Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1648: Đột phá nhẹ nhàng



Đây là cửu kiếp nan, kiếm quyết của mảnh kiếm thứ tám.

Thân hình Sở Dương chấn động một hồi, thiếu chút nữa ngất luôn tại chỗ. Bởi vì đoạn kiếm quyết này, một chữ mình cũng không xa lạ. Chính là bài thơ Tuyết Lệ Hàn từng viết ngày đó? Chẳng lẽ...

Thì ra, đây là kiếm quyết của Cửu Kiếp kiếm?!

Sở Dương cảm thấy trí tuệ mình có chút không đủ dùng.

Thì ra Mạc Khinh Vũ... chính là một trong cửu kiếp, một kiếp cuối cùng chưa lộ diện!

chỉ là... trong cửu kiếp, ko phải không cho phép có nữ nhân sao? Càng không cho phép có cùng họ tồn tại? Vì sao? Vì sao lại cổ quái như vậy?

Nhưng trong Cửu Kiếp không gian, trong nháy mắt bốn câu kiếm quyết vừa mới vang lên, kiếm linh vươn người đứng dậy, trong thanh lại có thêm một thanh trường kiếm hư ảo, chậm rãi vũ động.

Cửu Kiếp kiếm, mảnh thứ tám, kiếm chiêu.

Rốt cuộc hiện thế rồi.

Đến lúc này, Cửu Kiếp kiếm mới được xưng tụng hai chữ "hoàn mỹ"!

Kiếm thân, kiếm bính, kiếm tuệ, toàn bộ một thanh trường kiếm đã tề tựu.

Không ngoài sở liệu của Sở Dương, kiếm chiêu đi cùng với Cửu Kiếp kiếm kiếm tuệ cũng lấy nhu làm chủ. Ở trong vô hạn khinh nhu lại ẩn chứa vô tận sát khí, trong bất tri bất giác, hô hình vô tướng đã bố cục trọng vẹn, thực hiện tuyệt sát.

Chiêu thế đi cùng kiếm tuệ, thủ ý "Cương không thể lâu, nhu không thể thủ". Nói đơn giản chính là chờ phong mang địch nhân thoáng suy yếu, lập tức xuất chiêu phản kích sắc bén nhất. Bốn chiêu kiếm pháp này cũng là mấy chiêu ẩn công trong thủ hiếm thấy của Cửu Kiếp kiếm pháp. Nhưng nếu luận về lực sát thương, nó tuyệt đối không thua kém gì mấy chiêu lúc trước, hơn nữa lực công kích bốn chiêu này cực kỳ tập trung, quả nhiên là sát thủ thần chiêu phản kích trong tuyệt địa.

Khinh Doanh Như Mộng Mộng Diệc Phiêu, chính là dần dần tụ lực trong phòng thủ, vừa thủ hộ bản thân đến mưa gió không lọt, vừa đem lực lượng bản thân tích lũy lại, tạo ra một cỗ lực lượng mạnh mẽ.

Huyết Hải Cốt Sơn Vũ Yêu Nhiêu cũng là không ngừng hội tụ khí lực trong phòng thủ, trong khi đối phương còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra đã hoàn toàn hình thành một lực trường đặc thù.

Trượng Kiếm Thiên Lý Quân Mạc Vấn chính là hiển lộ phong mang, bắt đầu tranh thủ chủ động tiên cơ để mình có thể phản kích, bất ngờ đánh ra kỳ chiêu trong lúc phòng thủ, chiêu thức cực kỳ đa dạng, khiến địch nhân phải chấn động, vãn hồi thế cục bị động của mình lúc trước.

Mà dựa trên ba chiêu cơ sở này, chiêu thứ tư lập tức xuất ra, một kích tuyệt sát.

Sinh Tử Tương Tùy Đáo Cửu Tiêu.

Đánh tất trúng, trúng tất chết, một kích tuyệt sát!

Lực lượng tích lũy được đến khi một chiêu này phát ra, đã lớn gấp mấy chục lần tu vi bản thân người xuất chiêu rồi.

