Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 235: Độc kế liên hoàn!



"Sở diêm vương?" Cao Thăng trừng mắt: "Không thể nào!"

"Thứ nhất, vận khí Vân Hạc làm sao lại tốt như vậy? Trong thời khắc nguy cơ tứ phía, vừa đi ra ngoài đã gặp ngay phải mấy tên đệ tử thế gia cướp đường? Hơn nữa còn là đệ tử gia tộc Trung Tam Thiên." Đệ Ngũ Khinh Nhu khẽ cười nhạt.

"Điều này chẳng khác gì đặc biệt thông báo: Chúng ta sẽ đi Trung châu! Các ngươi chuẩn bị cho tốt đi!" trong mắt Đệ Ngũ Khinh Nhu lóe lên hàn quang.

"Có thể do bọn hắn vô tình nói ra, mà Trình tiên sinh lại để ý nhớ kỹ." Cao Thăng Trầm tư, trên khuôn mặt tuấn dật, hai hàng lông mày chậm rãi nhíu lại.

"Cũng có thể là vậy. Nhưng điểm thứ hai, bọn hắn tự xưng là đánh cướp, nhưng sau đó đã chướp đi thứ gì? Làm khó? Bọn hắn chờ trong gió to tuyết lớn, chỉ để tìm chút việc vui giữa vùng đồng bằng hoang vắng thôi sao?" Đệ Ngũ Khinh Nhu khẽ cười: "Thậm chí là lý do tìm kiếm Âm vương tọa, lại càng hoang đường!"

"Đệ tử thế gian Trung Tam Thiên, sẽ rảnh rỗi đến mức đó sao?"

"Thứ ba, trùng hợp như vậy, ta căn bản không tin!" Đệ Ngũ Khinh Nhu thản nhiên, nói: "Chỉ cần một trong những điều đó, cũng đủ thấy rồi!"

"Cho nên, trong mấy người này, khẳng định có Sở diêm vương!" Đệ Ngũ Khinh Nhu hừ một tiếng, nói: "Mà lần hội ngộ này đã nói lên, Sở diêm vương rất có khả năng sẽ tới Đại Triệu khuấy động phong ba! Mà nếu bọn hắn tới Đại Triệu, thì rất có khả năng sẽ liên lạc với Vân Hạc!"

Cao Thăng suy nghĩ cẩn thận một hồi lâu, sau đó mới chậm rãi gật đầu: "Tướng gia nói phải lắm, đích xác là có mấy phần khả năng!"

"Nếu thật là như suy luận, nếu như chúng ta không nhìn ra bọn hắn thật sự tới đây, hơn nữa còn có Vân Hạc đích thân yểm trợ, thì gần như chẳng khác nào là Kim Mã Kỵ Sỹ đường hộ giá bọn hắn... Không thể nghi ngờ chính là an toàn nhất Đại Triệu rồi...." Hàn Bố Sở tưởng tượng tới đây, không nhịn được mà hít một hơi lạnh.

"Bất quá, hiện giờ nếu tướng gia đã suy tính ra rồi, chúng sẽ sẽ ở đây mở lưới chờ cá lớn!" Cao Thăng cười lạnh, nói: "Nếu như Sở diêm vương thật sự tới đây, thì chẳng khác nào tự chui đầu vô lưới, bắt được hắn, chẳng mất bao nhiêu công sư."

"Vị tất!" Đệ Ngũ Khinh Nhu trầm tư nói: "Sở diêm vương không thể nào diễn trò ngây thơ như vậy! Bên trong nhất định có thâm ý!"

Hắn dừng lại, đi đi đi lại, lẩm bẩm: "Một người là La thị gia tộc, một người là Kỷ thị gia tộc, một người là Cố thị gia tộc... Trung Tam Thiên tam đại gia tộc... Hừ hừ, Sở diêm vương lộ ra phong thanh, đến lúc đó, nhất định sẽ theo chân bọn hắn cùng đi! Bởi vì có thể nhìn ra, giao tình giữa hắn và mấy thiếu niên công tử kia không cạn...."

