Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 266: Cô Tinh Đăng Đỉnh, Trần Tuyết Ra



“Cái này cần khảo thí bao lâu? Một lần trăm người, tổng cộng có vạn người, sợ là mấy ngày cũng không kết thúc được...” Trần Hạo nhìn về phía Trần Tuyết nói.

“Ngươi trước khi tới, cũng chưa hiểu biết kỹ càng sao?”

“Không... Ta chỉ là ở trong tư liệu tông môn từng nhìn thấy. Tinh huống cụ thể cũng không rõ.” Trần Hạo nói.

“Khảo thí mỗi lần trăm người, thời gian khảo thí không giống nhau, tiềm lực kém, trong hai ba phút sẽ bị hạ trực tiếp, tiềm lực cao thời gian liền tương đối lâu, nhưng nhiều nhất sẽ không vượt qua mười phút đồng hồ. Bởi vì khảo thí tháp mỗi tầng thông qua thời gian hạn chế là một phút. Dựa theo kinh nghiệm trước kia, có thể leo đến tầng bảy liền có hy vọng đạt được tư cách tiến vào, tầng tám cơ bản không có trì hoãn. Có thể đi lên tầng mười, từ đỉnh tháp đi ra tuyệt đối là thiên tài thật sự. Mỗi lần, đông đại lục, tây đại lục cùng với quần đảo Nam Hải, cơ bản đều có mấy người làm được, nhưng tổng số cũng không vượt qua hai mươi!” Trần Tuyết nói, sau khi dừng một chút, nói tiếp: “Cái khảo thí tháp này khảo nghiệm là tâm tính, ý chí, ngộ tính, thiên phú chiến đấu, thiên phú thân thể, năm phương diện. Cho nên càng trọng điểm là tiềm lực mà không phải thực lực. Nếu không, nhiều Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong như vậy, chúng ta căn bản không đủ tư cách... Có người đi ra rồi!”

Sau khi Trần Tuyết cùng Trần Hạo nói một lát, một người tu luyện từ lối ra tầng hai bị bắn ra, hiển nhiên ngay cả tiềm lực bước vào tầng ba cũng không có.

“Ha ha... Triệu Thần Phong, chỉ cái tiềm lực này của ngươi, đâm đầu chết đi, ngay cả tầng ba cũng không lên được, cũng không biết xấu hổ đi ra mất mặt...”

“Hừ! Chờ ngươi có thể lên được tầng ba hãy nói! Ta ít nhất còn đến tầng hai, thời gian một hơi thở cuối cùng có thể thông qua! Chỉ ngươi loại mặt hàng này có thể đi lên tầng hai đã không tệ rồi! D.m!”

“Ta nếu là xếp hạng cao hơn ngươi, ngươi quỳ xuống đến nhận sai với lão tử?”

“Có thể! Không cao bằng ta, ngươi quỳ xuống đến dập đầu vái ba cái với lão tử!”

Triệu Thần Phong bị bắn ra là một tán tu, Nguyên Anh cảnh hậu kỳ đỉnh phong, thực lực tuyệt đối cường hãn, nhưng mặc dù là hắn cũng không nghĩ tới mất mặt như thế, càng mất mặt là đối thủ một mất một còn trước mặt mọi người khinh bỉ, làm cho hắn nổi giận vô cùng.

Rất nhanh, càng nhiều đệ tử bị bắn ra, thời gian không đến sáu phút đồng hồ, ít nhất tám mươi người từ tầng năm bắn ra, còn lại hai mươi người, lại có hơn mười người ở lúc tầng thứ bảy bị bắn ra. Đến lúc tầng thứ tám chỉ còn lại bốn người. Đoàn Dự Phi là một trong số đó.

“Tầng mười. Lợi hại! Quá lợi hại rồi! Không hổ là thiên tài cấp cửu phẩm tông môn”.

