Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 464: Tỉnh Lại



Không nói cái khác, chỉ nói Dã Điền Tà Tình đoạt xá Đông Phương Hàn, đó là cơ duyên to lớn. Phải biết rằng Dã Điền Tà Tình thiên phạt thất bại, may mắn trở thành Tán tiên, đoạt xá bất cứ một người tu luyện cảnh giới dưới Nhân Tiên nào cũng không khó khăn gì. Dã Điền Tà Tình sau khi phát hiện trong tông môn toát ra Đông Phương Hàn, lại ở dưới thiên phạt bị thương nặng nên hắn liền ra tay, ở hắn xem ra Ðông Phương Hàn chỉ vừa mới tấn thăng Hóa Thân cảnh, tùy tùy tiện tiện có thể bị hắn đoạt xá thành công, bằng vào tâm tính tu vi Nhân Tiên cảnh của hắn, không cần bao nhiêu năm liền có thể cùng cái thân thể cường hãn của Đông Phương Hàn phù hợp hoàn mỹ, khi đó dẫn động thiên phạt lần nữa, xác xuất thành công của hắn sẽ rất cao. Tán tiên căn bản không thể thỏa mãn dã tâm của hắn.

Nhưng lại không nghĩ tới ý chí của Ðông Phương Hàn kiên định đến trình độ không thể tưởng tượng... Càng ngưng tụ thành bất diệt kiếm hồn sơ hình. Vì thế bi kịch, ăn trộm gà không được còn mất nắm thóc...

Làm Đông Phương Hàn niết bàn sống lại, từng chút luyện hóa linh hồn hắn.

Vài năm sau đến hôm nay Ðông Phương Hàn càng trưởng thành đến trình độ đáng sợ!

“Ta đến rồi, ngươi đã lâm vào hôn mê... Vậy ta sẽ đem toàn bộ bên cạnh ngươi có thể chém giết hết thảy, chờ ngày nào đó ngươi thức tỉnh, đó là bắt đầu ta với ngươi giải quyết xong ân oán! Trần Nam, Trần Yến, đệ đệ, muội muội thân ái nhất của ngươi, ha ha ha...”

Thống khổ càng ngày càng đáng sợ từng lần đem linh hồn Trần Hạo xay nát, Trần Hạo lại từng lần tổ hợp lại.

Linh hồn, linh hồn hư ảo, linh hồn không có thực thể, ở trong quá trình từng lần vỡ nát tổ hợp lại, trở nên càng ngày càng nhỏ, nhưng càng ngày càng tinh thuần, giống như khí thế áp súc, thời điểm duy trì ba năm, linh hồn Trần Hạo đã rút nhỏ gấp trăm lần, sáu năm là ngàn lần, lúc mười năm đạt tới vạn lần...

Dưới nhiều lần ma luyện, ý chí Trần Hạo trở nên càng ngày càng kiên định, càng ngày càng thuần túy, nhưng thống khổ thừa nhận cũng tăng thêm gấp bội.

Loại thống khổ vượt qua cực hạn này không ngừng kéo lên, thoáng như vĩnh viễn không chừng mực.

Trần Hạo cắn chặt răng, phong ma điên cuồng, gắt gao thủ vững tín niệm cuối cùng, tín niệm không thể chết!

“A!”

Oành!

Ngay tại thời điểm Hàn Mai tiên tôn, Vân Vi tiên tôn mang theo mọi người hướng đi thông thánh địa Tinh Anh học viện, trong đầu Trần Hạo lần nữa vang lên tiếng kêu to điên cuồng, thống khổ nhưng tràn ngập bễ nghễ, cuồng ngạo của hắn, đó là tranh đấu với thiên đạo pháp tắc, rít gào đối với vận mệnh, nhưng ở dưới thống khổ khủng bố, như trước lại hóa thành bột phấn, so với bất cứ một lần nào trước kia càng thêm khủng bố dập nát.

Oành đùng đùng...

“A?”

“Không tốt...”