"Mà Sở diêm vương hiện tại không có thực lực, nếu muốn đối phó chúng ta, thì chỉ có cách mượn lực... Mà nói tới mượn lực, ừm, nếu giao tình bọn không cạn, thì mấy người này hẳn sẽ giúp hắn chiếu cố. Nhưng người của Trung Tam Thiên không thể nhúng tay vào chuyện Hạ Tam Thiên, mấy người bọn hắn cũng không thể hỗ trợ rõ ràng... Nhưng nếu chúng ta chủ động trêu chọc vào bọn hắn, thì đó lại là chuyện khác...."

"Nếu như Sở Dương phối hợp với sự trợ giúp của bọn hắn, lại tranh thủ châm ngòi ly gián.. Thì chẳng khác gì Kim Mã Kỵ Sỹ đường chúng ta vừa mới náo loạn với Hắc Ma gia tộc một hồi liền quay sang đối đầu với tam đại gia tộc... Đây chính là chiêu tá lực đả lực của Sở diêm vương?"

Đệ Ngũ Khinh Nhu nhẹ nhàng day day trán, lẩm bẩm: "Lần này có phải là cái bẫy lớn mà Sở diêm vương giăng ra?"

Hắn nghĩ đi nghĩ lại, trong mắt dần dần lộ ra một sắc thái lợi hại, nói: "Nếu như đồng thời chống lại cả tam đại gia tộc... Kim Mã Kỵ Sỹ đường chúng thật sự gặp phải nguy hiểm rồi...."

Hàn Bố Sở, Trình Vân Hạc, Cao Thăng, Cảnh Mộng Hồn, Âm Vô Thiên lẳng lặng nghe Đệ Ngũ Khinh Nhu phân tích từng điểm từng điểm, cho đến khi phân tích ra tình thế nguy hiểm của Kim Mã Kỵ Sỹ đường, ai nấy đều cảm thấy sống lưng lạnh toát.

Nếu như kế sách của Sở diêm vương thật sự là như vậy, thì có thể nói là chiêu nọ nối tiếp chiêu kia, hiểm ác tới cực điểm! Mà nếu thật sự tự cho rằng sắp bắt được Sở diêm vương, kích động tấn công... thì gần như có thể dự đoán được, tam đại gia tộc sẽ lập tức nổi giận, san bằng Kim Mã Kỵ Sỹ đường....

"Nếu chúng ta đã biết, vậy thì không còn đáng sợ nữa." Hàn Bố Sở trầm tư nói: "Chúng ta đại khái có thể liên hệ với cao tầng tam đại gia tộc từ ngay bây giờ, để bọn hắn biết chuyện này. Chúng ta không mượn được lực lượng bọn họ, bọn họ vị tất đã cam tâm bị Sở diêm vương lợi dụng."

"Không sai." Đệ Ngũ Khinh Nhu nói: "Việc này sẽ giao cho Cao Thăng xử lý? Thế nào?"

"Tướng gia yên tâm, việc này nhất định sẽ không có sơ suất." Cao Thăng tự tin nói. Đã biết được ý đồ đối phương, nếu như vẫn không thể phá được, thì đúng là kẻ ngốc mất rồi

"Ừm, Cao Thăng, ngươi nên tranh thủ thời gian đi." Đệ Ngũ Khinh Nhu thản nhiên nói: "Nếu như Sở diêm vương muốn, thì phải để hắn tới trước! Trước đó, cứ giữ liên lạc với mấy gia tộc này, chờ sau khi Sở diêm vương đến rồi thì thông báo cho bọn họ chuyện này...."

Tinh thần Cao Thăng rung lên, nói: "Vâng!"

