Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 608: Vô Cực Tinh Thay Đổi



Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Thế giới thứ hai, trong một cái không gian độc lập, lúc ban đầu hầu như tức giận đến hộc máu mà chết, muốn sụp đổ, Nguyên Như thiên tôn giờ phút này cũng đã được thánh điện trấn an.

Cho nên, hắn giờ phút này sớm an tâm đắm chìm đến trong bế quan tu luyện. Tuy hai chuyện vẫn làm cho hắn rất lo lắng, nhưng bây giờ hắn đã vô lực can thiệp, hơn nữa đạt được điều kiện hứa hẹn cơ bản của thánh điện, hắn chỉ có thể mặc kệ.

Hai chuyện này, một là hắn sau khi bị ngăn cách, quyền quản lý Vô Cực Tinh không kịp giao. Ðến tột cùng người nào của Vô Cực Tinh tiếp nhận thì hắn không có cách nào khống chế. May mà thánh điện hứa hẹn sẽ không để Vô Cực Tinh ở trong mười năm tới luân hãm.

Hai là Trần Hạo, cái này so với chuyện thứ nhất càng làm cho hắn lo lắng. Thánh điện nhúng tay vào là đã nhìn trúng Trần Hạo, mười năm tới sẽ là khảo nghiệm cho Trần Hạo. Nhưng nếu Trần Hạo không khống chế được cảm xúc của mình, làm ra chuyện xúc động, vậy thì hắn không biết phải làm sao.

Hắn có thể hy sinh bản thân nhưng lại không muốn Trần Hạo vì chúng nữ và hắn mà hy sinh.

Ðó là hy vọng của Vô Cực Tinh, tương lai của Vô Cực Tinh.

Trần Hạo nếu bây giờ đã tiếp nhận điều kiện nghênh chiến, hắn và đám người Trần Tuyết tất nhiên là nhận được cứu trợ. Nhưng Trần Hạo tuyệt đối không có khả năng sống sót. Trần Hạo là mạnh, nhưng trong ngắn hạn thì tuyệt đối không phải có thể cùng Thiên Tiên chống lại. Dù sao hắn mới chỉ là Nhân Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong. Tương tự may mắn là Nguyên Như thiên tôn tin thánh điện đã làm như vậy, hẳn cũng có thể trấn an được Trần Hạo, ít nhất sẽ không làm cho Trần Hạo xúc động lựa chọn hành vi tự sát mà đến cứu hắn cùng chúng nữ.

Chẳng qua, Nguyên Như thiên tôn cũng không biết chúng nữ được bồi thường có bao nhiêu trâu bò. Nếu là biết, hai điểm lo lắng này hoàn toàn có thể vứt bỏ. Thánh điện coi trọng Trần Hạo như vậy, không thể để Trần Hạo đi chịu chết. Tất nhiên sẽ không để tinh cầu nơi Trần Hạo xuất thân luân hãm.

...

Xẹt!

Thế giới thứ hai, thân hình Trần Hạo nhanh như tia chớp xuất hiện ở cung điện trụ sở Vô Cực Tinh thành Á Dĩnh.

“Trần Hạo? Ngươi... Ngươi đã trở lại?” Hai lão giả cảnh giới Địa Tiên đứng thủ hộ ở cửa cung điện, sau khi nhìn thấy Trần Hạo, kinh ngạc nói. Vẻ mặt nháy mắt càng có chút quái dị, trong đó ánh mắt một người nhìn về phía Trần Hạo lại không tốt hẳn lên.

“Hai vị tiền... Ta hôm nay muốn xin sử dụng phòng tu luyện cấp một.” “Tiền bối” đến miệng Trần Hạo cứng rắn kẹp lại ở trong yết hầu, vẻ mặt bình tĩnh nói, cùng lúc nói, cất bước muốn bước vào cửa lớn. Hắn đã sớm đoán trước được có thể có vấn đề. Lần này tới, đơn giản là muốn nghiệm chứng ý nghĩ trong lòng, nhìn xem bây giờ là người nào nắm giữ Vô Cực Tinh, lại không nghĩ đến nghiêm trọng như thế. May mắn, thánh điện đã nhúng tay, nếu chưa nhúng tay sẽ là hậu quả mà Trần Hạo không dám tưởng tượng.

