Yêu Ninh Ninh gãi đầu vẻ mặt oan uổng nói: "Đại ca, ngài hãy nghe
ta nói. ta ta ta... Đây cùng là mới vừa nhớ tới ta trong giới chỉ này
đồ vật thật sự nhiều lắm, nơi nào mà nhớ được chứ, ngài cùng không biết đó, ta lần trước đi tìm một cái đồ chơi mà cả thảy tìm ba ngày mới tìm được, thật sự là quá lớn và quá tạp..."
Sở Dương cùng Đàm Đàm đồng thời ngất, điều này cùng có thể thành lý do sao?!.
Bên trong có nhiều đồ lắm...
Ta may là không phải là kè cướp, nếu thật là muốn đánh cướp thì lần này thật là gặp được một đối tượng bị cướp lại siêu cấp hợp tác với kẻ cướp rồi. Hay là...
Không được, cho tới bây giờ sè không nghe ai nói đại ca và chân đại ca đi đoạt đồ của tiểu đệ, còn lại là tiểu đệ ngốc như vậy!
Mặc dù Sở Dương cùng Đàm Đàm da mặt cùng nổi danh là dày nhưng chuyện bỉ ổi như vậy thật sự là không làm được!
Ba người uống rượu, ăn món ăn, trò chuyện, thật lòng sung sướng cực hạn.
Yêu Ninh Ninh rõ ràng có chút mượn rượu tứ nói: "Chân đại ca, ngài món tán gái kia, truyền thụ cho tiểu đệ mấy cao chiêu đi."
Sờ Dương ha ha cười một tiếng, vỗ lồng ngực nói: "Cái này ngươi có thể yên tâm, không phải là theo đuổi 1 cô bé thôi sao, đợi lát nữa ta giúp ngươi tìm ra chủ ý, tin tường có thể dê dàng bắt lại được. Bất quá, thứ tình yêu nam nữ đồ chơi này con ạ, cái thiết yểu nhất chính là ngươi tình ta nguyện... Nếu cô bé kia chết sống không muốn, vậy thì cùng không có ý nghĩa gì phải không?"
Yêu Ninh Ninh vồ đùi nói: "Chân đại ca ngài lời này nói quá đúng, qua có đạo lý, mặc dù cô gái trong lòng ta kia thân thủ cùng coi như không tệ nhưng ta nếu là dùng sức mạnh, thế nào nàng cũng không thể ngăn cản được, vấn đề là nếu ta dùng sức mạnh, vậy thì thật lòng không có ý nghĩa."
"Chính xác." Sở Dương đồng ý nói: "Chính là chỗ này, là đạo lý này, lúc trước ta cảm giác, cám thấy tiểu tử ngươi khá ngu mà hiện tại càng xem lại càng thấy tiểu tử thuận mắt."
Yêu Ninh Ninh được tán dương, mặt mày hớn hở như gặp được tri âm khuây khoả bình sanh.
Đàm Đàm ở một bên bỉ di nói: "Ta nói tiểu yêu a, tiểu tử ngươi biết cảnh giới tối cao trong tán gái là cái gì sao?"
Yêu Ninh Ninh khiêm tổn hỏi nói: "Là cái gỉ ạ? Mời đại ca chi điểm!"
"Muốn nói cảnh giới tối cao trong tán gái thật ra thì cùng rất đơn giản, đó chính là bị bé con theo đuổi!" Đàm Đàm lồ mũi hướng lên trời nói: "Sư huynh ta có nhiều lào bà và cả đám đều là theo đuổi ngược, hiểu không? Nói cách khác, sư huynh ta thờ ơ mà lại bị 1 đám theo rồi phải chạy trốn đến bể đầu sứt trán, khổ như thế ta thật lòng vì ngươi mà cảm thấy bi ai!"
Yêu Ninh Ninh nhìn Sờ Dương ánh mắt càng thêm cao sơn ngưỡng chi nói: "Chân đại ca ngài này này này..."
