Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 193: Tiên Thien Công Pháp



Ở thời điểm đám người Trần Hạo bước vào Trích Tinh Môn, tin tức chính thức truyền về, hoàng cung đế quốc Tuyên Võ, sớm chờ ở sâu trong hoàng cung tòa cung điện hơn mười ngày, đế vương đế quốc Mục Thanh cùng với nhân vật hàng đầu vương quốc, thế lực tuơng ứng năm người bọn Trần Hạo, rốt cuộc vẻ mặt hưng phấn nhìn về phía truyền tống trận thật lớn.

Từng hào quang huyền ảo lóng lánh mà ra, một bóng người xuất hiện ở trong mắt mọi người.

“Tham kiến Hầu chân nhân!”

Đế vương đế quốc cùng đám người Mục Thanh nhất thời đối với lão giả xuất hiện khom mình hành lễ.

“Chúc mừng chúc mừng, đế quốc Tuyên Võ các ngươi lần Bách Triều bảng này thành tích rất ưu tú!”

Xôn xao!

Nghe thấy tiếng người truyền tin đến từ thương hội Vạn Trân tu luyện giới, mọi người ở đây nhất thời lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.

“Hầu chân nhân, tình huống cụ thể thế nào? Có tiến vào cao cấp tông môn hay không?” Quốc vương đế quốc Tuyên Tàng Phong gấp không chờ được, hỏi.

“Ài...” Lão giả thở dài một tiếng lắc lắc đầu.

“Cái này...” Tâm tình mọi người vừa rồi còn bởi vì lão giả nói thành tích rất ưu tú mà hưng phấn, nhất thời biến đổi.

“Đế quốc Tuyên Võ các ngươi đã ra một siêu cấp thiên tài, Trần Hạo... Đáng tiếc...”

“Trần Hạo làm sao vậy?” Đã sớm tới, Triệu Tinh Thần nhất thời kinh hoảng hỏi.

“Hắn đạt được á quân Bách Triều bảng, hơn nữa cùng quán quân ngang tay!”

“Cái gì?” Nghe được lời lão giả, mọi người nhất thời khiếp sợ mở to hai mắt nhìn, quả thực không thể tin được mình nghe thấy.

“Chỉ đáng tiếc, hắn từ chối thất phẩm tông môn, lựa chọn tam phẩm tông môn Trích Tinh Môn... Bốn người khác, Đạm Đài Liên xếp hạng thứ chín, cùng Trần Hạo cùng nhau đạt được Phượng Hoàng truyền thừa, cũng rất không tồi... Đáng tiếc Đạm Đài Liên cũng theo Trần Hạo lựa chọn Trích Tinh Môn. Dương Phàm xếp hạng sáu mươi tám, Nghê Kiếm Bình và Lý Dật Phong cũng đều là xếp hạng trong vòng hai trăm, đều lựa chọn Trích Tinh Môn...”

Lão giả tiếp theo một hơi nói ra tình huống mọi người, làm Tuyên Tàng Phong, Mục Thanh, Triệu Tinh Thần cùng với nhân vật quan trọng vương quốc Đại Thắng tương ứng Đạm Đài Liên, từng người trợn mắt há hốc miệng.

Phượng Hoàng truyền thừa, xếp hạng kinh người, lựa chọn quái dị...

Mỗi một tin đều như một cây đại chùy đập vào trên đầu mọi người.

...

“Chẳng qua, các ngươi cũng không cần quá lo lắng. Phẩm cấp tông môn cũng không phải quá quan trọng. Bọn họ đã lựa chọn Trích Tinh Môn, tất nhiên có đạo lý bọn họ lựa chọn, thiên tài thật sự, ở bất cứ tông môn nào cũng có thể tỏa sáng... Trần Hạo này chính là nhân vật thiên tài Bách Triều bảng mấy chục năm khó gặp, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra, tuyệt đối có thể kiếm được cho đế quốc Tuyên Võ các ngươi vinh dự rất lớn...”

“Đa tạ Hầu chân nhân” Đám người Tuyên Tàng Phong cung kính nói.

...

Trong một ngày, các tin tức Trần Hạo đạt được á quân Bách Triều bảng, hơn nữa cùng quán quân đánh thành ngang tay, đạt được Phượng Hoàng truyền thừa, liền được Triệu Tinh Thần mau chóng truyền về vương quốc Trấn Nguyên.