“Ðoàn Dự Phi sao có thể lợi hại như vậy? Lăng Thiên tông, hắn ban đầu chỉ là xếp hạng chín nội môn đệ tử mà thôi. Bây giờ vừa mới bước vào Nguyên Anh cảnh, chẳng lẽ hắn còn có thể leo lên đỉnh tháp?”

Lúc không đến chín phút đồng hồ, ba đệ tử khác trước sau bị bắn ra, mà Đoàn Dự Phi thì ở trong tiếng kinh ngạc của mọi người, bước vào tầng thứ mười.

Đoàn Dự Phi thân là thiên tài xếp hạng chín nội môn đệ tử của cửu phẩm tông môn Lăng Thiên tông, ở tu luyện giới đông đại lục, danh tiếng tuy không bằng Sở Khuynh Thiên, Ngô Nhược Trần, Cô Tinh cùng Hạ U U bốn nhân vật cánh quân số một, nhưng cũng là đứng đầu cánh quân thứ hai. Ở đây gần vạn đệ tử mặc dù không biết người thật, tên lại là không ai không biết.

Nhưng dựa theo đánh giá lần trước, Ðoàn Dự Phi nhiều nhất có thể tầng chín. Nhưng bây giờ lại đã bước lên tầng mười. Tiềm lực như vậy tuyệt đối là làm người ta khiếp sợ.

Trong đám người, vẻ mặt Hạ Lan Lan rõ ràng kích động dị thường, trên khuôn mặt xinh đẹp che kín đỏ ứng cùng kích động, tựa như so với chính nàng đi lên tầng mười còn hưng phấn hơn, nắm tay ở hông nắm chặt, cầu nguyện cho Đoàn Dự Phi.

Chỉ là...

Chỉ duy trì năm giây, một đạo hào quang xuất hiện, Đoàn Dự Phi ở trong tiếng kinh hô của mọi người bị bắn ra khỏi tầng mười.

Cùng lúc đó trên bia tháp màu bạc lóng lánh ra hào quang rực rỡ, xếp hạng nhóm đầu tiên trăm tên đệ tử tiến vào liền xuất hiện ở trong mắt mọi người. Tầng mười gãy cánh Ðoàn Dự Phi ở trên cao của bảng.

“Tầng thứ mười lại lợi hại như thế, trách không được mỗi lần có thể thông qua ít ỏi không có mấy...”

Đoàn Dự Phi ở nháy mắt bắn ra, tuy tinh khí thần được năng lượng thần kỳ bổ sung viên mãn, nhưng đầy người mồ hôi lạnh. Tầng chín, hắn cắn chặt răng, bằng vào thiên phú mạnh, thành công thông qua, cho hắn lòng tin vô cùng. Ban đầu cho rằng dựa theo mỗi tầng lần lượt gia tăng áp lực, tầng mười hắn liệu một phen, có một nửa tỷ lệ thành công leo đỉnh. Nhưng làm hắn không nghĩ tới là tầng mười cường đại hoàn toàn vượt qua hắn tưởng tượng, không kiên trì đến năm giây, không có bất cứ chiến quả gì, liền bị bắn ra ngoài.

...

Ngay sau đó lại là một trăm người cùng lúc tiến vào tháp khảo thí.

Ai cũng không biết mình là nhóm thứ mấy tiến vào, tháp khảo thí lựa chọn không có bất cứ quy luật gì, phương vị cảnh giới bất định, chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi. Từng người biết rõ kế tiếp có thể chính là mình, nhưng lại căn bản tĩnh không trầm lòng điều tức, tâm thần đều căng thành một sợi dây, chú ý đệ tử tiến vào bia tháp.

Đệ tử thất bại ở tầng bảy khẩn trượng nhất, bởi vì dựa theo kinh nghiệm, đệ tử tiến vào tầng bảy ít nhất có một nửa người không thể tiến vào trong top một ngàn, hơn nữa cũng không phải là xem ở tầng bảy kiên trì thời gian dài ngắn, mà là xem thành tích ở trong đó đạt được. Người khác thì chỉ có thể chờ bia tháp xếp hạng ra.

...