Chợt não vực không gian của Trần Hạo xuất hiện bùng nổ liên miên không dứt, từng mảng không gian trực tiếp hóa thành hư vô, toàn bộ não vực không gian đang lấy tốc độ kinh người thu nhỏ lại, như thế giới bị hủy diệt buông xuống, động tĩnh thật lớn, lão Thần, tham bảo kiếm linh cùng Y Đằng Thái, ngũ phương thần thú đang bị lão Thần giam cầm kiểu áp bách tu luyện, tất cả đều ùn ùn bị không gian sụp đổ bắn ra, từng người kinh hô ra tiếng.

“Não vực không gian sụp đổ...”

“Xong rồi...”

Giờ khắc này, dù là lão Thần sắc mặt cũng trở nên tái nhợt, hoảng sợ, chờ đợi năm tháng dài lâu, hắn mới truyền thừa đến trên người Trần Hạo, nhưng bây giờ...

“Chẳng lẽ lần này như trước không đúng sao? Lại sai rồi sao? Hay là ngay từ đầu đã sai rồi?” Lão Thần vẻ mặt trong kinh sợ mang theo khổ sở, nhìn xa xa thế giới trong đầu nhanh chóng sụp đổ, thì thào. Thế giới trong đầu sụp đổ, ý nghĩa ý thức của Trần Hạo hoàn toàn biến mất, nếu không, chỉ cần có một tia chấp niệm lưu lại, thế giới trong đầu vẫn được củng cố. Thời gian mười năm qua, mọi lúc, lão Thần cùng tham bảo kiếm linh đều đang chú ý điểm đen khủng bố, không thể tới gần, Trần Hạo đã thừa nhận bao nhiêu thống khổ. Lão Thần so với ai khác đều rõ ràng hơn, kiên trì mười năm cũng chưa tan biến, lão Thần tin dù bao lâu nữa, Trần Hạo có thể chống đỡ qua sinh tử nguy cảnh gian nan nhất này. Nhưng lại không nghĩ tới kết cục cuối cùng vẫn là thất bại.

“Không! Không đúng!”

Lão Thần nhìn không gian không ngừng tan rã, không ngừng thu nhỏ lại, trong ánh mắt bỗng nhiên lóng lánh ra hai đạo hào quang rực rỡ, như kẻ chết đuổi bắt được ngọn cỏ cứu mạng cuối cùng.

“Thế giới trong đầu sụp đổ, hẳn là nháy mắt hoàn thành, mà không phải loại này. Cũng không phải loại này! Ý thức của hắn còn chưa hoàn toàn tiêu tán, tuyệt đối chưa! Thành công, ngươi nhất định phải thành công! Ngưng...cho ta!”

Xẹt xẹt!

Oành đùng đùng...

Trong cái phất tay, thần lực mênh mông ở dưới lão Thần khống chế, từ toàn bộ thế giới trong đầu bùng nổ, linh tuyền, Bàn Quả Linh Thụ biến dị, vô số khoáng thạch trân quý, mọi thứ oành đùng đùng ở thế giới trong đầu Trần Hạo nổ tung, biến thành phù văn huyền ảo vô tận, điên cuồng chống đỡ không gian nhanh chóng tan rã.

“Ngũ phương thần thú. Trấn cho ta!”

“Ngao! Ngao! Ngao! Ngao! Ngao!”

Tiếng gào rống vang vọng thiên địa từ trong miệng ngũ phương thần thú bùng nổ, ở dưới lão Thần khống chế, ngũ phương thần thú ngưng tụ thành thiên địa pháp tướng cao nghìn trượng, hóa thành năm tia sáng từ trên trời giáng xuống, trấn áp năm phương.

Dưới trạng thái như thế, lão Thần căn bản không thể tiếp cận Trần Hạo trong điểm đen khủng bố, càng không thể đánh thức ý chí gần như tan rã của Trần Hạo, ngăn cản tốc độ thế giới trong đầu Trần Hạo sụp đổ, đó là điều duy nhất hắn có thể làm, cũng là điều duy nhất có thể giúp Trần Hạo, vì hắn thắng được một chút thời gian.

...

