Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 295: Viên Mãn, Xuất Quan



Tự nhiên Trần Hạo liền rõ ràng cảm giác được, vô luận là thân thể, chân nguyên, hay tâm cảnh, tinh khí thần, đều đến cực hạn cảnh giới của Trần Hạo bây giờ. Mà lĩnh ngộ một tia thuộc tính hồng trần kiếm đạo lại làm kiếm ý sắc bén vô cùng của hắn hoàn toàn ở một loại trạng thái thu liễm kỳ diệu. Cộng thêm linh hồn lực cường hãn, Trần Hạo có thể khẳng định, chỉ cần hắn muốn, chỉ sợ không có ai có thể cảm ứng được hắn là kiếm khách.

“Đến lúc rồi!” Trần Hạo suy nghĩ một lát, trong ánh mắt lóng lánh ra một cỗ hào quang cực nóng, trầm giọng nói.

Nói xong, thân hình nhoáng lên một cái liền biến mất ở trong phòng tu luyện, cũng không thu liễm khí tức của mình, ở trong tông môn không cần cẩn thận như vậy.

“Ồ, các nàng đâu?”

Bốn tháng thời gian, toàn bộ thể xác và tinh thần Trần Hạo đều tập trung ở trên tu luyện, căn bản là không theo dõi tình huống của Hách Liên Vũ Tử cùng Đạm Đài Liên, hơn nữa giờ phút này, bằng vào tâm tính vững như bàn thạch, dao sắc chặt đay rối, quả thật làm được không có tạp niệm. Ban đầu cho rằng hai người hẳn là ở trong cung điện, lại không nghĩ tới toàn bộ ngọn núi đều không có khí tức của hai người, hơn nữa những người khác cũng đều không có mặt.

Tê!

Ngay tại thời điểm Trần Hạo đang suy nghĩ, một khí tức quen thuộc cường hãn đến cực điểm chợt bao phủ đến trên người Trần Hạo.

“Xuất quan rồi? Tiến bộ không nhỏ... Đến viên mãn chưa?”

Thanh âm Trích Tinh môn môn chủ Vũ Văn Thái Nhiên, trên Trích Tinh phong ngoài mấy trăm dặm xa xa truyền vào trong tai Trần Hạo, trong thanh âm hơi mang một tia chờ mong.

“Hẳn là viên mãn rồi. Môn chủ, ta muốn...” Trần Hạo nói thẳng. Hắn cũng không có bản lãnh cách xa mấy trăm dặm truyền âm, nhưng biết lời của hắn, Vũ Văn Thái Nhiên có thể nghe được.

“Nhanh chóng đến Trích Tinh phong nói sau!”

“Được!” Trần Hạo trả lời khẳng định, Vũ Văn Thái Nhiên vội không đợi được nói. Lúc Trần Hạo vừa mới bắt đầu bế quan vài ngày, hắn đã vội trở lại tông môn. Thân là tôn sư một phái, chưởng quản toàn bộ công việc lớn nhỏ của tông môn, không có tình huống đặc thù, hắn sẽ không rời khỏi. Mà nguyên nhân ra ngoài chính là bởi vì sắp đến thi đấu giao lưu tông môn.

Có thể nói thi đấu giao lưu tông môn mười năm một lần là việc trọng đại lớn nhất của Đông đại lục, liên quan đến là phẩm cấp, xếp hạng và khí vận của tông môn, cùng ích lợi tông môn quan trọng nhất.

Bất cứ tông môn nào cũng sẽ không xem nhẹ, cạnh tranh kịch liệt hơn xa Bách Triều bảng, Hóa Long bảng có thể so sánh.

...

Sau một lát, Trần Hạo liền đi tới trên Trích Tinh phong, ở dưới một chấp sự dẫn dắt, bước vào Trích Tinh điện.

“Đệ tử Trần Hạo tham kiến các vị thái thượng trưởng lão! Tham kiến môn chủ! Tham kiến các vị trưởng lão!”

