Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1491: Lệ Hùng Đồ bi ai



Mộng Hoan Hoan không nhịn được đỏ mặt lên. Lập tức tin tưởng mấy người này quả nhiên là bằng hữu của Lệ Hùng Đồ, nói chuyện thoải mái như vậy, chỉ e thẹn nói: "Chúng ta còn chưa thành thân." ý là, gọi tẩu tử hay đệ muội đều không thích hợp lắm.

Ngạo Tà Vân kêu lên: "Lệ Hùng Đồ, ngươi đúng là thằng ngu. Mỹ nhân như vậy còn không rước vội... Ta nhìn cũng thòm thèm..."

Lệ Hùng Đồ lập tức khẩn trương, nhảy ra chắn trước mặt Mộng Hoan Hoan, nói: "Ngạo Tà Vân, ngươi là tên hỗn đản. Trong nhà ngươi thê thiếp thành đàn rồi...." Thấp giọng nói với Mộng Hoan Hoan:" Ngươi mau vào đi, mấy kẻ này chẳng phải người tốt."

Ba người Ngạo Tà Vân cười ha ha, cực kỳ sung sướng!

Nhìn Mộng Hoan Hoan rời đi, Lệ Hùng Đồ nói: "Đi theo ta!"

Xoay người mà đi.

Ba người Mạc Thiên Cơ đi sát đằng sau hắn, tiến vào một gian mật thất trong nhà.

"Gian mật thất này là của Lệ gia." Lệ Hùng Đồ trầm giọng nói: "Vốn còn có thứ theo dõi, bất quá ta hủy đi rồi. Gia tộc cũng không nói gì."

Mạc Thiên Cơ lựa một cái ghế ngồi xuống: "Ngươi muốn nói gì?"

Lệ Hùng Đồ quay lưng lại về phía ba người, chậm rãi nói: "Ta không biết mục đích các ngươi tới đây là gì. Nhưng ta biết Mạc Thiên Cơ ngươi tuyệt đối không có hảo tâm!"

Mạc Thiên Cơ mỉm cười, không nói gì cả.

Trong lòng Ngạo Tà Vân và Nhuế Bất Thông đều có chút buồn cười, xem ra hình ảnh gian trá của Mạc Thiên Cơ đã xâm nhập lòng người rồi... Ngay cả người cơ bắp như Lệ Hùng Đồ cũng biết hắn không có hảo tâm.

"Tính thế Lệ gia hiện giờ đã nguy hiểm như chỉ mành treo chuông. Có thể miễn cưỡng xoay chuyển, hoặc là duy trì loại cục diện này, cũng chỉ có ngươi." Lệ Hùng Đồ nói: "Điểm này, ta không phủ nhận, nhưng ta muốn biết, ngươi rốt cuộc muốn thế nào? Nếu chỉ là muốn lợi dụng Lệ gia, sau khi lợi dụng xong thì Lệ gia phải biến mất, vậy ta bây giờ đưa các ngươi rời đi."

"Nếu sớm muộn gì cũng bị giết, vậy quá trình thế nào cũng giống nhau thôi."

Lệ Hùng Đồ nói: "Nể tình một đoạn thời gian quen biết, ta không làm khó dễ các ngươi."

Mạc Thiên Cơ khẽ cười: "Ta là thật tâm muốn giúp Lệ gia vượt qua cửa ải khó khăn này. Tuy cũng có một phần là vì bản thân chúng ta, nhưng nếu cuối cùng Lệ gia xong đời, đối với chúng ta chẳng có nửa điểm lợi ích nào cả!" Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.xyz

Khóe miệng Lệ Hùng Đồ lộ ra một tia cười lạnh, nói: "Kỳ thật, các ngươi mới là cửu kiếp chân chính?"

Mạc Thiên Cơ ngẩn ra, lập tức lộ ra một nụ cười: "Đều nói Lệ Hùng Đồ vô tâm nhãn, xem ra đồn đã không tin được."

Lệ Hùng Đồ phẫn nộ nói: "Ta có tâm nhãn cái rắm! Chỉ là gần đây mới có người đến hỏi ta chuyện này, ta rốt cuộc mới hiểu ra, thì trước kia gia tộc đối tốt với ta như vậy, chiếu cố ta như vậy, chính là vì hoài nghi ta là một trong cửu kiếp!"