“Đứng lại! Trần Hạo phải không? Ngươi đại khái còn chưa biết. Bây giờ Vô Cực Tinh chúng ta đã rũ sạch quan hệ với ngươi rồi. Ngươi cùng Nguyên Như thiên tôn làm ra chuyện ngu xuẩn hầu như làm cho Vô Cực Tinh diệt vong, hậu quả chỉ có các ngươi tự mình gánh vác! Nơi này đã không phải ngươi có thể đến! Mời lập tức rời khỏi!”

“Cái gì? Rũ sạch quan hệ?” Trần Hạo đột nhiên nhìn về phía lão giả đang nói chuyện với hắn, “Là ai quyết định?”

“Đương nhiên là người cai quản Vô Cực Tinh nhiệm kì mới, Thanh Dương thiên tôn! Ta thừa nhận ngươi là thiên tài, nhưng thiên tài chỉ mang đến cho Vô Cực Tinh tai ương ngập đầu, Vô Cực Tinh chúng ta không cần!”

“Thanh Dương thiên tôn... Liễu Thanh Dương?” Trần Hạo khẽ nhíu mày, trong đầu hiện ra tin tức của Thanh Dương thiên tôn.

Lần đầu tiên, thời điểm Nguyên Như thiên tôn mang theo hắn tới nơi này gặp Vô Cực lão tổ, trùng hợp gặp được người này. Trần Hạo đối với hắn khắc sâu ấn tuợng, một là Thanh Dương thiên tôn đối với hắn thái độ lạnh nhạt, cùng những người khác nhiệt tình hoàn toàn khác nhau. Hai là Nguyên Như thiên tôn cũng giới thiệu chi tiết Thanh Dương thiên tôn cho Trần Hạo. Liễu Thanh Dương là tồn tại so với Nguyên Như thiên tôn còn lớn hơn một ngàn tuổi, thiên phú bình thường nhưng cơ duyên số mệnh lại cực cao, dù là Nguyên Như thiên tôn chống lại hắn cũng chưa có nắm chắc tất thắng. Hơn nữa, bởi vì thiên phú hắn bình thường, ngay từ đầu cũng chưa được Vô Cực lão tổ coi trọng, tuy theo tu vi hắn đề cao, Vô Cực lão tổ cũng cho bồi thường, nhưng hắn vẫn canh cánh trong lòng, tâm lý không cân bằng.

Nhưng lúc ấy Nguyên Như thiên tôn nói, Trần Hạo cũng chưa cảm thấy Liễu Thanh Dương có gì không ổn, đổi là ai cũng sẽ có oán khí.

Chỉ là giờ phút này lại làm cho Trần Hạo kinh ngạc, vì Liễu Thanh Dương nắm giữ Vô Cực Tinh.

“Phải không? Ngươi là vị nào của Vô Cực Ma Cung?” Trần Hạo ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía lão giả nói chuyện.

“Ngươi... Ta là ai không quan trọng, ta chẳng qua là chấp hành mệnh lệnh của Thanh Dương thiên tôn mà thôi! Mời rời khỏi!” Lão giả này định nổi bão, tựa như bị khí thế của Trần Hạo chấn nhiếp, liền tránh đi ánh mắt Trần Hạo, không tiếp tục kiêu ngạo nữa, nói.

“Cái này... Trần Hạo tiểu huynh đệ, Thanh Dương thiên tôn đã hạ đạt mệnh lệnh, tạm thời... Tạm thời phân rõ giới tuyến với ngươi... Xin lỗi...” Một lão giả khác sắc mặt quái dị, giờ phút này bỗng nhiên truyền âm cho Trần Hạo nói: “Ngươi vẫn là đi trước, Vô Cực Tinh đã thay đổi... Ngươi bây giờ xuất hiện chỉ có tự tìm khó chịu... Ài...”