Nháy mắt tiến vào đại điện, Trần Hạo liền bị từng đạo khí tức tập trung, chẳng qua hắn cũng không kinh ngạc, trước khi bước vào, linh hồn cảm giác lực cường hãn của hắn đã tra xét được từng đạo khí tức cường hãn trong cung điện, chừng ba mươi bảy đạo. Nhất là sáu đạo khủng bố nhất trong đó so với tông chủ còn mạnh hơn một bậc, nghĩ đến hẳn là thái thượng trưởng lão trong truyền thuyết.

Từng đạo ánh mắt cùng khí tức tra xét ngưng tụ ở trên người Trần Hạo, uy áp sinh ra rất lớn.

Hơn nữa Vũ Văn Thái Nhiên cùng một thái thượng trưởng lão còn ôm tâm tư thử.

Nhưng Trần Hạo linh hồn cường đại, sắc mặt không đổi, trầm ổn như núi. Chẳng những không bị uy áp của mọi người ảnh hưởng, ngược lại cung kính ôm quyền hành lễ.

Điều này làm ánh mắt nhìn về phía Trần Hạo nháy mắt liền xảy ra thay đổi, mang theo một tia tán thưởng cùng kinh ngạc. Nhất là Vũ Văn Thái Nhiên cùng thái thượng trưởng lão kia.

“Tốt tốt tốt... Trách không được ngươi có thể ở trong rất nhiều tuyệt đỉnh thiên tài đạt được khảo thí tiềm lực hạng sáu, hơn nữa chém giết vài tên tuyệt đỉnh thiên tài của quần đảo Nam Hải... Tốt lắm, tốt lắm...” Vũ Văn Thái Nhiên phát ra một đạo năng lượng, sau khi đem Trần Hạo khom người nâng dậy, vẻ mặt mang theo một tia kinh ngạc cùng vui mừng, rất có chút kích động nói.

Ban đầu thời điểm đạt được tin tức này, hắn quả thực không thể tin là thật. Phải biết rằng bọn họ chỉ là tam phẩm tông môn, tuy biết sa mạc Thận Cảnh cơ hội lịch luyện tuyệt hảo trăm năm một lần, cũng không dám để bất cứ đệ tử nào đi tham gia. Cái đó cùng tự rước khuất nhục không có gì khác nhau. Nhưng giờ khắc này thật sự nhìn thấy Trần Hạo, lại làm hắn hoàn toàn tin tưởng, Trần Hạo quả thực hoàn toàn vượt qua hắn tưởng tượng.

“May mắn mà thôi. Môn chủ, ngài gọi đệ tử đến, không biết là...?” Trần Hạo nhìn thấy tràng cảnh lớn như thế, đã mơ hồ đoán được cái gì, nhưng vẫn giả ngu hỏi.

“Là việc lớn liên quan đến vinh dự toàn bộ môn phái chúng ta. Vốn ta cũng không cho rằng ngươi có thể theo kịp... Ngươi bây giờ dẫn động thiên phạt, xác định không thành vấn đề chứ?”

“Hẳn là không thành vấn đề.” Trần Hạo nói.

“Vậy thì tốt.” Vũ Văn Thái Nhiên không chút lo lắng Trần Hạo dẫn động thiên phạt sẽ thất bại, tuyệt đỉnh thiên tài như thế, nhất là từ thế tục giới từng bước đi đến bây giờ, tâm tính Trần Hạo tuyệt đối so với những siêu cấp thiên tài có được điều kiện gặp may mắn khác càng mạnh hơn, sẽ tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì, nói thẳng: “Ngươi hẳn là biết thi đấu giao lưu tông môn mười năm một lần chứ?”

Nhìn thấy Trần Hạo gật đầu, Vũ Văn Thái Nhiên nói tiếp: “Thi đấu giao lưu tông môn này là việc trọng đại lớn nhất tu luyện giới Đông đại lục chúng ta. Liên quan đến bình định phẩm cấp, số mệnh cùng ích lợi căn bản của tông môn. Điều kiện tham gia phải là Nguyên Anh cảnh trở lên, tuổi dưới bốn mươi. Ngươi tuy là nửa bước Nguyên Anh, nhưng chỉ cần dẫn động thiên phạt liền có thể đạt được tư cách dự thi.”

