Trước các loại áp lực, cô ấy đành phải cam chịu số phận.
Đến lúc này cô ấy mới phát hiện ra rằng bản thân quá tùy hứng, hoàn toàn không thể chống lại lợi ích của gia tộc.
Có lẽ trong mắt Bạch Liên, cô ấy chẳng qua cũng chỉ là tiền đặt cược mà thôi.
Không sao, dù sao thì lần đầu tiên cũng mất rồi.
Sau này dù bị Lâm mập chèn ép thì cô ấy cũng sẽ không tuyệt vọng nữa.
“Cô cứ vậy mà thỏa hiệp sao? Lúc này chỉ mới là hiệp một thôi, hơn nữa người đàn ông của cô là tôi còn chưa ra tay đâu?”
Là bạn trai của Tô Mỹ Huyền, cuối cùng Giang Dạ cũng ra †ay.
Anh dắt tay Tô Mỹ Huyền và bước về phía trước: “Bác gái, hôm nay là tiệc mừng thọ của bác, không cần phải tức giận như vậy. Tôi xin giới thiệu một chút để mọi người quen biết tôi”
“Tôi là Giang Dạ, Giang trong Trường Giang, Dạ trong đêm tối!”
“Tôi không phải là con mèo con chó gì cả. Tôi là con trai của trưởng phòng Giang trụ sở chính của ngân hàng Phong Hối!"
Nghe vậy, hiện trường lại xôn xao.
Bọn họ cứ tưởng rằng Giang Dạ chỉ là một tên ăn bám vô danh tiểu tốt.
Không ngờ rằng thân phận của anh cũng không thấp.
Ngân hàng Phong Hối, là một trong ba ngân hàng tư nhân lớn nhất ở Long Quốc, thực lực vô cùng hùng hậu.
Nếu Giang Dạ thật sự là con trai của trưởng phòng nào đó của trụ sở chính ngân hàng Phong Hối, vậy thì thân phận và địa vị không hề thua kém Lâm Thế Văn bao nhiêu.
Tô Tuyết lạnh lùng đứng bên cạnh.
Cô ấy biết rằng Giang Dạ đang khoác lác nhưng không hề có ý định vạch trần Giang Dạ.
“Con trai của trưởng phòng Giang sao?”
Bạch Liên vẫn luôn sa sầm lúng túng mỉm cười, bà ta vô cùng ngạc nhiên.
Mặc dù bà ta không biết trưởng phòng Giang là ai nhưng trưởng phòng nào đó của trụ sở chính ngân hàng Phong Hối thì sẽ có cấp bậc thân phận rất cao.
Mấy ngày trước, ngân hàng Phong Hối muốn đầu tư vào hai khách sạn năm sao cao cấp ở Tần Tây.
Dự tính là một tỉ.
Ngoài ra, họ tìm kiếm sự hợp tác với công ty có kinh nghiệm quản lý khách sạn.
Đây là một miếng thịt béo bở, hơn nữa rất phù hợp với hoạt động kinh doanh của nhà họ Tô.
Vì vậy, nhà họ Tô cũng đã tiến hành thương lượng hợp tác.
Tuy nhiên, sau nhiều lần cố gắng, giám đốc Lôi của trụ sở Tân Tây vẫn không đồng ý chuyện này.
Đến hôm nay, nhà họ Tô vẫn đang cố gắng vì chuyện này.
Sau khi nghĩ đến những chuyện ấy, giọng điệu của bà ta nhẹ nhõm hơn rất nhiều: “Cậu Giang đừng trách, vừa nãy tôi đã hơi vô lễ, chỉ là chuyện này của cậu và Mỹ Huyên thật sự khiến tôi rất khó xử, phải biết rằng nhà họ Tô và nhà họ Lâm đã ký kết hôn ước rồi!”
Cho dù Giang Dạ có thân phận không tầm thường thì bà ta cũng không dám đường đột hủy bỏ hôn ước, đắc tội với nhà họ Lâm.
Nhà họ Tô thật sự không thể gánh nổi hậu quả.
“Chẳng qua chỉ là nhà họ Lâm nhỏ nhoi, không cần phải để ý như vậy. Huống hồ tên mập Lâm Thế Văn cũng không phải là thứ tốt lành gì cho cam, chẳng lẽ bác muốn đưa con gái của mình vào miệng cọp sao? Thứ mà nhà họ Lâm có thể cho, Giang Dạ tôi cũng có thể chol”
Nói xong một lời độc đoán, Giang Dạ đưa túi tài liệu trong tay ra.
Sắc mặt anh sa sầm, tiếp tục nói: “Đây là hợp đồng được ngân hàng Phong Hối ký và đóng dấu, nội dung hợp đồng là hai khách sạn năm sao do ngân hàng Phong Hối đầu tư, tổng cộng là một tỉ!"
“Dây chuyền đá quý vừa nãy là quà mừng thọ Mỹ Huyên tặng cho bác, còn bản hợp đồng này là quà mừng thọ tôi tặng cho bác!”
“Chỉ cần nhà họ Tô ký tên và đóng dấu lên hợp đồng, số tiền đầu tư một tỉ của ngân hàng Phong Hối sẽ được coi là hợp tác với nhà họ Tôi”
“Không biết món quà mừng thọ như vậy, có hợp với ý của bác gái không?”