Sở Dương nhếch lên hai chân nói: "Ha ha... Ta thật ra cùng không có được như hắn khoa trương đâu... lúc vừa bắt đầu ta cùng không hiểu chuyện, căn bản là không nghĩ tới tình yêu nam nữ, ừ hừ "
Kết quả là một tên chém gió, một tên phụ họa, một tên hai mắt sáng lên giỏng tai lắng nghe, hết sức chăm chú, cẩn thận tỉ mỉ
Hồn nhiên không biết hiện tại chính là lúc hàm sâu vào trong nguy cơ trước nay chưa từng có.
Một lúc lâu, Đàm Đàm mới rốt cục hỏi nói: "Sư huynh... người kia
là người nào Tạ Đan Phượng hạnh phúc tiểu bì nương kia... ở nơi đâu?"
Cái vấn đề này, hắn tuyệt đối đã nghẹn ở trong lòng lâu rồi.
Tới đây nhìn thấy Sờ Dương, không thấy đám Tạ Đan Phượng và Thiết Bổ Thiên, Đàm Đàm trong lòng ngay cả có chút ít điềm không may, dù biết Sở Dương tình cảnh không ổn, vẫn bị đuổi giết, Đàm Đàm
Thẳng đến hiện tại vẫn do không nhịn được mà hòi. Sở Dương như cười mà như không cười nói ì "Ngươi cho ràng ta đem lăo bà tương lai của ngươi cuỗm mất hả?"
Đàm Đàm thấy Sở Dương có loại vê mặt này thì nhất thời trong lòng bớt buồn, đại vui vẻ nói: "tiểu bì nương kia ờ nơi đâu? Mẹ kiếp, tìm ta đây là 1 tuyệt thể mỹ nam tử làm lào công, hạnh phúc đến như thế không tốt sao?"
"buồn nôn " Yêu Ninh Ninh nôn khan một tiếng, ở trong ánh mắt
như muốn giết người của Đàm Đàm giải thích nói: "Không có, không phải như ngươi suy nghĩ... Là bởi vì ta có chút quá chén "
Sở Dương cười ha ha. xem tại TruyenFull.vn
"Bọn họ đang ở một chỗ an toàn luyện công, không bao lâu nữa ngươi liền gặp được nàng." Sở Dương nói: "Tuyệt đổi là lông không tổn hại một cái!"
Vừa nói lại đột nhiên tức giận nói: "Các ngươi đám hỗn đản kia, cứ như vậy đem lão bà ném ở chồ này của ta, các ngươi biết ta trong khoảng thời gian này khổ như thể nào sao!"
Đông Hoàng Thiên, Hồng Trần Như Mộng Hiên.
Mạc Khinh Vũ vừa tinh ngủ, cảm giác được tự thân tu vi vừa tăng trường mấy phần, không khỏi rất là vui mừng, thầm nghĩ nói: "Bổn môn trân quý linh dược thật sự là rất thần kỳ, không nghĩ tới ngày hôm qua thống khổ như vậy, hôm nay sau khi hoàn toàn tiêu hóa cả thảy tiến lên hai cấp độ, đúng là phải nếm trải khổ đau thì mới thành người, lời này thật là lời lẽ chí lý..."
cùng có chút không dám hỏi.
Trong lòng có chút mừng rỡ theo bản năng sờ miệng túi, nhưng vừa sờ soạng lại một không thấy gỉ mà không khôi lấy làm kinh hài.
Phong Hồ đâu?
Phong Hồ vốn vẫn đàng hoàng ngây ngốc ở nơi này, hôm nay làm sao lại không thấy tăm hơi đâu.
Trong túi áo Phong Hồ không có ở đó, chỉ có còn dư lại một tờ giấy?