“Tầng thứ nhất sẽ gặp phải một đối thủ thực lực tương đương với ngươi. Uy áp, khí tức, chiến lực cùng bản thân cực kỳ tương tự, duy nhất khuyết thiếu đó là tính linh hoạt. Tầng thứ hai sẽ biến thành hai người, hơn nữa hai người phối hợp khăng khít, chiến lực ít nhất là gấp ba ngươi. Ngươi phải trong thời gian ngắn nhất tìm được điểm yếu của bọn họ, đem họ đánh tan. Không đủ thiên phú chiến đấu, kinh nghiệm, căn bản không thể làm được. Tầng thứ ba biến thành bốn, tầng thứ tư biến thành tám, theo đó loại suy, tới tầng thứ mười, đó là năm trăm mười hai đối thủ” Trần Tuyết nói.

“Không phải chứ? Năm trăm mười hai đối thủ cùng thực lưc của mình giống nhau? Hơn nữa còn là phối hợp hoàn mỹ?” Trần Hạo kinh ngạc nói: “Điều này sao có thể... Nếu không có thời gian hạn chế mà nói, còn có hy vọng, nhưng chỉ có một phút đồng hồ thời gian, có thể chém giết xong?”

“Không phải bảo ngươi chém giết, chỉ đột phá. Những cái này chờ lúc ngươi đi vào, tự nhiên sẽ biết phải làm như thế nào, nếu là toàn bộ chém giết mới tính thông qua mà nói, đừng nói mười tầng, chính là tầng hai, tầng ba, có thể ở trong một phút đồng hồ hoàn thành cũng không có mấy ai. Chúng ta phải làm chỉ là đột phá đối thủ phong tỏa, đi đến lối vào tầng tiếp theo, đó là thành công thông qua tầng đó. Trừ đối mặt đối thủ cùng thực lực của mình tương đương, càng là tiếp cận cửa vào tầng tiếp theo, uy áp chúng ta thừa nhận càng lớn, tâm thần công kích càng mạnh. Cho nên đơn thuần ngộ tính cao, thiên phú chiến đấu mạnh, còn không được, không đủ tâm tính, ý chí, cũng khó thông qua. Ngươi cũng không cần quá lo lắng, hai người chúng ta đạt được tư cách khẳng định không có vấn đề, chỉ xem có thể lấy được thứ tự như thế nào... Cô Tinh lên rồi.”

Ngay tại thời điểm Trần Tuyết cùng Trần Hạo vừa xem vừa trao đổi, nhóm đệ tử thứ năm bước vào xuất hiện một trong những tiêu điểm mọi người chú ý, thiên tài Phiêu Miểu tông Cô Tinh.

“Lấy thiên phú tiềm lực của hắn, leo đỉnh hẳn là vấn đề không lớn...” Trần Tuyết nhẹ giọng nói: “Ðông đại lục lần trước chia đều nhân sô đăng đỉnh ở khoảng năm người. Không có gì bất ngờ xảy ra, là một trong những thiên tài chói mắt nhất đông đại lục, hắn cùng Sở Khuynh Thiên, Ngô Nhược Trần ba người, khẳng định có thể đăng đỉnh, chỉ xem ba người thành tích ai tốt...”

“Đều đăng đỉnh rồi, thành tích tốt xấu phân chia như thế nào? Dựa theo thời gian đăng đỉnh cùng với biểu hiện ở trong đó?” Trần Hạo hỏi. Sau khi xem mấy lần, Trần Hạo đã phát hiện các đệ tử ở thời gian thông qua mỗi tầng tuy đều chênh lệch rất nhỏ, nhưng vẫn có một tia chênh lệch, tựa như Đoàn Dự Phi, ở thời điểm còn kém hơn mười giây chín phần đồng hồ đã đi lên mười tầng, hơn nữa thời gian tiến vào tầng chín cũng so với ba đệ tử khác tiến vào tầng chín sớm mấy giây.

