Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1621: Từ bỏ tàn khốc



Pháp Tôn và Dạ Túy lựa chọn, bản chất gần như khác biệt, dùng trên trời dưới đất để hình dung cũng tuyệt đối không quá!

Sau khi hai người lựa chọn xong dục vọng cuối cùng, Pháp Tôn nhắm mắt dưỡng thần, cẩn thận kiểm tra thân thể mình xem có biến hóa hay không. Còn Dạ Túy lại ngồi ảo não.

Tựa như cũng lựa chọn "Kiều thê mỹ thiếp, tuyệt sắc nhu vân" giống nhau, nhưng đối với lựa chọn "Chung sinh bạn lữ, sinh tử phu thê", Pháp Tôn và Dạ Túy hai người lại như có linh tê trong lòng, không một ai lựa chọn.

Sau khi lựa chọn xong, trò chơi gần như đã kết thúc rồi. Trong trò chơi, cảm xúc kỳ diệu vẫn còn quanh quẩn trong lòng, Dạ Túy thỏa thê mãn nguyện, Pháp Tôn lại mạnh mẽ khắc chế kỳ niệm. Hai người đều bức thiết chờ đợi Thiên ma quái nhân kia tuyên bố kết quả cuối cùng, rốt cuộc sẽ như thế nào, có lợi ích gì?

"Hai ngươi đều lựa chọn xong rồi sao?" Thanh âm Thiên ma giống như một con mèo nhìn thấy hai con chuột ăn phải bả, tràn đầy một mùi vị tàn ngược.

"Chọn xong rồi." Pháp Tôn nhíu mày, nhìn chín lựa chọn chớp động trước mắt mình, nói: "Ta hoàn toàn không cảm nhận được, lựa chọn như vậy có ý nghĩa gì. Thật sự là trò chơi nhàm chán."

"Thật sự nhàm chán sao? Trong ảo cảnh này, chỉ cần lựa chọn, là có thể có được cảm giác tương ứng." Quái nhân kia hắc hắc cười lạnh: "Tu vi của ngươi hơi cao một chút, lẽ ra phải cảm ứng cường liệt hơn mới đúng. Nhưng hiện giờ loại cảm ứng đó không ảnh hưởng lớn tới ngươi, đó là bởi vì, ngươi hiện giờ đã ở địa vị rất cao rồi, muốn cái gì là lấy cái đó, tư vị bên trong ngươi đã trải nghiệm rất sâu, cho nên mới có thể tạm thời đè nén xuống."

"Bất quá, yên tâm, ngươi sẽ lập tức có thể hội càng sâu hơn. Nhân tâm hữu hạn, càng áp chế càng phản lại mãnh liệt." Quái nhân cười quái dị một tiếng.

Dạ Túy nói: "Hiện tại trò chơi đã xong chưa? Có thể công bố kết quả cuối cùng rồi?"

Thiên ma quái nhân kia cười khắc hắc nói: "Xong? Làm sao đã xong được? Hiện tại mới chỉ vừa mới bắt đầu thôi!"

Giờ mới bắt đầu?

Pháp Tôn cùng Dạ Túy nghe vậy đều ngẩn ra.

"Hiện tại, ngươi chờ một chút, ta trước tiên sẽ khảo nghiệm một người." Quái nhân kia đảo tròng mắt, nói với Pháp Tôn.

Pháp Tôn trầm mặc không nói, nhưng trong lòng cũng đang cân nhắc.

Ảo cảnh này tuy xảo diệu, nhưng nói tới vây khốn mình chân chính thì vẫn còn kém một chút. Nếu mình thật muốn chạy, tự tin có thể rời đi bất cứ lúc nào. Thật muốn xem Thiên ma này giờ trò gì. Không gian trước mắt biến ảo.

Ngay sau đó, Pháp Tôn nhạy bén phát hiện, thanh âm xung quanh lại biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi nữa rồi.

Thanh âm đương nhiên sẽ không tự nhiên biến mất, nhất định là gia hỏa này lợi dụng bí pháp nào đó, đánh lừa thính giác của mình.