Vương quốc Đại Thắng tương ứng Đạm Đài Liên cũng không ngoại lệ.

Đế quốc Tuyên Võ cùng hai đại vương quốc đều lâm vào trong chúc mừng cùng phong thưởng khắp nơi. Nhất là Tiêu gia tương ứng Trần Hạo, không những được vương quốc Trấn Nguyên toàn lực đến đỡ, còn được đế vương Tuyên Tàng Phong của đế quốc Tuyên Võ tự mình phong thưởng.

...

“Phượng Hoàng truyền thừa...”

Vương guốc Trấn Nguyện, hoàng gia Tân Tú đường, một bóng nguời uyển chuyển linh lung đứng ở trong biệt viện đơn độc, ngóng nhìn bầu trời đêm, thì thào.

Ánh trăng lành lạnh chiếu nghiêng trên người nàng, làm khuôn mặt nhỏ tuyệt đẹp của nàng càng thêm lành lạnh như trăng. Chỉ là...

Giờ phút này, thiếu nữ lại cắn chặt môi, nhíu chặt mày ngài, thân thể mềm mại cũng mang theo một tia run rẩy.

“Chỉ mười tháng.”

“Chỉ có mười tháng.”

“Nhưng hắn đã tấn thăng đến võ thánh, còn cùng nữ tử tên Đạm Đài Liên cùng nhau đạt được Phượng Hoàng truyền thừa. Mà mình thì sao?”

Hách Liên Vũ Tử điên cuồng tu luyện mười tháng, Hách Liên Vũ Tử sau khi nhận được tin tức Trần Hạo, cũng không cách nào bình tĩnh nữa. Không trách Trần Hạo, chỉ đổ thừa bước chân của mình quá chậm...

Tuy nàng giờ phút này đã trở thành thủ tịch đại đệ tử hoàng gia Tân Tú đường, tuy nàng đã là tu vi cửu phẩm võ đế...

Còn gần một năm thời gian mới là thời điểm Tân Tú bảng bắt đầu, nàng có thể tăng lên tới trình độ cỡ nào.

Tâm, ở trong bất tri bất giác sinh ra mê mang nhàn nhạt, bắt đầu hỗn độn, môi cắn ra máu tươi, nàng cũng không hề có cảm giác...

Cũng không biết trải qua bao lâu, đôi mắt Hách Liên Vũ Tử dần dần trở nên băng lạnh, chấp nhất, thương một tiếng lấy ra Nguyệt Quang Kiếm, cuồng bạo phát ra từng đạo công kích khủng bố.

Oành đùng đùng!

Kiếm quang khủng bố đem vô số cây cối, đình đài trong tiểu viện phá hủy, trên mặt đất sau khi xuất hiện một cái khe rãnh khủng bố, Hách Liên Vũ Tử lăng không mà đi, trong giây lát liền rời khỏi hoàng gia Tân Tú đường.

“Phượng Hoàng truyền thừa lại như thế nào? Đó là cơ duyên, đó là số mệnh, đó là thiên đạo lựa chọn, chỉ cần không phải hắn...”

Tu luyện giới!

Sang năm thi đấu tân tú, Bách Triều bảng, nàng tất nhiên muốn bước vào tu luyện giới, hơn nữa phải lấy thành tích đáng kiêu ngạo, thành tích không thua gì hắn, bước vào tu luyện giới!

...

“Phượng Hoàng truyền thừa...”

Tu luyện giới, tiên vụ lượn lờ, trong một tòa cung điện thoáng như tiên cảnh, một thân hình đứng sừng sững ở giữa mây mù.

Mày như than vẽ, ánh mắt trong suốt, dáng người thướt tha, thoáng như tiên nữ trong tranh. Nhất là đôi con ngươi trong suốt như hồ yên tĩnh, ánh mắt trong lúc chuyển động liền ánh sóng dập dờn, từng tầng gợn sóng...

“Trích Tinh Môn... Hắn...không tham gia Hóa Long bảng nữa sao?”

Thiếu nữ lẩm bẩm. Tuy từ sau lần trước vụng trộm chuồn ra khỏi tông môn, trở về liền bị cấm túc, đến bây giờ cũng chưa từng rời ngọn núi này, nhưng tin tức có liên quan Bách Triều bảng, nàng lại trước sau chú ý, bảo thị nữ hỏi thăm.