“Thật thoải mái...”

Thống khổ cũng không đáng sợ, linh hồn cắn nát tương tự không đáng sợ, Trần Hạo không nhớ được đã bị xay nát bao nhiêu lần, cũng không biết thống khổ thừa nhận vượt qua cực hạn của hắn bao nhiêu lần, nhưng hắn biết hắn không thể chết được, trực diện thống khổ, thừa nhận thống khổ, hắn không tin mình sẽ bị thống khổ đánh ngã. Loại thống khổ thật sự phát ra từ sâu trong linh hồn này, bất luận kẻ nào cũng không thể siêu thoát đến ngoài thống khổ, chỉ có thừa nhận, chỉ có đối mặt, mà hắn kiên trì. Đã qua biết bao nhiêu năm, bao nhiêu năm tháng dài lâu. Trần Hạo không biết, nhưng biết trong thiên địa luôn có một đường sinh cơ, chỉ cần hắn có thể kiên trì, tiếp tục kiên trì, sẽ có một ngày hắn sẽ vượt qua một kiếp khủng bố nhất của cuộc đời. Nhưng lần này đột nhiên tăng vọt trăm ngàn vạn lần linh hồn tan rã, cùng tan rã lúc trước hoàn toàn khác nhau, linh hồn sau khi lần nữa hóa thành bột phấn, toàn bộ thống khổ tự dưng biến mất, biến mất sạch sẽ.

“Thiên Tứ, ngủ đi... Ngủ đi... Ngươi rất mệt nhọc rồi...”

“Ngủ đi, ngươi mệt rồi...”

“Nghỉ ngơi đi, hảo hảo ngủ một giấc...”

...

Phụ thân, mẫu thân, toàn bộ người Trần Hạo không thể dứt bỏ đều xuất hiện ở trong một tia tâm thần cuối cùng của Trần Hạo, khôn cùng thống khổ biến mất, lời nói an tường, ấm áp, thân thiết, làm tia ý thức còn sót lại này của Trần Hạo bắt đầu trở nên mông mông lung lung, đần độn, trào ra một cỗ ý mệt mỏi khôn cùng, làm hắn muốn ngủ, muốn giải thoát.

“Oành đùng đùng...”

“Thật tốt...?”

Trong ý thức bỗng nhiên xuất hiện từng tiếng gầm rú bùng nổ làm cho Trần Hạo mắt thấy sắp vào lâm vào ngủ say chợt bừng tỉnh, buồn ngủ mất sạch.

“Nguy hiểm thật... Ngưng cho ta!

Tê tê tê!

Tan rã trong đầu nhất thời dừng lại, mà trong hồn phủ, từng mảnh linh hồn lại bắt đầu hội tụ. Không còn đau đớn ảnh hưởng, tốc độ khôi phục của Trần Hạo đạt tới trước đó chưa từng có, một tia ý niệm nhanh chóng lớn mạnh, trong khoảnh khắc liền tản mát ra tinh quang sáng láng, thời điểm linh hồn hoàn toàn ngưng tụ, trong hồn phủ xuất hiện một cái linh hồn đầy đủ so với linh hồn ban đầu thu nhỏ lại mười vạn lần, càng kinh người là linh hồn hư ảo ban đầu giờ phút này như biến thành tinh thạch, tản ra ý chí uy áp tinh thuần đến cực điểm.

Thật sự lột xác thành công!

“Địa Tiên!”

“Lực lượng linh hồn của ta thế mà đạt tới Địa Tiên cảnh! Địa Tiên cảnh, hư cực hóa tinh, niệm sinh tinh mang!”

Vô tận sảng khoái nảy sinh ở sâu trong linh hồn Trần Hạo, hắn có thể cảm ứng được ý niệm của mình so với trước kia đã cường hãn hơn không biết bao nhiêu lần, linh hồn cảm giác lực càng đạt tới trình độ làm hắn cảm thấy khủng bố, giờ phút này, không cố ý cảm giác nhưng khu vực Hàn Mai điện khổng lồ vô cùng rõ ràng hiện lên ở trong đầu hắn.