Mạc Thiên Cơ cười lạnh: "Ngươi phủ nhận?"

"Đúng! Ta phủ nhận rồi!" Lệ Hùng Đồ cả giận nói: "Ta căn bản không phải, vì sao không thể phủ nhận?"

Mạc Thiên Cơ cười lạnh: "Vậy có ai tin tưởng?"

"Không có!" Lệ Hùng Đồ suy sụp, đột nhiên xoay phắt người lại: "Tất cả đều là vì các ngươi! Hoặc là bởi vì ngươi! Trừ ngươi ra, còn ai có thể nghĩ ra kế hoạch nham hiểm như vậy?"

"Bây giờ ta phủ nhận như thế nào cũng chẳng có ai tin!"

Lệ Hùng Đồ chua xót nói: "Kể từ khi ta biết điều này, đến bây giờ cũng chỉ có ba ngày ngắn ngủi, nhưng ta vẫn có thể đoán được, ngươi trăm phương ngàn kế sắp sẵn kế hoạch như vậy, tuyệt đối sẽ không muốn nhìn thấy Lệ gia bị diệt, hiện giờ, ngươi quả nhiên đã tới!"

hắn cười lạnh một tiếng, ánh mắt như đao nhìn Mạc Thiên Cơ, có chút châm chọc nói: "Không ngờ còn diễn bộ dáng như đáng cứu thế chủ mà đến!"

Mạc Thiên Cơ lập tức cảm nhnạ được một khí thế hùng hồn phả vào mặt: "Ngươi thực vô sỉ!"

Ba người Mạc Thiên Cơ đều có chút bất ngờ.

Không thể tưởng được, cảm tình của Lệ Hùng Đồ đối với Lệ gia lại thâm hậu như vậy.

Lệ Hùng Đồ hít một hơi, nói: "Lệ gia có ân đào tạo với ta, ân này phải báo. Nếu như các ngươi muốn lợi dụng Lệ gia, thương tổn Lệ gia, vậy phải vượt qua xác Lệ Hùng Đồ ta đã!"

Vẻ mặt Mạc Thiên Cơ dần dần trở lên nghiêm túc, nói: "Ta không thể bảo chứng điều gì... Bất quá, nếu như ngươi kiên trì, ta sẽ tận lực, nếu như có kết quả tốt, ta sẽ giúp Lệ gia không quá thảm.."

Lệ Hùng Đồ nhìn hắn một hồi, nói: "Ta tin tưởng ngươi!"

Ở sâu trong mắt Mạc Thiên Cơ đột nhiên lóe lên một tia quang mang kỳ quái: "Ngươi trung thành tận tâm với Lệ gia như thế, nhưng... Lệ gia vị tất đã.. thật sự tín nhiệm ngươi?"

Lệ Hùng Đồ cả giận nói: "Nói gì vậy? Lệ gia đối với ta ân trọng như núi, tất cả tài nguyên quý trong, gần như đểu cung ứng cho mình ta. Coi trọng ta, lại càng hiển hiện rõ ràng trước mắt. Có lẽ bên trong còn bởi vì lợi ích, nhưng bọn họ phải coi Lệ Hùng Đồ ta là người một nhà thì mới làm như thế! Ngươi biết cái gì? Đừng vội dùng bụng tiểu nhậncủa ngươi để đo lòng quân tử!"

Mạc Thiên Cơ thở dài một tiếng, không ngờ bỗng cảm thấy có chút vô lực.

Ánh mắt nhìn Lệ Hùng Đồ, có chút thương hại.

"Lệ gia lấy quốc sĩ đối đãi, ta tất... lấy cái chết báo đền!" Thân hình hùng tráng của Lệ Hùng Đồ đột nhiên thẳng tắp, mày rậm, mắt hổ hữu thần: "Thân là nam nhi, uống nước nhớ nguồn, tri ân đồ báo! như thế mới không phụ một thân ngạo cốt nam nhi, không hổ thẹn thanh thiên đại địa! Sinh tử, đều không hối hận!"

Mạc Thiên Cơ thở dài trong lòng.

Lệ Hùng Đồ không thể nghi ngờ chính là một nhân vật anh hùng, nhưng tính cách hắn quá mức ngay thẳng, chú định nỗi bi ai này.

Chẳng lẽ, không thể nghịch chuyển sao?