Lấy được tin tức Trần Hạo đạt được á quân Bách Triều bảng hơn nữa cùng quán quân ngang tay, nàng tất nhiên là cao hứng vì Trần Hạo. Phượng Hoàng truyền thừa lại làm nàng nhíu mày, nàng tuy đơn thuần, nhưng đối với Phượng Hoàng truyền thừa lại hiểu biết. Tuy cũng không biết quan hệ của mình cùng Trần Hạo tính là gì, nhưng chung quy cảm giác Trần Hạo cùng một nữ nhân khác có quan hệ thân mật như thế, nàng luôn cảm thấy có người tranh đồ với nàng...

Mà Trần Hạo từ bỏ Hóa Long bảng, lựa chọn Trích Tinh Môn chỉ là tam phẩm tông môn liền càng làm nàng cảm thấy ủy khuất.

...

Trích Tinh Môn.

Trần Hạo bọn đệ tử mới gia nhập được chia làm mười tổ, phân biệt đưa đến chỗ ở của ngoại môn đệ tử Trích Tinh Môn, tu luyện mười đỉnh núi.

Trần Hạo cùng Đạm Ðài Liên, Dương Phàm, Nghê Kiếm Bình, Lý Dật Phong năm người tất nhiên được chia làm một tổ. Hơn nữa là thuộc về chỗ ngọn núi cao nhất đối tượng trọng điểm bồi dưỡng ngoại môn đệ tử Trích Tinh Môn.

“Trần Hạo, ngươi và Đạm Đài Liên phân đến trong một tòa biệt viện, không thành vấn đề chứ?”

Ngô trưởng lão cùng Đông Phương Đình tự mình mang theo năm người bọn Trần Hạo, sau khi đi tới trên chủ phong ngoại môn, nói.

“Không được”

Trần Hạo cùng Đạm Đài Liên trăm miệng một lời nói.

“Chúng ta tuy cùng lúc đạt được Phượng Hoàng truyền thừa, nhưng truyền thừa này lại không phải các ngươi tưởng tượng như vậy, tựa như đã xảy ra biến dị. Ta cùng Tiểu Liên chỉ là quan hệ bạn bè...” Trần Hạo sau khi khẽ nhíu mày, liền giải thích.

Bây giờ không giải thích nữa, xem bộ dạng này chỉ sợ là muốn hai người ở chung. Trần Hạo tất nhiên không thể chịu được.

Đương nhiên, Đạm Đài Liên cũng chịu không nổi...

“Ồ? Còn có loại sự việc này? Vậy nói cách khác... Hai người các ngươi...còn chưa... Tốt lắm, nếu như vậy mà nói, hai người các ngươi một khi bắt đầu song tu, tăng lên chỉ sợ càng thêm kinh người. Trách không được, ngươi có thể một mình thi triển ra Phượng Hoàng niết bàn...” Trên mặt Ngô trưởng lão nhất thời mang theo một tia hưng phấn nói.

Thần thú truyền thừa biến dị cũng không phải là chuyện không có. Hơn nữa, thần thú một khi xảy ra biến dị mà nói, ý nghĩa năng lực sẽ trở nên càng thêm khủng bố.

Nhìn Trần Hạo cùng Đạm Đài Liên vẻ mặt xấu hổ, Ngô trưởng lão cũng không nói thêm gì nữa, liền an bài cho năm người biệt viện độc lập.

“Các ngươi tự đi nghỉ ngơi trước, năm người các ngươi, nhất là Trần Hạo Và Đạm Đài Liên khẳng định còn có thể thu được ban thưởng đặc thù của tông môn, bây giờ đãi ngộ của các ngươi là đối tượng trọng điểm bồi dưỡng của ngoại môn đệ tử. Mọi vật, nói rõ cùng với tông môn giới thiệu, pháp quy, đều đã đặt ở trong phòng các ngươi, trước quen thuộc Trích Tinh Môn chúng ta đi...”

“Các ngươi nếu có chuyện có thể đến ngọn núi của sư tỷ tìm ta!” Đông Phương Đình ở lúc từ biệt, nói với năm người bọn Trần Hạo.

