Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 626: Nhất Kiếm Phá Thiên



Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Quảng trường thiên phạt có thể tăng lên uy lực thiên phạt cực hạn là sáu lần, lấy khí tức của ta bây giờ, dù đơn thuần dẫn động thiên phạt, chỉ sợ so với thiên tài Địa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong bình thường dẫn động thiên phạt còn mạnh hơn... Sáu lần, hơn nữa ngạnh kháng mà nói, khẳng định là sẽ dẫn tới chấn động... Chẳng qua cũng không quản được nhiều như vậy, tăng cường thực lực quan trọng nhất, ta chung quy không thể vì che giấu thực lực mà lãng phí cơ hội hạn độ lớn nhất tăng lên bản thân...”

Trần Hạo cảm ứng được càng ngày càng nhiều người tu luyện đến nơi đây, trong lòng bất đắc dĩ. Ban đầu hắn tính toán ở hoang dã lặng lẽ dẫn động thiên phạt, nhưng Long Đình cùng Long Dực ở thời điểm biết được hắn muốn dẫn động thiên phạt, đề nghị hắn đến quảng trường thiên phạt của liên minh, bởi vì quảng trường thiên phạt có thể làm người tu luyện ở dưới thiên phạt đạt được lợi ích lớn nhất. Điều kiện tiên quyết là bản thân người tu luyện đủ cường đại. Trần Hạo không thể nghi ngờ rất thích hợp.

Thiên phạt ở bất cứ cảnh giới nào đều cần người tu luyện một mình thừa nhận, hơn nữa không thể thủ hộ, nhưng có thể tăng cường phóng đại uy lực của thiên phạt. Cái này ở trong Vô Cực tinh không có, một là Vô Cực tinh không có năng lực cùng vốn liếng để làm, hai là Vô Cực tinh người tu luyện có thể thừa nhận thiên phạt đã khó có được, càng không cần nói tăng mạnh uy lực của thiên phạt. Nhưng trên ba mươi sáu chủ tinh của Hạo Vũ tinh hệ, mọi thành trì quảng trường thiên phạt của liên minh đều có cái công năng này, và cũng thống nhất cực hạn sáu lần.

Cái này đối với người tu luyện thiên tài thiên phú biến thái là cơ hội tốt khó được. Dù sao rất nhiều thiên tài thật sự đều có thể thoải mái ngạnh kháng thiên phạt thành công, tăng lên uy lực mấy lần, đối với thân thể, linh hồn, ý chí, thiên đạo pháp tắc cảm ngộ..v..v.. phương diện của mình rèn luyện càng triệt để hơn, hiệu quả tốt hơn, đạt được tăng lên cũng lớn hơn.

Oành!

Nghĩ đến đây, Trần Hạo không do dự nữa, đột nhiên cuồng bạo nở rộ ra khí tức mạnh nhất của mình.

Một năm rưỡi thời gian, cạnh kĩ trường, tu luyện tràng của thế giới thứ hai cùng lịch luyện trong hiện thực, Trần Hạo không có một khắc dừng lại, đem chiến kĩ, cảm ngộ của mình toàn bộ rèn luyện đến cực hạn, loại cảm giác đỉnh phong đó làm cho Trần Hạo chỉ tùy ý thúc giục tinh khí thần, cũng có thể dẫn đến thiên địa rung chuyển. Nếu không phải thời khắc cảnh giác, hơi không cẩn thận liền đưa tới thiên phạt, cái này tuyệt đối là đến trạng thái viên mãn đỉnh phong nhất.

Trên thực tế, thiên địa dao động vừa rồi làm cho mọi người kinh động, chẳng qua Trần Hạo không áp chế khí tức của mình nữa, tự nhiên phóng thích. Căn bản còn chưa bắt đầu cố ý dẫn động.

Xẹt!

Giờ khắc này, theo khí tức Trần Hạo cuồng bạo nở rộ, tinh khí thần no đủ như thực chất chợt tản mát ra hào quang trong suốt, hướng thẳng phía chân trời, đâm phá thương khung.

Oành... Oành đùng đùng...

Trong phút chốc, gió nổi mây phun, thiên địa biến sắc, thiên địa năng lượng nháy mắt nhấc lên sóng to gió lớn như sông vỡ đê, lũ bất ngờ bộc phát, mãnh liệt mênh mông hẳn lên, mọi cái lấy tốc độ kinh người hướng về bốn phía rợp trời rợp đất lan tràn ra.

“A...”

“Trời...”

“Ðây... Đây... Ðiều này sao có thể? Sao có thể mạnh như vậy?”