“Lần này có ngươi, Hách Liên Vũ Tử, Đạm Đài Liên cùng vài tên hạch tâm đệ tử mới tiến lên, Trích Tinh môn chúng ta ở trên nhân số liền có thể cùng ngũ phẩm tông môn chống lại rồi! Mà chiến lực của ngươi... Hách Liên Vũ Tử nói không phải đối thủ của ngươi, là thực sao?”

“Cái này...” Trần Hạo không nghĩ tới kéo đến trên người Hách Liên Vũ Tử, hơi do dự, nói: “Hẳn là không sai biệt lắm, nàng chiến đấu với ta không phải sinh tử đánh nhau, không thể chuẩn...”

“Không cần khiêm tốn. Mặc dù ngươi cùng nàng lực lượng ngang nhau, nhưng cũng là ở thời điểm ngươi nửa bước Nguyên Anh, chỉ cần bước vào Nguyên Anh cảnh, thực lực ngươi đủ để tăng lên gấp đôi, thậm chí cao hơn!”

Ngay sau đó, Vũ Văn Thái Nhiên giảng giải đơn giản tình huống thi đấu giao lưu tông môn với Trần Hạo, cùng với tình huống đệ tử Trích Tinh môn lần này có được tư cách tham gia thi đấu.

Bao gồm ba người bọn Trần Hạo, Hách Liên Vũ Tử, Đạm Đài Liên ở trong, Trích Tinh môn tổng cộng ba mươi mốt người có được tư cách. Hai mươi tám người khác Trần Hạo cũng chỉ quen biết, lúc trước kết giao sư tỷ Dạ Phi Tuyết, thực lực mạnh nhất là hạch tâm đệ tử đứng hàng thứ nhất Long Vũ Không, cũng là một người duy nhất bước vào nửa bước Hóa Thân cảnh. Dạ Phi Tuyết cùng ba người khác bước vào Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong.

Không thể không nói, hơn hai năm thời gian, tốc độ phát triển của Trích Tinh môn trước đó chưa từng có. Nhất là sau khi Thất Tinh động thiên hoàn toàn mở ra càng thêm kinh người, nếu là qua mấy năm nữa, cao thủ trẻ tuổi của Trích Tinh môn tất nhiên sẽ tăng gấp bội.

Hơn nữa, làm Trần Hạo có chút ngoài ý muốn là thi đấu giao lưu tông môn cạnh tranh tuy tàn khốc kịch liệt, nhưng cơ bản không có tử vong uy hiếp. Ngẫm lại cái này cũng đúng, dù sao đệ tử có thể tham gia đều là thiên tài mỗi tông môn tiêu phí vô số tâm huyết bồi dưỡng ra, đều là trụ cột tương lai, không ai dám bỏ mặc để những người này ngã xuống ở trong thi đấu.

Hơn nữa, hình thức thi đấu cùng thi đấu lôi đài bình thường hoàn toàn khác nhau, làm Trần Hạo càng thêm chờ mong.

...

“Chỉ có hai tháng thời gian, những người khác đều đã ở phòng tu luyện thái thượng trưởng lão chuyên môn cô đọng bế quan, ngươi chừng nào có thể dẫn động thiên phạt?” Vũ Văn Thái Nhiên sau khi đơn giản giới thiệu xong, nhìn Trần Hạo hỏi.

“Ngay bây giờ đi...” Trần Hạo nói.

“Không cần chuẩn bị một chút? Thiên phạt đối với rất nhiều người tu luyện đều là ác mộng, ngươi tuy vấn đề không lớn, nhưng cũng không thể khinh thường, có thể dẫn động thiên phạt hay không, chỉ có chính ngươi rõ ràng nhất. Một khi dẫn động, không ai có thể giúp ngươi, chỉ có tự ngươi thừa nhận! Hơn nữa, ngươi chiến lực như thế, dẫn động thiên phạt tất nhiên cũng so với người tu luyện bình thường mạnh hơn nhiều...”

“Không sai. Trần Hạo, ngươi xác định tâm cảnh không có vấn đề?” Truyền công trưởng lão lúc này nhịn không được hỏi.

