Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 479: Mẹ Con Dã Vọng



Trần Hạo có thể cảm giác ra Nguyên Như Thiên Tôn nói không phải giả, đối với hắn cũng không có ác ý. Sự thật xác thực như thế, thử nghĩ nếu giờ phút này chiếm địa vị chủ đạo là Đông Phương Hàn, nếu tùy ý hắn theo Phạm Toái Tâm đi, đến lúc đó dù Trần Hạo đạt được thắng lợi, sợ cũng bị Phạm Toái Tâm giết. Ðiều tương tự, ở trong Hàn Mai điện, Đông Phương Hàn nếu thắng lợi, Hàn Mai tiên tôn sẽ giết hắn.

Cho nên Nguyên Như Thiên Tôn làm như vậy không thể nghi ngờ là công bằng nhất.

Hai thiên tài ngàn năm không gặp đã nhất định một mất một còn, Nguyên Như Thiên Tôn không thể cho phép đánh mất toàn bộ.

...

“Hạo ca!”, “Ca!”, “Lão đại!”

Thời điểm Trần Hạo bị Nguyện Như Thiên Tôn mang theo bay lên, hoa tỷ muội Lãnh gia, Trần Yến, Trần Nam cùng đám người Hô Diên Ngạo Bác đều lên tiếng gọi. Nguyên Như Thiên Tôn nói một hồi làm cho tâm tình bọn họ lần nữa trở nên rối rắm.

“Yên tâm đi, ta sẽ trở về...”

Khóe miệng Trần Hạo hơi cong lên mang theo một tia mỉm cười, ánh mắt rực rỡ như ngôi sao, tràn ngập tự tin sau khi đảo qua mọi người, ở dưới Nguyên Như Thiên Tôn dẫn dắt, trực tiếp biến mất ở trong tầm mắt mọi người.

...

Bóng đêm bao phủ.

Hàn Mai điện, Vân Vi điện, hai đại tiên tôn cùng các đệ tử đều tập trung ở trong biệt viện Tinh Anh học viện an bài.

“Sư phụ, linh hồn đại chiến... Cần bao lâu mới có thể thật sự phân ra thắng bại?”

“Chúng ta cũng không rõ... Ðoạt xá dưới tình huống mạnh yếu chênh lệch rất lớn, không cần bao lâu, ngắn thì mấy phút đồng hồ, lâu là vài canh giờ, liền có thể hoàn toàn đem linh hồn đối phương phá hủy, nhưng linh hồn cảnh giới của Trần Hạo cùng Phương Hàn Đông đều đã bước vào Ðịa Tiên cảnh... Linh hồn cảnh giới Địa Tiên đã đến trình độ hư cực hóa thật, niệm sinh tinh mang, vô luận là ai muốn đem đối phương hoàn toàn phá hủy cũng không dễ, chỉ sợ cần một đoạn thời gian rất dài... Chậm thì mấy tháng, lâu thì... vài năm đi... Hơn nữa...”

“Hơn nữa cái gì?”

“Nếu đối phương ý chí kiên định, ở dưới loại tình huống linh hồn lực chênh lệch không quá lớn, căn bản không thể phá hủy... Biện pháp duy nhất chính là linh hồn hai bên hoàn toàn bị chấn vỡ rồi tổ hợp lại, đây cũng là một loại bất cứ người đoạt xá nào cũng không dám chọn dùng, loại linh hồn dung hợp! Môt khi thất bại, hai người đồng quy vu tận, thành công thì một người trong đó chiếm chủ đạo, không sinh tử gì cả... Loại quá trình dung hợp linh hồn này bình thường sẽ phát sinh biến dị, kết quả có hai cái. Một loại là sau khi biến dị, ý chí, tâm tính, linh hồn lực mọi phương vị tăng lên, một loại là... Phong Ma, trở thành người hai mặt! Chẳng qua, loại tình huống này tỷ lệ xuất hiện rất nhỏ... Chuyện tới nay, chúng ta lo lắng cũng không có tác dụng, chỉ có thể chờ đợi...” Hàn Mai tiên tôn nói.

“Phải, chỉ có thể chờ đợi! Chẳng qua, ta tin người thắng cuối cùng nhất định là Trần Hạo! Tiểu tử này cho tới bây giờ cũng chưa làm chúng ta thất vọng... Tình huống mười năm trước chính là minh chứng tốt nhất! Chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!” Vân Vi tiên tôn cũng nói tiếp.

...

Trong biệt viện chỗ Vô Cực ma cung Niếp Hà điện.

“Không nghĩ tới Trần Hạo này so với Phương Hàn Đông linh hồn lực còn mạnh hơn không chỉ một bậc... Như thế thực thắng bại khó liệu... Ngưng Băng, đi, chúng ta đi tìm ông ngoại của con.”

“Mẹ, tìm ông ngoại làm cái gì?”

“Ông ngoại con cùng Nguyên Như Thiên Tôn có chút giao tình...”