“Ừm. Cân nhắc cơ bản nhất là xem tiến vào tầng mấy cùng trong tầng, đạt được thành tích thì căn cứ ở trong đó biểu hiện. Thời gian cũng không thể làm chuẩn, nhưng đăng đỉnh mà nói, thời gian càng nhanh có thể liền ý nghĩa ở trong đó biểu hiện càng tốt.” Trần Tuyết nói.

...

“Tốc độ thật nhanh”.

“Lợi hại, Cô Tinh này xưa nay thụ mình, nghe nói trừ người của tông môn bọn họ, chưa bao giờ có ai từng nghe hắn nói chuyện, cũng cơ bản không cùng ai tiếp xúc, không cần nói xung đột. Nếu không phải ở trong tông môn của hắn xếp hạng nhất, sợ là đông đại lục chúng ta căn bản không biết hắn cường đại. Nhưng thực lực này...”

“Quá trâu rồi! Tầng sáu mới không đến bốn phút đồng hồ, vượt những người khác hai tầng, tốc độ này chính là so với Lăng Thiên tông Ðoàn Dự Phi mạnh hơn mấy con phố...”

“Tốc độ như thế, nói rõ hắn rất nhẹ nhàng, đăng đỉnh tuyệt đối không có vấn đề. Nói không chừng có thể đạt được hạng nhất đông đại lục chúng ta”.

...

Lúc Cô Tinh đi trước làm gương, khiến tháp khảo thí chỗ hắn một đường hướng lên trên lấp lánh, ánh mắt gần vạn người tu luyện đều bị hấp dẫn, đều bị kinh ngạc. Chính là Sở Khuynh Thiên cùng Ngô Nhược Trần, trong hai mắt cũng lóng lánh ra một cỗ chiến ý sắc bén cùng cường hãn.

Ở trong mắt hai người, không hề nghi ngờ Cô Tinh thu mình, trầm mặc, là đối thủ của bọn hắn. Mà lần này thiên không chi thành khảo thí, đó là một lần giao phong trước khi thi đấu giao lưu tông môn, tuy không phải đánh giá cuối cùng, nhưng đối với bọn họ loại thiên tài này, là quyết không cho phép bản thân thất bại, bất cứ thời gian nào, bất cứ nơi nào, bất cứ chuyện gì.

...

“Đăng đỉnh rồi.”

Ở trong tiếng khiếp sợ của mọi người, vẻ mặt Cô Tinh không có chút dao động, ngạo nghễ xuất hiện ở đỉnh tháp khảo thí, đạp một dải lụa bảy màu khác với ngân quang của người bị bắn ra, ở dưới vạn người hâm mộ cùng sùng bái, về tới trong đám người.

Bia tháp màu bạc lóng lánh ra hào quang rực rỡ, tên Cô Tinh thay thế Ðoàn Dự Phi, trực tiếp bay lên đến chỗ cao nhất, hơn nữa khác với các tên khác là tên của hắn là bảy màu.

Chỉ có tên của người lên đỉnh mới có thể biến thành bảy màu.

“Lợi hại... Bảy phút đồng hồ, Cô Tinh này thế mà chỉ dùng bảy phút đồng hồ đã đăng đỉnh. Thành tích này ở trong các lần thiên tài đệ tử cũng có thể sắp xếp đến top ba mươi.” Trong đám người tuôn ra vô số thanh âm kinh ngạc.

“Bảy phút đồng hồ... Hừ, Sở Khuynh Thiên ta nhất định sẽ đột phá con số này.” Sở Khuynh Thiên nhìn chằm chằm Cô Tinh đến cùng một chỗ với mình, trong lòng tràn ngập tự tin nói. Cô Tinh tuy không giống với Ngô Nhược Trần, trực tiếp biểu hiện không phục đối với hắn đảm nhiệm thống lĩnh, nhưng hai người chung đường tới đây, Cô Tinh lạnh lùng, lại là một câu cũng không nói phục hay không phục, trong lòng Sở Khuynh Thiên hiểu rõ.