Đây là một loại lột xác!

Linh hồn lột xác thật sự!

“Trần Hạo, chủ nhân...”

“Chủ nhân!”

Ngay tại thời điểm Trần Hạo còn đắm chìm ở trong loại hưng phấn lột xác mang đến, thanh âm kích động của lão Thần cùng tham bảo kiếm linh chợt xuất hiện ở trong đầu Trần Hạo.

“Lão Thần! Tham bảo! Sao ta đến Hàn Mai điện, các nàng đâu? Ta hôn mê bao lâu rồi? Trăm năm, ngàn năm, vạn năm... Hay là lâu hơn?”

Nghe được lão Thần cùng tham bảo kiếm linh nói, Trần Hạo nhất thời nhớ tới chuyện trước khi hôn mê, thân thể suốt mười năm không có chút phản ứng giờ khắc này mồ hôi lạnh đầm đìa, trong lòng càng dâng lên đủ loại lo lắng. Ở trong ý nghĩ của hắn, hắn hôn mê rất là lâu.

“Mười năm... Chủ nhân, ngươi đã hôn mê suốt mười năm, rốt cuộc tỉnh rồi, rốt cuộc tỉnh rồi...” Lão Thần cưỡng chế kích động trong lòng, nói.

“Mười năm... Mười năm sao? May mắn... May mắn... Nói với ta chút chuyện sau khi ta hôn mê!”

“Vâng!”

...

“Ðó là thánh địa của Vô Cực đại lục, Tinh Anh học viện!”

Tê tê tê!

Vô số bóng người phi hành ở trên hư không, từng đội nhiều thì mấy trăm người, ít thì ba năm người, rậm rạp che kín khắp bầu trời, tu vi thấp nhất cũng là Tạo Vật cảnh, trên mặt mỗi người đều tràn đầy tự tin cùng chờ mong lớn, nhìn chằm chằm thánh địa sắp tới ở trước mắt -- Tinh Anh học viện.

Vạn đạo hào quang, tường quang thông thiên, liếc một cái không nhìn thấy giới hạn.

“Thiên địa linh khí thật nồng hậu... Cái này... Ở trong này thế mà có thể cảm ứng được thiên địa pháp tắc?”

“Không hổ là thánh địa! Cái này chính là so với đại điện chúng ta cũng cường gấp hơn trăm lần ngàn lần!”

Đệ tử trẻ tuổi báo danh dự thi của Hàn Mai điện cùng Vân Vi điện, từng người lộ ra biểu cảm khiếp sợ, tràn ngập kinh ngạc nói.

“Đây còn là ngoài phạm vi Tinh Anh học viện, chờ các ngươi đến trong phạm vi tường quang bao phủ sẽ hiểu Tinh Anh học viện có bao nhiêu cường đại. Đây chính là thánh địa của Vô Cực tinh chúng ta, cái nôi cao thủ thật sự. Chỉ cần là diện tích đã đạt tới một trăm triệu dặm phạm vi!” Vân Vi tiên tôn giải thích.

“Chỉ cần các ngươi có thể thông qua thi đấu tuyển chọn trở thành đệ tử của Tinh Anh học viện, dù là đệ tử cấp thấp nhất cũng có thể ở Tinh Anh học viện đạt được cung điện của mình. Ở trong này tu luyện, không dám nói cho các ngươi tiến triển cực nhanh, nhưng so với ở trong điện chúng ta tu luyện mà nói, có thể mạnh hơn gấp trăm lần! Hoan Hoan Nhạc Nhạc các nàng đó là minh chứng tốt nhất! Phải thật cố...”

Ong!

Ong! Ong! Ong!

Hàn Mai tiên tôn một câu chưa nói xong, vẻ mặt bỗng nhiên biến đổi, thanh âm im bặt mà dừng.

“Làm sao vậy?” Vân Vi tiên tôn nhíu mày hỏi.

“Đại sự trong điện!” Cùng lúc Hàn Mai tiên tôn trả lời, một đạo hào quang hiện lên, Ðiện Chủ Lệnh đã xuất hiện ở trong tay nàng, tâm thần liền dung nhập trong đó đọc lấy tin tức.