Hắn chính là tận mắt thấy Trần Hao sau khi biết được chuyện của Hách Liên Vũ Tử cùng Đạm Đài Liên, bộ dáng lâm vào ma chướng. Cho nên hắn căn bản sẽ không nghĩ đến Trần Hạo có thể ở trước khi tông môn giao lưu bước vào Nguyên Anh cảnh. Nhưng bốn tháng thời gian, khí tức Trần Hạo quả thật trầm ổn như núi, làm hắn không cảm ứng được bất cứ tỳ vết nào. Nhưng xuất phát từ thận trọng, vẫn là nhắc nhở.

“Hẳn là không...”

“Hẳn là không được, phải xác định! Thiên phạt không phải là nhỏ, tâm cảnh nếu không phải ở trạng thái viên mãn, rất có thể phát sinh ngoài ý muốn, tuy khí tức của ngươi đã rất trầm ổn củng cố, nhưng tốc độ tiến cảnh của ngươi dù sao quá nhanh chút, hơn nữa... Quên đi, ngươi cẩn thận ngẫm lại...” Truyền công trưởng lão vốn định nói ra vấn đề trên cảm tình của Trần Hạo, nhưng kịp thời ngừng nói. Bởi vì hắn rõ ràng bất luận kẻ nào cũng không thể hoàn toàn không có tâm ma, nếu là Trần Hạo đã đem tâm ma áp chế, nếu hắn nói, ngược lại nổi lên tác dụng phụ.

“Không cần suy nghĩ, ta xuất quan vốn chính là muốn dẫn động thiên phạt. Ta có thể cảm giác ra, ta ở các phương diện đều đã tới cực hạn của bản thân, yên tâm đi, không có việc gì...” Trần Hạo ánh mắt kiên định nói, nói xong ôm quyền đối với môn chủ cùng mọi người nói: “Đệ tử cáo lui!”

“Đợi chút... Tiểu tử ngươi hẳn sẽ không là muốn về ngọn núi của ngươi dẫn động thiên phạt chứ?” Truyền công trưởng lão vội vàng nói: “Đạm Đài Liên lần trước trực tiếp dẫn động thiên phạt, thiếu chút nữa phá hủy toàn bộ ngọn núi, may mà chúng ta phát hiện kịp thời...”

“Ặc... Vậy phải tới nơi nào dẫn động?”

“Ta mang ngươi đi!” Truyền công trưởng lão nói.

“Đi đi đi, chúng ta cũng đều đi xem, Trích Tinh môn chúng ta khó được ở trong vòng một năm có mấy lần thiên phạt buông xuống, ha ha... Các vị thái thượng trưởng lão, còn làm phiền các ngươi vì hắn chuyên môn cô đọng một phòng tu luyện” Vũ Văn Thái Nhiên cung kính nói với sáu thái thượng trưởng lão, sáu vị này không nói một lời, chỉ híp mắt, tựa như vui mừng nhìn chăm chú Trần Hạo.

“Lão phu cũng rất muốn biết thiên phạt của tiểu gia hỏa này mạnh bao nhiêu, đi nhìn kỹ hắn trước... Chỉ cần tiểu gia hỏa này làm lão phu hài lòng, lão phu có thể cho hắn đến động thiên của lão phu...” Lão giả đứng đầu sáu thái thượng trưởng lão bỗng nhiên cười tủm tỉm nói.

“Không phải chứ?”

Bao gồm Vũ Văn Thái Nhiên ở trong, nghe được thái thượng trưởng lão nói, đều mở to hai mắt nhìn.

“Các đệ tử nghe lệnh, bổn môn đệ tử Trần Hạo sẽ ở đỉnh thác nước dẫn động thiên phạt, mời mau chóng né tránh. Nội môn đệ tử, ngoại môn đệ tử đều có thể đến quan sát, nhưng không thể ồn ào, không thể tới gần đến trong phạm vi mười dặm...”