Ngô Nhược Trần tương tự cảm nhận được áp lực, nhưng cái áp lực này lại làm cho chiến ý của hắn thêm dâng cao.

...

Chia đều khoảng sáu phút đồng hồ một đám, sau liên tục hai mươi đám, tên của Cô Tinh như trước chưa có ai vượt, một số thiên tài của cửu phẩm tông môn, có thêm bốn người leo đến tầng mười, trong bát phẩm tông môn cũng toát ra một ngưu nhân leo đến tầng mười, nhưng lại không thể thông qua, chỉ là thành tích so với Đoàn Dự Phi tốt hơn. Đoàn Dự Phi từ hạng một ban đầu đã trượt xuống đến thứ bảy. Còn có mấy người đi lên tầng mười, chẳng qua đều cùng Ðoàn Dự Phi giống nhau, nháy mắt đã bị bắn ra, xếp hạng còn ở dưới Đoàn Dự Phi.

Chỉnh thể mà nói, lấy danh tiếng của Ðoàn Dự Phi, thành tích này đã là tương đối được, trong cửu phẩm tông môn mấy kẻ so với hắn danh tiếng còn lớn hơn đều bị hắn vượt qua. Hạ Lan Lan cũng đã hoàn thành khảo thí, kết thúc ở tầng chín, thứ tự xếp hạng đầu toàn bộ người ở tầng chín gãy cánh, gần với hơn mười người đi lên tầng mười trở lên.

Đám thứ hai mươi sáu.

“Tán tu, Trần Tuyết”.

Ðang cùng Trần Hạo trò chuyện, Trần Tuyết bị một chùm tia sáng bắt đến trước một tòa tháp khảo thí, vội vàng thu liễm tâm thần, báo ra tên của mình.

“Trần Tuyết. Nàng tên Trần Tuyết...”

“Nữ tử thật xinh đẹp. Nhân vật như thế, sao trước kia chưa từng nghe nói?”

“Một tán tu mà thôi, ngạo cái gì mà ngạo, mời nàng thế mà không cho mặt mũi, ta cũng muốn xem nàng có thể mấy tầng...”

Ở nháy mắt Trần Tuyết xuất hiện, một bộ váy lam, thân hình uyển chuyển, nàng liền dẫn lên vô số người liếc theo, tuy mang khăn che mặt cũng không thể che dung nhan tuyệt mỹ của nàng.

Không thể không nói, mỹ nữ thật sự, vô luận đi đến nơi nào cũng sẽ trở thành tiêu điểm chú ý. Bất luận thực lực, bất luận địa vị, cái này cùng nam nhân có khác biệt thật lớn. Nam nhân bộ dạng đẹp trai nữa, không có thực lực cùng địa vị cùng xứng đôi, nhiều nhất được xưng là tiểu bạch kiểm, gối thêu hoa, không có bao nhiêu người sẽ thật sự chú ý. Nhưng nữ nhân khác, chỉ cần xinh đẹp liền có thể dẫn lên phân tranh, lực lượng của hồng nhan họa thủy tuyệt đối là khủng bố.

“Nàng có thể đi vào tầng mấy? Tầng mười, hay là đăng đỉnh?”

Ở thời điểm Trần Tuyết bước vào tầng một, đôi mắt màu đen thâm thúy của Trần Hạo lóng lánh ra một ánh sao rực rỡ, trong lòng rất có chút chờ mong thầm nghĩ.

Tuy không có quan hệ huyết thống, nhưng Trần Tuyết chung quy xem như tỷ tỷ của hắn. Hơn nữa Trần Hạo cũng rõ ràng, làm đệ tử của Vô danh lão nhân, mà Trần Tuyết là dị số ở dưới thân thông thần kỳ của bà, mang thai hơn trăm năm mới sinh ra, thiên phú tuyệt không phải mặt ngoài đơn giản như vậy. Mặc dù là Trần Hạo cũng không thể xác định mình so với nàng mạnh hơn, không đối đãi đặc biệt cũng là không thể.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.