"Ừm, đó là chuyện thứ nhất." Đệ Ngũ Khinh Nhu thở dài, có chút cô đơn nói: "Thiết Vân quốc quân Thiết Thế Thành cùng ta đánh trận mấy năm, có thể nói là nhất đại hùng chủ! Ta muốn lưu hắn lại, sẽ có đại tác dụng. Không nghĩ tới tới hắn lại chết trong thời tiết thế này... Khiến kế hoạch ta chuẩn bị mấy năm trở nên vô dụng! Việc này thật kỳ quái." Đệ Ngũ Khinh Nhu thản nhiên nói: "Thiết Thế Thành vẫn còn sống rất tốt, vì sao lại đột nhiên chết đi? Mà Đỗ Thế Tình cũng đột nhiên mất tích đúng lúc này, chuyện này không liên quan tới Sở diêm vương, ta không tin."

"Lệnh cho những mật thám còn đang ở Thiết Vân thành, lập tức truyền tin đồn, nói là Sở diêm vương hại chết Thiết Thế Thành. Điểm này... Bố Sở, tốt nhất là người viết thành chuyện rồi phát tán! Nếu Thiết Bổ Thiên hoài nghi thì đó mới là tốt nhất. Cho dù Thiết Bổ Thiên không tin, thì cũng sẽ có người tin."

"Vâng, tướng gia."

"Ừm, còn nữa. Thiết Thế Thành đã chết, Thiết Bổ Thiên thay thế. Mọi người đều biết nước không thể một ngày không có vua, nhưng... tin đồn vẫn có thể tạo! Lời đồn khác chính là Thiết Bổ Thiên vì ngôi vị hoàng đế mà giết cả cha! Trong khi thi cốt phụ thân chưa lạnh, hắn đã vội vàng ngồi lên ngôi vị hoàng đế, thiên tính lương bạc, vô tình vô nghĩa, bất trung bất hiêu, thiên hạ đều có thể giết! Chuyện này, Bất Sở, vẫn do ngươi phụ trách."

"Vâng."

"Thứ ba, thời điểm Thiết Thế Thành chết, cũng chính là lúc đại quân ta tấn công! Lúc đó, Thiết Long Thành đang ở biên quan, không về chịu tang được. Ha ha, chúng ta cũng biết là đi không được, nhưng Thiết Long Thành lại chưa hề về chịu tang, đây là sự thật!"

Đệ Ngũ Khinh Nhu nói: "Cho nên, lời đồn phải có, thứ nhất chính là Thiết Long Thành lập binh tự lập, không phục tân hoàng, ý đồ mưu phản! Thứ hai là Thiết Long Thành cho rằng huynh trưởng mình chết không rõ ràng, cho nên không dám trở về, nhưng khi Thiết Long Thành trở về, sẽ yêu cầu Thiết Bổ Thiên một câu trả lời, Thiết Vân nội chiến đang gần ngay trước mắt...."

"Việc này, Bố Sở, vẫn do ngươi làm."

"Vâng...."

"Còn nữa, Đỗ Thế Tình tuy mất tích, nhưng cũng có thể tung tin, nói Đỗ Thế Tình phục vụ Thiết Bổ Thiên mưu đoạt ngôi đế, khiến cho phụ hoàng hắn sớm ngày quy tiên. Do đó mới hạ thủ giết chết Đỗ Thế Tình! Tin đồn này, phải thật xảo diệu, hơn nữa phải thuận theo tự nhiên truyền tới tay những người kết giao với Đỗ Thế Tình.... Điểm này, nhi tử Đỗ Thế Tình có thể hỗ trợ."

"Vâng." Thần sắc Hàn Bố Sở càng lúc càng bội phục. Những kế sách này của Đệ Ngũ Khinh Nhu tuy cũng chỉ là tung tin đồn, nhưng tất cả đều độc ác cực kỳ, chỉ cần khống chế được, thì tác dụng sẽ là cực lớn!

Trong thiên hạ, đáng sợ nhất chính là miệng lưỡi thiên hạ. Chỉ cần dân chúng cho là thật, thì dưới những lời truyền miệng, giả cũng có thể biến thành thật. Nguồn truyện: Truyện FULL

"Thiết Bổ Thiên vì củng cố ngôi vị hoàng đế, cho nên để Sở diêm vương giết hại đại thần và cựu thần trung với Thiết Thế Thành khắp nơi... Thậm chí ngay cả Thiết Vân thánh nhân Đường Tâm Thánh cũng bị biến thành gian tế... Việc này phải khuấy lên thật lớn!... Hiểu chưa?"