Pháp Tôn cười nhạt một tiếng, cũng không để ý, dứt khoát khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt lại dưỡng thần.

Gia hỏa này vô cùng cảnh giác mình, bây giờ mình căn bản không tiếp cận được hắn....

....

"Hiện tại trò chơi chính thức bắt dầu rồi." Quái nhân kia nói với Dạ Túy: "Tiểu tử, ngươi lựa chọn chín điều, điều thứ nhất là duy ngã độc tôn? Không tệ, không tệ, lựa chọn rất không tệ."

Dạ Túy hừ một tiếng, trong lòng cảm thấy hơi mất kiên nhẫn.

Mình rõ ràng đang xuân phong đắc ý như thế, tên gia hỏa này lại cứ lảm nhảm dài dòng.

Không ngờ, hắc sắc ma khí xung quanh bỗng nhiên điên cuồng chuyển động, tiếp đó Dạ Túy liền phát hiện thân thể mình hoàn toàn không thể động, càng có một loại cảm giác vi diệu, chỉ cần tùy tiện lộn xộn là tính mạng mình lập tức sẽ biến mất!

Đây là một loại cảm giác tiếp cận tử vong vô hạn, hơn nữa còn rõ ràng như thế!

Dạ Túy lập tức hoảng hốt, ngay cả đứng cũng không vững, hai chân run run.

"Tập trung, tập trung toàn bộ tinh thần của ngươi. Hiện tại ngươi phải hoàn toàn làm theo lời ta nói, chỉ cần có chút sai lầm, hay là tạm dừng quá lâu, ngươi sẽ chết, chết thảm vô cùng." Quái nhân kia âm trầm nói: "Ngươi chọn chín điều, hiện tại, ngươi lập tức vứt bỏ một điều, chỉ cho ngươi giữ lại tám điều. Nếu không vứt bỏ, lập tức tử vong! Chọn!"

Dạ Túy hoàn toàn ngơ ngẩn rồi.

Lựa chọn của mình là duy ngã độc tôn, trường sinh bất lão, kiều thê mỹ thiếp, song thân gia tộc, vinh hoa phú quý, thiên hạ vô địch, sinh tử đệ huynh, thiên hạ thương sinh, và... Phu thê sinh hoạt năng lực.

Chín loại này, thật sự là không nỡ vứt bỏ loại nào. Trong lúc do dự, chỉ cảm thấy đầu mình đột nhiên bị cái gì đó thít chặt lại, tiếp đó toàn thân đau đớn..

Quái nhân bên ngoài vẫn đang đếm: "Mỗi một lần lựa chọn, ta chỉ cho ngươi thời gian đếm tới mười. Nếu hết giờ mà ngươi còn không lựa chọn, vậy thì chết đi! Một, hai, ba...."

Mồ hôi trên đầu Dạ Túy tí tách chảy xuống!

Không thể tưởng được trò chơi lựa chọn này lại khốn kiếp như thế!

Nghe thấy quái nhân đếm tới năm, Dạ Túy vội vàng quát: "Ta lựa chọn, vứt bỏ thiên hạ thương sinh!" Thiên hạ thương sinh cũng không có quan hệ quá lớn gì tới mình.

Thanh âm quái nhân lập tức dừng lại, Dạ Túy chỉ cảm thấy đầu mình cũng khôi phục lại thoải mái như thường. Sau đó liền nhìn thấy bốn chữ "Thiên hạ thương sinh" chớp động kim quang trước mắt mình cũng đột nhiên ảm đạm, chỉ trong chớp mắt đã biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi.

Nhưng hắn hoàn toàn không biết, ma khí trong lòng hắn, cũng đã tinh tiến thêm một tầng. Một loại khoái cảm tiêu hồn thực cốt mãnh liệt đột nhiên sinh ra, khiến cả người hắn sảng khoái giống như phiêu diêu thành tiên, khoái ý như vậy tức thì xóa sạch khó chịu vừa rồi.