Uy năng như vượt xa cực hạn của người xuất chiêu, dựa theo lôgic bình thường, một chiêu vừa xuất, có đánh trúng địch nhân hay không thì cỗ lực lượng này cũng đã phát ra, quay trở về hư vô.

Nhưng bốn chiêu này lại liên kết xảo diệu, đem lực lượng chiêu trước giữ lại tất cả, thậm chí là bao gồm cả lực lượng của địch nhân vừa tấn công, cho nên đợi đến một chiêu tuyệt sát cuối cùng phát ra, chẳng khác gì toàn bộ lực lượng địch ta song phương dồn lại một chỗ, uy thế còn gia tăng gấp mấy lần... Đột nhiên phản kích toàn diện sắc bén!

Thứ hỏi, một kích như thế, ai có thể ngăn cản?

Chính là bởi vì dùng nhập lực lượng địch ta, cho nên mới gọi là "Sinh tử tùy tướng."

Nếu là quyết chiến, đương nhiên là một sinh một tử. Cho nên mới nói như vậy...

Về phần... đến cửu tiêu, chính là trực tiếp tiễn địch nhân đi Tây Thiên rồi... Làm sao chỉ dừng lại ở Cửu Tiêu thôi?

Bốn chiêu hợp nhất, uy năng thật sự khủng bố tới mức không thể tưởng tượng, cho dù là phỏng đoán bảo thủ nhất, ít nhất cũng phải gấp hai mươi lần chiến lực đỉnh phong của Sở Dương trở lên.

Đương nhiên, uy năng như vậy không phải cứ nói là có thể khiến thực lực Sở Dương gia tăng gấp hai mươi lần. Muốn đạt tới siêu cấp uy lực này, có một điều kiện tiên quyết, đó chính là Sở Dương phải xuất hết được bốn chiêu này, hơn nữa còn không được có gián đoạn. Chỉ khi quá trình này thuận lợi hoàn thành, Sở Dương tuyệt đối có thể vượt cấp chém giết tất cả địch nhân.

Thậm chí là cường giả cấp bậc chí tôn cửu phẩm!

Về phần cao thủ đã vượt qua tiêu chuẩn chí tôn cửu phẩm, lại không phải Sở Dương hiện tại có thể ứng phó. Mà người như vậy thứ nhất tuyệt đối không thể tồn tại ở Cửu Trọng Thiên. Thứ hai, địch nhân như thế, nhãn lực tất phải cực cao, tin tưởng tuyệt đối sẽ không cho Sở Dương cơ hội hoàn thành bốn chiêu này, cho nên không cần nghĩ tới làm gì.

Sở Dương nhắm mắt lại, nhìn như đang suy ngẫm gì đó, nhưng trên thực tế, thần hồn hắn lại đang đắm chìm trong Cửu Kiếp không gian, luyện kiếm.

Cửu Kiếp kiếm hoàn mỹ chân chính chớp động trong tay hắn.

Kiếm chiêu lần lượt được thi triển hết lần này tới lần khác, mỗi một lần lại có một cảm ngộ mới, hoàn toàn bất đồng.

Sở Dương ngạc nhiên phát hiện, tu vi của mình, trong không khí nhu hòa như thế này, lại đang cấp tốc đề thăng. Trong lúc bất tri bất giác, mình đã lại tiến thêm một bước dài nữa rồi.

Linh khí tân sinh giống như nhu thủy không ngừng từ trên thân Cửu Kiếp kiếm truyền ra, tiến vào thân thể hắn, tiến vào kinh mạch của hắn...

Đó cũng là lực lượng bởi vì kiếm tuệ trở về mà diễn sinh ra.

Sở Dương ngưng thần luyện kiếm, hoàn toàn không hay biết gì biến hóa này cả, mãi cho tới khi trong thân thể hắn đột nhiên truyền ra một tiếng nổ mạnh, Sở Dương mới phát hiện, mình không ngờ đã mơ mơ hồ hồ đột phá tới cấp bậc chí tôn thất phẩm rồi!