“Mẹ là muốn... Giúp Phương Hàn Đông?” Bách Lý Ngưng Băng nói.

“Không giúp được... Phương Hàn Đông cùng Trần Hạo hai người hồn phủ đã đan vào cùng một chỗ, đừng nói chúng ta, dù là Vô Cực lão tổ cũng không giúp được, chỉ có thể dựa vào chính bọn họ. Hơn nữa, Nguyên Như Thiên Tôn nói, dù bọn họ là ai sống sót đều sẽ trở thành thân truyền đệ tử của Vô Cực lão tổ, đây chính là có được tiền đồ vô hạn... Mặc dù ông ngoại con cùng Nguyên Như Thiên Tôn giao tình tốt nữa, Nguyên Như Thiên Tôn cũng sẽ không để cho chúng ta nhúng tay việc này...”

“Vậy ý tứ mẹ là?”

“Ha ha... Chỉ cần cho con lĩnh ngộ bất diệt kiếm đạo là được! Con bây giờ duy nhất thiếu chính là cái này. Một khi thành công... Hừ, dù so với hai người bọn chúng cũng không kém chút nào!”

“Làm như thế nào?”

“Đến lúc đó con sẽ biết...” Khóe miệng Hoàn Niếp Hà cong lên một cái mỉm cười, nắm trí châu nói.

...

Sáng sớm hôm sau, Vô Cực Tinh Anh học viện đợt thứ hai kiểm tra thiên phú, tiềm lực liền cử hành như trước.

Khu vực Vô Cực ma cung có không ít người phát hiện bên người Niếp Hà điện điện chủ Hoàn Niếp Hà đã không có bóng dáng Bách Lý Ngưng Băng.

...

“Trần Hạo... Dù các ngươi ai thắng ai chết, cùng ta đều không có quan hệ, ta muốn chẳng qua là lĩnh ngộ bất diệt kiếm đạo mà thôi... Chẳng qua, nếu không có ngươi xuất hiện, lần này thi đấu chấm dứt, ta có thể bắt đầu lĩnh ngộ. Nhưng bây giờ lại bởi vì ngươi, làm ta không thể không lựa chọn lĩnh ngộ thấp một cái cấp bậc...”

Trong một quầng sáng ở Vô Cực ma cung Niếp Hà điện, con gái của Hoàn Niếp Hà cũng chính là cháu gái ngoại của cung chủ Vô Cực ma cung, Bách Lý Ngưng Băng, đang khoanh chân ngồi ngay ngắn, trên khuôn mặt xinh đẹp hơi mang quyến rũ, nhìn chằm chằm một bóng người cách đó không xa bị quầng sáng bao phủ, thầm nghĩ.

Ánh mắt Bách Lý Ngưng Băng nếu người ta nhìn thấy liền biết đây là một người tràn ngập tâm cơ.

“Hy vọng là Phương Hàn Đông thắng đi... Đơn thuần bằng vào bắt được khí tức hắn, muốn lĩnh ngộ mà nói, không nắm chắc được bao nhiêu phần...”

Bách Lý Ngưng Băng chậm rãi nhắm hai mắt lại, tâm thần thật cẩn thận bao phủ màn hào quang chỗ Trần Hạo. Ở khoảnh khắc nhắm mắt lại, như đổi thành một người khác, không linh mờ mịt, như ảo như thực, nhìn không ra chút bộ dáng tâm cơ thâm trầm nữa.

...

Nơi này là động thiên thế giới mà Nguyên Như Thiên Tôn chuyên môn mở, là thế giới cỡ nhỏ thật sự, không phải thế giới trong đầu.

Cái này cũng là thế giới chân thật chỉ có cao thủ bước vào Thiên Tiên cảnh mới có thể ở hư không ngoài thân cô đọng ra, ở trong thế giới này, nhất cử nhất động của mọi sinh mệnh thể đều ở dưới Nguyên Như Thiên Tôn giám thị.

Mà giờ phút này, Bách Lý Ngưng Băng mượn dùng giao tình của ông ngoại nàng cũng chính là cung chủ Vô Cực ma cung, với Nguyên Như Thiên Tôn, mới đến được nơi đây.

Đương nhiên, nàng muốn động thủ với Trần Hạo là tuyệt đối không có khả năng. Màn hào quang độc lập thủ hộ phong ấn là hạn chế tự do đối với chân nguyên cùng thân thể nàng, nàng duy nhất có thể vận dụng đó là tâm thần lực cũng chính là niệm lực cảm ứng. Hơn nữa, cực hạn là đến ngoài màn hào quang bảo vệ Trần Hạo, muốn vươn vào liền không thể làm được.

Cung chủ Vô Cực ma cung nói nguyên nhân với Nguyên Như Thiên Tôn, chỉ là để cháu ngoại hắn Bách Lý Ngưng Băng tới nơi này cảm ngộ bất diệt kiếm đạo, tu luyện một loại tuyệt học chí cao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.