Giờ khắc này, vô số người phát ra kinh hô.

Dù là cao thủ Thiên Tiên cảnh ôm tính toán đến xem người được liên minh xưng là thiên tài đứng đầu Hạo Vũ tinh, giờ này sợ hãi động dung, mở to mắt nhìn, không thể tin cái mình nhìn thấy, cảm ứng được.

Ðó là cảm giác khí tức so với lúc bọn họ Địa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong tấn thăng Thiên Tiên dẫn động thiên phạt còn khủng bố hơn nhiều.

...

“Hô... Không nghĩ tới, thật không nghĩ tới... Lại cường hãn như vậy! So với chúng ta nhắm chừng còn mạnh hơn một mảng lớn! Ðây tuyệt đối là đệ tử thiên tài đỉnh cao nhất của Vô Sinh Môn nhỉ? Có thể dẫn động thiên phạt khủng bố như thế, ta dám khẳng định thiếu niên này tuyệt đối là yêu nghiệt thiên tài đứng đầu xếp hạng trước một trăm của Nhân Tiên cảnh Hạo Vũ tinh!”

“Là là... Sẽ là ai đây?”

“Mặc kệ là ai, ta dám khẳng định một điểm, thân phận của hắn không chỉ là Vô Sinh Môn đơn giản như vậy. Nếu ta không đoán sai, hắn là một trong những đệ tử thánh điện!”

Nhân viên công tác quảng trường thiên phạt của liên minh chấn động nghị luận.

“Dao động mạnh như thế... Đơn thuần uy lực thiên phạt hắn dẫn động cũng có thể miểu sát cao thủ Địa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong, hơn nữa tuyệt đối là cao thủ cấp thiên tài... Nhưng hắn xin là cực hạn sáu lần phóng đại... Thật có thể thừa nhận?”

“Cái này không phải chúng ta có thể quản. Ðừng nghĩ nhiều như vậy, dựa theo hắn yêu cầu làm là được... Nếu không, trách tội ngược lại chúng ta thì không hay. Lại nói, hắn thừa nhận không được khẳng định sẽ thông báo chúng ta...”

...

“Ha ha ha... Ca. Ca chính là bị hắn hoàn toàn vượt qua rồi...”

“Hừ, nói cái gì thế? Khí tức của muội lúc trước không phải không mạnh bằng hắn sao?”

“Muội là nữ nhân nho nhỏ... Ca là nam nhân, há có thể so sánh với ta? Ca, chờ hắn vượt qua thiên phạt, muội muốn... Muội muốn gặp hắn một chút...”

“Cái này... Muội muội, ta khuyên muội tốt nhất không nên, Trần huynh đệ không cho chúng ta đến, tất nhiên có nguyên nhân của hắn. Chỉ có tám năm thời gian, chúng ta không thể ảnh hưởng tâm cảnh hắn...”

“Vâng... Được rồi...”

Một góc ở ngoài quảng trường vạn dặm, hai người tu luyện mặc áo bào đen, đầu đội đấu lạp, hoàn toàn thay đổi khí tức, đang cảm ứng dao động khủng bố trong thiên địa, ánh mắt sáng ngời chăm chú nhìn bóng người ở ngoài vạn dặm mơ hồ có thể thấy được, truyền âm trao đổi. Đây là Long Dực cùng Long Đình đang trăm sự bận rộn, vụng trộm tới.

Hơn một năm thời gian không gặp, khí tức Long Ðình và Long Dực so với lúc trước đều cường hãn hơn vô số lần, tuy bọn họ vẫn là Địa Tiên cảnh sơ kì nhưng hôm nay khác với lúc trước. Bọn họ bước vào Hạo Vũ tinh đối mặt rất nhiều thiên tài đứng đầu cùng kịch liệt cạnh tranh, bức bách bọn họ điên cuồng tu luyện. Dù là Long Ðình phương thức tu luyện đặc thù, cũng sửa đổi lười biếng trước kia, đổi làm một người khác. Nếu không, dù là nàng cũng không cách nào ở ngắn ngủn hơn một năm thời gian mà thông qua thánh điện khảo hạch, đi vào điện phủ đỉnh phong thật sự của nhân tộc.

“Ừm, chờ hắn vượt qua thiên phạt, chúng ta liền rời khỏi... Ta cũng không muốn bị sư phụ trừng phạt... Muội vừa tiến vào thánh điện, đã vụng trộm đi ra, càng không thể ở lâu...”

“Biết rồi.”

“Là... Là hắn... Quả nhiên là hắn... Vậy mà mạnh như thế... Sao có thể mạnh như thế?”

