Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1297: Điềm lành liên tục



Chỉ có một người biết? Lệ Vô Ba lập tức cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Nói như vậy, chỉ cần thủ tiêu người này, mỏ tử tinh lớn nhất thiên hạ chẳng phải chính là của Lệ gia rồi?

Nếu như lời vị truyền nhân Tử Tinh thế giia này nói là sự thật... thì....

Đến lúc đó, Lệ gia có được mỏ tử tinh ở nơi này, lại có được mỏ tử tinh lớn nhất thiên hạ, phóng mắt khắp thiên hạ, ai có thể cản?

"Người này là ai?" Trong thanh âm Lệ gia chủ rõ ràng đã mang theo một phần sát khí. Một loại ý tức "trăng đen gió lộng giết người cướp của" không ngừng lan tràn.

"Lệ gia chủ cũng biết, trên thế gian này có một môn tuyệt học, tên là Tử Tinh thủ?" Sở Dương vẫn ung dung nói.

"Tử Tinh thủ? Đương nhiên biết! Đây là một môn công phu cực kỳ âm độc...." Lệ Vô Ba thuộc như lòng bàn tay, giới thiệu về Tử Tinh thủ một lần: "Nhưng môn công phu này nghe nói chưa từng có người nào gặp qua, hơn nữa đã thất truyền rồi... ý ngươi là?"

"Theo ta được biết, tu luyện Tử Tinh thủ, chỉ có lợi dụng hoàn cảnh có mật độ tử tinh dày đặc tới một mức độ cực kỳ khủng bố, mới có thể thành công!" Sở Dương khẽ cười: "Mà theo ta biết, người này đã tu luyện tới chí tôn tam phẩm.... Tứ phẩm, thậm chí là cao hơn...."

Sở Dương mỉm cười: "Lệ gia chủ, ngài nói xem, nới hắn tu luyện Tử Tinh thủ, mật độ tử tinh phải đạt tới mức độ nào, mới có thể khiến hắn trong một thời gian ngắn... đạt được thành tựu như vậy?"

Lệ Vô Ba hít thật sâu một hơi, khẽ cười cười: "Vận khí người này cũng tốt thật."

Sở Dương cười ha ha: "Bản thân ta lại cảm thấy, Lệ gia chủ, vận khí của còn tốt hơn."

Lệ Vô Ba khẽ nở một nụ cười nhàn nhạt, trong mắt đã có quang mang lăng lệ chớp động: "Nếu ngươi đã biết người này, với tu vi của ngươi, vì sao ngươi không đích thân hạ thủ? Độc chiếm mỏ tử tinh, như vậy chẳng phải tốt hơn sao?"

Sở Dương bất đắc dĩ xòe xòe tay: "Lệ gia chủ chẳng lẽ nghe lầm? Ta vừa mới nói qua, người này thấp nhất cũng là chí tôn tam phẩm, tứ phẩm, thậm chí là cao hơn... Chẳng lẽ Lệ gia chủ cho rằng ta có thể giết được hắn?"

Lệ Vô Ba thản nhiên nói: "Vị tất đã không thể giết? Ngươi chính là kiếm trung chí tôn đó!"

Sở Dương cười khổ: "Đáng tiếc, sau lưng người này, còn có một cỗ thế lực lớn... Mặc dù đại thế lực này không biết người kia có mỏ tử tinh, nhưng giết người này lại phiền toái ngập trời đó."

Quả thế.

Trong lòng Lệ Vô Ba thầm hừ lạnh một tiếng, thầm nghĩ, nếu ngươi có nắm chắc, thế nào lại lộ ra tin tức cho ta?

Ngươi có lòng tốt như vậy sao?

"Người này tên gì?" Lệ Vô Ba hỏi.

"Người này tên Lãng Nhất Lang." Sở Dương chậm rãi nói.

"Lãng Nhất Lang!" Lệ Vô Ba chấn kinh một chút: "Chấp pháp giả! Hình đường thủ tọa!"

"Đúng! Chính là hắn!" Sở Dương thản nhiên nói.