Lấy ra nhìn thì chi thấy phía trên có dòng chừ viết xiêu xiêu vẹo vẹo, hình như là dùng móng vuốt cào ra tới nói: "Chủ nhân, ta muốn đi Yêu Tộc nhìn một chút, trong khoảng thời gian này tiến bộ của ta thật sự quá là nhanh, công pháp tiếp sau ở trong truyền thừa không có, ta trở về xem như thế nào. Yên tâm đi, chỉ cần ta tỉm được rồi sẽ trở lại ngay..."
Mạc Khinh Vũ buồn bà như mất đồ nói: "Phong Hồ đi Yêu Tộc sao? Nó có một mình, sao có thể tìm được đây? Làm sao có thể vọng động như vậy đây..."
Ở trên đường lớn, một Bạch y thiếu nữ dung mạo động lòng người, thân hình giống như liễu đón gió, một đường bồng bềnh đi về phía trước, trên mặt là một mảnh tư niệm nồng đậm nói: "Thật ra thì thật lòng khó bò đi được, chủ nhân tựa như tỷ tỷ của mình vậy, chờ ta tìm được truyền thừa rồi sẽ vội vàng trờ vê! Rời đi như vậy có chủ không bò được, nhớ quá lập tức muốn trở về, ai, ta thật không có tiền đồ "
vẻ mặt quấn quýt nhưng tốc độ dưới chân không chậm chút nào.
"Cừu Trọng Thiên Khuyết không phải là chỗ khác, tu vi hiện tại của ta cùng không cách nào đại tiến được nữa, vẫn nên vội vàng đi tìm truyền thừa mới là đúng đắn, đến lúc đó rồi trở về giúp chủ nhân mới xem là có trợ lực "
Ở nơi xa xôi trong thiên địa.
Cửu Kiếp trí nang Mạc Thiên Cơ đi du ngoạn sơn thuỷ, phía dưới có mười đại đầu lĩnh. Đường chủ năm đường, bảy mươi vị phân đà Đà chủ đang suy tư cái gì; ờ phía sau hắn, có hai người khác an tĩnh đứng đó.
Đây là hai đại hộ vệ của Mạc Thiên Cơ.
Kể từ khi xông lên Cửu Trọng Thiên Khuyết đến nay, Mạc Thiên Cơ trong khoảng thời gian này căn bản là cùng không có hành động xa xỉ là ngủ vì còn muốn sinh tồn, muốn phát triển, muốn chạy trốn, muốn luyện công, muốn làm phong phú nhân thủ, muốn lập kể hoạch. Những thứ này toàn bộ cùng cần đại lượng thời gian mà tiến hành, ăn cơm và ngủ vân vân là hành động bình thường của nhân loại nhưng hắn dường như thật lòng chẳng quan tâm...
May mà, những thứ này giao ra vẫn có thu hoạch, hôm nay. theo Mạc Thiên Cơ xem ra thì mình ở Cửu Trọng Thiên Khuyết bên này, thế lực rốt cục coi như là đã có được hình thức đơn giản ban đầu.
Hiện tại, Thiên Binh Các của Mạc Thiên Cơ số lượng thành viên đà phát triển đến mấy vạn người, hơn nữa toàn bộ cùng là võ giả, mặc dù không có cường giả đặc biệt cao cấp nhưng cùng không có tay mơ. Nếu toàn bộ viên hợp lại đã có thể cũng coi là một thế lực rồi. Nhất là Mạc Thiên Cơ dùng Thần Bàn Quỷ Toán năng lực của mình, vì không ít cao thủ chỉ điểm bến mê nên cũng vì vậy thu nạp được không ít cao thủ đối với Mạc Thiên Cơ tâm phục khẩu phục thành tâm mà dựa vào.
Cổ thực lực này hiện tại càng ngày càng thấy lớn mạnh.
Cùng không cần phải đợi thời gian nữa, hiện tại Thiên Binh Các cùng đà thành một cổ thế lực không nhỏ, ngay cả còn chưa đủ để cùng các siêu cấp tông môn gọi nhịp nhưng đổi với một loại tông môn nào đó thì chưa chắc đà không có sức liều mạng.
