Ngạo Thế Huyền Linh Sư

Chương 99: Quen biết ngọc vô trần (2)



Edit:..Lam Thiên..

Trải qua một tháng điều trị, thân thể của Tử Diễm đã hoàn toàn khôi phục. Sau khi Ngưng Sương nghe nói, cuối cùng nàng cũng buông xuống tảng đá đè nặng trong lòng. Nếu nàng đã không thể cho hắn thứ hắn mong muốn, vậy nàng cũng không hi vọng thiếu hắn quá nặng nhân tình.

Cuộc so tài luyện dược được tiến hành ở Thương Thúy Sơn Thần Dược Cốc tại Thành Thương Phong, trọng tài là bát đại gia tộc cùng Hắc Ám Thần Điện hạ tam giới và tứ đại tông môn. Trong khoảng thời gian này, từ trong miệng Lục Hạo Nhiên Ngưng Sương cũng nghe được bốn vật chí bảo Mặc Nhiễm từng nói, rõ ràng đều là chí bảo của tứ đại tông môn ở Thần Vực tứ trọng thiên.

Tứ đại tông môn này chiếm đoạt cả tứ trọng thiên, có thể nói  là lớn nhất Thần Vực  .

Cùng Tử Diễm nói chuyện phiếm, Ngưng Sương đối với Thần Vực hiểu biết càng thêm rõ ràng hơn. Thì ra Thần Vực nhất nhị tam trọng thiên là cấp thấp nhất, Tứ trọng thiên bị Tứ Đại Tông Môn chiếm giữ, Ngũ trọng thiên được gọi là nơi lưu đày tội ác, cũng gọi là Huyết Hải Luyện Ngục. Lục trọng thiên là địa bàn của thần thú tộc, Thất trọng thiên là địa bàn tổng điện của Hắc Ám Thần Điện, Bát trọng thiên gọi là Thần Phật chi địa, Cửu trọng thiên được gọi là Hư Vô Giới. Ngoài ra còn có Long Tộc thần bí Long tộc, Ma Tộc hung tàn cùng với một ít Viễn Cổ Đại Năng có không gian riêng tư.

Người tổ chức cuộc tranh tài luyện dược lần này chính là một trong tứ đại tông môn Thần Dược Tông, Thần Dược Cốc lại là phân tông ở Thương Mang Đại Địa.

Những này qua, Ngưng Sương ngoại trừ thời gian khổ công học tập luyện dược thì thời gian còn lại chính là suy nghĩ làm như thế nào để lẫn vào tứ đại tông đạo đoạt lấy chí bảo.

Từ trong miệng Tử Diễm, nàng biết một biện pháp có thể trực tiếp lẫn vào tổng bộ của tứ đại tông, đó chính là tiến vào Hồng Mông Bí Cảnh vạn năm mới mở một lần.

Những người cuối cùng có thể từ trong bí cảnh đi ra ngoài, đều sẽ được Tứ Đại Tông Môn và Hắc Ám thần điện lựa chọn, đại đa số người có thể thuận lợi tiến vào những tông môn này đều trở thành hạch tâm đệ tử (đệ tử trung tâm).

Cách một vạn năm, hàng rào thời không giữa Hồng Mông Bí Cảnh  và Thần Vực cùng với Ma giới  sẽ đạt đến điểm giới hạn, đến lúc đó các trưởng lão của Hắc Ám Thần Điện và Tứ Đại Tông Môn  cùng với Ma Tộc Đại Năng cùng nhau xé rách không gian. Đem đệ tử của các đại, tiểu tông môn hoặc thế gia đệ tử cùng với đệ tử Ma Tộc đến từ Thần Vực đưa vào bí cảnh.

Sau khi nghe được những tin tức này, Ngưng Sương liền bắt đầu bắt tay chuẩn bị cho trận so tài luyện dược sắp tới. Mặc dù nàng không có trải qua Thần Dược Tông chứng thực cấp bậc luyện dược, nhưng nàng lại có thể dựa vào tiêu thức bài của Tiên Dược Cốc do Ngọc Vô Trần đưa cho nàng chiếm lấy tư cách dự thi.

Đan dược sư, là một trong những nghề cao quý nhất thế giới này  nhận được sự tôn kính của thế nhân. Thần Dược Tông hội tụ đến tám mươi phần trăm đan dược sư ở thế giới này, mặc dù tu vi của bọn họ không cao, nhưng lại không có bất luận kẻ nào dám khiêu chiến uy nghiêm của bọn họ.

