có màu, lực phòng ngự cũng dựa vào cấp bậc của huyễn thú mà phân chia mạnh hay yếu.

Còn hóa giáp cục bộ sẽ căn cứ theo đặc tính của mỗi một huyễn thú, từ đó biến thành một bộ phận của áo giáp toàn thân, có thể phát huy đặc tính riêng biệt không giống nhau của mỗi huyễn thú, nói chung là vô cùng lợi hại.
Nếu sở hữu nhiều huyễn thú, hoàn toàn có thể để một huyễn thú hóa giáp toàn thân, những con khác thì hóa giáp cục bộ, tạo thành chiến giáp tổ hợp, như vậy thực lực sẽ tăng lên một bậc, nhưng số người có được hai huyễn thú rất rất ít, cũng chỉ có loại biến thái như Ngạo Phong mới có thể thử làm chiến giáp tổ hợp.

Ngạo Phong suy đoán hiệu quả của hóa giáp toàn thân sẽ không sai biệt bao nhiêu, nên quyết định thử uy lực của hóa giáp cục bộ trước.

Lúc bấy giờ, cô lập tức cởi bộ trường bào bên ngoài ra, để lộ lớp áo bên trong, phát động huyễn lực xanh đậm, miệng nhẩm huyễn thần quyết: "Tiểu Băng, Răng Nanh, Sấm Sét, hóa giáp cục bộ!"
Dưới chân hiện lên hoa văn bạc của linh huyễn sư, dưới sự che phủ của huyễn lực, ba đầu huyễn thú hóa thành ba tia sáng bay về phía Ngạo Phong.
Trong ánh sáng bàng bạc, trước mặt Ngạo Phong xuất hiện một cái mặt nạ trắng như tuyết, rất giống một cặp kính mắt lạ lùng, che hơn nửa khuôn mặt từ mũi trở lên, hình dáng tinh xảo hoàn toàn không ảnh hưởng tới mỹ quan, thoạt trông vô cùng đẹp trai.
Đây là chiến giáp cục bộ do Tiểu Băng hóa thành, có năng lực nhìn thấu phân thân, kết hợp với đặc điểm phân thân và ẩn hình của chuột băng, nó có thể biến hóa ra những con chuột băng nhỏ vô hình, sau đó bò tới các địa điểm khác nhau.


Đến lúc đó, mọi nơi đều nằm trong tầm quan sát của Ngạo Phong, Ngạo Phong sẽ thật sự có được năng lực mắt nhìn sáu phương tai nghe tám hướng trong lúc chiến đấu!
Ngạo Phong lóe lên một suy nghĩ, thả một con chuột băng nhỏ vô hình ra, đứng đối diện cô, sau đó trong mắt cô hiện lên dáng vẻ lỗi lạc ngay lúc này của mình, khiến cô cảm thấy vô cùng kỳ diệu.
Dưới chân cô là một đôi bốt màu đen thêu hoa văn theo phong cách cổ, giống như báo săn Sấm Sét, trên đôi giày cũng có hai đám mây trắng xóa tựa ngọn lửa đang cháy, khi mang hệt như đang cưỡi gió đạp mây, có thể gia tăng tốc độ hành động, đây là do Sấm Sét biến hóa ra.
Còn Răng Nanh lại hóa thành bốn cánh chim bạc cực lớn cũng cực kỳ hoa lệ, bám chặt sau lưng Ngạo Phong, chỉ cần nghĩ thầm trong đầu là có thể khiến đôi cánh bạc vỗ cánh bay lên, tốc độ cực nhanh.

Huyễn thú giáp loại phi hành hiếm thấy này khiến Ngạo Phong vô cùng vui sướng, phải biết chỉ có huyễn sư thiên thông mới có thể bay lượn trên trời, không biết có bao nhiêu người hâm mộ năng lực được tự do rong ruổi trên bầu trời đâu.
Thông qua tầm nhìn của chuột băng nhỏ vô hình, Ngạo Phong phát hiện dáng vẻ của mình hiện tại thật sự rất đẹp trai, dù là giày tia chớp, cánh sói bạc hay mặt nạ chuột băng thì đều bóng loáng lấp lánh, màu bạc và đen dung hòa với nhau, dưới ánh trời chiều, chúng tỏa ra ánh sáng lung linh lạ thường, vô cùng đẹp mắt, tựa như thần.
"Thì ra là thế, hóa giáp cục bộ, áo giáp cũng có màu, nhưng sẽ không ảnh hưởng tới cơ thể gốc, còn giáp do thần thú hóa thành thì ngay cả màu mắt, mày và tóc cũng sẽ phát sinh biến đổi, thế nên sẽ không bị lẫn lộn." Ngạo Phong đã hiểu đại khái quy luật hóa giáp, cô mở đôi cánh bạc ra bay vọt lên trời cao, rót huyễn lực vào giày tia chớp dưới chân, đám mây tựa ngọn lửa dưới chân bỗng biến lớn, gần như bao bọc hết bàn chân, chỉ bước một trước giữa không trung thôi đã chạy được cả mấy cây số, tốc độ cực nhanh, gần như bắt kịp huyễn sư thiên không!
Trong khi lơ lửng giữa trời, Ngạo Phong thả ra tám nhóc chuột băng nhỏ, để chúng đứng trên vai mình, quan sát khắp bốn phương tám hướng, ba trăm sáu mươi độ, kể cả dưới chân, thế là toàn bộ khung cảnh xung quanh cơ thể đều được nhìn thấy rõ ràng rành mạch!
Thực lực và thể lực đều có bước tiến lớn, Ngạo Phong sung sướng ngửa đầu thét dài một tiếng, giương rộng đôi cánh bạc lao nhanh về phía trước.