Xét thấy như vậy, Mạc Thiên Cơ suy nghĩ liệu có nên vỉ thay đổi hình thức hoạt động của Thiên Binh Các hay không.
Mặc dù từ mới bắt đầu, Mạc Thiên Cơ sáng lập Thiên Binh Các cùng là một tổ chức cướp bóc, dựa vào cướp bóc mà lớn lên nhưng Mạc Thiên Cơ thủy chung vẫn có ý thức bồi dường 1 cái gì đó, đến lúc này rốt cục đã gần thành thục rồi.
"Từ nay trở đi, chúng ta sẽ đem quân làm việc khác." Mạc Thiên Cơ nhàn nhạt vừa nói: "Trừ một phần nhân thủ bí mật vẫn tiếp tục từ chuyện cướp bóc mà cung cấp cho Thiên Binh Các đồ cần thiết hàng ngày, những người khác dựa theo ta an bài của ta lúc trước ở các phân đường và phân đà bắt đầu sưu tập tin tình báo! Trên trời dưới đất, tam giáo cửu lưu, bất kỳ tin tình báo cùng phải thu thập!"
Tất cả mọi người có chút kinh ngạc nhìn Mạc Thiên Cơ, không rồ vỉ sao phải đột nhiên đổi môn lộ, hiện tại tình huống phát triển rồ ràng rất lý tường, không có bất kỳ cản trở nào, có cần thiết phải đột nhiên chuyển đổi phương hướng phát triển hay không. Sợ là cái được không bù đắp đủ cái mất sao!
Chẳng qua là Mạc Thiên Cơ là người lập ra Lập Thiên Binh Các, từ trước tới nay đều liệu sự như thần, tính toán không gì bỏ sót, chưa từng xuất hiện sai lầm nào, lúc này mọi người suy nghĩ, bậc trí giả tiên tri không chỗ nào không biết như hắn liệu lần này có phải là hắn lần đầu tiên ngoài ý muốn hay không?!
"Nhìn tình thể mà nói. chúng ta lợi dụng cướp bóc mà từng bước phát triển, có thể hiệu suất cao nhưng tính nguy hiểm cùng rất lớn, lúc trước chúng ta thực lực còn thấp, đối tượng cướp bóc phần lớn cùng là nhàm vào cho một chút thể lực tam lưu hay sấp đến đoạn kết rồi, nhiều lắm cùng bất quá chỉ nhàm vào nhị lưu thế lực mà thôi."
"Mà với lực của chúng ta hôm nay, nếu như vẫn nhàm vào nhị lưu thế lực trở xuống thì không khỏi cái được không bù đắp đủ cái mất, ích lợi có hạn, nhưng nếu tùy tiện nhàm vào nhất lưu thể lực hay siêu nhất lưu thể lực, trừ lực không đủ ra, rất có thể còn bị đối phương mành liệt cắn trả, nếu không may, nói không chừng lúc nào đó chúng ta có thể sè bị siêu cấp thể lực khác tiêu diệt ấy chứ."
Mạc Thiên Cơ nói: "nếu chúng ta buông tha hành động cướp bóc mà chuyên tâm vào việc thành lập mạng lưới tình báo của mình, lấy mạng lưới tình báo trải rộng cả Cửu Trọng Thiên Khuyết làm thủ đoạn phát triển thì chi cần có đủ nhiều, đầy đủ tin tình báo chuẩn xác thì sự phát triển của chúng ta không thể nghi ngờ là sẽ rất nhanh chóng. Dù sao tin tình báo mới là thứ mà người giang hồ và các thế lực lớn cho tới quan phủ cũng cần nhất, tuyệt đối không lo không có người mua."
"Một khi chiêu bài Thiên Binh Các của chúng ta đà được cả giang hô nhìn nhận rồi, xác định là tin tình báo của chúng ta hoàn toàn chân thực, có thể tin tưởng và rất mau lẹ, như vậy, đời đời con cháu chúng ta đều ăn uống không hết!"