Ở Thần Vực, người có thể luyện ra thánh đan được gọi là luyện dược học đồ, chiếm khoảng năm mươi phần trăm tổng số đan dược sư; người có thể luyện ra thần đan cao giai được gọi là đan sư thần phẩm, chiếm khoảng ba mươi phần trăm; người có thể luyện ra thượng cổ thần đan được gọi là thượng cổ thần đan sư, ước chừng chỉ có một phần rưỡi; tiếp sau đó còn có một số ít người có thể luyện ra thượng cổ thần thánh đan gọi là thần thánh đan sư. Về phần nửa chí tôn thần đan, trước mắt chỉ có cốc chủ Tiên Dược Cốc Thanh Liên Đại Sư cùng hai vị đại sư khác là có thể luyện ra. Còn Chí Tôn thần đan trong truyền thuyết thì chính là chưa từng nghe qua.

Cũng bởi vì Thanh Liên Đại Sư là tuyệt thế thiên tài luyện dược cho nên Tiên Dược Cốc mới có thể cách biệt với bên ngoài mà không bị Thần Dược Tông thâu tóm. Dù sao, cả Thần Vực Cửu Trọng Thiên, người có thể luyện ra nửa chí tôn thần đan cũng chỉ có ba người, một là Thanh Liên Đại Sư, hai là tông chủ Thần Dược Tông Mạc Lâm Đại Sư, ba là Vô Bi Đại Sư ở bát trọng thiên Thần Phật chi địa.

Hôm nay, ở Thần Dược Cốc trong Thương Thúy Sơn nghênh đón một trận ồn áo náo nhiệt năm mươi năm một lần. Nhìn đến từ xa, một mảnh kiến trúc nối liền liên tiếp nhau tựa như một tòa thành trì nguy nga lộng lẫy, ở dưới ánh mặt trời chiếu rọi lóe ra ánh sáng như châu ngọc mộng ảo.

"Đây chính là Thần Dược Cốc, hội tụ hàng ngàn hàng vạn đan sư  Thần Dược Cốc!" Lục Hạo Nhiên ngưng mắt nhìn mảnh kiến trúc khiến người khác không thể khinh nhờn ở xa xa, trong giọng nói lộ ra khinh thường nhàn nhạt.

Nhìn Lục Hạo Nhiên từ trước đến nay luôn cao điệu đường hoàng lộ ra vẻ mặt trầm thấp như vậy, Ngưng Sương liền hỏi một cái vấn đề không liên quan."Lục thần y, tại sao ngươi lại rơi xuống Mộng Huyễn Đảo?"

Sau khi nghe rõ vấn đề của Ngưng Sương, ánh mắt Lục Hạo Nhiên phức tạp nhìn chằm chằm Ngưng Sương quan sát một lúc lâu, tựa hồ đang hoài nghi nha đầu này có phải biết thuật đọc tâm hay không?

Lục Hạo Nhiên thở dài thật sâu, hỏi ngược lại: "Ngươi nhất định phải tham gia trận so tài luyện dược này sao?"

Ngưng Sương không chậm trễ chút nào gật đầu một cái, Lục Hạo Nhiên chạm đến ánh mắt kiên định của Ngưng Sương, lại thở dài một tiếng hỏi."Vì danh hay là vì lợi?"

"Vì cực dạ hoa!" Âm thanh nhẹ nhàng lộ ra quyết tâm vô cùng kiên định.

Lục Hạo Nhiên bật cười, chỉ vào Ngọc Vô Trần ở phía trước mắt cười nói: "Hắn, chính là chướng ngại vật ngươi không có biện pháp vượt qua."

Đối với sự chắc chắn của Lục Hạo Nhiên, Ngưng Sương đồng ý gật đầu một cái, nhưng lời nói ra lại khiến cho Lục Hạo Nhiên trợn mắt há hốc mồm."Nếu như đối thủ cuối cùng của ta là hắn thì cùng lắm  ta dùng một chút mê hương làm hắn hôn mê. Nếu như ta không có cơ hội, cùng lắm thì nũng nịu nhõng nhẽo, đem cực dạ hoa từ trên tay hắn lừa gạt lấy về."