Lúc trước, trừ Nhuế Bất Thông dựa vào niết bàn thần thông của phượng hoàng nhất tộc, cộng thêm cơ duyên xảo hợp mà đột phá tới cảnh giới chí tôn thất phẩm, tu vi biến thành cao nhất chúng huynh đệ, đám huynh đệ cửu kiếp còn lại đều cùng nhau chững lại ở cảnh giới chí tôn lục phẩm, ngay cả Sở Dương là Cửu Kiếp kiếm chủ cũng không ngoại lệ.

Tuy đột phá chỉ là chuyện sớm hay muộn, nhưng cái "sớm hay muộn" này lại không biết là bao nhiêu lâu. Vậy mà sau khi kiếm tuệ thuận lợi trở về, bình cảnh đã lâu chưa đột phá được lại dễ dàng tan vỡ, đúng là mấy hỉ cùng tới!

Sở Dương phát hiện tu vi bản thân đột phá, đang vui mừng thì lại cảm thấy, lực lượng của kiếm tuệ cũng không bởi vì mình đột phá bình cảnh mà dừng lại, vẫn tiếp tục vọt tới cuồn cuộn không ngừng, thôi động tu vi vừa mới phá tan quan ải, tiếp tục đề thăng, từ chậm tới nhanh, dần dần tăng tốc, ập thẳng về phía trước.

Chẳng lẽ đây là phúc lợi khi tìm được mảnh Cửu Kiếp kiếm thứ tám?

Sở Dương hỏi trong lòng, đối tượng hắn hỏi đương nhiên không phải ai khác, chính là kiếm linh.

Nhưng đối với câu hỏi của Sở Dương, kiếm linh lại không để ý tới, cũng không hồi đáp.

Sở Dương tiếp tục dốc lòng luyện kiếm, bất quá lúc này, đối với quỹ tích xuất chiêu của bốn chiêu này, hắn đã có mấy phần quen thuộc. Tới khi nắm chắc được một ít điểm mạch lạc quang trọng, hắn lại chấn kinh phát hiện, tu vi của mình hiện giờ không ngờ đã vọt tới đỉnh phong chí tôn thất phẩm rồi.

Giống như có thể đột phá cảnh giới bát phẩm bất cứ lúc nào!

"Đây là chuyện gì? Là ảo giác sao? Không thể nào!" Sở Dương sửng sốt.

Chẳng trách Sở Dương lại kinh ngạc như thế, phải biết cấp bậc chí tôn trở lên, mỗi một lần thăng cấp đều yêu cầu vô số thiên chuy bách luyện, hơn nữa tiêu chuẩn tu vi cần có thường thường đều gấp mấy chục lần, thậm chí hơn trăm lần cũng không nói chơi.

Ví dụ đơn giản, nếu như đột phá cảnh giới chi tôn nhị phẩm, chỉ cần một giọt năng lượng, vậy nếu muốn đột phá tam phẩm thì ít nhất cũng phải cần một trăm giọt năng lượng. cũng như vậy, nếu muốn đột phá chí tôn thất phẩm, phải cầm một núi năng lượng. Muốn đột phá bát phẩm, có lẽ phải cần năng lượng tương đương với một ngàn ngọn núi. Đề thăng như vậy, gần như là dùng cấp số nhân mà đề thăng.

Đó là nguyên nhân khiến cho đám người Tiêu Thần Vũ, Lệ Xuân Ba tu hành cả vạn năm, lại chỉ có thể dừng bước ở chí tôn cửu phẩm, thật sự là cảnh giới càng cao, đột phá càng khó.

Vì sao đám người Bố Lưu Tình tuy chỉ là chí tôn cửu phẩm đỉnh phong, nhưng đối diện với cao thủ cửu phẩm trung cấp, thậm chí là cao cấp lại có thể hình thành áp lực tuyệt đối, cũng là bởi vì như thế.

"Lần này ta cũng không biết, thật sự không biết." Kiếm linh rốt cuộc cũng lên tiếng, nói: "Lúc trước, mấy vị Cửu Kiếp kiếm chủ tiền nhiệm sau khi lấy được mảnh Cửu Kiếp kiếm thứ tám, tình huống hoàn toàn khác với ngươi. Bản thân bọn họ không hề nhận được một tia năng lượng nào từ kiếm tuệ. Chỉ có phúc lợi từ Cửu Kiếp kiếm mà thôi. Còn ngươi, còn chưa nhận được phúc lợi từ Cửu Kiếp kiếm, đã chiếm được cỗ năng lượng khổng lồ như vậy... thật sự kỳ lạ! Không thể nào lý giải được."