...

Trong mật thất Lệ gia.

Vẻ mặt Lệ Vô Ba có chút phấn chấn khác thường, nhìn mười người trước mặt, nói: "Lần này, Lệ gia ta mặc dù sa vào nguy cơ trước nay chưa từng có, nhưng kỳ ngộ trước này chưa từng có cũng hành lâm Lệ gia rồi!"

Lệ Tuyệt nhíu mày, tựa hồ có chút hiểu được.

Những khác đều không lên tiếng, nhìn Lệ Vô Ba.

"Trong cửu kiếp, hiện tại có bốn người đang ở gia tộc chúng ta. Cơ hội này, chúng ta phải nắm lấy."

"Có lẽ đánh xong một trận Tây Bắc này, Lệ gia sẽ không còn tồn tại, nhưng hiện tại vẫn là cơ hội của chúng ta!"

Lệ Vô Ba nói tới đây, có chút kích động, thở dốc một hơi.

Vị trưởng lão kia chần chừ một lúc rồi hỏi: "Ý gia chủ là?"

Trong mắt Lệ Vô Ba lóe lên một đạo quang mang, nói: "ý của ta là... Cửu kiếp, danh như nghĩa, chỉ có chín người, đồng thời cũng chỉ có thể là chín người. Trước kia chưa từng xuất hiện trong cửu kiếp có người chết nửa đường, nhưng vô luận thế nào, cho dù chết một người, cũng phải thêm một người để bảo toàn số lượng."

"Điểm này, mọi người không nên phủ nhận." Trong mắt Lệ Vô Ba chợt lóe hàn quang.

"Đúng, theo ý mà nói, hẳn là như thế." Mọi người chậm rãi gật đầu.

"Nếu như vị Ngạo Tà Vân, hay là Nhuế Bất Thông kia chết trong lúc chiến đấu với bát đại gia tộc, vậy sẽ như thế nào đây?" Lệ Vô Ba âm tàn nói.

Mọi người nhíu mày, không tự chủ được bắt đầu cân nhắc.

"Phụ thân, việc này vạn lần không được!" Lệ Tuyệt vội vàng nói: "Hai người kia, tuyệt đối không thể chết được!"

"Hả?" Lệ Vô Ba kinh ngạc nhìn nhi tử của mình, tuyệt đối không nghĩ tới người đầu tiên nhảy ra, phản đối mình lại là nhi tử.

"Thứ nhất, bọn họ là tới giúp Lệ gia chúng ta, nếu như bọn họ chết rồi, cho dù bên trong không có chúng ta tính kế, bọn họ cũng sẽ hoài nghi chúng ta, giận chó đánh mèo, trút giận lên đầu chúng ta."

Lệ Tuyệt nói.

Lệ Vô Ba chậm rãi gật đầu.

"Thứ hai, trong cửu kiếp không thể có tồn tại cùng họ. Nếu như hiện tại đã có Lệ Hùng Đồ rồi. Vậy tuyệt đối không thể có người thứ hai mang họ Lệ." Trong mắt Lệ Tuyệt chợt lóe hàn quang.

"Ý ngươi là..." Lệ Vô Ba hỏi.

"Ý ta là... Lệ Hùng Đồ tuy cũng mang họ Lệ, nhưng xét đến cùng, hắn không phải là người của Lệ gia chúng ta! Nếu như Lệ gia thật sự diệt vong rồi, Lệ Hùng Đồ thành lập Lệ gia mới, nhưng đó không còn là Lệ gia của chúng ta!"

"Nhưng từ xưa đã tương truyền, dòng họ của cửu kiếp, sớm được định ra từ đầu!" Lệ Tuyệt khẽ liếm môi, lộ ra một nụ cười tàn khốc: "Hiện giờ Cửu Kiếp kiếm chủ đã đoạt được mảnh Cửu Kiếp kiếm thứ bảy, sớm xác định Lệ gia rồi, cho nên, chữ "Lệ" này không sửa được!"

Lệ Vô Ba chậm rã gật đầu, ánh mắt âm trầm.

"Một khi đã vậy... Chi bằng sử dụng kế hoạch phụ thân nói lúc trước." Lệ Tuyệt cắn răng, nói từng chữ một: "Khiến Lệ Hùng Đồ chết đi!"