“Tiền bối, ta muốn biết tình huống cụ thể, có thể nói một chút với ta không?” Trần Hạo truyền âm hỏi.

“Cái này... Được...” Lão giả bất động thanh sắc, ở mặt ngoài như hổ rình mồi nhìn Trần Hạo, hơn nữa chặn bước chân Trần Hạo tiến vào cung điện, nhưng đây là chặn chỗ hiểm yếu, nhanh chóng đem sự tình thay đổi gần nhất, nói cho Trần Hạo.

Nguyên Như thiên tôn cùng chúng nữ sau khi bị liên minh Chấp Pháp Đường đột nhiên ra tay, liền ngăn cách tất cả tin tức. Sau đó cao tầng liên minh công bố tin tức, cao tầng Vô Cực Tinh liền phát sinh chấn động, Nguyên Như thiên tôn vốn chỉ chưởng quản tạm thời vị trí quản lý của Vô Cực lão tổ, mà bây giờ Nguyên Như thiên tôn bị giam cầm, Vô Cực Tinh phải đề cử một vị cao thủ có thể trấn được tràng diện, tọa trấn chưởng quản. Đại đa số người đều cho rằng hẳn là đại đệ tử của Vô Cực lão tổ, chính là đại sư huynh của Trần Hạo và Nguyên Như thiên tôn ra mặt, cái này có thể nói là mục đích chung. Nhưng làm mọi người không ngờ tới là cao tầng của Vô Cực Tinh, chính là cao thủ Thiên Tiên cảnh đề cử kết quả, lại là Thanh Dương thiên tôn lấy ưu thế tuyệt đối đạt được quyền hạn nắm giữ Vô Cực Tinh. Nguyên nhân là nhận được cung chủ Vô Cực Ma Cung cầm đầu rất nhiều cao thủ Thiên Tiên ủng hộ.

Ban đầu, kết cục như vậy tuy ra ngoài dự đoán, nhưng mọi người cũng coi như có thể tiếp nhận. Dù sao Liễu Thanh Dương có cơ duyên số mệnh cường đại, giá trị cống hiến đối với Vô Cực Tinh cũng là tồn tại xếp hạng đầu, hơn nữa thực lực của hắn sâu không lường được, chính là Nguyên Như thiên tôn sợ cũng không bằng, hơn nữa cái này kết quả này đến Á Dĩnh Tinh liên minh tán thành. Nhưng bây giờ, chỉ cần không phải người mù đều đã nhìn ra Thanh Dương thiên tôn đạt được ủng hộ cao như thế, sau lưng là cung chủ Vô Cực Ma Cung ủng hộ to lớn. Nói là ủng hộ Thanh Dương thiên tôn, thật ra là ủng hộ Vô Cực Ma Cung cung chủ Hoàn Nam Triều. Rất nhiều cao thủ Thiên Tiên cảnh mua mặt mũi Hoàn Nam Triều. Một là vì Hoàn Nam Triều ở Vô Cực Tinh nắm giữ tài nguyên, quyền lợi. Hai là không ít Thiên Tiên nhận được thế lực cường đại không phải ở Vô Cực Tinh, được chỗ tốt cùng hứa hẹn, ba là vì Bách Lý Ngưng Băng bày ra thiên phú khủng bố, cùng với việc nàng giờ phút này đã bước vào tông môn đứng đầu Hạo Vũ tinh hệ Vĩnh Sinh Môn. Đây là thế lực xếp hạng bốn trong mười đại thế lực đứng đầu của toàn bộ Hạo Vũ tinh hệ.