"Tuyệt đối không có khả năng!" Lệ Vô Ba thoáng khó chịu: "Ngươi đang gạt ta! Hơn tám tháng trước, không biết nơi nào để lộ ra tin tức, nói Lãng Nhất Lang có thể sở hữu kỳ công Tử Tinh thủ. Chấp pháp giả từng kiểm tra Lãng Nhất Lang, cho ra kết luận là... Lãng Nhất Lang căn bản không có môn công phu như vậy."

Sở Dương khẽ nở một nụ cười nhàn nhạt: "Lệ gia chủ, nếu một người trong nhà ngươi có Tử Tinh thủ thần công, ngươi có tuyên dương ra ngoài cho cả thiên hạ biết không?"

"Cái này...." Lệ Vô Ba trầm ngâm.

"Loại tình huống này chỉ có hai khả năng." Sở Dương nói: "Thứ nhất, Lãng Nhất Lang đã tu luyện Tử Tinh thủ tới trên chí tôn lục phẩm, có thể tự chủ khống chế lượng lượng của Tử Tinh thủ, tùy ý che giấu. Lệ gia chủ nên biết, Tử Tinh thủ rất kỳ lạ, một khi muốn che giấu, chỉ sợ cho dù là cửu phẩm chí tôn, cũng không tra ra được. Trừ phi người kiểm tra cũng tu luyện Tử TInh thủ."

"Khả năng thứ hai, chính là.... chấp pháp giả muốn độc chiếm mỏ tử tinh này."

Sở Dương chậm rãi nói: "Ta thân mang Tử Tinh thần công, hoàn toàn có thể chứng minh điểm này, còn nữa... Ta có nhân chứng vật chứng, có thể chứng minh Lãng Nhất Lang thật sự tu luyện Tử Tinh thủ!"

Lệ Vô Ba trầm ngâm một chút: "Chuyện này, phải bàn bạc kỹ hơn."

"Đó là đương nhiên." Sở Dương mỉm cười.

"Ta trước tiên cho chuẩn bị tử tinh." Lệ Vô Ba đứng dậy, vội vàng rời đi.

Mặc dù hắn nói là bàn bạc kỹ hơn, nhưng Sở Dương rõ ràng phát hiện, trong mắt vị Lệ gia chủ này đã chớp động vẻ khẩn cấp.

Sở Dương thầm cười trong lòng.

Lệ Vô Ba đương nhiên là khẩn cấp. Bây giờ đối với Lệ gia mà nói, căn bản không cần cố kỵ chấp pháp giả! Hiện tại chấp pháp giả đã tuyên bố trắng trợn, muốn đối nghịch với Cửu Kiếp kiếm chủ.

Mà Lệ gia lại là dựng cờ đứng bên Cửu Kiếp kiếm chủ, đối nghịch với chấp pháp giả đã là chuyện như ván đóng thuyền rồi. Một khi đã như vậy, Lệ gia làm sao còn phải quan tâm tới cái gì mà hình đường thủ tọa chấp pháp giả chứ?

Cho dù là Pháp Tôn.... Nếu để Lệ gia có cơ hội đánh chó dưới nước thì bọn hắn cũng đánh không chút do dự!

Lệ Vô Ba để ý không phải cái này, mà là tin tức có chuẩn xác hay không. Đối với những chuyện Sở Dương nói, Lệ Vô Ba cũng không phải quá hiểu rõ.

Cho nên hắn phải đi về xác định, không hơn.

Trong vòng một ngày, ba trăm vạn tử tinh đã được đem đến nơi cần đến.

Kiếm linh bắt đầu thi triển kình thôn hải hấp chi thuật, chuyển hóa toàn bộ tử tinh thành năng lượng, hấp thu vào Cửu Kiếp không gian...

Mà Lệ Vô Ba đang tìm mấy vị chí tôn già cả tìm hiểu sự tình.

"Nghe nói Tử Tinh thủ cần ở trong địa phương dày đặc tử tinh mới có thể tu luyện?"