...

Cái gọi là biệt viện trên thực tế là một tòa cung điện thật lớn. Một người chiếm cứ một cái.

Trần Hạo sau khi bước vào chỗ cung điện của mình, ở đại sảnh thấy được vật phẩm môn phái của mình.

Có hai bộ đạo phục màu trắng cùng một thanh bảo kiếm tản ra khí tức phong cách cổ xưa. Phía trên đạo phục được khảm từng sợi vàng tinh tế, trước ngực có một phù ấn ngưng tụ thành, dấu hiệu tượng trưng cho đệ tử Trích Tinh Môn. Chỉ cần bằng vào cảm giác, Trần Hạo liền biết đạo phục này tuyệt không phải quần áo bình thường, mà là pháp y hòa tan vô số phù văn cùng diệu dụng. Bảo kiếm trái lại bình thường nhưng cũng là cấp bậc hạ phẩm linh khí. Hẳn là từng đệ tử của tông môn đều có.

Trừ đạo phục cùng bảo kiếm, còn có mấy quyển sách không biết chất liệu gì chế thành. Có giới thiệu chi tiết nói rõ môn phái, có trụ cột công pháp dưới tiên thiên cảnh của Trích Tinh Môn, còn có pháp quy tông môn.

“Trích Tinh Pháp Y, cần trăm loại tơ linh tằm chế thành, ẩn chứa ba mươi sáu loại phù văn, xua trăm độc, tan chướng khí, nước lửa bất xâm, đao thương tầm thường không phá” Trần Hạo cầm lấy bản thuyết minh bên cạnh đạo phục, thấp giong thì thầm: “Tu luyện giới quả thực bất phàm... Chỉ cần đạo phục này ở thế tục giới đã là vật báu vô giá...”

Trần Hạo lại rút ra bảo kiếm nhìn nhìn, thật là hạ phẩm linh khí, với hắn mà nói không có tác dụng gì. Nhưng lại là vũ khí đệ tử Trích Tinh Môn chuẩn bị, tùy tay thu vào Huyền Hoàng Hoàn.

Trần Hạo sau khi rất nhanh đem toàn bộ vật phẩm nhìn một lần, liền cầm lấy một quyển sách thật dày trong đó.

Quyển sách này là toàn bộ đệ tử bước vào tu luyện giới cần đọc đầu tiên điểm chính của Đông đại lục.

Mở ra mục lục, chỉ cần trang mục lục đủ trên trăm trang, mấy ngàn cái mục lục, làm Trần Hạo nhìn mà tâm thần chấn động mạnh, hai mắt càng là lóng lánh ra từng đạo tinh quang hưng phấn.

“Đại lục Vô Cực mênh mông khôn cùng. Sách này ếch ngồi đáy giếng, quả quyết không thể bao dung toàn bộ. Đệ tử mới vào tu luyện giới tăng trưởng kiến thức cần đọc. Chính là các đời cao thủ Trích Tinh Môn tập hợp mà thành, hành tẩu tu luyện giới chuẩn bị.”

Trần Hạo nhìn một đoạn khúc dạo đầu, liền biết đây là giáo trình cơ bản đệ tử Trích Tinh Môn sau khi bước vào tu luyện giới phải quen thuộc. Cũng là sách tính chất chỉ nam hành tẩu tu luyện giới.

Ngàn vạn tông môn, có chính có tà, chính đạo xưng tiên đạo, tà đạo xưng ma đạo. Ngoài tiên ma hai đạo, còn có yêu tông. Có liên quan những tông môn, thế lực được giới thiệu cực kỳ kĩ, bao gồm tuyệt hoc, pháp bảo cường đại, tuyệt đỉnh cao thủ, đệ tử thiên tài, phân bộ vị trí..v..v..của họ, cái gì cần có cũng có. Còn có giới thiệu không ít nhân vật cường đại các tán tu, ma đầu. Trừ cái đó ra, đối với siêu cấp vương triều, thương hội, các đại hiểm địa, tuyệt địa, động thiên phúc địa trong truyền thuyết, lĩnh vực thần bí, mạch khoáng trân quý, linh dược..v..v..trong tu luyện giới toàn bộ đông đại lục, không chỗ nào không bao lấy, không chỗ nào không có.