Tuy mọi người đều biết tiềm lực của Trần Hạo so với Bách Lý Ngưng Băng càng mạnh hơn, dù tiến vào tông môn số một Hạo Vũ tinh hệ, thậm chí về sau gia nhập thánh điện tồn tại đỉnh phong, cũng không là vấn đề, nhưng Trần Hạo mắc vào đại sự. Hơn nữa là đại sự hẳn phải chết.

Không ai tin Trần Hạo có thể tránh thoát lần nguy cơ này.

Nguyên nhân rất đơn giản, trừ Á Dĩnh Tinh liên minh, không ai biết Trần Hạo nhận được thánh điện che chở, khảo hạch.

Trên thực tế, tin tức Trần Hạo được thánh điện che chở, trừ chúng nữ, Nguyên Như thiên tôn cùng với Long Ðình, còn có Á Dĩnh Tinh liên minh chấp pháp đoàn cùng toàn bộ liên minh cao tầng Á Dĩnh Tinh biết, bọn họ tham dự việc này cũng thu được chỗ tốt.

Tương tự, đây là việc sảng khoái ngầm đồng ý của người nắm giữ Á Dĩnh Tinh Hồng Mông chí tôn Yến Bắc Thiên, nhưng bị thánh điện nhúng tay nên trở tay không kịp. Sau khi phát sinh cái này, Yến Bắc Thiên không còn xuất hiện, không ai biết Yến Bắc Thiên đi nơi nào, chỉ biết là hiện tại công việc lớn nhỏ của Á Dĩnh Tinh đều do một trong những thế lực đứng đầu Á Dĩnh Tinh, tông chủ Thiên Lam Tông, vô địch Kim Tiên, Lý Cửu Dương toàn quyền xử lý.

...

“Hô... Sự việc xem ra so với ta nghĩ phức tạp hơn nhiều...”

Rời khỏi trụ sở Vô Cực Tinh, Trần Hạo về tới chỗ ở trống trơn vắng vẻ, tâm tình không cách nào bình tĩnh trở lại. Hắn mạnh mẽ ngăn chặn lửa giận của mình. Hắn biết dù giết vào trụ sở Vô Cực Tinh thì chẳng như thế nào, chỉ tự rước khuất nhục. Hắn có thể thoải mái đem Ðịa Tiên thủ vệ chém giết, lại không thừa nhận được một đòn của bất cứ một Thiên Tiên nào. Tuy ở trong thế giới thứ hai không có bất cứ pháp tắc nào chế ước, nhưng đó là địa phương bình thường. Nếu là ở trụ sở bất cứ tinh cầu phố xá sầm uất nào, đều sẽ nhận trừng phạt. Hơn nữa, Trần Hạo không cần thiết bại lộ lực lượng thật sự của mình. Như vậy rất không khôn ngoan.

“Thiên phú của ta nếu dưới tình huống bình thường, người cai quản Á Dĩnh Tinh Yến Bắc Thiên cũng nên coi trọng che chở mới đúng. Nhưng những gia hỏa ra vẻ đạo mạo đó chẳng những không che chở, còn đồng ý cốc chủ Hoan Nhạc Cốc... Hơn nữa cho phép liên minh chấp pháp đoàn ra tay... Mà hắn bây giờ biến mất... Chẳng lẽ vì chuyện của ta? Hẳn là sẽ không nghiêm trọng như vậy... Hắn chính là cao thủ Hồng Mông chí tôn cảnh, một trong những tồn tại đứng đầu nhân tộc, thánh điện không có lý do gì vì ta loại việc nhỏ này mà xử lý hắn...”

Trần Hạo không nghĩ ra.

“Mặc kệ. Tóm lại, tình huống đại khái ta đã rõ ràng... Bây giờ ta phải làm đó là điên cuồng tăng lên thực lực của mình!”

“Hô... Ta vậy mà bị một gia hỏa chắc chắn phải chết hù dọa?”