"Nói nhảm! nếu Tử Tinh thủ có thể tùy tiện tu luyện, vậy còn gì gọi là Tử Tinh thủ nữa? Đương nhiên là mật độ tử tinh phải đạt tới mức độ nhất định, mới có thể tu luyện! Mật độ thấp không được!"

"Vậy, mỏ tử tinh của Lệ gia chúng ta... có được hay không?"

"Nếu tính cả phần chưa bị khai thác ra, đương nhiên có thể. Nhưng nếu chỉ có những thứ trước mắt, hẳn là chưa đạt tới mức độ tử khí đông lai."

"Nếu nói như vậy, mỏ tử tinh có thể tu luyện Tử Tinh thủ, có phải là mỏ tử tinh đệ nhất thiên hạ?"

"Trên nguyên tắc mà nói, đúng. Bất quá, bất kể là đệ nhất thiên hạ hai là đệ nhị thiên hạ, đều có tư cách tu luyện Tử Tinh thủ."

"Nếu trong mấy chục năm ngắn ngủi, đã tu luyện Tử Tinh thủ tới chí tôn tứ ngũ phẩm... Thậm chí là cao hơn, sẽ là dạng mỏ tử tinh gì?"

"Mỏ tử tinh siêu cấp!"

Vấn đề thứ nhất hoàn toàn sáng tỏ: Vị Tử đại nhân này nói thật.

"Nghe nói Lãng Nhất Lang tu luyện chính là Tử Tinh thủ?"

"Cái này.... không có chứng cớ. Hơn nữa chấp pháp giả cũng phủ nhận."

"Nếu có thể lấy ra chứng cớ thì sao?"

"Vậy bản thân Lãng Nhất Lang chính là một bảo tàng khổng lồ!"

Vấn đề thứ hai sáng tỏ: Tử đại nhân nói vẫn là sự thật! Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

"Nghe nói sau khi tu luyện Tử Tinh thủ tới ranh giới tiên phàm, có thể tùy ý che giấu năng lượng Tử Tinh thủ? Chỉ có người cũng sở hữu lực lượng Tử Tinh thủ mới có thể phát hiện?"

"Đúng. Theo truyền thuyết là như vậy, nhưng cụ thể phải có tu vi gì mới có thể che giấu, thì không ai biết được chính xác. Về phần cảm nhận lực lượng Tử Tinh thủ... Không có trong truyền thuyết, điểm này đúng hay không thì không biết được."

Vấn đề thứ ba hiềm nghi: Lời Tử đại nhân nói, có hơn bảy mươi phần trăm đáng tin.

Lệ Vô Ba là người làm đại sự, đương nhiên phải có cái quyết đoán này.

Sau khi hắn xác định, quyết định thật nhanh, hạ một mệnh lệnh. Chú ý động tĩnh chấp pháp giả! Nhất là chú ý động tĩnh chấp pháp giả hình đường thủ tọa Lãng Nhất Lang!

Đương nhiên, mệnh lệnh này rất bí mật, nhất là.... phải gạt vị truyền nhân Tử tinh gia tộc này ra ngoài!

Nếu như có thể trực tiếp khai khác bảo tàng.... Còn dùng vị Tử đại nhân này làm gì? Đương nhiên, nếu vẫn không thể khai khác, đến lúc đó mời vị Tử đại nhân này xuất thủ cũng không muôn...

Trong khi đó, hiện giờ ở bên ngoài hỗn loạn, giống như thời loạn thế!

Tin tức Sở Dương là vực ngoại thiên ma tiếp tục gây ra chấn động, sóng to gió lớn.

Hiện tại toàn bộ thiên hạ đều lùng bắt người có quan hệ với Sở Dương. Đông Nam Bình Sa Lĩnh thành nơi tiêu điểm. Mỗi ngày đều có không ít người giang hồ chạy tới trừ ma vệ đạo.

Tuy những người đi tới cho tới bây giờ vẫn chưa thấy trở lại, nhưng giang hồ lớn như vậy, ai biết ai không trở về? Cho nên mọi người vẫn như cũ tre già măng mọc.