Tâm niệm Sở Dương xoay chuyển thật nhanh, như có điều suy nghĩ nói: "Ngươi nói liệu có phải... Trước kia kiếm tuệ không hề phát ra năng lượng, giờ phút này đem năng lượng tích lũy hơn chín vạn năm, truyền hết vào người ta? Nếu không phải như thế, thật sự không có cách nào giải thích nguồn gốc cỗ năng lượng khổng lồ này!"

"Giả thiết của ngươi có rất nhiều khả năng. Trừ như vậy ra, quả thật rất khó giải thích được." kiếm linh ngưng trọng nói: "Có lẽ bởi vì ngươi là vị Cửu Kiếp kiếm chủ cuối cùng, hơn nữa càng là chủ nhân chân chính của Cửu Kiếp kiếm, kiếm tuệ xuất hiện dị thường nhu vậy cũng là hợp tình hợp lý."

Sở Dương à một tiếng, tuy trong lòng vẫn kinh ngạc vì biến hóa này, nhưng cũng không lằng nhằng ở vấn đề này nữa. Biến hóa cho dù kinh người hơn nữa, nhưng đối với mình lại trăm cái lợn mà không có một cái hại.

Sau khi ăn mấy viên linh được, uống mấy ngụm Sinh Mệnh chi tuyền, năng lượng từ kiếm tuệ tràn ra vẫn liên tục không ngừng. Tựa như.. một nữ từ chờ đợi mười vạn năm, rốt cuộc cũng gặp được phu quân của mình, vội vàng đem tất cả dâng hiến...

Rốt cuộc cũng đề thăng tới cảnh giới thất phẩm đỉnh phong...

Sở Dương thậm chí đã chuẩn bị sẵn sàng thừa nhận quá trình đột phá cực kỳ gian nan. Nào nghĩ tới đợi mãi vẫn không cảm thấy gian khổ khi đột phá, thậm chí trong nháy mắt đột phá, chỉ nhẹ nhàng phảng phất như mở một tầng cửa sổ mà thôi. Gần như không hề có rào cản, toàn bộ quá trình diễn ra cực kỳ nhanh chóng, một chút thống khổ cũng không hề cảm giác được.

"Cái này cũng quá không bình thường đi? Ta đã là chí tôn bát phẩm rồi sao? Đùa à?" Sở Dương cảm nhận quá trình diễn ra mà muốn ngất xỉu. Thuận lợi tới quỷ dị như vậy, trước kia có nằm mơ cũng chưa bao giờ mơ thấy, thậu lợi tới mức khiến người ta giật mình, hoảng hốt.

Nhưng linh khí vẫn cuồn cuộn không dừng, phảng phất như hoàn toàn không hề có điểm cuối. Sở Dương lúc này cũng không luyện kiếm nữa rồi, chỉ mặt mày bất đắc dĩ nhìn linh khí không biết từ nơi nào đột nhiên tràn vào kinh mạch mình, lại một lần nữa tràn ngập, lại một lần nữa căng phồng, trong một cảm giác ôn nhu khôn tả, chậm rãi... tiếp tục đẩy mạnh về phía trước.

Sơ cấp... trung cấp....cao cấp...

Tốc độ có lẽ rất chậm, nhưng ngay cả một điểm dấu hiệu trì hoãn cũng không có.

Kiên định mà chấp nhất, hoàn toàn không quan tâm tới bất cứ rào cản nào.

"Đây là chuyện gì, cái này thật dễ dàng tới mức khó tin đi? Đúng là gặp quỷ rồi...." Sở Dương cùng kiếm linh thở dài.

"Chẳng lẽ cứ như vậy xông thẳng tới chí tôn cửu phẩm?" Sở Dương trong lòng vô hạn mơ tưởng, có chút lâng lâng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.