Sau khi Trần Hạo rời khỏi, lão giả nói Trần Hạo cùng Nguyên Như thiên tôn làm chuyện ngu xuẩn hơn nữa lời nói không lưu tình, nhưng về sau lại bị khí thế của Trần Hạo chấn nhiếp, hắn bây giờ thở ra một hơi thật dài, trong lòng một trận ảo não.

Hắn là Vô Cực Ma Cung đích hệ, lần này Vô Cực Tinh thay đổi, có thể nói là đánh vỡ cân bằng nhất quán của Vô Cực Tinh, làm cho Vô Cực Ma Cung lên đỉnh. Tuy người nắm giữ là Thanh Dương thiên tôn, nhưng bây giờ cái gì cũng là Hoàn Nam Triều định đoạt. Lại thêm Bách Lý Ngưng Băng bước vào tông môn xếp hạng bốn Hạo Vũ tinh hệ Vĩnh Sinh Môn, làm hắn cho rằng từ nay về sau, Vô Cực Tinh tất nhiên là thiên hạ của Vô Cực Ma Cung bọn hắn, mà Bách Lý Ngưng Băng bày ra thiên phú khủng bố tương lai tuyệt đối là trụ cột của Vô Cực Tinh, cũng là tồn tại năm mươi năm sau cứu vớt Vô Cực Tinh.

Đương nhiên quan trọng nhất là hắn không cho rằng Trần Hạo có thể vượt qua nguy cơ lần này. Trên thực tế không chỉ có hắn, dù là Thanh Dương thiên tôn, Hoàn Nam Triều cùng toàn bộ cao thủ Thiên Tiên cảnh ủng hộ hai người, cũng không cho rằng Trần Hạo có thể vượt qua nguy cơ lần này. Tuy Trần Hạo thiên phú rất mạnh, so với Bách Lý Ngưng Băng còn mạnh hơn một mảng lớn, nhưng kết cục hẳn phải chết. Dù sao Trần Hạo bây giờ chỉ là Nhân Tiên cảnh, mười năm thời gian sau không thể nào chiến thắng cao thủ Thiên Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong.

Trong toàn bộ Hạo Vũ tinh hệ, không có ai có thể ở mười năm ngắn ngủn từ Nhân Tiên cảnh tăng lên tới Thiên Tiên cảnh, đây là thứ nhất.

Thứ hai, Nguyên Như thiên tôn cùng Trần Hạo đắc tội Hoan Nhạc Cốc thế lực đứng đầu Á Dĩnh Tinh, giết chết thiên tài đệ tử số một Hoan Nhạc Cốc Ma Tiêu Kế, chính là chủ nhân của kiện thánh khí Bắc Minh Nhuyễn Giáp mà Trần Hạo thu hoạch, tuy bọn hắn tự tìm đến cửa gây chuyện, nhưng Vô Cực Tinh yếu thế không thể tìm ai mà nói rõ lý lẽ.

Thứ ba, cũng là một điểm quan trọng nhất, Hoan Nhạc Cốc nhận được Á Dĩnh Tinh liên minh ủng hộ, nếu không có điểm ấy, dù là Hoàn Nam Triều cùng Liễu Thanh Dương cũng không dám kiêu ngạo đem Trần Hạo trục xuất Vô Cực Tinh, càng sẽ không một gậy tre đem Trần Hạo đập chết. Dù sao, Trần Hạo thiên phú nghịch thiên, lẽ ra người cai quản Á Dĩnh Tinh cũng nên coi trọng chiếu cố một hai, hơn nữa, chỉ cần Trần Hạo lập tức gia nhập một tông môn đứng đầu Hạo Vũ tinh hệ, liền có thể vượt qua kiếp nạn này. Nhưng liên minh Chấp Pháp Đường tham gia đã cho thấy người cai quản Á Dĩnh Tinh không để ý Trần Hạo, hơn nữa cho phép hành vi này.

Nên lúc này mới có động tác của Hoàn Nam Triều cùng Liễu Thanh Dương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.