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều chấn động, ngẩng đầu lên.

"Diệu kế!" Vị trưởng lão mở miệng lúc trước bật thốt khen ngợi một tiếng: "Lệ không thể sửa, nhưng người lại có thể sửa! Vậy cứ tha xà đổi cột đi!"

Lệ Vô Ba trầm ngâm.

"Phụ thân, Lệ Hùng Đồ này từ khi tiến vào Thượng Tam Thiên, tiến vào gia tộc, chúng ta không phải là vì cái này sao? chúng ta dành cho hắn tất cả ưu đãi. Tất cả tài nguyên, đều cho hắn tận tình hưởng dụng, hiện giờ cũng nên để hắn làm chút chuyện cho gia tộc rồi. Cho dù là muốn mạng hắn, đó cũng là thiên kinh địa nghĩa!"

Lệ Tuyệt âm tàn nói: "Nuôi heo mập rồi... chẳng lẽ không làm thịt sao? chẳng lẽ chúng ta cứ cam tâm nhìn tất cả thuộc về kẻ không phải là Lệ gia, chỉ bởi vì một chữ Lệ cũng muốn áp cả gia tộc chúng ta vào, thành tựu muôn đời huy hoàng cho hắn, nhưng không có phần của chúng ta?

Lệ Vô Ba tựa hồ có chút do dự nhìn mọi người: "Ý tứ chư vị trưởng lão thế nào...?"

Ánh mắt tất cả mọi người đều lộ ra quang mang nóng bỏng: "Đại thiếu gia nói rất đúng!"

"Tam tổ? ý ngài thế nào..." Lệ Vô Ba nhìn tam tổ Lệ Thanh Lưu.

Trên mặt Lệ Thanh Lưu râu tóc bạc phơ có chút mâu thuẫn, nhưng sau khi cân nhắc hồi lâu, mới chậm rãi nói: "Nước phù sao... không thể chảy ruộng ngoài. Huống chi là đại sự truyền thừa huyết mạch gia tộc...."

Lệ Vô Ba hít sâu một hơi, nói: "Một khi đã vậy thì cứ định như thế đi! Nhưng chuyện này nhất định phải làm bí mật, phải thiên y vô phùng. Vạn nhất để lộ dấu vết… Chỉ sợ trộm gà không được còn mất nắm thóc!"

"Đó là đương nhiên!" Mọi người xoa xoa tay.

"Tuyệt Nhi, trong khoảng thời gian này, ngươi phải tiếp xúc với bọn chúng nhiều hơn, nhất định phải lập được giao tình!" Lệ Vô Ba thản nhiên nói.

"Vâng!" Lệ Tuyệt đứng dậy, trong mắt lộ ra thần sắc phấn chấn.

"Ta sẽ nghĩ biện pháp, đem Lệ Hùng Đồ... hoặc là...." Trong mắt Lệ Vô Ba chớp động lệ mang, chậm rãi nói: "Hắn dùng nhiều tài nguyên của Lệ gia chúng ta như vậy, hiện giờ mục tiêu đã xuất hiện, hơn nữa cửu kiếp đã xác định họ Lệ không thể sửa... Vậy thời điểm hắn trả ơn đã tới rồi!"

..

Ngày thú hai, Mạc Thiên Cơ vẫn đang nghiên cứu địa đồ, hơn nữa còn xem tư liệu liên quan tới tuyết sơn các nơi, lần lượt dung nhập vào trong đầu.

Đúng vào lúc này, có người báo lại: "Đệ Ngũ Khinh Nhu lại phát động công kích. Lần này, tam đại gia tộc ba lộ tiến công, gia chủ mời Mạc tiên sinh tới nghị sự!"

Mạc Thiên Cơ thu hồi bản đồ, nhắm mắt nghĩ ngợi một lát, lẩm bẩm nói: "Nhanh như vậy."

Tiếp đó cùng Ngạo Tà Vân, Nhuế Bất Thông đi ra cửa.

Lúc ra cửa lại bất ngờ phát hiện Lệ Hùng Đồ cũng không ở đây, đứng chờ ngoài cửa, chính là Lệ thị gia tộc đại công tử, Lệ Tuyệt!

"Lệ Hùng Đồ đâu?" Sâu trong mắt Mạc Thiên Cơ chợt lóe lên quang mang, nhàn nhạt hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.