Long Đình và Long Dực không biết một điều, ở một góc khác của quảng trường thiên phạt, một bóng người khác cũng thay đổi hình tượng, ẩn nấp chân thân, giờ phút này xa xa nhìn chăm chú Trần Hạo ở trung tâm quảng trường, vẻ mặt cực kỳ điên cuồng.

Nàng đi theo Long Ðình không có bất cứ kinh nghiệm lịch luyện cùng thưởng thức gì mà đến. Từ trong thánh điện, một đường theo tới.

Nàng cùng đường trong thánh điện với Long Đình. Cái này không thể nói là không khéo.

Hai người tương tự là đến từ Á Dĩnh tinh, ở trong Á Dĩnh tinh đều là đối tượng bàn luận nóng bỏng, đều cùng Trần Hạo yên lặng một năm rưỡi có liên quan, sau đó đồng thời thông qua thánh điện khảo hạch và cùng tiến vào thánh điện, lại phân phối đến cùng đường trong tám đại đường của thánh điện.

Người này chính là Bách Lý Ngưng Băng, đối với Trần Hạo hận thấu xương.

Hai người ở thời điểm tiến vào thánh điện gặp nhau, lại biết đối phương là ai, liền biến thành tử địch, tuy chưa ra tay quá nặng nhưng ai cũng biết, một khi có cơ hội, hai người sẽ đâm đao thấy máu, phân cao thấp mới thôi.

Á Dĩnh tinh đồn đãi, Long Ðình tuy rời khỏi nơi đó nhưng có thể thu được tin tức từ ca ca nên nàng biết khúc mắc của Bách Lý Ngưng Băng cùng Trần Hạo. Tuy là đồn đãi nhưng việc Trần Hạo bị trục xuất khỏi Vô Cực tinh do nàng làm là thật.

Về phần Bách Lý Ngưng Băng càng rõ hơn, đã sớm đem Long Đình hận thấu xương, bởi vì Trần Hạo từ chối nàng mà tiếp nhận Long Đình, đây mới là ngòi nổ thật sự làm cho nàng hoàn toàn phẫn nộ.

Nàng luôn tìm cơ hội chú ý nhất cử nhất động của Long Đình, bởi vì Trần Hạo cuối cùng biến mất là ở Long gia. Nàng tin Long Ðình cùng Trần Hạo quan hệ ái muội, tất nhiên biết tung tích Trần Hạo, lấy tính cách của Trần Hạo, không có lý do gì mai danh ẩn tích không xuất hiện nữa. Khả năng duy nhất là Trần Hạo đã thay đổi thân phận, một mình điên cuồng lịch luyện.

Mà tối hôm qua, nàng sau khi phát hiện Long Đình rời thánh điện, liền đi theo theo thói quen, kế tiếp là một màn bây giờ nhìn thấy.

“Nhịn! Nhịn! Nhịn! Bây giờ không phải lúc, không phải lúc! Ta phải nhịn...”

Khí tức quanh thân Bách Lý Ngưng Băng dâng trào, hận ý ngập trời, hận không thể đem Trần Hạo chà đạp đến chết, làm hắn quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, khóc lóc hối hận vì lúc trước đối với nàng như vậy, hận ý hầu như làm cho nàng phát cuồng. Nhưng thời khắc này, nàng chỉ có nhịn.

Nhất là khí tức khủng bố Trần Hạo giờ phút này dẫn động thiên phạt, càng làm cho nàng hận. Luôn tự tin sẽ có một ngày có thể hoàn toàn vượt qua Trần Hạo, nàng tuy không muốn thừa nhận nhưng không thể không thừa nhận giờ phút này Trần Hạo dẫn động thiên phạt, so với một năm trước, lúc nàng sau khi trở thành đệ tử Vĩnh Sinh Môn dẫn động thiên phạt thì tuyệt đối mạnh hơn nhiều.

...

Răng rắc!

Ðạo thiên phạt thứ nhất khủng bố đến cực điểm, rốt cuộc ở trong sự chờ mong của vạn người từ trên trời giáng xuống. Cũng chính lúc này, phù văn huyền ảo của quảng trường thiên phạt tầng tầng phát ra, ở trong tiếng kinh hô của mọi người, chợt hóa thành sáu tầng ánh sáng.

Công kích thiên phạt phóng đại sáu lần.

Oành đùng đùng...

Thân hình thẳng tắp ngạo nghễ đứng, sắc bén như kiếm, cứng rắn thừa nhận đạo lôi đình thứ nhất từ cửu thiên giáng xuống, ẩn chứa vô tận uy áp cùng năng lượng khủng bố.