Dùng cả một ngày thời gian, Trần Hạo mới đem một quyển tư liệu thật dày hoàn toàn khắc ở trong đầu.

“Hô... Thế giới thật phấn khích, kỳ quái... Ðó là loại này rồi nhỉ?” Trần Hạo lẩm bẩm. Vừa nói, cầm lấy mấy quyển bí tịch khác, đi về phía phòng tu luyện.

Trong phòng tu luyện là một khối giường băng hàn ngọc ngưng tụ thành chỗ ngồi hình tròn thật lớn, chung quanh trải rộng trận pháp phù văn, khiến cho thiên địa linh khí trên giường băng hàn ngọc nồng hậu đến cực hạn.

“Thân là đệ tử Trích Tinh Môn, tất nhiên cũng cần tu luyện công phu Trích Tinh Môn...” Thân hình Trần Hạo nhoáng lên một cái liền khoanh chân ngồi xuống trên giường băng hàn ngọc, từng tia khí mát nhất thời từ trên giường băng truyền vào thân thể, làm cho trong đầu cũng trở nên tỉnh táo hơn một ít.

Tổng cộng có bốn quyển công pháp dày cộp, tuyệt hoc Ngưng Nguyên Công, tuyệt kỹ Hám Tinh Quyền, Lăng Vân Bộ, Lưu Vân Kiếm Quyết!

“Hám Tinh Quyền... Ðây mới là Hám Tinh Quyền đầy đủ nhỉ?” Trần Hạo cầm lấy bí tịch Hám Tinh Quyền dùng tiên văn sáng tác đầu tiên, khóe miệng lộ ra một tia mỉm cười nói. Hiển nhiên, tàn thiên Hám Tinh Quyền của hoàng gia Tân Tú đường vương quốc Trấn Nguyên hẳn là ra từ tay Đông Phương Đình, truyền về vương quốc Trấn Nguyên.

Những cái này đều là công pháp vượt qua phẩm chất tiên thiên, tuy chỉ là công phu trụ cột của Trích Tinh Môn, nhưng vẫn làm Trần Hạo mơ hồ chờ mong. Dù sao, võ lâm tuyệt học của hắn tuy cường hãn, nhưng chung quy cần công pháp năng lượng thế giới này chống đỡ mới có thể phát huy ra uy lực mạnh nhất. Lại trước khi bước vào Kim đan cảnh, hắn là rất cần những công pháp này...

Rất nhanh Trần Hạo cầm quyển Hám Tinh Quyền vào tay, bắt đầu nghiền ngẫm tu luyện.

***

“Thùng thùng thùng...”

Trong nháy mắt là ba ngày sau, đắm chìm ở trong tu luyện, Trần Hạo bỗng nhiên nghe được cửa lớn cung điện truyền đến tiếng đập cửa dồn dập, vội vàng thu nhiếp tinh thần, thân hình nhoáng lên một cái liền ra khỏi phòng tu luyện vốn chưa khép kín cửa lớn.

“Sư tỷ? Thưởng đến rồi sao?”

Sau khi nhìn thấy Đông Phương Đình, Trần Hạo mỉm cười nói.

“Đến rồi, Ngô trưởng lão đã bẩm báo môn chủ, môn chủ đối với thiên phú chiến lực của ngươi rất tán thưởng. Cho ra ban thưởng vượt qua sư tỷ tưởng tượng! Chẳng qua...”

“Có điều kiện?” Trần Hạo liền hỏi.

“Ừm, Trích Tinh Môn chúng ta, ngoại môn đệ tử có gần vạn người, trong đó đệ tử cấp thấp gần bảy ngàn, trung cấp đệ tử gần hai ngàn, gần một ngàn đệ tử cao cấp. Tình huống chi tiết của môn phái, ngươi hẳn là hiểu biết rồi chứ?” Đông Phương Đình nói tới đây, nhìn Trần Hạo hỏi.

“Ừm. Hiểu biết rồi...” Trần Hạo nói. Cái gọi là đệ tử cấp thấp ngoại môn, đó là cảnh giới võ tông, trung cấp đệ tử là cảnh giới võ thánh, đệ tử cao cấp thì cảnh giới võ thần. Sau khi siêu thoát thần cấp mới có thể trở thành nội môn đệ tử.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.