"Còn tám điều. Hiện tại, lại vứt bỏ một điều! Không chọn, chết!" Thanh âm giống như đoạt hồn của quái nhân kia vang lên: "Một, hai, ba..."

"Vinh hoa phú quý!" Lần này, Dạ Túy còn chưa đợi đếm tới bốn, đã đưa ra lựa chọn.

"Còn 7 điều, lại bỏ một điều."

"Bỏ duy ngã độc tôn!" Dạ Túy thở hổn hển hỏi: "Rốt cuộc có thể giữ lại mấy điều?"

"Trò chơi chưa kết thúc, tất cả đều không biết! Còn có sáu điều, lại bỏ một điều!"

"Bỏ Sinh tử huynh đệ!"

"Còn năm điều..."

"Bỏ vô địch thiên hạ!"

"Còn bốn điều."

"Bỏ...." Dạ Túy bắt đầu mâu thuẫn. Bốn điều còn lại là kiều thê mỹ thiếp, phu thê sinh hoạt năng lực, trường sinh bất lão, song thân gia tộc.

"... Bốn, năm, sáu...!"

Quái nhân lần này đã đếm tới sáu rồi, đầu Dạ Túy cũng đau đớn như muốn nổ tông, ánh mắt đã trở nên mơ hồ, ẩn ước có nước mắt chảy ra, ôm đầu la lớn: "Bỏ Kiều thê mỹ thiếp! Bỏ đi!"

Cơn đau lại một lần nữa biến mất.

Quái nhân cười hắc hắc: "Không tệ không tệ, còn ba điều, tiếp tục bỏ."

Cơn đau còn chưa bắt đầu, lần này, Dạ Túy lại đưa ra lựa chọn cực nhanh: "Bỏ phu thê sinh hoạt năng lực!"

Kiều thê mỹ thiếp cũng mất rồi, còn giữ lại cái này làm gì? Chỉ còn hai điều thôi, có thể giữ lại được chứ?

Sự thật luôn tàn khốc!

Loại lựa chọn này quả thực giống như một loại tra tấn, bởi vì trong ảo cảnh này, mình đã có được tất cả. Mà nhân tính lại không muốn mất đi những gì đã có. Hiện giờ phải lần lượt buông bỏ, giống như dốc sức làm cả đời, đến cuối cùng lại phải tự tay xóa bỏ tất cả. Loại tư vị này, thật giống như tự lấy đao cắt thịt trên người mình, thống khổ vô cùng.

"Còn hai điều, trường sinh bất lão và song thân gia tộc, tiếp tục lựa chọn." Quái nhân cất tiếng cười giống như cú rúc.

"...Ba... sáu.... bảy..."

Dạ Túy thống khổ gào thét, phủ phục trên mặt đất, nước mắt nước mũi chảy ra, chật vật vô cùng, thân trí cũng trở nên mơ hồ mất rồi. Trường sinh bất lão là lợi ích lớn nhất lưu lại cho mình, nhưng thân sinh phụ mẫu, làm sao có thể bỏ được?

Làm sao có thể vứt bỏ!

Phải lựa chọn thế nào đây?

Chỉ là... không lựa chọn, ta sẽ chết, chết thảm không nói nổi! Hiện tại cũng đã khổ lắm rồi, còn phải bị chết thảm không nói nổi nữa sao?

Đến lúc này, hắn mới chính thực cảm nhận được sự tàn khốc của trò chơi này.

"Chín!" Thanh âm quái nhân giống như tiếng chuông gọi hồn, lạnh lẽ vang lên. Dạ Túy cảm thấy đầu mình đã đau đớn tới cực hạn, ngay lập tức sẽ nổ tung, óc vỡ nát, chết thê chết thảm. Text được lấy tại Truyện FULL

"..." Mắt thấy quái nhân sắp hô lên "mười", Dạ Túy đã liều mạng kêu lên: "Bỏ trường sinh bất lão... a....."