Hiện tại cô không chỉ có hai thánh thú với số sao không hề thấp hộ thân, mà còn sở hữu tốc độ nhanh cỡ này, ngay cả đàn huyễn thú phi hành gần đó cũng gần như không đuổi kịp cô.

Đánh không lại thì bỏ chạy, cô cũng không sợ bị vây đánh, cứ thế nghênh ngang rêu rao khắp nơi, tựa như một ngôi sao băng.
"Đây đã là ngày thứ mười hai, thời điểm ma thú công thành sắp tới rồi, hãy trở về thành Nhật Bất Lạc thôi, Dung đại ca nhất định đã tới, lần này chắc chắn sẽ gặp được anh ấy." Nghĩ tới Dung Lạc, khóe môi Ngạo Phong nhếch lên một cách rất rõ ràng, dù mới chỉ tiếp xúc với người đàn ông chưa bao lâu, nhưng mỗi lần nghĩ tới anh ta, trong lòng cô đều dâng lên cảm giác ấm áp, tin cậy.
Sau khi bay một ngày một đêm, trời đã về chiều, Nhật Bất Lạc khổng lồ phía xa xa cũng dần hiện ra trước mắt, để không trở thành bia ngắm bắn của đội phòng thủ Điểu Sư, Ngạo Phong hạ cánh xuống khu rừng bên dưới, chỉ cần đi bộ thêm nửa ngày nữa là tới nơi, cô định ở chỗ này nghỉ ngơi một đêm.

Chỗ này đã nằm ngoài khu rừng, còn là đêm trước khi ma thú công thành, nên hầu như chỗ nào cũng thấy sự hiện diện của những nhà thám hiểm cũng như đoàn dong binh hưởng ứng lời kêu gọi tới đây.

Trong rừng thỉnh thoảng sẽ vang lên tiếng săn giết ma thú, Ngạo Phong không để ý tới họ, cô dựa người vào một gốc đại thụ, ngáp một hơi dài.
Sắc trời mịt mờ, sương mù sáng sớm vô cùng dày đặc, trong rừng có tiếng xào xạc, đây đúng là thời điểm thích hợp để săn sói sương mù.
Ở khu vực ven rừng, bầy ma thú sói sương mù bát tinh đã là ma thú cao tinh vô cùng hiếm thấy, da lông, răng nanh, móng vuốt, tinh hạch, tất cả đều là bảo bối, một đội thám hiểm có lính đánh thuê thực lực hơi cao một chút chắc chắn đều sẽ dậy sớm đi săn trong thời tiết sương mù dày đặc, cũng là ngày được gọi là ngày phát tài này.

Bởi vì chuyện này an toàn hơn việc đi sâu vào trong khu rừng Nhật Bất Lạc nhiều.
Ngạo Phong vừa mở mắt đã nhìn thấy một đội lính đánh thuê đứng dưới tàng cây, trùng hợp là dưới chân cô cũng có một lượng lớn sói sương mù đang lui tới trong bụi rậm, nhưng vì cây quá cao, sương mù lại dày đặc nên không ai nhìn thấy cô.
Sấm Sét và Răng Nanh có gác đêm, nhưng với thánh thú như chúng mà nói, đám sói sương mù này chẳng đủ nhét kẽ răng, cũng chẳng uy hiếp được Ngạo Phong, đương nhiên sẽ không mở miệng nhắc nhở.

Lúc Ngạo Phong tỉnh lại, cuộc chiến của lính đánh thuê cũng vừa bắt đầu, xung quanh liên tục vang lên tiếng gào thét chém giết, xem chừng là một đội lính đánh thuê quy mô không nhỏ.
"Tiểu Băng, hóa giáp cục bộ!" Miệng khẽ nhẩm huyễn thần quyết, mặt nạ chuột băng trắng như tuyết lập tức xuất hiện ở nửa mặt trên, Ngạo Phong thả ra hơn mười con chuột băng vô hình làm trinh sát, mượn tầm nhìn của từng con chuột băng để thu hết mọi chuyện xảy ra xung quanh vào trong mắt.
Tình cảnh chiến đấu bên dưới có chút thảm thiết, mặc dù vóc dáng của sói sương mù với đôi mắt xanh biếc không lớn, nhưng lợi ở động tác linh hoạt, nhẹ nhàng, dễ dàng ẩn mình trong lớp sương mù dày đặc, không ngờ là chúng sẽ bị đánh lén thành công, còn đội lính đánh thuê này cũng tương đối giỏi, thực lực của mỗi một thành viên đều từ thất kiếm thất tinh trở lên, đội hình như vậy có thể ngang với Xích Luyện.

Chưa tới mười lăm phút, trên đất đã chất đầy thi thể của sói sương mù.
Sau khi quan sát cẩn thận hồi lâu, Ngạo Phong chú ý thấy trên vai không ít người có biểu tượng đầu sói, cô lập tức hiểu ra, thì ra là đoàn lính đánh thuê xếp thứ hai, chỉ đứng sau Xích Luyện trên đại lục, đoàn lính đánh thuê Đàn Sói, còn có vài người không có bất cứ biểu tượng gì trên người hết, rất có thể đây là đội ngũ hợp thành từ hai đội khác nhau..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.