Xẹt Xẹt Xẹt...

Giờ khắc này, vô cùng vô tận thiên đạo pháp tắc uy áp rợp trời rợp đất ầm ầm ép xuống, người tu luyện trong phạm vi mấy vạn dặm kể cả toàn bộ cao thủ Thiên Tiên cảnh, ở một khắc này bất chấp kinh ngạc, đều nhắm mắt lại bắt lấy thiên đạo pháp tắc nồng đậm đồng thời chống đỡ loại uy áp chỉ thẳng sâu trong lòng.

Chẳng qua, một số thiếu niên thiên tài Nhân Tiên cảnh, không ít đệ tử đã đánh giá cao thực lực của mình, điên cuồng phun máu tươi, sắc mặt trắng bệch lui ra, kinh hãi tột đỉnh.

Ðây chỉ là xem, hơn nữa cách xa vạn dặm mà đã khủng bố như vậy, Trần Hạo cùng họ cảnh giới giống nhau, Trần Hạo hoàn toàn thừa nhận thiên uy, lực lượng cùng uy áp phải khủng bố biết bao nhiêu đáng sợ.

Xẹt Xẹt Xẹt...

“Chỉ chút uy lực như vậy?”

Không ai biết giờ phút này Trần Hạo ngạnh kháng thiên phạt, lại khinh miệt cuồng ngạo nhìn về phía hư không.

“Đã không có ý nghĩa gì, vậy không cần duy trì nữa, phá... cho ta!”

Thương!

Xẹt!

Oành... Oành đùng đùng...

Một kiếm phá thiên thể hiện ra.

Kiếm quang huy hoàng ẩn chứa kiếm đạo ý niệm sắc bén vô cùng, lấy điểm phá mặt, xuyên thấu kiếp vân, xé rách hư không, phá một tầng thiên phạt.

Không thể không nói một kiếm này của Trần Hạo bày ra lực lượng cực kỳ hung hãn, ẩn chứa kiếm ý, năng lượng, tuyệt học ảo diệu đều đến cảnh giới tương đối cao, nhưng mang đến lại không phải mọi người chấn động, mà là nhẹ nhàng thở ra. Vô luận là ai ở lúc nhìn thấy một cái tồn tại cường hãn làm hoảng sợ này, không thể tưởng tượng cộng thêm không thể tin, ai cũng đều ghen tị, càng ở sâu trong lòng hận ông trời bất công, đều là người mà lại chênh lệch lớn như vậy, Mà bây giờ, Trần Hạo không thể ngạnh kháng thiên phạt, mà là lựa chọn đánh tan kiếp vân, ở bọn họ xem ra, Trần Hạo không chịu nổi uy lực của thiên phạt nên mới bị ép lựa chọn đánh tan kiếp vân.

Mọi người thấy một màn này, ai cũng cho rằng Trần Hạo không cường đại như trong tưởng tượng.

“Hạo ca hắn... Sao có thể không đỡ được? Không đúng nha...”

“Kỳ quái!”

Long Ðình cùng Long Dực rất hiểu biết Trần Hạo, lúc nhìn thấy một màn này thì khẽ nhíu mày. Trần Hạo dù là ngạnh kháng chín tầng thiên phạt, hơn nữa toàn bộ phóng đại sáu lần, ở hai người xem ra cũng không phải việc gì khó. Bọn họ rõ ràng thực lực của Trần Hạo khủng bố bao nhiêu, thân thể, linh hồn, ý chí, không một cái nào mà không biến thái làm cho người ta giận sôi, nhưng bây giờ, mới tầng thiên phạt thứ nhất đã không chịu được.

Hai người rất là khó hiểu, nghĩ không thông là chuyện gì.

Tương tự, Bách Lý Ngưng Băng cũng khẽ nhíu mày, chợt hai mắt lóng lánh ra một sự khinh miệt. Không thể không nói, nàng biết Trần Hạo mạnh, nhưng không biết Trần Hạo mạnh bao nhiêu, mà Trần Hạo ở dưới sáu lần thiên phạt, lần thứ nhất đã phá vỡ kiếp vân, dù có chút ngoài ý muốn nhưng cũng có thể lý giải. Ở nàng xem ra, hiển nhiên là Trần Hạo quá mức tự tin, làm cho liên minh phóng đại đến sáu lần nhưng bản thân lại không chịu nổi, điều này làm cho nàng thở phào ra, có chút cảm giác vui sướng khi người gặp họa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.