"Hiểu rồi."

"Tranh thủ thời gian đi làm đi!" Đệ Ngũ Khinh Nhu khẽ cười, lẩm bẩm: "Tuy Sở diêm vương phá hủy đại kế của ta, nhưng ta há có thể để các ngươi vừa lòng đẹp ý?"

Cao Thăng nói: "Tướng gia, một khi đã vậy, ngoài biên quan... Có thể cho phép tướng sĩ thả lỏng một chút? Dù sao hiện giờ cũng là băng tuyết đóng băng thiên hạ, rất nhiều tướng sĩ bắt đầu nứt da, thậm chí có người chết lạnh...."

Đệ Ngũ Khinh Nhu nhíu mày một chút, trầm tư, nói: "Vận dụng tài lực lớn nhất, vận chuyển áo bông tới biên cảnh. Nhưng áp lực quân sự, vẫn phải tiếp tục! Chúng ta chịu khổ, Thiết Vân bên kia so với chúng ta càng khổ hơn! Huống chi khi tin đồn nổi lên tứ phía, lại càng không thể thả Thiết Long Thành trở về!"

"Vâng."

"Kim Mã Kỵ Sỹ đường trong khoảng thời gian này phải chỉnh đốn lại. Âm vương tọa bị thương, phải tĩnh dưỡng thật tốt!" Đệ Ngũ Khinh Nhu ôn hòa nói: "Thiên địa đóng băng, Kim Mã Kỵ Sỹ đường tạm thời không cần xuất động. Xử lý một chút tang sự Khổng vương tọa, đến lúc đó ta sẽ đích thân tới, tiễn Khổng vương tọa!"

"Vâng." Cảnh Mộng Hồn cùng Âm Vô Thiên cùng lên tiếng. Nhắc tới Khổng Thương Tâm, hai người đều đau lòng, nức nở nói: "Đa tạ tướng gia."

"Về môn phái... cũng phải khiến Sở diêm vương khó chịu một chút! Để mấy đại môn phái kia tấn công Thiên Ngoại lâu. Không thể diệt sạch thì cũng phải có người chết! Tận khả năng giết nhiều một chút." Đệ Ngũ Khinh Nhu thản nhiên nói: "Nghe nói sư phụ Sở diêm vương tên là Mạnh Siêu Nhiên? Nếu như sư phụ hắn chết, không biết Sở diêm vương có thương tâm không?"

"Cho dù Sở diêm vương không có nhân tính đi nữa, chỉ sợ cũng phải rơi vài giọt nước mắt." Cao Thăng cười nói. Từ sâu trong đáy mắt hắn chợt lóe lên một tia hàn ý.

Đúng vậy, thủ đoạn liên hoàn này của Đệ Ngũ Khinh Nhu có thể nói âm hiểm độc ác tới đại thành! Nếu như đổi lại là mình, chỉ sợ đến giờ mình vẫn còn sứt đầu mẻ trán.

Hiện giờ, Sở diêm vương và Thiết Bổ Thiên đều phải tiếp nhận thủ đoạn này, cảm giác của hai người đó chỉ sợ không quá tốt đâu....

"Tướng gia...." Trình Vân Hạc đưa tay vào trong ngực, lấy ra một cái hộp ngọc, hổ thẹn nói: ".. Hai mảnh Linh Ngọc sâm này vốn là tướng gia đưa cho làm đại sự. Nhưng không ngờ tới, đến nơi mới biết số 1 đã chết, mà vương tọa của Hắc Ma gia tộc cũng không kịp giao hảo với ta đã đại chiến với Khổng vương tọa, cho nên căn bản không phát huy tác dụng. Cô phụ tướng gia kỳ vọng, hiện giờ nguyên vật hoàn trả! Xin tướng gia thu nạp!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.