Nhất thời tò mò cộng thêm nhất thời xúc động, làm nàng cố lấy dũng khí nói ra lời mà trước khi nàng khiêu chiến là không muốn nói.
Trần Hạo không bao giờ nói chuyện, hắn từ chối với thanh âm già nua ngụy trang, một câu ngắn gọn chỉ thẳng vào nội tâm nàng, người nàng chờ đợi có lẽ đúng như Lãnh Huyết nói. Nàng cũng biết rằng nếu Lãnh Huyết tiếp nhận nàng thổ lộ, nàng quả quyết sẽ không đổi ý. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Lãnh Huyết không già nua. Mà nàng sở dĩ nói ra câu “Ngươi là người tốt, đại thúc”, vì đối phương đã ngụy trang thành tiếng người già đáp ứng nàng, cùng nàng kết giao. Nàng chỉ có thể thuận theo như vậy. Ðối với hắn, nàng hoàn toàn không biết gì. Chỉ là nhất thời tò mò, xúc động cùng trực giác bị hấp dẫn, nàng mới thổ lộ trước mặt mọi người.
...
“Nên rời khỏi rồi...”
Bị thiếu nữ đệ nhất thiên tài Ðông Lưu thành xưng là đại thúc, Trần Hạo sau khi rời khỏi thế giới thứ hai lẩm bẩm. Nếu hắn biết hắn được xưng là đại thúc, có lẽ sẽ dở khóc dở cười. Chuyện như vậy đối với hắn, đã có thể làm được không gợn sóng, đừng nói bây giờ hắn thần bí, chính là gã xấu trai lúc trước cũng đã gặp được không ít thổ lộ, tuy diện mạo người thổ lộ đại đa số đều là tồn tại làm cho người ta đau đầu, nhưng cũng không thiếu mỹ nữ. Ðương nhiên, tương đối xấu trai thì có thể được tính là cấp bậc hoa tươi cắm phân trâu. Nhưng ít ra nói rõ một điểm, nam nhân chỉ cần có tài, thì sẽ không thiếu nữ nhân.
Thời gian hơn một năm qua, Trần Hạo bắn một phát đổi một chỗ, mỗi lần rời đi đều là bị ép bất đắc dĩ.
Thu mình là cách hắn làm bây giờ.
Hắn bây giờ, vì an tĩnh trầm lòng để tu luyện nên phải thu mình. Vốn chỉ là thân phận giả nhưng nếu dẫn lên chấn động quá lớn thì bị nhân vật cao tầng nhìn chằm chằm, các thế lực đứng đầu nhìn chằm chằm, như vậy rất phiền toái.
“Lần này có chút quá rồi... Bà nội...”
Trần Hạo vốn muốn chiến đấu đến tám ngàn trận mới rời khỏi, nhưng không nghĩ tới thiếu nữ đệ nhất thiên tài của Ðông Lưu thành làm khó. Thiếu nữ được vô số đệ tử trẻ tuổi coi như nữ thần này, Trần Hạo cũng sớm biết. Thiên phú, chiến lực tuyệt đối là kinh người, mà sau lần chiến đấu này, tuy chỉ ở trên lôi đài cạnh kĩ trường thế giới thứ hai, Trần Hạo cũng có thể xác định thiếu nữ này có thể thông qua khảo hạch của Hạo Vũ thánh điện năm nay.
Ban đầu, Trần Hạo lúc nhìn thấy thiếu nữ này xin khiêu chiến, hắn có chút chờ mong cùng hưng phấn. Dù sao, có thể cùng thiên tài như vậy giao thủ, đối với bản thân tôi luyện khẳng định lớn hơn nhiều. Hơn nữa, hắn làm tốt tính toán, một trận chiến này chỉ là tôi luyện chiến kĩ, cuối cùng sẽ chọn thua nàng. Nếu không sẽ quá kinh người. Nhưng hắn không nghĩ tới, chiến đấu chưa chấm dứt mà thiếu nữ đã long trời lở đất thổ lộ yêu hắn.
Cái này so với hắn thắng liên tiếp bao nhiêu trận nữa cũng càng kinh người hơn.
“Củng cố chút sáu ngàn trận chiến đấu này, rồi bắt đầu lịch luyện đi... Hô...”