Rồi một hôm, trong chốn giang hồ đột nhiên truyền ra tin tức, nói phát hiện đồng đảng của tên vực ngoại thiên ma Sở Dương.

Thế là mọi người lập tức hợp nhau tấn công, nhưng mấy người này rất cứng, không ngờ một đường phá vây đào tẩu, muốn đột phá về phía Đông Nam, nhưng nếu mọi người đã phát hiện, há có thể để ngươi đột phá tới?

Thế là tất cả con đường dẫn tới Đông Nam đều bị phong tỏa.

Cửu đại gia tộc liên hợp chấp pháp giả, còn có đám tán nhân giang hồ, tổ chức tự phát, đoạn tuyệt hi vọng tiến vào đông nam và hội hợp vực ngoại thiên ma của mấy người. Huy động toàn bộ giang hồ bao vây tiêu diệt.

Mấy tên đồng đảng vực ngoại thiên ma này không ngờ đều là người từng trải, trí kế chồng chất, kinh nghiệm phong phú, bọn họ rơi vào đường cùng, tả xung hữu đột, không ngờ đột phá vòng vây, một đường chạy trốn.

Trước mắt, tựa hồ đang chạy về phía tây bắc.

Bởi vì toàn bộ thiên hạ này, cũng chỉ có Tây Bắc là không ham hố gì chuyện này lắm.

Lệ Vô Ba nhận được tin tức như vậy xong cũng lơ đễnh. Chuyên này có liên quan gì tới Lệ gia? Các ngươi thích sao thì cứ làm, chết càng nhiều người càng tốt. Cái gì vực ngoại thiên ma chú? Lão tử căn bản không quan tâm....

Nhưng lập tức nhận được tin tức mới truyền tới, tin tức này rốt cuộc khiến cho Lệ Vô Ba đứng ngồi không yên.

Vì tin tức này nói: Bên trong mấy tên đồng đảng vực ngoại thiên ma này, có một người không ngờ có quan hệ với chấp pháp giả hình đường thủ tọa Lãng Nhất Lang.

Trước mắt, Lãng Nhất Lang thủ tọa đã dẫn người rời khỏi Chấp Pháp thành, đang ngày đêm kiêm trình, một đường tiến về Tây Bắc! Nghe nói là muốn đích thân giết chết người này, hoặc có còn có nguyên khác...

Nói ngắn lại, toàn bộ Tây Bắc vốn đang im lặng, không ngờ dần dần biến thành khí thế ngập trời.

"Lãng Nhất Lang tới Tây Bắc?" Lệ Vô Ba giống như uống lộn thuốc, đứng phắt lên, dọa cho vị nhân viên tình báo đang bẩm báo kia sợ nhảy dựng lên.

"Vâng...."

"Thật tốt quá!" Lệ Vô Ba xoa xoa tay, trên mặt không che giấu được vẻ hưng phấn: "Cái này thật sự là... Bánh ngọt trên trời rơi xuống! Nếu không nhận thì Lệ Vô Ba ta đúng là quá ngu ngốc, có lỗi với liệt tổ liệt tông...

"Một khi vận tới, cho dù là tường thành cũng không đỡ nổi!" Lệ Vô Ba rất hưng phấn. Có thể không may mắn sao? Đầu tiên là mỏ tử tinh một vạn năm không khai thác được, đột nhiên lại có hi vọng, tiếp đó lại chiếm được tức của mỏ tử tinh đệ nhất thiên hạ.

Sau đó, vừa mới nhận tin tức này không được bao lâu, người mấu chốt không ngờ lại trùng hợp chạy tới trước cửa!

Trong lòng Lệ Vô Ba kích động không thể kìm chế. Phàm gia tộc hưng thịnh, tất có điềm lành! Tất cả, tất cả những điều này, chẳng phải chứng minh một điểm: Lệ thị gia tộc ta... rốt cuộc cũng có cơ hội trở mình rồi! Bằng không, há có thể xuất hiện bao nhiêu chuyện tốt liên tiếp như vậy? Đây là thiên ý rồi!"

"Oa ha ha ha..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.