Lời nói của Ngưng Sương khiến lục Hạo Nhiên sửng sốt một chút, đợi sau khi tỉnh hồn lại lời nói đầu tiên của hắn chính là: "Nha đầu, ngươi chính là hảo hảo suy nghĩ loại phương pháp thứ hai đi!"

Ngưng Sương nghi ngờ ngước mắt, Lục Hạo Nhiên giải thích: "So với Ngọc Vô Trần, đệ tử thân truyền của tông chủ Thần Dược Tông Mạc Minh cùng Mạc Hà cũng không kém là bao. Ngươi nha! chính là tự mình cầu nhiều phúc đi!"

Lúc này, nghe thấy cuộc nói chuyện của bọn họ, Ngọc Vô Trần đột nhiên xoay người lại, nghiêm túc nói ra một cái cam kết."Ngưng Sương, nếu ta có thể giành chiến thắng, ta chắc chắn sẽ đưa cực dạ hoa cho ngươi."

Ngưng Sương nghi ngờ nháy mắt một cái, không dám tin hỏi, "Ngươi cũng không phải giống như người nặng danh lợi, vì sao phải tham gia?"

Trên gương mặt y hệt như mỹ ngọc của Ngọc Vô Trần dần dần hiện lên vài tia u sầu nhàn nhạt, đáy lòng đầy phiền muộn nói: "Vì Tiên Dược Cốc!  Tông chủ Thần Dược Tông và sư phụ ta đã đánh cuộc, nếu ta không thể đoạt được quán quân, Tiên Dược Cốc sẽ phải thuộc về Thần Dược Cốc; nếu ta đoạt được quán quân, Tiên Dược Cốc  liền có thể tiêu dao thế ngoại như cũ."

Nhìn gương mặt sáng sủa của Ngọc Vô Trần hiện lên vẻ lo lắng, đột nhiên Ngưng Sương  cảm thấy trong lòng rất buồn bực, nàng bất tri bất giác đi lên phía trước. Bàn tay trắng nõn xoa nhẹ đầu lông mày hơi chau lại của Ngọc Vô Trần, "Vô Trần, tin tưởng chính mình, ngươi nhất định có thể đoạt được quán quân."

Cảm nhận được động tác của Ngưng Sương, lòng của Ngọc Vô Trần đột nhiên run lên, lần đầu tiên có một nữ tử đến gần hắn như vậy, thế nhưng hắn lại không cảm thấy chán ghét, thậm chí nội tâm còn sinh ra một chút vui vẻ nho nhỏ.

Chống lại đôi mắt đen bóng tĩnh mịch của Ngưng Sương, hắn gật đầu liên tục, "Nhất định!"

Nơi so tài được an bài ở quảng trưởng Liệt Diễm trong Thần Dược Cốc, khi mấy người Ngưng Sương đi tới thì quảng trường Liệt Diễm đã là tấp nập đầy người. Ngọc Vô Trần thân là đệ tử duy nhất của Thanh Liên Đại Sư, nên có đặc quyền được trực tiếp tiến vào trận đấu bán kết.

Ngưng Sương và Lục Hạo Nhiên theo hắn đi bái kiến Thanh Liên Đại Sư, lần đầu tiên nhìn thấy Thanh Liên Đại Sư người có thể luyện ra nửa chí tôn thần phẩm trong truyền thuyết, kích động trong lòng Ngưng Sương tất nhiên là không cần nói cũng biết. ngay cả người đã thành danh nhiều măn, luôn một mình độc hành, sắc mặt Lục Hạo Nhiên cũng không khỏi mang theo vài phần cung kính.

Thanh Liên Đại Sư mặc một thân áo bào dược sư thanh sắc vừa người, sắc mặt hồng nhuận, tinh thần khỏe mạnh, đôi mắt dưới lông mi dài hoa râm lóe ra  ánh sáng thanh minh thế sự.

Thanh Liên Đại Sư nhìn Ngưng Sương và Lục Hạo Nhiên, quan sát  trong chốc lát, đột nhiên vuốt vuốt chòm râu hoa râm cười to nói: "Lão phu thật may mắn, sinh thời còn có thể nhìn thấy người có khả năng cải tử hồi sinh Tử Thần Y!"

Nghe được lời nói cuả Thanh Liên Đại Sư, kinh ngạc nhất chính là Ngọc Vô Trần, hắn kinh ngạc há to miệng, một lúc lâu mới hỏi: "Sư phụ, hắn thật sự là Tử Thần Y trong truyền thuyết?"