Nữ thần Đông Lưu thành thổ lộ, trừ việc đem Trần Hạo bức rời khỏi, cũng không lưu lại ở trong lòng hắn bất cứ gợn sóng nào. Yêu không phải đơn giản như nói ra miệng, nhất là đối với hắn người đã thành thục lại đào hoa cường đại, kiến thức phong phú này thật sự không có gì đáng để ý. Thậm chí ngay cả một chút vui sướng nho nhỏ cũng không tồn tại. Chậm rãi nhắm mắt lại, đắm chìm đến việc nhớ lại thế giới thứ hai sáu trăm ngày trải qua sáu ngàn trận chiến đấu, trong cảm ngộ cùng lĩnh ngộ.
Ðây là hắn sau mỗi lần chiến đấu thời gian dài, phải làm lĩnh ngộ kiểu tổng kết.
Học mà tập, bất diệc nhạc hồ. Con đường tu luyện, riêng với đại đạo của Trần Hạo càng thêm như thế. Đường hắn phải đi là con đường khác với ba ngàn đại đạo, là đường tiên nhân chưa từng đi. Sở đĩ phải trải qua vô số lần chiến đấu, vô số lần cảm ngộ, ở mặt ngoài cũng quả thật có chút nguyên nhân thu thập rộng rãi sở trường mọi loại, nhưng nguyên nhân thật sự là Trần Hạo muốn ở trong sở trường của mọi loại, tìm được thứ thích hợp hắn nhất, đường phù hợp hắn nhất.
Ðây là một con đường nhất định gian nan, cần không ngừng thử, sờ soạng tiến lên.
Trần Hạo tin, một khi mình thật sự trưởng thành lên, đó là thời khắc hắn một bước lên trời, danh chấn thiên hạ. Không phải danh tiềm lực mang đến, mà là thực lực thật sự, thực lực của cường giả.
...
Sau khi Trần Hạo đắm chìm đến trong tu luyện cảm ngộ nửa tháng.
Tít tít tít...
Tít tít tít...
Trong toàn bộ thế giới thứ hai, đệ tử đứng đầu Địa Tiên cảnh của tông môn đứng đầu của toàn bộ thành trì, hầu như cùng lúc thu được lệnh triệu tập trong tông môn.
Đồng thời, đang trong hiện thực lịch luyện, thiên tài đệ tử đứng đầu Địa Tiên cảnh cũng đều cảm ứng được lệnh bài tông môn chấn động.
Toàn bộ đệ tử nhận được tin tức đều cả kinh, chợt lộ ra vẻ mặt hưng phấn vô cùng, ở trong thế giới thứ hai liền rời khỏi thế giới thứ hai, vô luận đang ở chỗ nào cũng dùng tốc độ nhanh nhất quay về tông môn. Trong hiện thực thu được tin tức lệnh bài tông môn, cũng là như thế.
Tương tự, trong Hạo Vũ thánh điện tượng trưng cho đệ tử thiên tài nhất Hạo Vũ tinh hệ hội tụ, toàn bộ đệ tử Địa Tiên cảnh ở một canh giờ đầu liền đạt được tin tức.
Mà tin tức này, không đến một ngày thời gian, liền từ tông môn đứng đầu hướng nhị lưu tông môn, tam lưu tông môn lan tràn ra, chấn động toàn bộ Hạo Vũ tinh hệ, nhưng kích động nhất, hưng phấn nhất, là cao thủ Ðịa Tiên cảnh.
Nhất là một số người tu luyện bước vào Ðịa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong nhiều năm, trước sau không thể lĩnh ngộ vách ngăn, tựa như nhất định đã đi hết đời này, thì kích động vô cùng, dùng tốc độ nhanh nhất, vì đại cơ duyên sắp đến mà bắt đầu chuẩn bị.
...
Ông!
“Lệnh triệu tập của Thanh Dương thiên tôn?”
Sau ngày tin tức từ tổng bộ liên minh nhân tộc Hạo Vũ tinh truyền ra. Vô Cực tinh, Vô Cực tiên cung, Vân Mai điện chính là Hàn Mai điện cùng Vân Vi điện đã xác nhập lại, hai điện này ban đầu nằm trong đệ nhất đại điện của Vô Cực tiên cung. Đang ở phòng tu luyện khoanh chân ngồi, Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn đều thu được tin tức triệu tập của cung chủ Vô Cực tiên cung truyền đến.
Tin tức triệu tập chưa nói rõ nguyên nhân, chỉ thông báo hai người mau chóng đi Tiên Cảnh thành, chuyện quan trọng.
Tê!
Tê!
Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn liền bước ra khỏi phòng tu luyện, hội hợp với nhau.
“Hàn Mai, chẳng lẽ.. Lại có tin tức gì không tốt sao?”
“Hẳn là... Hẳn là không phải đâu... Ði xem trước một chút rồi nói!”
“Ừm”
Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn chỉ hai năm thời gian qua, tựa như đều mất đi hào quang ngày xưa, thái dương càng xuất hiện hoa râm. Tuy tướng mạo không có nhiều thay đổi, nhưng loại khí tức già cả này một khi xuất hiện, đối với người tu luyện ý nghĩa cái gì thì ai cũng biết.
Loại tình huống này, ban đầu là không nên, dù sao tuổi thọ của các nàng còn rất nhiều, hơn nữa ở trên Vô Cực tinh coi như tồn tại thiên tài đứng đầu. Mà chỉ ngắn ngủn hai năm thời gian, loại khi tức già cả này xuất hiện cũng quá nhanh chút.
Chẳng qua, cao tầng của Vô Cực tinh đều rõ ràng là chuyện gì xảy ra.
Bởi vì Trần Hạo.
Bởi vì cái hẹn mười năm đáng sợ kia.
Từ khi Trần Hạo quật khởi, có thể nói đã là chỗ dựa thật sự của đám người Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn. Loại chỗ dựa này cũng không phải là muốn từ trên người Trần Hạo có được cái gì, mà là số mệnh liên hệ cùng một chỗ. Nhưng bây giờ, đừng nói hai người bọn họ, chính là toàn bộ Vân Mai điện, thậm chí toàn bộ Vô Cực tiên cung cũng lâm vào tình cảnh rất không tốt. Tuy không có nguy hiểm diệt môn gì, nhưng ở Vô Cực tinh đã xuất hiện dấu hiệu suy bại không thể ngăn chặn.
Trên thực tế, không chỉ Vô Cực tiên cung, Vô Cực yêu cung cũng gặp phải cảnh ngộ tương tự. Toàn bộ Vô Cực tinh đã biến thành Vô Cực ma cung một nhà độc đại, số mệnh sắc bén không thể đỡ.
Ðó là lòng người.
Vô Cực ma cung cung chủ Hoàn Nam Triều ở toàn bộ Vô Cực tinh là tồn tại dưới một người, trên vạn người, hơn nữa đây còn là mặt ngoài, trên thực tế, Liễu Thanh Dương người cai quản tạm thời Vô Cực tinh đều đối với hắn nói gì nghe nấy. Quan trọng hơn là Bách Lý Ngưng Băng cường thế quật khởi đã đến mức làm cho mọi người Vô Cực tinh ngước nhìn. Đệ tử thánh điện, đó là độ cao Vô Cực lão tổ cũng chưa từng đạt tới.
Hoàn Nam Triều và Liễu Thanh Dương căn bản không cần làm gì, càng không cần đánh áp gì. Trên thực tế, Hoàn Nam Triều cùng Liễu Thanh Dương sau khi bắt đầu nắm giữ Vô Cực tinh, cho Vô Cực ma cung một ít chiếu cố rõ ràng, nhưng không biết vì sao, không đến hai tháng liền hủy bỏ toàn bộ chiếu cố, đối xử bình đẳng toàn bộ người tu luyện của Vô Cực tinh. Hơn nữa, đến bây giờ gần hai năm thời gian, cũng chưa từng chèn ép Vô Cực tiên cung, thậm chí còn có chút chiếu cố.
Nhưng dù vậy, Vô Cực ma cung cũng tự nhiên cường thế quật khởi.
Lòng người hướng tới, đó là căn nguyên của số mệnh hội tụ.
Mà hết thảy cái này, ban đầu đều thuộc về Vô Cực tiên cung, càng thuộc về Vân Mai điện, nhưng bây giờ, vì Trần Hạo mười năm ước chiến, vì Trần Hạo biến mất, cũng vì Trần Tuyết chúng nữ từng làm cho mọi người hâm mộ sùng bái bị giam cầm. Như vậy không còn tồn tại nữa.
Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn bởi sự kiện này mà bị đả kích chưa gượng dậy nổi. Toàn bộ hy vọng của các nàng đều gửi gắm ở trên người Trần Hạo cùng bọn Trần Tuyết. Mà hiện tại hai người lại bị triệu tập.
Tâm tình thấp thỏm bất an, hai người nhanh chóng chạy tới Tiên Cảnh thành.