Lúc truyền công trưởng lão đi trước làm gương, mang theo Trần Hạo hướng ngọn núi chỗ thiên ngoại phi bộc của Trích Tinh môn bay đi, thanh âm to lớn uy nghiêm như trống chiều chuông sớm xa xa truyền ra vang vọng ở không gian phạm vi mấy trăm dặm của Trích Tinh môn, nháy mắt liền dẫn lên toàn bộ Trích Tinh môn chấn động thật lớn.

Thiên phạt mặc dù là ở trong tông môn, một năm cũng khó xuất hiện mấy lần. Mà thiên phạt tuy nhằm vào người dẫn động thiên phạt phát ra, nhưng trong đó ẩn chứa khí tức huyền ảo, đối với đệ tử chưa vượt qua thiên phạt cũng là cơ hội cảm ngộ khó có được, đối với tâm cảnh tăng lên có ích rất lớn.

Lần trước, đệ tử Trích Tinh Môn cơ bản không nhận thức Đạm Đài Liên trực tiếp dẫn động thiên phạt, thiếu chút nữa hủy diệt Trần Hạo phong, cũng lãng phí một lần làm cho phần đông đệ tử hiểu được học tập cơ hội. Lần này tự nhiên không thể lãng phí.

...

“Thiên ngoại phi bộc là bảo địa tu luyện của Trích Tinh môn chúng ta, ẩn chứa pháp tắc cực kỳ huyền ảo, càng thần kỳ là nó không những có thể thừa nhận tất cả năng lượng thiên phạt oanh kích, còn có thể trong thiên phạt hấp thu năng lượng nhất định đạt được trưởng thành. Mấy trăm năm trước, thiên ngoại phi bộc chỉ cao chín trăm trượng, mà bây giờ đã trải qua đệ tử tông môn dẫn động thiên phạt rửa tội, đã trưởng thành đến một ngàn trượng...”

Thời điểm truyền công trưởng lão mang Trần Hạo đi tới trước thiên ngoại phi bộc, nhìn chằm chằm thác nước khí thế mênh mông, nói: “Đáng tiếc, trăm năm qua lại chưa từng tăng trưởng...”

“Nguyên nhân là gì?” Nghe được truyền công trưởng lão nói, Trần Hạo có chút tò mò hỏi.

“Nguyên nhân rất đơn giản” Đúng lúc này, lão giả đứng đầu thái thượng trưởng lão mỉm cười nói: “Thiên địa vạn vật đều có linh tính, mà vật có thể trưởng thành, tự nhiên sinh ra một tia linh trí, không có lúc nào là không hấp thu thiên địa năng lượng, duy trì bản thân vận chuyển. Thiên ngoại phi bộc này trên thực tế cùng người tu luyện chúng ta đã giống nhau, trưởng thành đến cực hạn của bản thân. Chỉ có đột phá trạng thái bình cảnh mới có thể tiếp tục trưởng thành. Một ngàn trượng, đó là vách ngăn của nó, nếu không thể đột phá, nghĩ đến theo thời gian trôi qua cũng sẽ dần dần mất đi ở trong dòng sông dài lịch sử...”

Nghe được thái thượng trưởng lão nói, Trần Hạo hơi trầm ngâm, thiên ngoại phi bộc hắn từng ở đây thử kiếm một lần, tuy xa xa không thể cùng linh tuyền phi bộc chín ngàn trượng trong động thiên tu luyện loại nhỏ trong thiên không chi thành đánh đồng, nhưng nó lại có ảo diệu mà linh tuyền phi bộc không có, nháy mắt thiên biến quỹ tích, cùng với năng lượng cắn trả gặp mạnh thì mạnh tuy lúc ấy Trần Hạo thử kiếm là lúc tu vi còn rất thấp, nhưng nghĩ đến ảo diệu ẩn chứa trong đó, cùng với lời thái thượng trưởng lão giờ phút này, lại làm Trần Hạo lần nữa dâng lên hứng thú nồng hậu. Hơn nữa, dù thiên ngoại phi bộc này có thể trở nên mạnh hơn hay không, đối với Trần Hao tuyệt đối là thánh địa tu luyện tâm pháp điêu kĩ.

“Được rồi, tiểu gia hỏa, ngươi có chuẩn bị bắt đầu...” Thái thượng trưởng lão nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.