Không đợi Thanh Liên Đại Sư trả lời, Lục Hạo Nhiên liền gật đầu một cái, "Đã từng là như vậy, bất quá bây giờ đã không phải."

Thanh Liên Đại Sư kinh ngạc, có vài phần không hiểu nói: "Chẳng lẽ thần y đã quy ẩn?"

Ánh mắt Lục Hạo Nhiên phức tạp quét mắt nhìn đám người đang nhốn nháo ở quảng trường Liệt Diễm, dường như trở lại hai mươi mấy năm về trước, cũng là ở quảng trường Liệt Diễm, Mạc Lâm cùng cốc chủ Thần Dược Cốc Mạc Thanh uy hiếp hắn gia nhập Thần Dược Tông.

Trong trận chiến ấy, hắn mất đi đệ tử duy nhất của mình, chính mình cũng không biết làm thế nào lại rơi xuống Mộng Huyễn Đảo.

Chuyện cũ lúc trước vẫn rõ ràng ở trước mắt, nhưng ngay cả tính mạng của đệ tử duy nhất của chính mình hắn cũng không giữ nổi, thì có thể nào xưng là Tử Thần Y?

Lục Hạo Nhiên thở dài thật sâu, lắc đầu một cái."Tử Thần Y đã sớm chết, ta hiện tại chỉ là  nửa sư phụ của nha đầu này."

Thanh Liên Đại Sư từ vẻ mặt biến đổi của Lục Hạo Nhiên tựa hồ cảm giác được cái gì, lúc này theo lời của hắn nói: "Đúng a! Vạn vật đều có chung một kết cục, như thế nào mới chân chính là ‘ bất tử ’?"

Thấy bọn hắn đem không khí làm cho trầm trọng như vậy, Ngưng Sương vỗ vỗ bả vai Lục Hạo Nhiên, cười nói: "Nửa sư phụ, ta đi tham gia so tài...!"

Lục Hạo Nhiên ngẩn ra, ngay sau đó thận trọng hỏi "Ngươi thật sự muốn đi? Đã làm tốt chuẩn bị cùng Thần Dược Tông đối đầu?"

Ngưng Sương không hiểu, ngước mắt lên nhìn bọn họ: "Dĩ nhiên là đi! Coi như không chiếm được quán quân, ta cũng muốn chứng minh chính mình! Cái này thì cùng Thần Dược Tông có quan hệ gì?"

Lục Hạo Nhiên bỗng dưng nâng lên một nụ cười lạnh: "Hừ! Ngươi cho rằng Thần Dược Tông tiêu phí nhiều công sức lớn như vậy chỉ để cử hành một trận so tài luyện dược là vì cái gì?"

Ngưng Sương vốn là người băng tuyết thông tuệ, trải qua Lục Hạo Nhiên nhắc nhở, lập tức liền sáng tỏ."Ý của ngươi là Thần Dược Tông muốn khai quật tìm kiếm người ưu tú?"

Lục Hạo Nhiên cùng Thanh Liên Đại Sư đều tán thưởng nhìn nàng, nhẹ nhàng gật đầu một cái. Nhận được khẳng định của bọn họ, Ngưng Sương càng thêm kiên định quyết tâm muốn tham gia so tài, đây chính là cơ hội tốt trời ban giúp nàng lẫn vào Thần Dược Tông nha!

Ai ngờ lời kế tiếp của Lục Hạo Nhiên lại hất xuống đầu nàng một chậu nước lạnh, đem ngọn lửa hi vọng dưới đáy lòng nàng hoàn toàn tưới tắt, " Người tham gia so tài ưu tú được gọi là hạt giống, đem lưu lại Thần Dược Cốc đặc huấn ba năm, ba năm sau Thần Dược Tông sẽ tiến hành khảo hạch chọn lựa hạt giống ưu tú, hại giống nào có thể thông qua khảo hạch thì mới có thể tiến nhập Thần Dược Tông." Diễn Đàn Lê Qúy Đôn, edit:..Lam Thiên..

Vừa nghe đến ba năm, Ngưng Sương hung hăng lắc đầu một cái, sau đó nặng nề vỗ vỗ bả vai Ngọc Vô Trần."Vô Trần, ta liền không khiến ngươi thêm phiền phức, tất cả nhờ vào ngươi!"

"Yên tâm!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.