Các nàng rất sợ lại nghe được tin tức gì bất lợi, nhất là lần này còn là Liễu Thanh Dương triệu tập, làm hai người rất bất an. Liễu Thanh Dương chính là tạm thời nắm giữ Vô Cực tinh, thắc mắc có đại sự nào hay không.
...
Hai người sau khi dùng tốc độ nhanh nhất đi tới Tiên Canh thành, liền tiến vào thế giới thứ hai, hơn nữa tiêu phí tiên nguyên tinh dùng truyền tống trận, nhanh chóng chạy tới trụ sở Vô Cực tinh.
“Hàn Mai, Vân Vi, nhanh đi đại điện, Thanh Dương thiên tôn cùng Nam Triều thiên tôn đều đang phân phối rồi...”
Thời điểm Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn vừa mới đi tới cửa trụ sở Vô Cực tinh, hai lão giả Ðịa Tiên cảnh thủ vệ liền đầy mặt mỉm cười, nói.
Ðiều này làm hai người nhẹ nhàng thở ra. Các nàng không ngờ tới sẽ có tin tức gì tốt, nhưng từ trong lời nói của hai lão giả thủ vệ lại biết hẳn không phải tin tức xấu.
“Phân phối cái gì?”
“Các ngươi đi vào sẽ biết, lần này đối với hai người các ngươi chính là giải thưởng lớn...” Một lão giả trông cửa nói. Bọn họ cùng Hàn Mai tiên tôn và Vân Vi tiên tôn đều tương đối quen thuộc. Hơn nữa, ánh mắt nhìn về phía hai người có chút hâm mộ. Như thế làm cho hai người rất khó hiểu.
...
“Tham kiến Thanh Dương thiên tôn, tham kiến Nam Triều thiên tôn!”
Thời điểm hai người tiến vào đại điện, vẻ mặt bình tĩnh, khom mình hành lễ. Ðối với hai đại thiên tôn này, Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn không có hảo cảm gì, vì các nàng từ đại sư huynh của Trần Hạo Cố Thần thiên tôn nơi đó biết một chút tình huống, tuy không quá rõ ràng nhưng biết bọn họ đối với Trần Hạo đã làm cái gì. Ban đầu các nàng cho rằng tình huống về sau sẽ không tốt, nhưng chưa xuất hiện. Các nàng khẳng định là do Cố Thần thiên tôn, nhưng kỳ quái là hai năm qua, chẳng những chưa chèn ép các nàng, thậm chí đối với Vân Mai điện còn có chỗ chiếu cố, đây chính là chuyện rất kỳ quái. Dù sao, Cố Thần thiên tôn tuy lợi hại, thực lực cường đại nữa, nhưng cũng chỉ có thể bảo đảm các nàng sẽ không gặp chèn ép quá phận. Lại nói, thời gian hai năm, Thanh Dương thiên tôn cùng Hoàn Nam Triều thiên tôn quản lý Vô Cực tinh rất công bằng, chưa xuất hiện tình huống như Cố Thần thiên tôn lo lắng.
Cho nên Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn tuy đối với hai người không có hảo cảm, nhưng cũng không phải đối địch, nói chính xác thì hai người không thể đối địch, và cũng không có tư cách đối địch.
“Không cần đa lễ. Hàn Mai, Vân Vi, lần này khẩn cấp thông báo các ngươi đến, là có chuyện quan trọng liên quan đến hai người các ngươi có thể đột phá đến Thiên Tiên cảnh hay không...”
“Đột phá Thiên Tiên?” Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn đều cả kinh.
“Đúng! Ngươi cũng biết, Vô Cực tinh chúng ta tài nguyên bần cùng, tuy cơ hội lần này đối với cao thủ Ðịa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong đều rất quan trọng... Chẳng qua nhân số chúng ta có thể giúp đỡ rất có hạn. Ta và Nam Triều thiên tôn sau khi thương nghị, cảm thấy hai người các ngươi là thích hợp nhất. Mấy năm nay, nhất là vài năm qua, hai người các ngươi bồi dưỡng ra rất nhiều thiên tài đệ tử, đối với Vô Cực tinh chúng ta cống hiến có thể nói là rất lớn... Hơn nữa, chiến lực thiên phú của hai người các ngươi cũng tương đối xuất sắc, chính là nói, chỉ kém một bước liền có thể bước vào Thiên Tiên...” Thanh Dương thiên tôn nói.