"Để lại song thân gia tộc sao? Rất có hiếu tâm. nếu ngươi để lại trường sinh bất lão thì đỡ phiền rồi. Bây giờ ngươi phải lựa chọn một lần cuối cùng!" Quái nhân không ngờ lại cảm thán một hơi, nói: "Điều cuối cùng là song thân gia tộc, ngươi phải vứt bỏ, bởi vì trong lựa chọn này, ngươi cũng không lựa chọn mạng của mình. Nhưng chính ngươi lại đang tồn tại, cho nên ngươi phải lựa chọn một lần cuối cùng, rốt cuộc là hi sinh chính ngươi, hay là hi sinh cha mẹ, chí thân cốt nhục của ngươi! Thời gian mười hơi thở bắt đầu!"

"Một! Hai...."

Lần này, thanh âm rõ ràng chậm hơn trước.

Mà giờ khắc này, Dạ Túy đã hoàn toàn ngây dại.

Không ngờ còn phải lựa chọn!

Rõ ràng chỉ còn lại một lựa chọn cuối cùng, không ngờ cũng phải vứt bỏ?

Cha mẹ và mình, phải lựa chọn thế nào?

Dạ Túy gào thét, thống khổ vạn phần, tự vứt bỏ mình, ta thật không làm được. Nhưng còn cha mạ ta, làm sao ta có thể vứt bỏ.

Nhớ tới phụ thân khuôn mặt nghiêm khắc, ân cần dạy dỗ, nhớ tới mẫu thân mái tóc hoa râm,ánh mắt ôn nhu, nhất thời Dạ Túy lại có một cảm xúc muốn tự sát.

Mình đã bao nhiêu lâu không trò chuyện với mẫu thân rồi? Đã bao lâu không tâm sự với phụ thân?

Hai người bọn họ tạo ra mình, chẳng lẽ... mình lại có thể hi sinh bọn họ để đối lấy sinh tồn của mình?

Trong ảo cảnh này, vô luận được mất cái gì, đều vô cùng chân thực, Dạ Túy đã liên tục trải qua tám lần lựa chọn, tâm trí kỳ thực đã sớm sụp đổ.

Hắn bỗng nhiên cắn răng, trừng mắt, ánh mắt tàn khốc mà ích kỷ, tiếp đó lại lộ vẻ mặt yếu đuối, thì thào kêu gọi: "Cha... mẹ..."

Hai loại biểu tình liên tục biến hóa.

Ở mi tâm của hắn, một đám hắc khí chốc chốc tụ lại, chốc chốc tiêu tán. Tâm mạch, ma khí bỗng nhiên tràn ngập, bỗng nhiên tiêu tán không thấy bóng dáng tăm hơi...

Hiện tại đã tới lúc khẩn yếu quan đầu rồi!

Bên ngoài, vẻ mặt quái nhân trở nên nghiêm túc dị thường, nhìn Dạ Túy, hai tay hắn không ngừng kết thành thủ ấn phức tạp, tạo ra vô số Thiên ma chi khí, gia tăng ăn mon Dạ Túy.

Chỉ cần cuối cùng Dạ Túy lựa chọn chính mình, hoàn toàn vì tư lợi, dưới ảnh hưởng của Thiên ma chi khí nồng đậm như vậy, ma tính sẽ hoàn toàn bạo phát, lột xác trở thành ma tâm hoàn mỹ nhất, tiến tới bạo phát ra Thiên ma căn nguyên!"

Quái nhân tin tưởng, Dạ Túy nhất định sẽ đưa ra lựa chọn chính xác!

"Lựa chọn bản thân, là có thể lấy được tất cả những thứ ngươi muốn. Nhân sinh trên trời, vạn vật chỉ có bản thân, người không vì mình, trời tru đất diệt....." Những lời này không ngừng vang vọng trong lỗ tay Dạ Túy: "Tất cả những thứ ngươi vừa mất đi, đều có thể lấy trở lại, dễ như trở bàn tay, rất dễ dàng đó. Chỉ cần ngươi lựa chọn, lựa chọn đi..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.