Dưới tình huống bình thường, chỉ có sự việc khẩn cấp mới có thể trực tiếp thông qua Điện Chủ Lệnh truyền tống tin tức cho nàng, khẩn cấp bình thường chỉ một đạo là được, nhưng lần này lại liên tục mười đạo tin tức. Dù là Hàn Mai tiên tôn ở thời điểm chưa thấy tin tức cũng khẩn trương hẳn lên.

“Bẩm điện chủ, Trần Hạo thức tỉnh!”

“Bẩm điện chủ, Trần Hạo thức tỉnh!”

...

“Bẩm điện chủ, Trần Hạo muốn dự thi, xin ngài báo danh cho hắn!”

“Bẩm điện chủ, Trần Hạo đã rời khỏi đại điện!”

“Cái gì... Cái gì?” Liên tục mười tin tức giống nhau như đúc làm Hàn Mai tiên tôn liền mở to hai mắt nhìn, tay cầm lệnh bài cũng xuất hiện một tia run rẩy.

“Hàn Mai... Không có việc gì chứ?” Vân Vi tiên tôn cũng có chút khẩn trương hỏi. Vì quan hệ đám người Trần Hạo, Trần Tuyết, quan hệ của hai đại điện đã sớm nghiễm nhiên một thể, Vân Vi tiên tôn cùng Hàn Mai tiên tôn giao tình cũng đến mức không có gì giấu nhau.

Bên cạnh Lãnh Ngưng Hoan, Lãnh Ngưng Nhạc cùng bọn Trần Nam, Trần Yến vô số đệ tử cũng đều khẩn trương nhìn về phía Hàn Mai tiên tôn, trong lòng đều có chút kinh ngạc. Phải biết rằng thân là đứng đầu một điện, Hàn Mai tiên tôn ở trước mặt mọi người rất ít có tình huống khẩn trương cùng kích động như vậy xuất hiện.

“Trần Hạo... Tỉnh rồi!”

“A?”

“A...”

“Cái này... Là thật sao?”

“Ca ca...”

“Hạo ca... Sư phụ, chúng ta phải đi về!”

Bốn chữ ngắn ngủn của Hàn Mai tiên tôn làm Vân Vi tiên tôn, hoa tỷ muội cùng Trần Nam, Trần Yến, mỗi người đều vẻ mặt đại biến. Hoa tỷ muội càng muốn rời khỏi.

“Ðợi chút...”

Hàn Mai tiên tôn ngăn cản hai người, nói: “Hắn đã chạy qua rồi, sư phụ hỏi tình huống trước một chút!”

Hàn Mai tiên tôn liền ở trong Ðiện Chủ Lệnh đưa tin, sau một lát biểu cảm trên mặt lần nữa trở nên kinh hãi hẳn lên, nói: “Cảnh giới... Không biết?”

“Có ý tứ gì?” Vân Vi tiên tôn hỏi.

“Hắn muốn chúng ta giúp hắn báo danh dự thi, phó điện chủ thế mà cảm giác không ra cảnh giới của hắn...”

“Điều này sao có thể? Phó điện chủ của các ngươi chính là Ðịa Tiên cảnh, sao có thể cảm ứng không ra cảnh giới khí tức của hắn?” Vân Vi tiên tôn kinh ngạc nói.

Cảnh giới khí tức dù là người tu luyện cấp thấp đối với người tu luyện cấp cao cũng có thể cảm ứng được đại khái, trừ phi người tu luyện có tuyệt học che giấu cảnh giới khí tức, mà người tu luyện cấp cao cảm ứng người tu luyện cấp thấp, nhất là Địa Tiên cảnh đối với người tụ luyện dưới tiên tôn, mặc dù có được tuyệt học siêu cấp ẩn nấp khí tức cũng không chỗ nào che giấu, nhưng phó điện chủ không cảm ứng ra cảnh giới khí tức của Trần Hạo, phen này thật sự là có chút không bình thường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.